Huyền Thiên

Chương 322: Kim thiền thoát xác




- Lăng Hi ngươi và ca song tu có được không? Ngươi xem tu vi hiện tại ca của không có cách nào phát huy thực lực của ngươi, để hơn một năm sau, nói không chừng ca đã bị giết rồi, ngươi có thể nhẫn tâm vậy sao? Hai ta chính là uyên ương đồng mệnh, hai con chim buộc cùng một sợi dây...

Dương Thiên Lôi tự nhủ trong lòng nói.

- Đừng có nằm mơ, ta hiện tại là khí linh. Hơn nữa lại là khí linh của pháp bảo Phật môn. Nếu trên người nhiễm khí tức âm uế, "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" sẽ mất đi linh tính. Ta cũng sẽ biến mất.

- Không phải có hoan hỉ thiền sao?

- Không có thành thành thật thật tu luyện, ngươi bây giờ làm cái gì cũng vô dụng, lĩnh ngộ ảo diệu Ngưng Đan, mới có thể tấn cấp. Đừng có ảnh hưởng tới việc ta ngâm mình. Nếu không ta lập tức hút khô ngươi...

- Chủ nhân, Tiểu Bạch song tu với người có được không?

Đúng lúc này "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" đã mở rộng, truyền đến thanh âm của Tiểu Bạch.

Dương Thiên Lôi thiếu chút nữa thổ huyết, trực tiếp gần như gào lên "Cút....!", khiến cho Tiểu linh thú lập tức im re không dám lên tiếng, vội vàng núp sâu bên trong lưu ly bình, tràn ngập ủy khuất, nước mắt lưng tròng từng ngụm từng ngụm nuốt Thuần Dương đan xuống.

Thoải mái nằm ở bên trong bồn tắm, Lăng Hi cảm ứng được tâm cảnh Dương Thiên Lôi, khuôn mặt thánh khiết như Quan Âm chợt nở một nụ cười đắc ý, bất quá khi nghĩ đến mấy lời song tu cùng Dương Thiên Lôi, khuôn mặt nàng lập tức trở nên đỏ ửng...

Trong nháy mắt, ba ngày đã trôi qua...

Chạy liên tục ba ngày ba đêm không ngừng, "Phá Lãng Hào" đã vượt qua hơm mười vạn dặm, nếu là tu luyện giả phổ thông ngự kiếm phi hành dưới hoàn cảnh không có bất kỳ địa phương nào có thể đặt chân, căn bản là không thể nghỉ ngơi, vô luận như thế nào đều không thể đi được quãng đường như thế này.

Theo một tiếng nổ vang lên, tất cả các tu luyện giả đều từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại.

Dương Thiên Lôi lập tức liền ra khỏi phòng, cửa phòng Tiêu Như Mộng cũng nhẹ nhàng mở ra.

- Mộng mộng, thối luyện như thế nào rồi?

Dương Thiên Lôi nghiêm trang nói. Bên cạnh đã có rất nhiều tu luyện giả nhanh chóng hướng boong tàu đi đến.

- Ừ...

Tiêu Như Mộng trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi, gật đầu một cái. Hai con ngươi nàng mang theo một tia hưng phấn, bỗng nhiên dần hiện ra hai đạo lôi điện như có như không. Hiển nhiên là nói cho Dương Thiên Lôi, nàng đã khống chế được lôi thuộc tính.

- Chúc mừng Mộng Mộng.

Dương Thiên Lôi lập tức cao hứng nắm tay Tiêu Như Mộng, hướng boong tàu đi lên.

- Các vị tiên sinh, các vị nữ sĩ, đây là trạm dừng thứ nhất của "Phá Lãng Hào". Là hải tuyến mới nhất mà "Bồng Lai Thương Nghiệp Hiệp Hội" chúng ta khám phá được. Nơi này trong một ngàn dặm, đếu là Tiên Thiên thất cấp đến bát cấp yêu thú. Tiên thiên bát cấp yêu thú thông thường tồn tại ở dưới vùng biển có độ sâu hơn một vạn mét. Hơn một vạn trượng phía trên, bình thường đều là yêu thú Tiên Thiên cấp bảy. Tư liệu kỹ càng, tin tưởng mọi người đều đã nghiên cứu qua. Thỉnh mọi người nên chú ý an toàn của bản thân, chúng ta sẽ dừng lại tại nơi này trong thời gian bảy ngày. Thỉnh tất cả mọi người bảy ngày sau trở về đúng giờ. Chúc mọi người khải hoàn trở về..

