Huyền Thiên

Chương 501: Kẻ đa mưu




Dương Thiên Lôi mặc dù biết Trần Thiến đã ẩn tàng không ít thực lực. Nhưng giờ này khắc này trông thấy công kích của Trần Thiến vẫn có chút kinh hãi, không nghĩ đến cô nàng này vậy mà lại cường hãn đến cảnh giới này!

Phòng tu luyện xa hoa này cực lớn. Trần Thiến căn bản không chút cố kị, càng không cần phải hạn chế pháp lực và thần thông của mình. Cho nên vừa ra tay liền lộ ra thực lực chân chính của nàng.

Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi đương nhiên cũng không thể lại giữ lại, không chút do dự, liền dung hợp trọn vẹn ba mươi sáu loại thần thông, đánh ra một quyền!

Trong chốc lát, hai người liền chiến đấu cùng một chỗ, quyền đấm chân đá, nhanh như tia chớp, từng tiếng nổ mạnh cực lớn vang vọng trong toàn bộ phòng tu luyện!

Ngay lúc Dương Thiên Lôi và Trần Thiến chiến đấu, Huyễn Hải khách sạn, trong phòng Mạnh Phàm Huy, Mạnh gia, Long gia và mấy tên đệ tử đến trợ quyền vẫn ngồi cùng một chỗ như trước, tựa hồ đang thảo luận nhiệt liệt.

- Ta mặc kệ nhiều như vậy, ngày mai dù thế nào ta cũng sẽ không bỏ qua cho tiểu tử kia, không xả được cơn tức này, ta nghẹn chết mất! Hắn không chỉ chơi ta một vố, còn khiến Phỉ Phỉ trọng thương, nếu không phải Trần Thiến... ta không thể không giết hắn!

Sắc mặt Mạnh Phàm Quang âm trầm phẫn nộ nói. Thẳng đến đúng lúc này, gân xanh trên mặt tên này đều nổi cả lên, hiển nhiên đã bị sự âm hiểm và vô sỉ của Dương Thiên Lôi triệt để chọc giận.

- Không được! Để ngươi ra tay thì ai biết được có hậu quả gì? Trần Thiến và Kỷ Tiêu Lam đã biểu lộ thái độ, chúng ta không thể chém giết hắn được, nếu không sẽ vi phạm ước định lần này với tam tộc bọn họ! Ngươi cứ chiến đấu thành thành thật thật đi, có rất nhiều cơ hội, giờ mới chỉ là tầng hai thôi mà, còn đến tám tầng nữa! Gấp cái gì?

Mạnh Phàm Huy ngăn cản nói.

- Nhưng ta quá khó chịu!

Mạnh Phàm Quang nhịn không được nói.

- Mạnh huynh, ta có mấy câu không biết có nên nói hay không!

Đúng lúc này, một gã thiếu niên trợ quyền, trong con ngươi lóng lánh hào quang trí tuệ, nhẹ giọng nói. Tu vị của thiếu niên này hiển nhiên là Thần Đạo thất cấp đỉnh phong chi cảnh, danh khí ở Vô Cực tinh vực cũng không chút thua kém đệ tử của ngũ đại gia tộc, tên hiệu chính là "Kẻ đa mưu Khương Nhất Lang". Hôm nay, Kỷ Tiêu Vân đúng là bại dưới tay hắn.

- Khương huynh đệ, ngươi cứ việc nói! Lần này mời ngươi tới, một là trợ quyền, hai là, để ngươi bày mưu tính kế cho chúng ta. Ngươi cũng biết đấy, Mạnh gia ta và Long gia thiên tính như thế, không e ngại bất cứ khiêu chiến chính diện nào của tam đại gia tộc, nhưng lại sợ ám chiêu của bọn họ.

- Tốt. Đã vây ta cũng không khách khí nữa. Tiểu tử gọi là Dương Thiên Lôi kia, có lẽ...

Khương Nhất Lang nói đến đây, ánh mắt nhìn bọn người Long Phỉ Phỉ và Mạnh Phàm Quang, nói ra:

- Không đơn giản như các ngươi tưởng tượng đâu!

Khương Nhất Lang sở dĩ nói ra vào đúng lúc này, là vì mọi người ở đây đều không xem trọng Dương Thiên Lôi, dựa theo ý tứ của Mạnh Phàm Huy thì chỉ cần ngày mai Dương Thiên Lôi dám khiêu chiến bất luận người nào trong bọn hắn thì đều tất phải bại.

Dù sao, Long Phỉ Phỉ là người yếu nhất trong mọi người, mà tình cảnh của Long Phỉ Phỉ lúc ấy thật ra đã chiến thắng Dương Thiên Lôi, chẳng qua là bị Dương Thiên Lôi cố ý làm ra vẻ hù dọa nên mới thất bại thôi. Mà Mạnh Phàm Huy sở dĩ không để Mạnh Phàm Quang chuyên đi khiêu chiến Dương Thiên Lôi là vì Mạnh Phàm Huy biết rõ tính cách nóng nảy của vị đệ đệ này, lúc chiến đấu chính thức, vạn nhất không thu tay lại được chém giết Dương Thiên Lôi thì... hỏng hết chuyện rồi. Bởi vì lần này trước khi đến, tam đại gia tộc đã ước định với hai gia tộc bọn họ, vô luận là ai, có thể chiến, có thể trọng thương, nhưng lại không thể lấy tính mạng của bất cứ thành viên trực hệ nào của đối phương cả. Thái độ của Trần Thiến đã cho thấy, Dương Thiên Lôi đã là con rể của Trần gia, cũng xem như thành viên trực hệ của Trần gia rồi.

