- Thiên Lôi!
Vừa mới khôi phục tâm trí, con mắt của Lăng Hi vẫn không mở ra, đột nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi, cựa quậy một cái, liền nhảy ra khỏi ngực của Dương Thiên Lôi, trong ánh mắt tràn ngập lo lắng. Nhưng mà, thời điểm nàng nhìn thấy Dương Thiên Lôi hoàn hảo không tổn hao gì, mở to mắt vui mừng. Cũng không thèm để ý đến thân thể trần trui của Dương Thiên Lôi, phóng về phía hắn.
Nhìn thấy Lăng Hi hưng phấn, kích động, bề ngoài giống như muốn ôm mình một cái thật sâu, Dương Thiên Lôi cũng không do dự đứng dậy, mở hai tay ra!
Thằng này không đứng thì khá tốt, bởi vì Lăng Hi đang kinh hỉ, vẫn chưa ý thức được thằng này đang trần trụi, nhưng khi bạn thân đứng lên, tiểu đệ giữa hai chân hắn xuất hiện, đúng là quá chói mắt, khi nhìn thấy Lăng Hi như vậy, nó liến đứng thẳng thật hùng tráng, lập tức làm cho Lăng Hi tỉnh táo lại, dừng cương trước bờ vực, đổi hướng sang một bên, tức giận nói ra:
- Đại sắc lang, mặc quần áo vào!
- Ách...
Dương Thiên Lôi giương hai tay, nhìn bộ dáng thẹn thùng của Lăng Hi, trong nội tâm đắc chí một hồi, đồng dạng, trong lòng hắn xuất hiện ý nghĩ tràn ngập yêu thương với Lăng Hi, trên thế giới này, có lẽ chỉ có Lăng Hi mới hoàn toàn thuộc về mình, một khắc không rời làm bạn với hắn, giống như Lăng Hi đang tuân thủ lời hứa,
"Chân trời góc biển, từ nay về sau làm bạn cùng quân!". Cả đời này nhất định bọn họ sẽ không chia lìa nhau.
Hơn nữa, Dương Thiên Lôi rất rõ ràng, vì sao Lăng Hi biết rõ có hỗ trợ hắn vượt qua thiên kiếp cũng vô dụng, còn xúc động đi giúp mình.
Lần đầu tiên, thời điểm đối mặt với Thiên Dâm tán nhân, nàng không tiếc hi sinh bản thân mình, lúc này đây, đối mặt với lôi kiếp khủng bố, nàng lại giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa.
Trên thế giới này, có nữ nhân không chút do dự hi sinh vì hắn, có bao nhiêu người chứ? Thời điểm đối mặt với Thiên Dâm tán nhân, bọn họ vẫn có quan hệ môi hở răng lạnh, Lăng Hi không thể không làm như vậy. Nhưng lần này thì sao? Khi đã cùng hợp nhất với khí linh của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nàng đã có được chân thân, chỉ cần nàng nguyện ý, sau khi Dương Thiên Lôi chết, nàng vẫn có thể sống một mình.
Nhưng nàng vẫn
"Xúc động" như trước, biết rõ có làm cũng vô dụng, nhưng vẫn muốn làm.
- Xong rồi!
Không chút do dự, Dương Thiên Lôi nhanh chóng mặc quần áo tử tế, nói với Lăng Hi.
...
- Thiên Lôi, ngươi làm thế nào mà tỉnh lại thế?
- Ca chỉ nghĩ đến, vẫn chưa được tu luyện Hoan Hỉ Thiền với Lăng muội muội, nếu cứ như vậy mà chết, thì làm sao bây giờ? Huống chi, nếu ca chết, Tử Hàm muội muội, Mộng Mộng, Hương Hương, Thanh Nhã... Đương nhiên, còn có cả Lăng muội muội của ca, đều sẽ thủ hoạt quả (*sống một mình thờ chồng chết), cho nên, ca tuyệt đối không thể chết được!
- Phi!
- Thiên Lôi, khí tức của đạo lôi kiếp cuối cùng, khủng bố như vậy, dù là Thần Đạo Tam cấp, chỉ sợ cũng khó mà thừa nhận nổi, ngươi... Không có bị thương sao?
- Ca là kim cương bất hoại chi thân, sông dai như tiểu cường(con gián), chút tiểu lôi kiếp đó, sao có thể làm ca bị thương chứ?
- Phi!
Dương Thiên Lôi mang theo một tia mỉm cười ý vị, trở lại không gian cuối cùng của vực sâu. Bước vào cảm giác của Thần đạo, kêu lên một tiếng sảng khoái, mà ngay cả Lăng Hi từ trước tới nay đều cao cao tại thượng đang nằm trong lòng của mình cũng vô cùng ngưỡng mộ, không nỡ rời xa mình, từng chuyện liên tiếp tới như thế này, Dương Thiên Lôi có muốn không đắc ý cũng không được.