Theo thanh âm từ loa phóng thanh, kết giới kiên cố của "Phá Lãng Hào" từ từ mở ra, ba trăm vị tu luyện giả sớm đã không thể chờ đợi được, lập tức vô số đạo kiếm quang phóng ra tứ phía.

Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng nhìn nhau, đồng thời biến thành một đạo kiếm quang, trực tiếp phi ra xa như một đạo thiểm điện. Phi hành trọn vẹn một canh giờ, rôt cuộc cũng không gặp được những tu luyện giả khác, Tiêu Như Mộng bỗng nhiên nói:

- Thiên Lôi, ngươi phải coi chừng, bắt đầu từ lúc này, không được đi xa sư phụ quá một trăm dặm, lúc gặp nguy hiểm, phải lập tức dùng Thông Tấn Phù liên lạc, biết không?

- Vâng, sự phụ người cũng bảo trọng!

Dương Thiên Lôi ánh mắt tràn ngập quan tâm nói.

Sau khi nói xong. trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, vạch phá vô tận sóng biển, tiến nhập vào bên trong lòng đại dương thâm thúy mà tràn ngập nguy hiểm. Truyện Sắc Hiệp

Trong nháy mắt tiến vào bên trong lòng đại dương, Dương Thiên Lôi lập tức buông tha cho việc ngự kiếm phi hành, pháp lực vận chuyển quanh thân, thân thể giống như là mũi tên, bỗng nhiên phóng ra. Khuấy động tạo ra ba động, lập tức kinh động đến đám cá bơi trong nước, chúng lập tức hoảng loạng tránh ra tứ phía.

Mấy con cá này chỉ là sinh vật biển phổ thông nhất mà thôi, Dương Thiên Lôi không dừng lại chút nào, cả người giống như thiểm điện lặn sâu xuống dưới, hắn không tiếc hoàn toàn phóng khí tức của mình ra. Sau khi Dương Thiên Lôi lặn sâu xuống dưới một ngàn trượng. Hắn kẻ xâm nhập hung hăng càn quấy không chút nào che dấu, lập tức dẫn tới sự chú ý của đám yêu thú dưới biển sâu. Trong nước, đột nhiên truyền đến một hồi chấn động kỳ dị, Dương Thiên Lôi lập tức chứng kiến vô số yêu thú cùng loại với cá mập, bơi qua phía hắn nhanh như chớp.

Những con yêu thú này có thể tích rất lớn, lớn hơn Dương Thiên Lôi gấp mấy lần, theo khí tức của chúng mà phán đoán, chỉ là yêu thú Tiên Thiên cấp hai đến cấp ba, nhưng tốc độ trong nước của chúng lại nhanh kinh người. Một mảng yêu thúđông nghịt, từ bốn phương tám hướng bao vây lấy Dương Thiên Lôi. Trong giây lát đàn yêu thú này đã tới gần hắn.

Dương Thiên Lôi hừ lạnh một tiếng, không thèm để mấy con yêu thú này vào mắt chút nào, đơn giản chỉ vung tay lên một cái, một đạo năng lượng cực độ băng hàn lập tức bắn ra từ trong tay của hắn. Nước biển phía trước người hắn, trong phút chốc liền ngưng kết thành một đạo băng kiếm cự đại, cuồng bạo quét ngang qua.

- Phốc, phốc, phốc...

Vô số tiếng nổ mạnh trầm muộn liên tiếp vang lên, nước biển xung quanh lập tức nổ tung, tạo ra vô số những gợn sóng cực lớn, như lôi đình sét đánh, trực tiếp chém giết mấy chục đầu yêu thú Tiên Thiên cấp hai, cấp ba này. Trong chốc lát, máu tươi nồng đậm lập tức nhuộm hồng cả một vùng biển xung quanh, sau đó nhanh chóng khuyếnh tán ra tứ phía.

Dương Thiên Lôi thế như chẻ tre, đối mặt với mấy yêu thú cấp thấp này, căn bản là không bị chút ảnh hưởng nào, thẳng tiến hướng xuống dưới đáy biển. Hai chân của hắn đã biến thành một chiếc đuôi cá hình dẹt, cả người không khác gì một con cá, lướt qua tạo thành vô số gợn sóng khủng bố. Một đường đi xuống, một đường máu tươi, mấy đàn yêu thú cấp thấp, căn bản là không chạm được đến người của hắn, đã bị chém thành mạnh vụn.

Sau một lát, những con yêu thú đã khai mở trí tuệ này cũng không dám tới gần nữa, nhưng phảng phất dường như là nhận được mệnh lệnh, cũng không có bơi tứ tán ra, mà là ở xa xa gần kế Dương Thiên Lôi, không ngừng bám theo hắn. Đám thi thể cùng nội đan của yêu thú bị Dương Thiên Lôi chém giết, lập tức trở thành đồ ăn chúng cho chúng tranh đoạt, sau một lát đã bị nuốt sạch cặn bã cũng không còn.

