Huyền Thiên

Chương 341: Thúc thúc người thực đẹp trai a!




- Ồ, thúc thúc người là vị thúc thúc nào? Nhân gia sao không nhận ra thanh âm của ngươi?

Sau một lát, tấm thông tấn phù lại truyền ra một hồi trấn động, Dương Thiên Lôi sau khi mở ra lại nghe được thanh âm của thiếu nữ đó.

- Ngươi không biết thúc thúc đâu, nửa canh giờ nữa, tiểu nha đầu, ngươi có thể kiên trì không?

Dương Thiên Lôi trầm giọng hỏi.

- Có thể mà, người ta cũng đâu có thiếu linh phù cường đại, chỉ là không nỡ dùng thôi. Thúc thúc, người là thúc thúc của Long thúc thúc sao? Hì hì, người mau tới nhanh ah, người ta chờ người đó.

Thanh âm của thiếu nữ mang theo một tia ngây thơ vang lên.

-Móa, lạu một cực phẩm cấp "Tiểu Úc" a....

Dương Thiên Lôi nhịn không được thầm nghĩ.

Bất quá nghe thiếu nữ nói thế hắn cũng yên lòng, bằng không hắn lúc này đang ở phía tây "Phá Lãng Hào", khoảng cách đến chỗ thiếu nữ chí ít cũng phải một vạn dặm, đây cũng không phải là quãng đường nửa canh giờ hắn có thể đuổi tới, cho dù là sử dụng "Nhân Gian Đại Pháo" cũng phải mất hơn nửa canh giờ.

.......

Lâm Tâm Di, một thân đạo khí, trong tay cầm một cây trường tiên đen nhánh, trong lòng đại dương nhẹ nhàng vung vẩy, người như thủy xà, trường tiên như du long, thân pháp nhẹ nhàng, so với yêu thú trời sinh sống trong nước tựa hồ còn linh hoạt hơn mấy lần. Hiên nhiên loại thân pháp này của nàng phải trai qua quanh năm lịch luyện trong nước, mới có thể xuất thần nhập hóa như vậy, mà trường tiên màu đen trong tay nàng, mỗi một lần vung lên, đều biến thành vô số bóng roi. Mỗi một bóng roi giống như một đầu hắc long, tỏa ra khí tức vô cùng khủng bố.

Thời gian ba ngày, nàng không sử dụng bất luận loại linh phù nào, thuần túy chỉ dựa vào lực lượng bản thận, cùng yêu thú trong lòng biển tranh đấu. Từ nhỏ nàng đã lớn lên gần biển, đối với biển cả so với tuyệt đại đa số người còn hiểu biết hơn nhiều. Khí trời bão táp như thế, nàng cũng là lần đầu tiên gặp phải, nhưng lần này, nàng là lần đầu tiên tự lực cánh sinh băng vào năng lực của bản thân kiên tri lâu như vậy.

Chuyện này đối với nàng mà nói cũng là một lần tôi luyện nghị lực cùng tâm tính. Cho nên khi thu được vô số tấm thông tấn phù truyền ra ba động, nàng cũng không có mở ra. Nàng muốn chứng minh, mình có thể dựa vào thực lực bản thân, kiên trì trong vùng biển này ba ngày. Truyện Sắc Hiệp

Lúc này hiển nhiên pháp lực cùng thể lực của nàng đã đến cực hạn. Bất quá nàng vẫn kiên trì như trước, thần sắc không một chút khẩn trương nào, chậm rãi chờ đợi vị thúc thúc lạ lẫn kia đến cứu viện.

............

Dương Thiên Lôi nhanh như thiểm điện bay thẳng lên, trải qua không bao lâu đã đi ngang qua "Phá Lãng Hào", sau khi có chút do dự, Dương Thiên Lôi liền từ trên bầu trời hạ xuống, xuất hiện phía trên "Phá Lãng Hào". Mọi người trên boong thuyền lập tức phát hiện ra hắn. Bạch Hà vội vàng mở ra thông đạo, thân ảnh Dương Thiên Lôi vừa mới hạ xuống trên boong thuyền, Bạch Hà đã khẩn trương hỏi thăm:

- Tiêu huynh đệ có cứu được người nào hay không?

- Cứu được một người, thương thế khá nghiêm trọng, trước hết đưa hắn vào trị thương đã.

Dương Thiên Lôi vội vàng đem vị tu luyện giả kia thả ra, nói:

- Cac ngươi nhanh chóng cứu chữa cho hắn, lúc ta gặp hắn, pháp lực của hắn gần như đã cạn kiệt, hơn nữa còn bị thương, bất quá cũng không có nguy hiểm đến tính mạng, hẳn chỉ là tạm thời bất tỉnh mà thôi.

