Huyền Thoại Vampire Trắng

Chương 9: Chương 9




Phập!!!
Á á á a!!!! Hàm răng nanh của Gia Huy cắn ngập vào cổ tôi, cái miệng với hàm răng sắc nhọn đang phả những hơi thở nồng nặc tanh tưởi và nút ừng ực từng dòng máu nóng trong cơ thể tôi với thái độ cực kỳ khoái trá của một con quỷ say mồi.
Tôi oằn người đẩy cậu ta ra nhưng không thể, sức tôi dần dần cạn đi, tôi sẽ chết sao?
Dùng chút sinh lực tàn còn lại trong cơ thể tôi vùng mạnh ra khỏi Gia Huy, té phịch xuống nền đất lạnh. Rồi lồm cồm bò dậy bỏ chạy
Xẹt!!! Xẹt!!! Cả cơ thể Gia Huy phát sáng khác lạ, nhưng tôi ko dám quay đầu lại nữa, tôi choáng váng lao về phía trước
Hộc hộc!!!
Tôi loạng choạng chạy trên đường phố, từ trên cổ những giọt máu thi nhau rơi xuống thấm ướt chiếc áo sơ mi đang mặc
Đau quá. Tôi quằn quại, từng cơn đau trỗi dậy dường như cố quật ngã tôi xuống. Mọi người xung quanh hét lên hoảng sợ. Tai tôi ù đi… Và rồi cái cảm giác đau đến xé nát cơ thể ấy đã thắng, tôi từ từ gục xuống… Trong đầu chợt văng vẳng tiếng ai đó
Ta đã ban cho con hai cuộc sống
Một cuộc sống của một đứa con trai. Nếu trên đường đời của con ko gặp bất trắc gì thì con sẽ sống kiếp của một đứa con trai bình thường
Nhưng nếu bất hạnh lại tiếp tục xảy ra với con thì con sẽ phải kết thúc cuộc sống nam nhi của mình để quay lại sống cuộc đời của một người con gái
Ta mong con có một cuộc đời bình an. Nhưng… Họ lại ko để ta có được thứ hạnh phúc đó…
Con hãy sống thật mạnh mẽ nhé…
Người tôi cảm thấy nặng trĩu, đầu óc lại cảm thấy mơ hồ.
Đầu tôi còn đau nhức ong ong cả lên, cơn đau quằn quại khiến tôi chỉ muốn ngất đi cho rồi.
Nhưng có ai đó đang cố lay tôi dậy, nhiều người lào xào to nhỏ ko ngớt,… Tôi mệt lắm, tôi chỉ muốn lả đi. Chợt một cơn nóng kinh hồn từ trong ruột trong gan bất chợt bùng lên dữ dội, khó thở quá

Khụ !!! Khụ !!!! Tôi ho thật mạnh rồi ngồi bật dậy ngơ ngác nhìn đám đông lố nhố quanh mình
Tất cả mọi người sửng sốt rồi la hét trong hoảng sợ
-Cô bé đó sống dậy rồi kìa !!!!!!!!!!
Tôi giật mình sờ lên cổ, máu đã ngưng chảy. Một người bước đến gần tôi, hỏi
-Cô bé, tại sao trên người lại có nhiều vết máu như vậy? Có phải là vừa mới đánh nhau ko?
Vụt đứng dậy, tôi bỏ chạy trong hoảng hốt, ko biết đã bao lâu kể từ lúc đó, tôi đã lao đi như một tên tâm thần ko biết phương hướng, chỉ điên cuồng chạy về phía trước trong khi đầu óc thì hoàn toàn trống rỗng. Có lẽ đã rất lâu tôi mới về tới cô nhi viện
Rầm!!! Đóng cánh cửa lại một cách thô bạo, tôi thở hồng hộc, nỗi sợ hãi vẫn xâm chiếm tâm hồn tôi
Thật sự đã xảy ra chuyện gì?? Lúc nãy tôi cảm thấy trong cơ thể dường như có lửa đốt, rất khó thở rồi…tôi dần dần chết đi…Khoan…tôi đã nghĩ mình chết ư? Tôi đã nghĩ đến điều ngu ngốc gì thế? Vết cắn ? Đúng rồi vết cắn !! Tôi vội vàng sờ lên cổ nhưng… vết cắn đã biến mất…
Ôi ko!!! Chuyện gì đang xảy ra vậy??? Tôi vừa nằm mơ ư?? Ko cảm giác đó rất thật mà… Vết thương ko còn nhưng áo tôi vẫn đẫm máu đó thôi…
-Minh Châu con đang ở trong phòng đúng ko ??? Tiếng viện trưởng vang lên
-Dạ…dạ… Tôi giật mình hoảng hốt, ngài ko thể thấy tôi trong bộ dạng này được
-Bạn cùng phòng với con đi dã ngoại rồi vài hôm nữa mới về. Con nhớ tắt đèn rồi nghỉ ngơi sớm đó.
-Vâng ạ… Tôi mừng quýnh, như thế là mình ko bị phát hiện ra. Trước tiên phải giặt sạch vết máu đã.
Nghĩ là làm, tôi phăng cái áo sơ mi dính máu ra, bước vội vào nhà tắm.
Ào!!! Ào !!! Từng giọt nước mát lạnh khiến tôi dần tỉnh người ra, bước tủ quần áo để thay,ngang qua chiếc gương lớn, tôi chợt giật mình lùi lại

