Huyền Thiên

Chương 338: Năng lực của Tiểu Bạch




- Đúng vậy a, Tạo Hóa môn thì sao? Tạo Hóa môn có thể ỷ mạnh hiếp yếu, ỷ thế hiếp người, không quan tâm tới tính mạng Tu Luyện Giả khác sao?

- Loại người này quả thực là sỉ nhục của Tạo Hóa môn…

Nhất thời từ trong đám người truyền ra từng câu khinh bỉ, mặc dù không có gan nói thẳng trước mặt, nhưng thanh âm vẫn truyền thẳng vào tai hai người. Khiến trên mặt Bộ Tinh Hàn và Bách Lý Thiên Thiên lúc đỏ lúc trắng.

Đến lúc này, bọn họ mới hiểu được vì sao tất cả mọi người đều dùng thứ ánh mắt này nhìn mình.

Cho dù là họ nghe được Dương Thiên Lôi dám dưới thời tiết như vậy mà xông ra ngoài cứu người, cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

- Hừ, một Ngũ cấp Tiên Thiên cũng dám xông ra cứu người? Quả thực là tên điên muốn chết sớm, các ngươi cứ chờ xem, bản thân ta muốn xem hắn có thể cứu người hay là đợi người ta tới nhặt xác!

Bộ Hàn Tinh lạnh giọng nói, nói xong kéo Bách Lý Thiên Thiên đang mang vẻ ngang ngược trên mặt xoay người đi tới một góc nhỏ trên boong.

- Ngươi nói cái gì?

Tiêu Như Mộng nãy giờ vẫn im lặng bỗng nhiên xoay người, ánh mắt lóe lên hai luồng tinh quang khiếp người, lạnh lùng hỏi.

- Hừ. Bổn thiếu gia chẳng qua cũng chỉ nói sự thật mà thôi.

Bộ Hàn quay đầu bỏ đi, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Tiêu Như Mộng.

Không thể không nói, chỉ dựa vào dung nhan khuynh quốc khuynh thành của Tiêu Như Mộng cũng đủ khiến cho hắn ghen ăn tức ở với Dương Thiên Lôi không thôi, nếu như không phải có Bách Lý Thiên Thiên ở đây, rất có thể hắn sẽ kiếm biện pháp khác nhằm tiếp cận Tiêu Như Mộng. Nhưng hiện tại, chỉ có thể đứng ở lập trường đối địch.

- Nếu như Tiểu Thiên có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, ta sẽ khiến hai ngươi phải chôn cùng!

Tiêu Như Mộng gần lên từng tiếng.



Dương Thiên Lôi ngự Kiếm quang bay ra ngoài không bao lâu, mặc dù là phi hành sát mặt biển, nhưng năng lượng dao động quanh thân cũng đã dẫn tới từng đạo Lôi điện, thứ Lôi Điện ẩn chứa oai nghiêm nhàn nhạt của Thiên Địa này vốn là bị dao động của năng lượng trên người Tu Luyện Giả hấp dẫn tới nên căn bản không cách nào tránh né, mà có né cũng chẳng né kịp. đây mới là chỗ kinh khủng nhất của nó.

Nếu như không phải vậy, Tu Luyện Giả chỉ cần phi hành thật cẩn thật, vẫn có thể tự mình quay về Phá Lãng Hào, so với phải ở sâu trong lòng biển đối mặt với vô số Yêu thú ngăn trở thì còn tốt hơn.

Từng đạo Lôi điện oanh kích trên người Dương Thiên Lôi, so với tưởng tượng của hắn thì cũng không khác biệt là mấy, loại Lôi điện được dẫn tới ở trên mặt biển này căn bản sẽ không gây bất kỳ thương tổn gì cho hắn, hơn nữa còn giống như thuốc bổ đối với hắn, ngược lại còn giúp cho tốc độ của Dương Thiên Lôi tăng lên càng lúc càng nhanh.

Rời khỏi tầm mắt của mọi người, Dương Thiên Lôi không chút do dự mà bay thẳng lên ngoại tầng, trực tiếp hứng lấy Thiên Địa Lôi Đình càng khủng bố hơn, đẩy tốc độ lên tới cực hạn.

Thời gian là tính mạng, nếu đã quyết định cứu người, Dương Thiên Lôi càng không thể nào trì hoãn dù chỉ là một chút, phải dùng tới lực lượng lớn nhất của mình.

Sơ đoán vị trí của Tu Luyện Giả bên dưới lòng biển sâu, Dương Thiên Lôi phi hành ước chửng khoảng hơn bốn ngàn lý, liền cắm đầu phóng thẳng vào trong biển.

Cách Phá Lãng Hào gần năm ngàn lý, chỉ cần vận khí tốt, không gặp Yêu thú cường đại ngăn trở, căn bản chỉ cần trong hai ngày liền có thể tự phi hành trở về Phá Lãng Hào, mà những Tu Luyện Giả cách Phá Lãng Hào khá xa, lúc này khu vực mà họ có khả năng tập trung nhất chính là trong vòng phạm vi bốn ngàn đến khoảng sáu ngàn lý gì đó.