- Con bà nó, đúng là cầm thú mà!

Một đường đến tận đây, Dương Thiên Lôi bắt đầu chém giết càng thêm không nương tay, vừa nhanh chóng tiến lên, hai tay liên tục vung vẩy, pháp lực hùng hậu, hóa thành từng đạo kiếm quang, mỗi một đạo kiếm quang sẽ lấy đi tánh mạng của vài con yêu thú cấp thấp, cả người không khác gì một vị tử thần cầm trong tay lưỡi hái chết chóc.

Thế không thể ngăn cản!

Dương Thiên Lôi cũng không biết hành động lần này của hắn sẽ mang đến hậu quả gì. Lăng Hi một mực quan sát hành động của Dương Thiên Lôi, đã sớm biết hậu quả, nhưng cũng không hề ngăn cản. Loại hành động này của hắn đối với những tu luyện giả khác mà nói, có thể sẽ hết sức nguy hiểm, nhưng đối với kẻ có thể lực biến thái cũng pháp lực vượt xa bình thường như hắn, nhiều nhất cũng chỉ cấu tạo thành một chút uy hiếp.

Huyết tinh đậm đặc, nhuộm hồng cả một vùng biển. Thời gian dần trôi qua, khi Dương Thiên Lôi còn cách đám yêu thú gần một trăm thước thì chúng lập tức hoảng sợ bơi tán loạn ra tứ phía, thẳng cho đến khi cho rằng đó là khoảng cách an toàn, mới có thể tiếp tục du động bơi theo Dương Thiên Lôi.

Khi Dương Thiên Lôi càng ngày càng lặn sâu xuống, áp lực nước biển truyền đến càng lúc càng lớn. Bất quá không tạo ra chút ảnh hưởn nào đối với hắn. Sau khi đạt đến mức hai ngàn thước, yêu thú quanh người Dương Thiên Lôi càng ngày càng nhiều, cơ hồ che khuất bầu trời, biến thành một mảnh đông nghịt, tứ phía đều tràn ngập yêu thú dày đặc.

Đúng lúc này, một ít yêu thú cấp ba, cấp bốn bắt đầu xuất hiện, hung hãn dị thường xông thẳng về phía Dương Thiên Lôi.

- Tới tốt, nội đan của yêu thú Tiên Thiên cấp bốn, giá trị đã không nhỏ đây.

Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, pháp lực cuồng bạo lập tức phóng ra

- Răng rắc....

Một đạo điện quang khủng bố màu xanh da trời trực tiếp hiện lên, yêu thú trong một diện tích lớn lập tức ngốc trệ, căn bản còn chưa ý thức được chuyện gì xảy ra, thân thể đã chia năm xẻ bảy, yêu thú nội đan trực tiếp bị thu vào bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình". Đúng lúc này, bỗng nhiên truyền đến một tiếng gào thét vô cùng bén nhọn, mấy chục đạo thân ảnh cực lớn nhanh như thiểm điện vạch phá trùng trùng điệp điệp gợn sóng, bơi lên từ sâu dưới đáy đại dương.

- Tiên Thiên cấp sáu? Rất tốt!

Dương Thiên Lôi không chút do dự lập tức nghênh đón.

Cùng lúc đó, mấy con yêu thú cấp thấp đen nghịt xung quanh, lập tức bắt đầu bạo động.... hung hãn không hề sợ chết từ bốn phương tám hướng xông thẳng về phía Dương Thiên Lôi, mở ra cái miệng cực lớn dính đầy máu, lộ ra răng nanh sắc bén, hung hãn dị thường bắt đầu công kích Dương Thiên Lôi. Mà hơn mười đầu yêu thú Thiên tiên cấp sáu tức thì ẩn thân vào giữa vô số yêu thú cấp thấp, lộ ra hàm răng sắc bén khiến cho người khác không rét mà run.

- Con bà nó, bạo động?

Dương Thiên Lôi tuy rằng không sợ, nhưng ngàn vạn con yêu thú hung hãn không sợ chết, lớp sau đè lên lớp trước xông đến, cũng khiến cho Dương Thiên Lôi trợn mắt. Khỏi cần phải nói, ít nhất việc hao phí thời gian và pháp lực khẳng định là không thể tránh khỏi rồi. Nếu như kéo dài, chỉ sợ xuất hiện thêm một con yêu thú đã ngoài Tiên Thiên cấp bảy thì xong, Dương Thiên Lôi cũng sẽ bị ép phải trở về.