Khi đã đứng trước cái gương, tôi mới nhìn chính mình trong gương. Tôi nhìn vào gương, rồi lại nhìn xuống cơ thể mình, rồi lại nhìn vào gương... cứ lặp đi lặp lại như thế mãi cho đến khi mọi máy móc trong tôi hoạt động lại bình thường thì tôi mới nhìn mình trong gương thật kĩ, hít một hơi thật sâu và...
- Á... á... á...!
Tôi bị chính mình dọa cho đến nhũn cả chân. Chuyện quái gì đang diễn ra trước mắt tôi đây? Tại sao tôi lại thành…thành một đứa con gái thế này!?... Trong lòng tôi có vô số câu hỏi đang quay cuồng làm cái đầu tôi nhức nhối như muốn nổ tung ra làm trăm nghìn mảnh. Nhưng hiện giờ tôi không còn hơi sức đâu mà lo cho cái đầu nữa vì bây giờ tôi đang bận nhìn "tôi".
Hít thêm một hơi thật sâu nữa, tôi lấy tinh thần và rống
-A…a…a!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Hộc…hộc!!! Tôi thở dốc sau công việc quá lao lực vừa rồi
Ko…đây chỉ là giấc mơ mà thôi… Tôi lầm bầm trong họng. Bị ma cà rồng hút máu…trở thành con gái…chỉ là mơ thôi…Là mơ thôi…tôi lẩm bẩm… Mình phải ngủ…sáng mai tỉnh dậy mọi việc sẽ trở lại bình thường. Tôi lồm cồm bò lên giường, 2 chân vẫn nhũn ra ko đứng vững được
Mình đang mơ…đúng rồi mình đang mơ. Tôi lảm nhảm ru mình vào giấc ngủ một cách kì quái
Chích…chích…ri…ri... vù vù... xào xạc...
Tiếng chim sẻ hót líu lo cùng với tiếng chim bồ câu rù rì hòa vào tiếng gió thổi vi vu xào xạc. Từ nơi chân trời rạng đông, mặt trời bắt đầu ló dạng sau màn đêm u tối, rải ánh nắng ấm áp uôn loài trên mặt đất.
Tít tít tít...
Cạch!!! Cạch!!!
RẦM!!! Xoảngggg...!!!
Chuông báo thức của tôi kêu lên một cách chói tai nhưng đã bị tôi cho “ngậm mỏ” lại bằng cách cho nó hun tường.
Lồm cồm bò dậy, tôi mệt mỏi dựa lưng vào thành giường thở dài
Sự thật này đối với tôi mà nói quả thực là một cú sốc lớn, tôi không dám tin rằng mình đã ko còn là một đứa con trai, tôi đã sở hữu cơ thể của một cô gái thực thụ