Bạch Hà thấy người được cứu là một trung niên nam tử, trong mắt chợt hiện lên một tia thất vọng khó có thể phát giác. Giờ khắc này, hắn hoàn toàn chắc chắn Lâm Tâm Di đã gặp nạn, tâm tình sa sút, vẫn cố gắng vực dậy tinh thần, ôm quyền cung kính với Dương Thiên Lôi nói:

- Tiêu huynh đệ, cảm tạ ngài ra tay trượng nghĩa, xin ngài trước hết cứ đợi tin tức, đợi đến khi Long hạm trưởng hồi phục, toàn thể thành viên của "Phá Lãng Hào" chúng ta sẽ cảm tạ đại ân của ngài.

- Không vội, vẫn còn có một người phải cứu..

- Còn có một người? Tiêu huynh đệ...

- Thông tấn phù vừa truyền đến tin tức, nàng hiện tại cũng không có việc gì, không cần lo lắng.

Dương Thiên Lôi nói xong ôm quyền với mọi người, lần nữa nhẹ nắm chặt cánh tay của Tiêu Như Mộng, nhẹ nói:

- Mộng mộng, rất nhanh mọi chuyện sẽ kết thúc thôi...

Nói xong liền trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang nhanh như tia chớp hướng phương Đông phi hành tới.

Bạch Hà lập tức kích động, tâm tình sa sút trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất, cuống quít mang vị tu luyện giả bị trọng thương kia đi xuống boong tàu.

.....

Sau khi thân ảnh Dương Thiên Lôi khuất khỏi tầm mắt của chúng nhân, lại một lần nữa tiến vào không gian ngoại tầng, khởi động "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" lập tức phi hành hướng tới chỗ mục tiêu. Lại qua thêm nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi rốt cục cũng đã đi được đến địa phương cách "Phá Lãng Hào" sáu ngàn dặm, lập tức phi thân vào trong lòng biển, đồng thời thả Tiểu Bạch ra.

- Chủ nhân, không tìm thấy.

Tiểu Bạch rất nhanh đã đưa ra kết luận, Dương Thiên Lôi không hề dừng lại lập tức bay lên trời, sau đó quét một nhát hình vòng cung, hướng bốn phía không ngừng thăm dò. Sau khi đạt đến Tiên Thiên ngũ cấp, tu luyện giả đối với thời gian cùng không gian đã có một nhận thức chính xác, khoảng cách cùng phương vị Lâm Tâm Di chỉ ra, tuyệt đối sẽ có sai số không quá lớn. Cho nên, Dương Thiên Lôi chỉ cần thăm do mấy lần, Tiểu Bạch đã phát hiện được mục tiêu.

Dương Thiên Lôi lập tức bắt đầu hướng về phía mục tiêu tiếp cận.

Sau một lát, Dương Thiên Lôi liền thấy được một thiếu nữ mặt vẫn còn búng ra sữa, thân pháp linh động dị thường không ngừng qua lại bên trong đàn yêu thú, vung vẩy cây trường tiên đen nhánh, cùng yêu thú tranh đấu. Cũng không có xuất hiện tràng cảnh linh phù bay đầy trời giống như trong tưởng tượng của Dương Thiên Lôi. Hiển nhiên, cô bé này vẫn dựa vào thực lực bản thân mà chiến đấu.

- Hảo thân pháp.

Dương Thiên Lôi nhịn không được trong nội tâm thầm khen một tiếng, thấy thiếu nữ tạm thời cũng không có gặp phải bất cứ nguy hiểm gì, tuy pháp lực đã sắp cạn kiệt, nhưng kiên trì thêm nửa canh giờ nữa tựa hồ cũng không có vấn đề gì. Cho nên, trong khoảng thời gian ngắn, Dương Thiên Lôi cũng không vội vã tiến lên, ngược lại ẩn nấp khí tức của mình, đem tâm thần dung nhập vào bên trong thân pháp của thiếu nữ, cái thân thể mềm mại so với rắn nước còn linh động hơn kia tuyệt đối đã đạt đến cảnh giới nhân thủy hợp nhất, mặc dù là kẻ khá cuồng ngạo như Dương Thiên Lôi cũng phải thừa nhận bản thân hắn không có cách nào đạt đến mực linh động, tự nhiên như vậy. Trọn vẹn quan sát hơn mười phút đồng hồ, trong ánh mắt Dương Thiên Lôi hiện ra một đạo tinh quang, cả người lập tức chấn động.

