Huyền Thiên

Chương 774: Quyết không buông tha




- Nhân sinh lẻ loi, tịch mịch như tuyết, ca muốn cầu thất bại một lần mà không được!

Quanh thân Dương Thiên Lôi tản mát ra vẻ đau thương cô đơn nhàn nhạt tựa như độc cô cầu bại, nhìn sang vẻ mặt thất vọng của Đoạn Ngọc Nhan, bức khí mười phần mà nói.

Vốn Đoạn Ngọc Nhan thật vất vả mới có một tia hi vọng lại lần nữa rơi vào tuyệt vọng, nhất thời trừng lớn hai mắt.

- Hắc hắc, ta là phá trận tiểu vương tử, cũng không phải hạng người hư danh! Ha ha ha... Tiền bối, để ta tới cứu ngươi!

Được Thông Thiên Cổ Thụ truyền thụ cho Cửu Âm Tuyệt Mạch, tâm tình Dương Thiên Lôi rất tốt, vừa rồi trong sát na thần niệm tiến vào trong cấm chế, Dương Thiên Lôi đã cảm ứng được rõ ràng, tuy rằng trận pháp ẩn chứa trong đó cường đại, nhưng thua xa trận pháp bác đại tinh thâm Thông Thiên Cổ Thụ truyền thụ cho mình. Hơn nữa thần niệm của hắn đã có thể chống đỡ được sự phản kích của thần niệm bên trong cấm chế. Đột phá sao có thể không thành công cho được?

- Ngươi phá giải cấm chế nhanh như vậy sao?

Tâm tình Đoạn Ngọc Nhan lúc này quả thực không cách nào hình dung nổi, cả kinh nói.

- Tạm thời thì chưa, nhưng ta đã tuyệt đối cầm chắc có thể phá vỡ! Trước tiên cứu ngươi, rồi chúng ta hãy phá vỡ cấm chế, tránh đánh rắn động cỏ!

Dương Thiên Lôi nói.

Vừa nói, trên mi tâm lấp lánh bay ra đạo đạo tinh quang, trực tiếp bắn về phía Đoạn Ngọc Nhan!

Mà thân hình hắn cũng từ từ bay lên, một bên lặng lẽ không tiếng động phá trận, một bên chậm rãi lăng không tiến lại gần Đoạn Ngọc Nhan, toàn bộ thân hình đều trở nên hư vô mờ ảo, phảng phất giống như bị phân rã ra thành từng mảnh nhỏ, trên thực tế, đây chỉ là ảo ảnh, thân hình Dương Thiên Lôi căn bản không có chút biến hóa nào. Đương nhiên, cũng bởi vì Dương Thiên Lôi đã phá vỡ tầng tầng lớp lớp cấm chế chặn giữa hắn và Đoạn Ngọc Nhan, bằng không mà nói, hắn đã thực sự bị cắt thành từng mảnh rồi!

Mất trọn vẹn mười phút, rốt cục Dương Thiên Lôi cũng đi qua được khoảng cách vài trăm thước, tới được chỗ đài cao của Đoạn Ngọc Nhan!

- Tiền bối, ngươi thu liễm khí tức của mình lại đi, ta sẽ bắt đầu từ cơ thể của ngươi!

Dương Thiên Lôi chăm chú nhìn Đoạn Ngọc Nhan trầm giọng nói. Không ngừng lại một chút nào, vừa dứt lời, hắn liền phát ra thần niệm bắt đầu dung nhập vào trong thể nội Đoạn Ngọc Nhan.

Mà Đoạn Ngọc Nhan trong chớp mắt đối diện cùng Dương Thiên Lôi liền lập tức sững sờ.

Nguyên bản tuy rằng nàng đã sớm nhìn thấy Dương Thiên Lôi, thế nhưng khoảng cách vài trăm thước, cùng với tầng tầng lớp lớp huyết vụ ngăn trở, cho nên cũng chỉ nhìn ra đại khái mà thôi, không quá rõ ràng.

Nhưng hiện tại khi đối mặt, cho tới giờ nàng còn chưa nhìn thấy thiếu niên nào phong trần tuấn lãnh tới vậy!

Càng khiến cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn chính là, khi Dương Thiên Lôi nhìn thấy nàng, biểu tình dĩ nhiên lại không hề biến hóa chút nào, tựa hồ đối với sự mỹ lệ của nàng dường như không thấy.

"Một vạn năm... Lẽ nào thế giới đã thực sự thay đổi? Không riêng gì thiên tài xuất hiện lớp lớp, mà tuyệt sắc mỹ nữ cũng tràn ngập đầy đường sao?"

Đoạn Ngọc Nhan cảm nhận được thần niệm Dương Thiên Lôi tiến tới, trong lòng thầm nghĩ.