Ngay cả Lăng Hi đã từng là cao thủ Thần đạo mà cũng như vậy thì tin chắc là Tiêu Như Mộng cũng sẽ như thế, nếu là thiếu nữ hồn nhiên như Tử Hàm muội muội và Hương Hương mà thấy qua thì chẳng phải cả mắt cũng muốn rớt ra hay sao?
- Thần đạo, ca đã bước vào thần đạo, "Long Hung", "Tượng Trữ", "Tượng Hầu", ca sẽ lấy các ngươi ra để kỷ niệm trận chiến đầu tiên của ca sau khi bước vào Thần đạo, Dương Thiên Lôi còn chưa dứt lời thì cả người tựa như xé rách hư không, thân ảnh nhoáng một cái đã xuất hiện ở phía trên tầng nham thạch bên cạnh.
Thần niệm khẽ động, tầng nham thạch lập tức tản ra như cát chảy.
Cũng không phải Dương Thiên Lôi nắm trong tay độn thuật thần kỳ gì, mà là tầng nham thạch này vốn là cấm chế do Cường giả Thần đạo đỉnh phong Ngô Minh Huyền thoái luyện, Dương Thiên Lôi lúc này đã nhận được truyền thừa, căn bản không cần lượng lượng thần bí trong đan điền giúp đỡ cũng có thể dễ dàng lọt vào trong.
- Thu.
Lúc Dương Thiên Lôi xuyên qua tầng nham thạch mà xuất hiện ở nơi tận cùng của vực sâu, thần niệm khẽ động, sau khi cảm ứng được trong đây không có được khí tức của ba tên cao thủ Thần đạo mới đột nhiên quát nhẹ một tiếng.
Đối với những Thiên ma đã giúp hắn biến thành bạo hộ, Dương Thiên Lôi chính là chỉ muốn độc chiếm làm của riêng, há lại có thể buông tha? Tuy rằng bây giờ Thiên Ma ở đây đã khá thưa thớt, không còn được bao nhiêu, nhưng một khi đã gặp được thì Dương Thiên Lôi đương nhiên không lý nào lại bỏ qua được.
Truyện Sắc HiệpTheo tiếng quát nhẹ của hắn, Thanh Tĩnh Lưu Ly bình trong nháy mắt đã bắn ra khỏi mi tâm của hắn, dưới sự thúc dục của thần niệm cường đại đã biến thành một cái bình ngọc cực lớn cao vài chục trượng, bạo xuất ra ngũ sắc hoa quang như sơn như bể, bay lượn xung quanh năm trượng quanh người Dương Thiên Lôi, Thiên Ma nào xui xẻo gặp phải thì căn bản không kịp giãy giụa đã bị lực thôn phệ rất khủng bố trực tiếp hút vào bên trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình .
Giờ khắc này, Dương Thiên Lôi đã tấn cấp Thần đạo dĩ nhiên là uy lực của Thanh Tĩnh Lưu Ly bình mà hắn có thể phát huy được không thể so với trước. Cả người giuống như cơn giơ thu cuốn hết lá vàng, người qua được nhưng ma thì không.
- A?
Ngay lúc Dương Thiên Lôi vừa bay ra khỏi vực sâu thì đột nhiên thông tấn phù dùng để liên lạc với Khương Kỳ đột nhiên truyền tới từng đợt dao động, khiến cho Dương Thiên Lôi có chút kinh ngạc, chẳng lẽ vực sâu thế này vẫn không thể ngăn cản được tác dụng của thông tấn phù sao? Nếu không thì tại sao mình chỉ mới đi có một chút mà đã nhận được những mấy tin? Nhưng càng khiến Dương Thiên Lôi cảm thấy kỳ quái chính là trước khi gặp được ba gã cao thủ Thần đạo thì Dương Thiên Lôi đã nhận được một tin rồi, nhưng lúc ấy lại cho rằng Khương Kỳ đang giục mình nhanh trở về nên không để ý nữa. Nhưng bây giờ lại nhận được tin nhắn của Khương Kỳ, thật khiến Dương Thiên Lôi cảm thấy kỳ lạ.
Bởi vì Dương Thiên Lôi hiểu rõ, lẽ ra hơn hai ngày trước Khương Kỳ đã rời khỏi di tích mới đúng, làm sao có thể nhắn tin cho mình vào lúc này được.
Mang theo một tia nghi hoặc, Dương Thiên Lôi trực tiếp lấy thông tấn phù ra, một đạo thanh âm lạ lẫm lập tức vang lên.