Tôi sợ hãi, tôi hoảng loạn, tôi không dám tin vào điều đó. Tôi ko dám ra ngoài vì sợ phải đối diện với sự thật vô cùng khắc nghiệt ấy. Tôi sợ mọi người sẽ nhìn thấy sự thay đổi trong tôi
Tôi nằm trong phòng-cô độc, cố ngăn dòng nước mắt đang chảy dài trên khóe mắt, tôi là ai? Tôi là người hay ác quỉ? Tại sao tôi lại có thể biến thành một đứa con gái chỉ trong một đêm??
Tại sao bây giờ tôi lại yếu đuối như một đứa con gái chỉ biết nhốt mình trong bốn bức tường lặng lẽ khóc? Tại sao tôi ko thể thét to và phá tan mọi thứ như mọi khi?
Bao nhiêu câu hỏi cứ dồn dập trong đầu khiến tôi như muốn nổ tung
Tôi mệt mỏi đứng dậy với tay vén tấm rèm ở cửa sổ ra, ánh sáng từ bên ngoài đột ngột tràn vào qua khung cửa khiến tôi phải nheo mắt lại, cố làm quen với ánh sáng mặt trời, tôi đảo mắt nhìn khắp nơi chợt tôi thấy một người đang ngước mặt lên nhìn tôi chăm chú
-Là hắn!!!! Tôi thét lên. Quay người chạy thẳng xuống dưới
Tên khốn!! Đã biến mình thành con gái rồi còn dám xuất hiện trước mặt mình ư?? Tôi tức giận, guồng chân chạy thật nhanh xuống nhà dưới. Tôi thề tôi sẽ giết hắn!!!!!!
Hộc…hộc!!! Tôi thở gấp, chống chân vào đầu gối cố điều hòa hơi thở. Tất cả những công việc đó tôi chỉ thực hiện trong vài giây ngắn ngủi rồi lập tức hét lên
-Tên quái vật hút máu người kia! Hôm nay ngươi đến đây để hại ai nữa???? Rồi xồng xộc lao tới.
Đột nhiên một đám người xuất hiện ngáng đường tôi. Tôi giật mình trợn tròng mắt nhìn bọn chúng
-Làm gì vậy? Tránh ra!!!!
Đáp lại lời tôi chỉ là những ánh mắt vô hồn lạnh lẽo. Dường như họ đã bị thôi miên. Tôi sững người trong vài giây rồi quay lại nhìn hắn
-Ngươi đã làm gì bọn họ???
-Nếu muốn nói chuyện với tôi, cậu hãy đánh bại bọn họ trước đã. Hắn lạnh lùng nhìn tôi, buông gọn
-Ngươi…
Câu nói của tôi lập tức bị chặn ngang bởi một cú đá. Thật kì lạ!! Tôi ko hề có cảm giác đau. Quay lại nhìn những kẻ ngáng đường, nhổ một bãi nước bọt, tôi gầm gừ
-Tao ko nhịn tụi bây nữa đâu. Rồi lao thẳng về phía bọn ấy
Ya!! Bốp!!! Bốp!!!

Bọn chúng ngã xuống đất rồi run rẩy đứng dậy… xong rồi ngã xuống luôn ko gượng dậy được nữa
Sao mình có thể dễ dàng hạ gục họ như vậy?? Tôi lẩm bẩm. Trong người tôi dường như có một dòng huyết quản sôi trào, một sức mạnh kì lạ đang tồn tại trong tôi, tôi đã hạ gục bọn đó khi chẳng dùng đến một tí sức nào cả. Tôi quay lại nhìn hắn, kẻ đang nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng ko tồn tại một tí cảm xúc… gằn giọng
-Ta đã hạ gục xong bọn chúng rồi đấy. Mau đến nói chuyện với ta đi!!! Tôi lao tới
-Người bị tôi hút máu hôm qua là cậu đúng ko? Hắn nhìn tôi giọng đều đều, lạnh đến gai người.
-Đúng vậy, vì ngươi mà ta chết đi sống lại đó. Tôi hét lên, nỗi tức giận trào lên đến tận cuống họng
-Kì lạ. Hắn nhìn tôi, ánh mắt ánh lên một tia khó hiểu. Hôm qua cậu là con gái mà
Tôi đứng sựng lại, kí ức ngày hôm qua chợt tràn về
-Lúc đó ta đội tóc giả nên nhìn giống con gái thôi !!!
-Vậy cậu cải trang thành con gái để làm gì ?
-Việc này…Khoan đã !!! Ta phải hỏi ngươi trước chứ !! Sao ngươi lại điều tra ta hả??? Quỳ xuống xin lỗi ta mau lên. Tôi lao đến, vung tay đánh hắn
Pặc!!! Âm thanh khô gọn vang lên, tay tôi bị hắn giữ chặt cứng trên ko trung. Hắn có sức mạnh thật phi thường.
-Tôi xin lỗi về chuyện tối qua. Nhưng…ánh mắt hắn lóe lên một tia sáng…tôi phải xác minh một chuyện
Tôi đang ngơ ngác ko hiểu chuyện gì thì chợt một người lao tới
Phập!!!
Lưỡi dao cắm sâu vào người tôi, máu tuôn ra xối xả… Rồi tôi ko cảm nhận được gì cả, trời đất như chao đảo, quay cuồng trước mắt tôi, nhảy nhót những điệu múa kì quái
-Tại sao…đâm…tôi??? Tôi từ từ gục xuống khi câu trả lời chưa được giải đáp



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.