Cũng không phải Đoạn Ngọc Nhan kiêu ngạo, mà trên thực tế, nàng thực sự là một tuyệt sắc mỹ nữ hạng nhất, chẳng những thiên phú, tư chất, tu vi nổi tiếng trong đám đệ tử đồng bối, mà dung mạo, khí chất cũng được xếp hàng đầu. Khi xưa, người theo đuổi nàng nhiều vô số kể, toàn bộ những nam tu luyện giả khi lần đầu tiên gặp nàng đều nhìn nàng không rời mắt. Truyện Sắc Hiệp

Cho nên, khi thấy Dương Thiên Lôi biểu hiện "kiên định" Như vậy, quả thực khiến cho nàng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Trên thực tế Dương Thiên Lôi cũng không phải chân chính "kiên định", mà bởi vì thời điểm khiến vị huynh đệ này "không kiên định" đã sớm qua rồi. Tuy răng cảnh giới của hắn không bằng Đoạn Ngọc Nhan, nhưng bởi thể chất đặc thù cùng với Đại Thiên Nhãn Thuật đã khiến hắn nhìn rõ được Đoạn Ngọc Nhan từ sớm. Có lẽ bởi nguyên nhân tu luyện Cửu Dương Tuyệt Mạch, quanh thân thể nàng lúc nào cũng tản mát ra một luồng quang mang nhũ bạch sắc nhàn nhạt, khiến cho làn da nàng trắng như tuyết, tràn ngập vẻ mỹ lệ lạ lùng. Ngắm nhìn thèm thuồng là không thể nghi ngờ, thế nhưng Dương Thiên Lôi lúc này đã không còn là tên thiếu niên hèn mọn thấy nữ tử xinh liền người đấy đấy khi xưa nữa, hoặc nhiều hoặc ít đã học được cách kiềm chế một chút.

- Cửu Âm Tỏa Liên này đã khóa chặt lạc ấn linh hồn cùng Cực Dương Chân Nguyên của ta, không cẩn thận sẽ bị Tiếu Phách phát giác!

Đoạn Ngọc Nhan sau một phút kinh ngạc, liền nhẹ giọng nói.

- Yên tâm!

Dương Thiên Lôi đáp lời một tiếng, sau khi thần niệm tiến vào cơ thể Đoạn Ngọc Nhan, từ trong ra ngoài, vô cùng cẩn thận phá giải tầng tầng cấm chế phức tạp. Dương Thiên Lôi hiểu rõ, đây là cơ hội duy nhất, một khi bị phát hiện mà nói, khẳng định xong đời.

Cho nên dù Đoạn Ngọc Nhan không nói, hắn cũng không dám có chút qua loa.

Cửu Âm Tỏa Liên có thể nói là cấm chế cực mạnh của Cửu Âm Tuyệt Địa, hơn nữa không thể để phát ra bất cứ chút dao động dị thường nào, cho dù Dương Thiên Lôi đạt được trận pháp Cửu Âm Tuyệt Mạch ảo diệu do Chủ Thần lưu lại, lúc này khi phá giải cũng phải cật lực, mất tròn hai canh giờ, Dương Thiên Lôi đầu đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt mới phá giải được tới đạo cấm chế cuối cùng!

Sau khi hoàn thành, Dương Thiên Lôi liền nắm lấy tay Đoạn Ngọc Nhan nhẹ nhàng kéo nàng ra ngoài, trong sát na, thân thể mềm mại của Đoạn Ngọc Nhan lấp lánh phát ra đạo đạo quang mang, vẻn vẹn chỉ di động thân thể rời khỏi vị trí, nhưng phảng phất giống như xuyên qua vô số không gian ngăn cách, rốt cuộc, Đoạn Ngọc Nhan sau vạn năm lần đầu tiên thoát được khỏi gông xiềng khống chế!

- Phù! Cũng may chỉ có ba trăm sáu mươi lăm đạo cấm chế, nếu như nhiều hơn nữa, thần niệm của ta cũng không thể nào chống đỡ nổi!

Dương Thiên Lôi nói:

- Tiền bối, chờ ta khôi phục lại rồi chúng ta lập tức chạy trốn!

- Không được, thời gian cấp bách, chúng ta lập tức đào tẩu, hiện tại không bị Cửu Âm Tỏa Liên khống chế, ta đã dễ dàng sử dụng được thần niệm rồi, để ta đến giúp ngươi!

Đoạn Ngọc Nhan nhìn Dương Thiên Lôi nói, chủ động cầm lấy tay Dương Thiên Lôi, trong sát na một cỗ năng lượng ấm áp như sơn như hải dũng mãnh tiến vào cơ thể Dương Thiên Lôi, cùng lúc đó, trong óc Dương Thiên Lôi xuất hiện một tiếng nổ vang, thần niệm của hắn dĩ nhiên trong nháy mắt đã nối liền với thần niệm của Đoạn Ngọc Nhan!