- Dương Thiên Lôi, bản tôn chính là phó môn chủ của Tinh Diệu thương nghiệp hiệp hội, Vương Bán Nhàn, nhận được tin này thì lập tức hồi âm lại.
Thanh âm của Vương Bán Nhàn không có chút kiêu căng nào, chỉ là mang theo một chút lo lắng mà thôi.
- Phó môn chủ của Tinh Diệu thương nghiệp hiệp hội? Cường giả Thần đạo?
Vương Bán Nhàn đã tự xưng là bản tôn thì đương nhiên Dương Thiên Lôi hiểu người này chính là cường giả Thần đạo. Chỉ là hắn có chuyện quan trọng gì cần nói với mình? Hơn nữa, rõ rang thông tấn phù này là có được từ chỗ Khương Kỳ?
- Vương môn chủ, xin chào, có chuyện gì không?
Dương Thiên Lôi nghi hoặc bóp nát thông tấn phù rồi hỏi.
- Dương Thiên Lôi? Ngươi đang ở đâu?
Vương Bán Nhàn đang giết Thiên ma, hai ngày qua cũng thu được vài tin tức, bất quá vẫn không có tí thông tin gì về Dương Thiên Lôi, không ngờ được lúc này lại nhận được hồi âm của Dương Thiên Lôi, lập tức hỏi với vẻ kinh hỉ.
Hai hôm nay, Vương Bán Nhàn đã tìm hết cả di tích cũng không cảm ứng được chút khí tức nào của Dương Thiên Lôi. Cũng như thế, mấy tên Thần đạo cường giả khác hắn cũng đã thử hỏi qua, cũng như lúc hỏi ba tên Thần đạo cường giả ở Long Tượng Cốc vậy, bản năng của hắn cảm ứng được một tia bất thường và dự cảm không tốt, chỉ là làm bổn phận của mình nên hắn muốn giúp Dương Thiên Lôi bài trừ khả năng bị ba tên này giết chết.
- Đang ở giữa di tích đó Vương môn chủ, ta chỉ nhận được tin tức cuối cùng của ngài truyền tới, rốt cuộc là có chuyện gì mà lại gấp như vậy?
- Ở giữa di tích? Ngươi có nhìn thấy ba gã cao thủ Thần đạo nhìn hơi giống rồng ở cửa di tích không?
Vương Bán Nhàn vauwf nghe Dương Thiên Lôi nói vậy thì lập tức hỏi. Bởi vì lúc hắn tìm Dương Thiên Lôi chính là gặp được ba tên cao thủ Thần đạo kia ở giữa di tích.
- Long Hung, Tượng Trữ, Tượng Hầu đúng không?
- Ngươi biết bọn chúng?
- Đương nhiên là biết, bọn chúng đã giúp cho ta rất nhiều. Vương môn chủ, ngài có biết bây giờ bọn chúng đang ở đâu không?
Khóe miệng Dương Thiên Lôi nhếch lên thành một nụ cười đểu, đưa tin hỏi lại.
- Kỳ quái, lúc ta tìm ngươi có hỏi qua ba người bọn chúng, bọn chúng còn không nói gì, không nghĩ tới chúng đã giúp ngươi nhiều như vậy, hóa ra là do ta đa tâm. Ngươi không có việc gì là tốt rồi. Chung Khuê hay tin ngươi ở lại di tích, sợ ngươi gặp chuyện không may nên nhờ ta đi tìm ngươi. Hiện tại trong di tịch trừ ta và ngươi ra thì còn có chin vị cao thủ Thần đạo do Tinh Diệu của chúng ta mời tới hỗ trợ, có của Tạo Hóa Môn, Thương Huyền Phủ và Long Hùng tam nhân của Long Tượng Cốc luân phiên canh cửa. Ngươi tới cửa vào là gặp được bọn họ, chính ngươi nên cẩn thận một chút, người của Tạo hóa Môn và Thương Huyền Phủ hình như không thích ngươi cho lắm.
Vương Bán Nhàn chỉ nghe được tiếng nói chuyện của Dương Thiên Lôi chứ không nhìn thấy được biểu tình trên mặt hắn, làm sao lại nghe ra mấy câu bong gió của Dương Thiên Lôi, trực tiếp nói chod tl biết chỗ của Long hùng tam nhân chẳng chút do dự, thậm chí còn cố ý dặn dò Dương Thiên Lôi nên chú ý đề phòng người của Tạo Hóa Môn và Thương Huyền Phủ.
- Ách..
