Huyền Thiên

Chương 299: Đi Hải Vực




Cửu Dương đan là loại đan dược cao cấp hơn so với Thuần Dương đan, một viên Cửu Dương đan ẩn chứa năng lượng hơn Thuần Dương đan cả vạn lần. Tại tu luyện giới, bình thường cấp bậc cao giao dịch sẽ sử dụng Cửu Dương đan, dễ dàng cho việc tính toán cùng mang theo. Điểm ấy Dương Thiên Lôi biết rõ.

- Không cần. Lão ca, hai bình ngọc này ngươi giữ lại một cái xem như đáp tạ lão ca, một cái khác thì gặp thứ gì có ích cho ta cứ lấy mà mua, tới lúc đó ta sẽ tới tìm ngươi lấy.

Dương Thiên Lôi ném hai bình chứa một tỷ Thuần Dương đan cho Chung Khuê, những thứ khác thì lấy đi rồi nói.

- Làm vậy sao được? Lão đệ, quan hệ là quan hệ, giao dịch là giao dịch. Đây là quy củ của Tinh Diệu, bất luận kẻ nào cũng không được vi phạm, ngươi cũng không thể hại lão ca. Một bình này lão ca sẽ bảo quản giúp ngươi, còn bình này ngươi hãy lấy lại.

Chung Khuê không chút do dự liền cự tuyệt, trên mặt thể hiện không thương lượng chút nào.

Dương Thiên Lôi chỉ có thể thôi, nói:

- Lão ca, ta đi trước đây. Ta vừa gặp được một người bạn, nàng đang ở dưới chờ ta.

- Ừ, ta tiễn ngươi.

Chung Khuê nói.

- Không cần, Ngươi còn bận việc.

Thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng lên một cái liền nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Chung Khuê, đi tới đại sảnh hiệp hội buôn bán Tinh Diệu.

....

Quang Minh nhuyễn giáp đã tiêu tán, thời điểm Dương Thiên Lôi tấn chức Tiên Thiên cấp năm đã bị vỡ. Lúc này hắn chỉ mặc một bộ đạo bào màu trắng, sau khi đi khỏi văn phòng Chung Khuê liền ném mấy bình đan dược vào Thanh Tĩnh Lưu Ly bình.

Bước vào tầng một đại sảnh hiệp hội buôn bán Tinh Diệu, ánh mắt Dương Thiên Lôi nhìn lướt qua liền thấy Vu Thanh Nhã đang ngồi ở một góc của đại sảnh.

Khiến cho Dương Thiên Lôi hơi kinh ngạc chính là cùng ngồi với Vu Thanh Nhã còn có Bộ Kinh Thiên. Bộ Kinh Thiên với ngoại hình thô cuồng đang mỉm cười, không biết đang nói gì với Vu Thanh Nhã. Vẻ mặt Thanh Nhã bình thản, khóe miệng mang theo vẻ mỉm cười, thỉnh thoảng nhìn lướt qua đại sảnh, hiển nhiên là đang chờ Dương Thiên Lôi đến.

- Thiên Lôi.

Đúng lúc này, Thanh Nhã cũng nhìn thấy Dương Thiên Lôi, lập tức đứng dậy, vẫy tay với Dương Thiên Lôi.

- Thanh Nhã, đây là bằng hữu ngươi đang đợi sao?

Dương Thiên Lôi chậm rãi đi đến trước mặt hai người, hai mắt Bộ Kinh Thiên sáng ngời nhìn Dương Thiên Lôi, nói:

- Nếu như ta đoán không sai thì vị tiểu huynh đệ này chính là người cùng Thương Huyền Bác định ra ước hẹn ba năm, Dương Thiên Lôi đúng không?"

- Thanh Nhã, vị này chính là...?

Dương Thiên Lôi đi tới bên cạnh Vu Thanh Nhã, sau khi nghe được Bộ Kinh Thiên nói liền mỉm cười nói.

- Tạo Hóa môn, Bộ Kinh Thiên.

Bộ Kinh Thiên nói ra với vẻ bình thường nhưng bên trong lại ẩn vẻ cuồng ngạo.

Loại bộ dáng này khiến cho Dương Thiên Lôi cảm giác giống như gạp phải Lôi Hoành, hắn hoài nghi tên gia hỏa này và Lôi Hoành đều cùng là đầu đất như nhau. Nhân vật loại này cũng xưng là Quân Lâm Thiên Hạ? Còn hắn là Tiểu Hắc Long ư?

- Bộ Kinh Thiên?

Trên mặt Dương Thiên lôi hiện lên một tia mờ mịt, sau khi ra vẻ đăm chiêu một lúc mới nói khẽ:

- Hình như chưa nghe qua.

- Bộ huynh không cần để ý, Thiên Lôi tuổi còn quá nhỏ, cũng không kinh nghiệm giang hồ, không biết Bộ huynh cũng là chuyện đương nhiên.