- Đi thôi!

Đoạn Ngọc Nhan mỉm cười nói với Dương Thiên Lôi. Lúc này quanh thân nàng dĩ nhiên hiện ra bảy quầng sáng màu trắng nhũ, khí tức cường đại tới mức Dương Thiên Lôi không thể nào tưởng tượng nổi.

Trong lòng Dương Thiên Lôi chấn động, ánh mắt có chút ngây ngốc nhìn Đoạn Ngọc Nhan, nói:

- Bảy tầng quang quyển, chính là cảnh giới Chí Cao Thần thất trọng thiên sao?

- Ừm!

- Mạnh quá... Nếu như ta... Ách... đi thôi!

Dương Thiên Lôi chăm chú nhìn Đoạn Ngọc Nhan, sâu trong nội tâm truyền đến từng trận rung động.

Khi còn bị Cửu Âm Tỏa Liên phong tỏa, mặc dù Dương Thiên Lôi biết cảnh giới Đoạn Ngọc Nhan rất cao, thế nhưng căn bản không có căn bản không cảm ứng được uy lực của Đoạn Ngọc Nhan, hiện tại hắn đã rõ ràng cảm ứng được, cảnh giới của Đoạn Ngọc Nhan cường đại đến mức không thể tưởng tượng! Trong thể nội được Đoạn Ngọc Nhan quán chú thêm thuần dương pháp lực cùng thần niệm, mạnh mẽ dị thường, Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, nếu như Đoạn Ngọc Nhan muốn tiêu diệt mình mà nói, e rằng chỉ cần ý niệm trong đầu khẽ động, bản thân mình lập tức hôi phi yên diệt... Điều này khiến cho Dương Thiên Lôi kinh hãi, đồng thời ở sâu trong nội tâm cũng dâng lên niềm ước ao mãnh liệt, đương nhiên tên hèn mọn này tuy có thể thu liễm được một chút, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, giờ khắc này, chăm chú nhìn vào khuôn mặt tuyệt mỹ của Đoạn Ngọc Nhan, hắn liền kìm lòng không đậu, nghĩ tới nếu như được cùng nàng song tu không biết kết quả sẽ thế nào?

- Nếu như ngươi làm sao?

Đoạn Ngọc Nhan thấy ánh mắt nóng bỏng của Dương Thiên Lôi, mỉm cười hỏi.

- Không có gì, ta định nói nếu như ta có được tu vi cao như thế thì thật tốt! Hắc hắc... Bắt đầu phá trận thôi!

Dương Thiên Lôi gãi đầu nói, bất quá tay đang bị Đoạn Ngọc Nhan cầm lấy, trong lòng không kiềm chế được lửa nóng bốc lên hừng hực.

- Từ từ, chúng ta thử xem có thể đi xuống phía dưới hay không đã! Cửa vào Cửu Âm Tuyệt Địa có Âm lão quái cảnh giới lục trọng thiên canh giữ, tuy rằng ta không sợ hắn, thế nhưng dây dưa lâu hắn có thể kịp thời bẩm báo cho Tiếu Phách!

Đoạn Ngọc Nhan vội vàng ngăn cản nói.

- Ừm!

- Khặc khặc khặc... Khách khách khách...

Thế nhưng, đúng vào lúc này, hai tiếng cười âm trầm không gì sánh được bỗng nhiên truyền vào trong tai Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan, nhất thời khiến hai người thần tình đại biến.

- Không tốt...

Đoạn Ngọc Nhan bỗng nhiên nắm chặt tay Dương Thiên Lôi, thần sắc khẩn trương đến cực điểm nhìn lên phía trên.

Hai đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống!

Một đạo thân ảnh thướt tha, chính là Lệ tiên tử mà Dương Thiên Lôi đã từng gặp, mà một thân ảnh khác Dương Thiên Lôi chưa từng thấy, thế nhưng cũng lập tức đoán ra được, người này hẳn là người thủ hộ Cửu Âm Tuyệt Địa!

Quanh thân hai người đồng dạng bao phủ sáu tầng ánh sáng đen kịt, hiển nhiên tu vi đều đạt tới cảnh giới Chí Cao Thần lục trọng thiên!

Theo hai người phủ xuống, Huyết Trì khủng bố trong sát na cũng bắt đầu sôi trào dâng lên sóng lớn ngập trời, trong nháy mắt ngưng tụ thành những cấm chế xung quanh thân thể Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan càng thêm kinh khủng.

- Lợi hại, quả nhiên lợi hại! Thật không nghĩ tới, tiểu tử này lại quỷ dị như vậy! Nếu như không phải thiếu chủ nhắc đi nhắc lại thì suýt chút nữa gây nên sai lầm lớn rồi!