- Thú vị không?

Đúng lúc này, thanh âm Lăng Hi chợt vang lên trong óc Dương Thiên Lôi.

- Ặc...sao lại nhiều như vậy?

Dương Thiên Lôi vừa nói, vừa điên cuồng chém giết. Quanh thân tỏa ra trùng trùng điệp điệp cương khí, không có một con yêu thú nào có thể tiếp cận được. Nhưng vẫn như cũ, một đợt vừa chết đợt khác lập tức xông lên. Mà mấy con yêu thú Tiên Thiên cấp sáu vẫn đang rình mò chung quanh, không hề nhúc nhích.

- Ngươi giết loại yêu thú cấp thấp này càng nhiều, mùi máu tươi sẽ càng thêm nồng nặc, khuếch tán ra tứ phía, sẽ đưa tới thêm càng nhiều yêu thú. Nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ ngươi cũng sẽ bị chúng vây chết ở chỗ này, cuối cùng ngay cả chạy thoát thân cũng không thể được.

- Sao ngươi lại không nói sớm?

Dương Thiên Lôi bực mình nói

- Nói sớm thì sao có chuyện thú vị như vậy để xem?

Lăng Hi nhẹ nhàng cười cười, thanh âm vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi.

- Ta xxx, không phải thế chứ, Lăng muội muội? Ca đang có việc gấp không muốn dây dưa cùng mấy loại tép riu này, che dấu khí tức của ca đi, ca muốn đi chém Long Vương.

- Tự mình nghĩ biện pháp đi, nếu đã là lịch luyện, ta cũng sẽ không giúp ngươi.

Lăng Hi nói không hề khách khí.

- Không giúp thì không giúp, ca còn không tin là không tự làm được!

Dương Thiên Lôi nói xong, một mặt điên cuồng chém giết, một mặt trên thân tràn ra đại lượng sương đen, lập tức bao phủ trong một phạm vi lớn. Cùng lúc đó sương đen đậm đặc tràn ngập vô số đạo điện hồ màu xanh da trời. Thanh âm răng rắc không ngừng truyền ra, sương đen cùng lôi điện, chậm rãi lên trên mặt biển bay lên. Phảng phất dường như muốn chạy trốn.

Mà Dương Thiên Lôi lại hóa thân thành một đầu yêu thú Tiên thiên cấp bốn. Không ngờ tên này thừa dịp một con yêu thú Tiên thiên cấp bốn bị sương đen che mắt cùng với bị lôi điện chích cho tê liệt, liền chui vào trong bụng nó. Thu liễm tất cả khí tức, thao túng thân thể yêu thú, chậm rãi lùi và phía sau âm thầm bơi đi. Cứ cẩn thận từng li từng tí như vậy, bởi vì Dương Thiên Lôi cũng không chắc lắm, nếu có yêu thú nào chạy trốn thì sẽ không khiến cho phần đông yêu thú vây công, trở thành đào binh bị chém giết. Cho nên, hắn chỉ có thể chậm rãi lui lại.

Hiển nhiên là tên này chơi kế kim thiền thoát xác cùng đám yêu thú có chỉ số thông minh vô cùng thấp này.

Hăn điên cuồng thôi động niệm lực, không chế đám sương đen cùng lôi điên đi về phía ngược lại. Quả nhiên là thành công lừa gạt được tất cả yêu thú gần đó, căn bản là không để ý đến hắn sẽ hóa thân thành một thành viên trong đám yêu thú, chậm rãi rời khỏi vùng trung tâm. Chỉ là Dương Thiên Lôi cũng chỉ có thể khống chế đám sương đen cùng lôi điện đến khi cách xa mấy trăm trượng, mặc cho niệm lực của hắn cường đại như thế nào, cũng sẽ lập tức mất đi khống chế. Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đột nhiên dẫn nổ sương đen cùng lôi điện, trong giây lát truyền ra một tiếng nổ lớn, tạo ra chấn động cực mạnh.

Thừa dịp hỗn loạn, hắn lập tức thao túng thân thể yêu thú, mau chóng bơi sâu xuống phía dưới.

- Cái này cũng được?

Lăng Hi nói có chút bất đắc dĩ.

- Đương nhiên, trí tuệ của ca sao ngươi có thể tưởng tượng ra được?

Dương Thiên Lôi đắc chí nói, sau khi đã trốn sâu ra ngoài, hắn vẫn không có chút do dự, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất hướng vùng biển sâu bơi xuống. Bất quá, lần này hắn đã thông minh hơn, gặp phải yêu thú cấp thấp thì trực tiếp tránh đi, cũng không hề chém giết nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.