Trong phút chốc, không ngờ thân thể của hắn lại biến thành một đầu rắn nước giống y như vị thiếu nữ, linh động dị thường hướng phía thiếu nữ phóng tới. Vô số yêu thú dày đặc, nhưng Dương Thiên Lôi ẩn giấu khí tức, sau đó lĩnh ngộ ra tính túy của thân pháp của thiếu nữ, không ngờ năng lực thể hiện ra so với thiếu nữ lại càng thêm kinh người. Căn bản không cần xuất thủ, hắn liền có thể chui qua từng đạo khe hở nhỏ hẹp, thậm chí không hề kinh động đến yêu thú bên người, xuất hiện trước mặt thiếu nữ.

- Tốt rồi, thúc thúc đã đến!

Dương Thiên Lôi ra vẻ thâm trầm, thanh âm biến thành già nua, lập tức truyền vào trong tai thiếu nữ.

Khuôn mặt non nớt của thiếu nữ lập tức biến thành kinh hỉ, nói:

- Thúc thúc, người ở nơi nào?

- Ở đây!

Dương Thiên Lôi đáp, đồng thời tán đi sương đen quanh thân, nhanh như thiểm điện đi tới bên người thiếu nữ, trực tiếp ôm lấy chiếc eo nhỏ của nàng, trầm giọng nói:

- Đi thôi!

Thanh âm chưa dứt, Dương Thiên Lôi không hề chú ý đến vẻ kinh ngạc đến trợn tròn mắt của thiếu nữ, trực tiếp cuốn ra một vòng khói đen, cả người giống như tia chớp, xuyên qua tầng tầng yêu thú, bay thẳng lên.

- Thúc thúc.. Người thật trẻ tuổi, rất đẹp trai ah....!

Qua nửa phút sau, thiếu nữ mới kinh ngạc nói.

- Thúc thúc tấn cấp Tiên Thiên ngũ cấp sớm mà thôi.

Dương Thiên Lôi vẫn dùng một loại thanh âm khàn khàn mà trầm thấp như trước, trong nội tâm âm thầm đắc chí. Được một thiếu nữ so với chính mình không lớn hơn bao nhiêu gọi một tiếng thúc thúc, hai tiếng thúc thúc, loại cảm giác này dường như là rất thoải mái a. Cô bé này tuy rằng phi thường đáng yêu, cũng rất đẹp, nhưng Dương Thiên Lôi cũng không có chút sắc tâm nào.

Tuy tên này có một lý tưởng vĩ đại, ôm ấp bên mình vô số muội muội. Nhưng hiện tại, tính ra cũng đã khá nhiều rồi, đã xác định thì có Tử Hàm muội muội, Hương Hương, Thanh Nhã, còn có sư phụ Tiêu Như Mộng mà hắn kiên định muốn thủ hộ, còn có Lăng Hi muội muội suốt đời làm bạn một tấc không rời, tưng đây đã là năm người rồi, chưa xác định nhưng trong tương lai cơ bản là cũng muốn thu về thì có Lục Thanh Âm, Mộc Tử Vi...Cmn, cả thảy đã là bảy vị muội muội rồi, so với Vi Tiểu Bảo Vi tước gia còn muốn phong lưu hơn nhiều.

Cho nên, tên khốn này chỉ cảm thấy, ngoại trừ gặp được nữ tử khiến hắn vừa gặp đã thương giống như Tử Hàm muội muội, nữ nhân khiến hắn không kìm chế được, những người còn lại tốt nhất vẫn nên thu liễm một điểm.

- A, thúc thúc. ...Người ẩn tàng khí tức của mình sao? Như thế nào người ta lại cảm tháy người mới chỉ là Tiên Thiên lục cấp ah, còn không bằng người ta đây này....

Lâm Tâm Di được Dương Thiên Lôi ôm trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp, nhất là nhìn về khuôn mặt soái đến kinh thiên động địa của Dương Thiên Lôi lại lộ ra vô tận tang thương cùng lãnh khốc, không ngờ tâm hồn thiếu nữ nhảy loạn, hai mắt mở to, nũng nịu hỏi.

- Khục khục.... Thúc thúc đích thật là Thần Đạo cường giả. Ân, chỉ mình ngươi biết là được rồi. Thúc thúc không muốn bạo lộ thực lực. Đúng rồi, kể là vị Long thúc thúc của ngươi, ngươi cũng không thể nói, biết không?

Dương Thiên Lôi vênh váo nói.

- Vâng, thúc thúc không cho nói...Người ta tuyệt đối sẽ không nói, hì hì.....Thúc thúc, người tên là gì? Người ta tên là Lâm Tâm Di.

- Tiêu Thiên

- Tiêu Thiên... Tiếu Thiên...Tên của thúc thúc thực hay.