Tiếu Quỳ băng lãnh đến cực điểm nói rằng:

- Ở trong Vô Môn Chi Môn của chủ nhân cũng không tịnh hóa được ngươi, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã tấn chức đến Chí Cao Thần nhất trọng thiên, còn tu luyện tới cảnh giới đỉnh phong... Lợi hại hơn nữa là, còn lặng lẽ phá vỡ Cửu Âm Tỏa Liên! Bất quá, chỉ mới vậy mà đã muốn chạy thoát khỏi Cửu Âm Tuyệt Địa sao? Nằm mơ!

- Đi!

Khiến Đoạn Ngọc Nhan không ngờ là, giờ khắc này, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên lại điên cuồng thôi động thần niệm của nàng, "Ùm" một tiếng liền nhảy vào trong hồ nước huyết sắc!

- A?

Thấy một màn như vậy, nhất thời Quỳ Tiên Tử cùng Âm Tiên Nhân cực kỳ sợ hãi.

- Âm Tiên Nhân, lập tức thôi động toàn bộ cấm chế, ngăn cản hắn!

Quỳ Tiên Tử lo lắng nói, cùng lúc đó, thần niệm của nàng trong sát na liền cuộn trào mãnh liệt tiến vào trong Huyết Trì!

Hồ nước huyết sắc, cho dù là nàng cũng không dám nhảy vào trong đó, chỉ có thể dùng thần niệm xông vào, bởi vì chân chính nắm giữ Cửu Âm Tuyệt Địa chỉ có một mình Tiếu Phách, Âm Tiên Nhân chẳng qua cũng chỉ điều khiển được một ít cấm chế trong đó mà thôi.

Không thể không nói, vận khí Dương Thiên Lôi cùng Đoạn Ngọc Nhan rất kém, nhưng cũng lại rất tốt.

Rất kém, là bởi vì chỉ thiếu một chút thời gian là họ có thể chạy trốn lặng lẽ không tiếng động, nhưng Quỳ Tiên Tử cùng Âm Tiên Nhân lại bỗng nhiên tiến đến, trực tiếp bị phát hiện!

Rất tốt, là bởi vì lúc này Tiếu Phách tụ tập tất cả cao thủ bế quan tiềm tu, tu luyện củng cố cảnh giới lần cuối cùng, lần này sau khi đi ra chính là lúc hắn sẽ luyện hóa Cực Dương Chân Nguyên của Đoạn Ngọc Nhan!

Mà Quỳ Tiên Tử đựa Tiếu Kiến Nhân đi tu luyện, khi Tiếu Kiến Nhân nhắc đi nhắc lại sự biến thái của Dương Thiên Lôi, nên mới ôm suy nghĩ lấy lòng Tiếu Kiến Nhân, đến đây kiểm tra qua loa một chút. Lúc này vừa nhìn thấy đã khiến nàng kinh hãi hoa dung thất sắc! Chỉ riêng Dương Thiên Lôi nàng cũng không sợ, dù sao tu vi Dương Thiên Lôi rất thấp, thế nhưng Đoạn Ngọc Nhan đã thoát khỏi sự giam cầm của Cửu Âm Tỏa Liên!

Đoạn Ngọc Nhan chính là cao thủ thất trọng thiên!

Mà bây giờ, trong toàn bộ Cửu Âm Cung, tất cả cao thủ đều đã bị Tiếu Phách tụ tập lại, ai có thể đối phó nổi?

Nguyên nhân chính là như vậy, Quỳ Tiên Tử cùng Âm Tiên Nhân mới hiện thân giả vờ trấn định, tỏ vẻ như đã sớm nắm tất cả trong tay, đơn giản là muốn kéo dài thời gian, để tụ tập toàn bộ cao thủ có thể điều động trong được Cửu Âm Cung.

Như Đoạn Ngọc Nhan thực sự là bị dọa sợ, trong nháy mắt khi hai người xuất hiện, Đoạn Ngọc Nhan đã kết luận, lần này nàng đừng mơ thoát ra được! Bởi vì, nếu hai tên kia đã xuất hiện, khẳng định Tiếu Phách sẽ lập tức tới ngay, đâu còn cho bọn họ cơ hội chạy trốn?

Đồng dạng, Dương Thiên Lôi tuy rằng thông minh tuyệt đỉnh, nhưng cũng không nhìn ra được Quỳ Tiên Tử đang phô trương thanh thế. Chẳng qua, chấp niệm cầu sinh mạnh mẽ khiến Dương Thiên Lôi chưa tới khoảnh khắc cuối cùng tuyệt đối sẽ không bỏ qua một tia hi vọng, cho nên, biết rõ hi vọng chạy trốn rất xa vời, nhưng hắn vẫn làm ra hành động giãy giụa cuối cùng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.