Đôi mắt đỏ rực của nó đầy mùi chết chóc. cái lồng đang tính giam tụi nó vừa rồi trong khi rơi xuống đã nổ tanh bành. Vô Phàm nhìn nó với vẻ đầu hối lỗi.
Trong khi đó, hắn hết sức tức giận vì vừa mừng hụt. Ra lệnh cho thuộc hạ tất cả xông lên.
“Em phải thay anh giết chết con ả tiện nhân đó. Còn anh sẽ xử lí hết đám này” anh Vô Phàm dặn ó kĩ lưỡng rồi mới rời đi xử lí những tên ko biết điều.
Nó nhìn cô gái đứng trên kia và cô ta bịt kín 1 mắt cũng nhìn lại nó.
Phải. Đúng như Vô Phàm vừa nói, kẻ hãm hại nó bao lâu nay chính là hắn- là 1 nữ nhi.
Nó từ ừ nhấc chân khỏi mặt đất, lơ lửng trên ko trung. Trong thời gian ngắn mà nó đã cách xa mặt đất 1 khoảng 9m. dưới chân ko có gì để nó làm điểm tựa.
“Hừ.Ngươi ngày càng mạnh nhỉ? Trong khi ta đang dần kiệt sức” Ghost nở nụ cười man rợ.
“Tok-ya....ngươi vốn đã sai....nay lại càng sai.”
“Ta ko cầ ngnuowi chỉ giáo. Cuộc sống này của ngươi đến hôm nay đã tận.” hắn phẩy tay, 1 đàn dơi bay ồ ạt đến.
“Chính là ở đây” Liễu Nham lấy chùm chìa khóa mở cánh cửa ra.
Cộp.....cộp.....
“Các ngươi còn muốn gì ở ta nữa...Ta đã....quyết sẽ ko đi theo các ngươi. Đừng đến tìm ta......” Sine giataj mình ngước mặt lên....bàn tay ấm áp của Sari đang chạm vào mặt cô. Nhìn Sine như vậy Sari ko thể kìm nổi giọt nước mắt. Mái tóc thì rối bù xù, 2 tay bị trói lại bằng dây xích sắt rất chắc chắn. Khắp mình toàn vết thương, có vết vẫn đang gỉ máu.
À.....còn đằng sau Sari vẫn còn 1 người nữa. Đó chính là Minzi. Cậu nhìn cô bé đăm dăm, trong lòng dấy lên 1 nỗi đau kèm theo sự giận dữ tột cùng. Sine hơi mỉm cười nhìn cậu.
“Hức. Còn cười được hả?”
”Còn tưởng sẽ ko được gặp mặt mọi người lần cuối nữa chứ.” mặc cho ko khí căng thẳng đến cỡ nào thì Sine vẫn mỉm cười. Thoáng thấy nét hạnh phúc trên mặt cô.
:Vớ vẩn. Con bé ngốc” Sari ôm chầm cô bé vào lòng.
“A.....”
“Cô ấy đang bị thương, cô xúc động quá rồi.” Liễu Nham vội nhắc. Lúc đó Sari mới kịp nhận ra, lập tức buông tay.
“Chúng ta phải đưa cô ấy rời khỏi đây ngay thôi....Nhưng tôi ko có khóa.”
2 người Sari và Minzi nhìn nhau, thở dài. Sợi đây trói bt thì còn có thể chứ sợi dây xích sắt này thì phải làm thế nào??? Ko có chút hy vọng gì hết sao?
Minzi rút đt ra nhg chợt nhớ ra điều gì đó “Có thật là chỉ caafnf 1 ánh sáng nhỏ thì sẽ sập xuống ko?”
”Chuyện đó....”
“Làm gì có chuyện như thế chứ. Tok-ya cô ta vẫn sử dụng đèn khi vào đây mà”
“Tok-ya?” 2 đứa nó nhìn nhau , nhăn mặt hoài nghi.
“Tok-ya....chính là Ghost” Độc cô nương ngậm ngùi thừa nhận.
“Cái....” Câu nói vẫn đang bị bỏ lửng thì
Í òe....Rè....rè.....
“Là tiếng còi báo động. Ko hay rồi, Ghost sẽ nhanh chóng đến đây, chúng ta phải nhanh chosngra ngoài” Liễu Nham rất vọi vã”
“Sao lại thế? Chị Mizin.....” Minzi nhăn mày lo lắng.
“Hừ có lẽ cô ta đã nhanh chóng bị Yuka xử rồi ấy. Giờ phải làm sao để mở khóa mới là quan trọng.” Sari – với bàn tay trắng, gắng hết sức để giụt sợi xích.
“Dừng lại đi. Vô ích thôi. Cô sẽ càng bị thương nặng thêm thôi” Liễu Nham ngăn cản.
Minzi đã ra ngoài để gọi cho Yuhan.
“......”
”Anh Yuhan, lần theo huy hiệu của bọn em đến đây mau đi”
“......”
Tút...tút...
“Chị 2, dừng lại đi. Chị bị điên à” Giọng nói của Sine yếu ớt mà thống thiết vô cùng.
Đàn dơi lao vào nó vun vút. Nó đưa tay ngang , mở xòa bàn tay....và ngay lập tức bọn dơi bị thiêu sống.
Cô gái chột mắt đó....lẽ nào cứ thua nó liên tiếp nhu vậy. Cô ta lệnh cho sứ giả trên vai mìnhđi thăm dò nó. Con dơi này to gấp mấy lần những con trước, đôi cánh sải rộng vững chắc.
Con dơi mổ trúng mạch máu nó. Nó hơi nhíu mày. Đưa ngón tay còn lại lên, chìa ngón trỏ ra,...1 nhát chém đứt đôi con dơi.Sứ giả của bóng ma lập tức rơi xuống từ độ cao 9m.
Anh Vô Phàm cũng đang chiến đấu quyết liệt. Đối với 1 sát thử hàng đầu như anh thì chỉ cần 1 đòn cũng khiến cho lũ kia tiếp đất ngay. Nếu Yuka là Sát thủ Máu Lạnh thì có thể gọi anh là Ác ma Tàn Sát.
“Gần đến rồi nhg mấy người ko thắc mắc Ghost là ai sao?”
”Nếu vậy thì cô nói đi” lại nổi trí hứng khởi. Là.....Mikawa Tok-ya”
”CÁi gì???” cả đám cùng hét toáng lên. Bọn nó thì ko nói làm gì nhg bọn hắn cx biết thì đúng là kì lạ.