Lâm Tâm Di nhìn Dương Thiên Lôi tràn ngập ngưỡng mộ, nói.

- Móa, hình dáng như vậy, sao ka chịu nổi đây?

Dương Thiên Lôi trong nội tâm đầy đắc trí:

- Lớn lên đẹp trai cũng là một cái tộ a, ngươi xem thiếu nữ này, đôi mắt trong veo to, tròn, trong đôi mắt đó chẳng phải là cả một bầu trời đầy sao sao? Ca nếu mà đẩy ngã....Móa, tội lỗi! Tội lỗi! Thu liễm, thu liễm...

Dương Thiên Lôi trong nội tâm lại càng thêm đắc trí, biểu tình trên mặt lại càng thêm lãnh khốc.

- Oa, thúc thúc, thân pháp của người so với người ta thực hoàn hảo nha...Hì hì, thúc thúc, người thực đẹp trai....

- Được rồi, thúc thúc sẽ đem ngươi thu vào, ngoan ngoãn đừng có nhúc nhích.....

Sau khi lao ra khỏi mặt biển, Dương Thiên Lôi liền tế ra "Thiên La Địa Võng", giọng khàn khàn nói.

- Thúc thúc, tại sao phải đem nhân gia thu vào?

Lâm Tâm Di lập tức chu cái miệng nhỏ nhắn, nói.

- Thúc thúc đã từng nói, thúc thúc hiện tại chỉ là tu luyện giả Tiên Thiên lục cấp, đương nhiên không thể thi triển ra "Tụ Lí Càn Khôn", hơn nữa cũng không thể xé rách hư không. Với lại, nếu xé rách hư không trong lúc này cũng chỉ có thể đi được một lúc, so với phi hành cũng không nhanh hơn bao nhiêu. Tốt rồi, vào đi thôi.

- Ah

Lâm Tâm Di mất hứng gật gật đầu.

Dương Thiên Lôi liền trực tiếp đem nàng thu vào bên trong "Thiên La Địa Võng".

- Hô_____

Dương Thiên Lôi thở phào một hơi, đắc chí, nhún vai, thân hình nhoáng lên một cái, trong chốc lát đã biến thành một đạo kiêm quang phi hành bên trên không trung.

Đã không cần gấp rút nữa, Dương Thiên Lôi phi hành đến ngoại tầng không gian, cũng không có khởi động "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình"Lãng phí đan dược. Hơn một canh giờ sau, hắn đã có mặt phía trên "Phá Lãng Hào". Chống cự vô số đạo lôi đình, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, bước chân vào trong kết giới thông đạo, xuất hiện ở phía trên boong tàu.

- Tiêu huynh đệ! Mọi chuyện sao rồi?

- Đã an toàn trở về!

Dương Thiên Lôi cũng không có trực tiếp thả ra Lâm Tâm Di mà dùng thanh âm khàn khàn khiến mọi người cảm thấy ngạc nhiên nói.

- Tiểu Thiên... Ngươi làm sao vậy?

Tiêu Như Mộng lập tức nắm lấy bàn tay Dương Thiên Lôi, tràn ngập quan tâm mà hỏi thăm.

Không sao! Thừa nhận quá nhiều liêu đình, khiến cho dây thanh âm của ta biến thành như vậy. Lúc này mới hợp với tuổi của ta mà, hắc hắc....

Dương Thiên Lôi đắc chí cười nói.

- Hô___buồn chết nhân gia rồi, thúc thúc..

Lâm Tâm Di còn chưa đi ra khỏi "Thiên La Địa Võng", thanh âm nũng nịu của nàng đã truyền ra, chỉ là đến khi kêu lên hai chữ "thúc thúc" , thanh âm liền ngừng bặt lại. Chỉ thấy một đám người vây quanh mình, cả đám đang trợn mắt nhìn nàng.

- Tiểu thư, người rốt cục cũng trở về rồi!

Bạch Hà chứng kiến Lâm Tâm Di, lập tức kích động nói.

Lâm Tâm Di nhẹ gật đầu với Bạch Hà, khuôn mặt đáng yêu giống như một rặng mây đỏ, ánh mắt đảo qua mọi người, sau đó xoay người mới thấy được Dương Thiên Lôi đang đứng sau lưng nàng. Chỉ là, khi nàng nhìn thấy Dương Thiên Lôi, ánh mắt lập tức sững lại, ngơ ngác nhìn Tiêu Như Mộng khuynh quốc khuynh thành, toàn thân tỏa ra khí tức thánh khiết, đang đứng sóng vai cùng Dương Thiên Lôi, tay trong trong cùng hắn như là thần tiên quyến lữ, một đen một trắng, vô cùng thân mật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.