Nhưng Mạnh Phàm Huy biệt danh "Kẻ đa mưu" lại phát hiện Dương Thiên Lôi tuyệt đối không đơn giản như trong tưởng tượng.

- Ah? Chẳng lẽ Khương huynh đệ nhìn ra cái gì?

- Không sai! Thứ nhất. Các ngươi nghĩ đi, lúc chúng ta quan sát Dương Thiên Lôi chiến đấu, thực lực hắn biểu hiện như thế nào?

- Hừ, trăm ngàn chỗ hở, ta xuất mã, có thể đánh bại hắn trong khoảnh khắc!

Mạnh Phàm Quang lạnh giọng nói.

- Không sai! Vô luận là pháp lực, thần niệm, hay là thần thông hắn đều vận dụng không được hoàn mĩ, thậm chí tồn tại rất nhiều sơ hở, người như vậy có thể chiến cơ hồ ngang tay với Long Phỉ Phỉ tiểu thư sao? Đây là thứ nhất!

Khương Nhất Lang trầm giọng nói.

Sau khi nhìn thấy mọi người cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, Khương Nhất Lang nói tiếp:

- Thứ hai, Trần Thiến là ai? Nhân tài kiệt xuất của một đời tuổi trẻ Trần gia, là cháu gái mà Trần gia gia chủ Trần Phá Thiên sủng ái nhất trong số 163 tử tôn dòng chính! Những năm gần đây đệ tử thiên tài muốn truy cầu nàng có bao nhiêu? Lại có người nào nàng xem vào mắt? Kể cả siêu cấp thiên tài Thần Đạo cửu cấp Kỷ Tiêu Ngạo của Kỷ gia đã là, quấn quít chặt lấy nhiều năm như vậy, nàng cũng hoàn toàn không để ý đến. Điều này nói rõ cái gì? . . Truyện Tiên Hiệp

- Dương Thiên Lôi kia, tuyệt đối không đơn giản như tưởng tượng! Cái gì mà Nguyên Thủy Tinh vực, ta hoài nghi cái này chỉ là để ngụy trang, để cho chúng ta khinh địch thôi! . . Khương Nhất Lang nhìn sắc mặt mọi người dần trở nên ngưng trọng, trực tiếp ném ra kết quả phỏng đoán của mình.

- Khương huynh đệ, chúng ta nên làm gì bây giờ?

- Ngày mai hắn tất nhiên sẽ khiêu chiến một vị trong Long gia. Nếu ta đoán không sai thì... hẳn là Long Phương Phương tiểu thư vốn thực lực hơi yếu một chút! Nếu Long Phương Phương tiểu thư thắng được thì tốt nhất, nếu không... , ta, Võ Tinh Hồn, Ngạo Bái, ba người thắng trận hôm nay, ngày mai liền do ba người chúng ta xuất mã, toàn lực đối phó hắn!

Khương Nhất Lang trầm giọng nói.

- Ba người các ngươi?

Mạnh Phàm Huy lập tức có chút kinh ngạc nói. Những người khác cũng có chút khiếp sợ nhìn Khương Nhất Lang. Bởi vì bọn hắn đều rõ ràng thực lực của Khương Nhất Lang, Võ Tinh Hồn và Ngạo Bái. Ngày mai tuyệt đối có thể đào thải ba tên đệ tử của Kỷ gia! Nhưng Khương Nhất Lang lại muốn ba người xuất mã đối phó Dương Thiên Lôi, không quản bọn hắn đã biết rõ Dương Thiên Lôi không có đơn giản như trong tưởng tượng, nhưng vẫn có chút ngoài ý muốn.

- Đương nhiên, ta sẽ là người khiêu chiến đầu tiên. Nếu như ta có thể may mắn thủ thắng thì..., Vũ huynh đệ và Ngạo huynh đệ lại đi khiếu chiến những lôi đài khác cũng không muộn! Mặc dù không cản được đệ tử của tam đại gia tộc, cũng không sao cả, dù sao ngày mai mới chỉ là trận thứ ba! Mà nếu như ta thất bại thì... có lẽ cũng sẽ khiến hắn trọng thương, mặc dù có thời không pháp tắc, trong vòng thời gian 15' hắn cũng tuyệt đối không cách nào khôi phục được, đến khi đó, Vũ huynh đệ xuất mã, liền có thể nhẹ nhõm hơn nhiều, nếu như... Loại khả năng này không lớn. Nhưng chúng ta cũng phải chuẩn bị tốt, chính là nếu Vũ huynh đệ cũng bại thì cũng chỉ có thể để Ngạo huynh lên sân khấu thôi! Tam trọng đảm bảo, ta tin rằng có thể khiến hắn hạ đài rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.