Lực lượng tinh thân bàng bạc của Dương Thiên Lôi nhất thời phóng xuất ra, hòa làm một thể với nước biển ở xung quanh, không ngừng hướng ra bốn phía quanh thân mà mở rộng phạm vi cảm ứng.

Chẳng qua năng lực cảm ứng của hắn vẫn tương đối có hạn, ở bên trong hải dương mịt mờ mà muốn tìm thấy vị trí chính xác của một Tu Luyện Giả nào đó đích xác là chuyện vô cùng khó khăn.

Sâu dưới lòng biển vài trăm thước, đã thoát ra khỏi khu vực Lôi điện ảnh hưởng tới rồi, Dương Thiên Lôi lướt nhanh, mãi hơn nửa canh giờ vẫn không thấy được một Tu Luyện Giả nào cả.

- Không được, cứ tiếp tục như vậy sợ rằng ngay cả một Tu Luyện Giả cũng cứu không được. Lúc đó ca mất hết mặt mũi là chuyện nhỏ, cứu không được người mới là chuyện lớn a.

Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, cả người ẩn trong một lớp năng lượng màu đen nồng đậm, tránh khỏi từng con Yêu thú cấp thấp, bỗng nhiên đem tâm thần xuất thành một luồng, tiến vào trong não hải.

- Lăng Hi.

Dương Thiên Lôi vừa tiến nhập vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, nháy mắt đã hô lớn. Từ sau lần ra ngoài trước đây, Lăng Hi lại chìm vào trong tầng sâu để tu luyện, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, Dương Thiên Lôi sẽ không kinh động tới Lăng Hi. Dù sao, thực lực Lăng Hi tăng lên thì thực lực của hắn cũng gián tiếp được kéo lên theo. Truyện Tiên Hiệp

- Chủ nhân.

Tiểu Bạch nhất thời khẩn trương, trên mặt tràn đầy vẻ thân mật tiến tới trước mặt Dương Thiên Lôi:

- Lăng Hi tỷ tỷ nói ngươi là đại sắc lang, sợ ác tâm của ngươi, sau khi nàng tỉnh dậy lần nữa, đã tiếp tục tiến vào trong tầng sâu để tu luyện rồi.

- Ách… Nàng tỉnh dậy lúc nào?

Nghe Tiểu Bạch nói, Dương Thiên Lôi lúng túng gãi đầu, hỏi.

- Hai canh giờ trước ấy, chủ nhân, người tìm Lăng Hi tỷ tỷ làm gì a?

Tiểu Bạch hỏi.

- Nói cho ngươi cũng vô ích thôi. Ca đang ở trong biển cứu người, tiếc là năng lực cảm ứng của ca quá kém… Thôi vậy, ta ra ngoài.

- Đợi đợi, chủ nhân, để Tiểu Bạch giúp người đi? Năng lực cảm ứng của Tiểu Bạch rất tốt….

Nhất thời Tiểu Bạch hai mắt sáng lên, nói. Đi theo Dương Thiên Lôi lâu như vậy rồi, tên tiểu tử này đã ăn bao nhiêu đan dược ngay cả nó cũng đếm không xuể. Tu vi rõ ràng tăng lên vô cùng nhanh, nhưng mà trước giờ thủy chung vẫn chưa giúp được Dương Thiên Lôi cái gì, điều này khiến trong lòng nó rất là bất an. Lúc theo lão chủ nhân trước kia, ít nhất nó cũng có thể hỗ trợ chăm sóc thế giới Băng Tuyết, mà hiện tại nó lại có cảm giác như mình chính là phế vật, cái gì cũng không thể giúp được. Thế nên, ngay khi Dương Thiên Lôi nhắc đến năng lực cảm ứng, nhất thời hai mắt nó liền sáng rỡ, kích động hô lên.

- Năng lực cảm ứng của ngươi rất mạnh? Mạnh cỡ nào?

- Chủ nhân, Tiểu Bạch ra đời chính là vì để quản lý thế giới Băng Tuyết, cho nên lão chủ nhân trong lúc ngưng luyện Tiểu Bạch, đã cho Tiểu Bạch có thiên phú năng lực cảm ứng mạnh nhất, trong thế giới Băng Tuyết, năng lực cảm ứng của Tiểu Bạch có thể vươn ra, dò tới bất kỳ một góc nhỏ nào, chắc cũng có thể cảm ứng ở trong phạm vi trăm lý thậm chí là ngàn lý nơi đây? Chủ nhân, người để cho Tiểu Bạch thử một chút xem sao?

Tiểu Bạch đáng yêu hai mắt tròn xoe, giọng nói tràn đầy mong đợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.