Dương Thiên Lôi không nghĩ tới Vương Bán Nhàn lại hiểu lầm, bất quá nghe thấy Vương Bán Nhàn nói vậy thì ngược lại giúp Dương Thiên Lôi đỡ tốn công sức, trực tiếp bóp nát thông tấn phù nói một tiếng cám ơn rồi hóa thành một đạo lưu quang, biến mất ngay tại chỗ.
…..
Trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền che giấu khí tức âm thầm chạy tới cửa gần đó, thần niệm cường đại đã sớm cảm ứng được ba cỗ khí tức của ba cường giả Thần đạo.
Giờ khắc này, Long hùng tam nhân chia làm ba chỗ, đứng cách nhau khoảng vài dặm, đang săn giết Thiên ma ở cửa vào gần đó.
- Tuy ta bây giờ đã tấn cấp tới Thần đạo, nắm giữ pháp thuật thần thông, nhưng đều là người cùng cảnh giới, muốn đối phó cả ba người cùng lúc thì e là có chút khó khăn. Tượng Hầu có vẻ như là yếu nhất, vậy thì ca sẽ bắt đầu khởi động từ ngươi vậy.
Trước đó thì trong mắt Dương Thiên Lôi ba người bọn họ căn bản là ba cường giả cao tới mức không thể chạm tới, Dương Thiên Lôi căn bản không cách nào đoán được ai mạnh ai yếu, bởi vì bất lauanj là ai trong số ba người thì đều mạnh hơn Dương Thiên Lôi rất nhiều, khí tức cường đại hoàn toàn vượt qua cảnh giới lúc trước nên Dương Thiên Lôi đương nhiên không thể phân biệt được.
Nhưng lúc này, Dương Thiên Lôi đã bước vào Thần đạo, đã có thể cảm nhận trong ba người, được khí tức ai mạnh ai yếu. Trong nháy mắt liền nhìn ra Tượng Hầu là kẻ yếu nhất trong ba người.
Dưới tác dụng của thần niệm tinh thuần vô cùng cường hãn, Dương Thiên Lôi giống như một bóng ma, che giấu tất cả khí tức của mình, ám, vụ, quang, ba loại thuộc tính năng lượng đều dung hợp lại cùng một chỗ rất quái dị. Hai loại thuộc tính Ám và Vụ khiến cho khí tức của Dương Thiên Lôi hoàn toàn biến mất, thuộc tính quang thì khiến cho không gian nơi Dương Thiên Lôi đứng sinh ra chuyển biến kì dị, trực tiếp hoàn toàn dung hợp với cảnh sắc chung quanh, chính là nhờ thần thông pháp thuật mà có thể làm được như vậy.
Một lát sau, Dương Thiên Lôi liền vô thanh vô tức đến gần Tượng Hầu, thân hình vặn vẹo lên rất quỷ dị, giống như một con cá, nhẹ nhàng lướt qua giữa những năng lượng loạn lưu phát ra từ trận chiến của Thiên ma và Tượng Hầu, không hề đánh động bất kỳ ai.
Ngay lúc đã tới gần, chỉ còn cách Tượng Hầu có một khoảng thì tuy rằng Tượng Hầu không hề cảm ứng được bất kỳ khí tức gì của Dương Thiên Lôi, nhưng dù sao cũng là Thần đạo cường giả, trên người lại có linh giác cường hãn, cảm ứng được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Trong nháy mắt, hắn nhìn về phía của Dương Thiên Lôi với vẻ hoảng sợ.
- Chết đi.
Dương Thiên Lôi còn tưởng là đối phương phát hiện ra mình nên lập tức không cần nghĩ ngợi gì mà hét lớn một tiếng, cả người lập tức hóa thành một đạo kiếm quang khủng bố, dùng tốc độ kinh người, trực tiếp lao thẳng tới mi tâm của Tượng Hầu.
Uy áp hùng hồn như núi như biển, dưới thất thải thần niệm tinh thuần khủng bố của Dương Thiên Lôi, trực tiếp giống như thái sơn áp đỉnh, khiến cho Tượng Hầu không kịp trở tay, nháy mắt đã dại ra.
Thần đạo cường giả như hắn, vô luận là thế nào đi nữa cũng không dám ngĩ tới chuyện sẽ có người lén lút lẻn tới bên cạnh hắn gần như vậy mà hắn chẳng cảm ứng được mảy may, mặc dù ở sát na cuối cùng, bằng vào trực giác của bản năng đã khiến hắn cảm ứng được uy hiếp trí mạng này, nhưng hắn còn chưa kịp bạo xuất thần niệm của mình, khí thế, chiến ý, uy áp, hoàn toàn không có thời gian ngưng tụ, đã bị đối phương áp chế hoàn toàn.