Thanh Nhã thấy sắc mặt Bộ Kinh Thiên trầm xuống liền vội vàng giải thích. Tính của nàng không màng danh lợi, bất kể là đối với người nào cũng đều giữ tâm cảnh bình thản của mình. Bộ Kinh Thiên cuồng ngạo cũng được, Thương Huyền Bác ngụy quân tử cũng thế, mỗi người đều có tính cách và tính tình của mình, chỉ cần không đụng chạm đến điểm nàng thì nàng có thể đối xử như bình thường. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Vu Thanh Nhã đương nhiên cũng biết rõ tính cách của Dương Thiên Lôi, nhưng lại không nghĩ rằng mới gặp mặt mà Dương Thiên Lôi liền không chút khách khí gì mà khiến đối phương khó chịu rồi.

- Chẳng qua ta biết rõ ngươi là kẻ có tiền, vừa rồi ở hội đấu giá, huynh đài thực sự là vung tiền như rác, khí khái vượt mây, khâm phục khâm phục (Anh Thiên Lôi chơi đểu, nó bảo "Phục cái rắm" đồng âm với "Khâm phục").

Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói.

- Ha ha ha...Đâu có đâu có, chẳng qua là có một ít mà thôi. Thanh Nhã, vừa rồi ngươi cạnh tranh Ngưng huyết đan, lại bị lão điên kia cắt ngang, vi huynh đấu được mấy viên, viên này sẽ đưa cho ngươi, có chút lòng thành xin hãy nhận lấy.

Bộ Kinh Thiên nói cực kỳ hào sảng. Vừa nói vừa lấy ra viên Ngưng Huyết đan kia.

- Ách... Ngươi muốn đưa Ngưng Huyết đan cho Thanh Nhã?

Dương Thiên Lôi lập tức cướp lời Vu Thanh Nhã trước.

- Đương nhiên, một viên Ngưng Huyết đan mà thôi, chút lòng thành nho nhỏ.

- Thanh Nhã là muốn mua cho ta đấy. Nhưng ta cảm thấy quá tốn kém nên đã cự tuyệt. Huynh đài ngươi nếu là nói vậy thì.... hắc hắc, ta đành nhận lấy vậy.

Dương Thiên Lôi cực kỳ vô sỉ nói.

- Thiên Lôi, đừng làm càn. Bộ huynh, tính cách của Thiên Lôi chính là như vậy, thích đùa giỡn với người khác. Ngươi chớ để ý. Phần lễ vật này của ngươi, Thanh Nhã xin tâm lĩnh, kính xin thu lại.

Vu Tiểu Ức kéo Dương Thiên Lôi tới bên cạnh mình rồi nói với Bộ Kinh Thiên

- Bộ huynh, chúng ta còn có việc, xin cáo từ trước.

Vu Thanh Nhã nói xong liền kéo Dương Thiên Lôi đi ra ngoài. Nàng cũng không thể để cho Dương Thiên Lôi nán lại, nếu không thật không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Một Thương Huyền Bác đã quá đủ cho Dương Thiên Lôi, nếu đắc tội với Bộ Kinh Thiên nữa thì làm sao được?

- Thanh Nhã, ngươi thật sự không đi Hải Vực sao?

Bộ Kinh Thiên cũng không đuổi theo mà ở phía sau lớn tiếng nói.

- Đến lúc đó rồi tính sau.

Vu Thanh Nhã tiếp tục kéo Dương Thiên Lôi rồi trả lời.

- Tốt, sau nửa tháng chúng ta sẽ tập hợp ở "Hải Thiên thành" hy vọng có thể gặp lại.

Bộ Kinh Thiên nhìn bóng lưng của Vu Thanh Nhã và Dương Thiên Lôi trầm giọng nói.

- Cái gì, tới Hải Vực?

Sau khi bị Vu Thanh Nhã kéo ra khỏi đại môn của Tinh Diệu thì Dương Thiên Lôi nhịn không được mà hỏi.

- Đúng vậy, Bộ Kinh Thiên, Thương Huyền Bác làm đội trưởng tổ chức lịch lãm rèn luyện. Những người tham gia đều là cao thủ trẻ tuổi, tụ tập cùng chỗ để trao đổi học tập lẫn nhau, cùng nhau chiến đấu. Hàng năm cơ bản đều tổ chức một lần, đôi khi đi Hải Vực, đôi khi đi Tây Phương, đôi khi cũng sẽ đi Hồng Hoang sơn mạch. Trước kia ta cũng thường xuyên tham gia, cho nên lần này hắn mới mời ta. Đây là một lần lịch lãm rèn luyện không tệ.

Vu Thanh Nhã nói đồng thời nhẹ buông lỏng tay Dương Thiên Lôi ra.

- A, nghe cũng không tệ. Nhưng tiếc là hai tên Tiểu Hắc Xà, Tiểu Bạch Xà kia thật sự buồn nôn, ngươi còn muốn tham gia không… nếu muốn đi thì chúng ta tự lập đội để đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.