Huyết Hận

Chương 103: Xâm nhập huyền giới









Jenny uất ức đến nghẹn lời, khóe mắt cay xè như muốn khóc



Cô ta là nữ pháp sư triệu hồn ưu tú nhất trong số các pháp sư triệu hồn đồng trang lứa.



Thay vì sử dụng những xác chết thông thường , dựa vào số đông để áp đảo đối thủ , Jenny lại chọn một hướng đi táo bạo cho riêng mình. Cô ta dày công thu thập tử thi của các cao thủ hấp huyết quỷ và bỏ không ít thời gian xử lý đặc biệt những tử thi đó bằng nhiều phương thuốc bí truyền. Cuối cùng, Jenny chế tạo nên một loại cương thi mình đồng da sắt, vẫn còn nguyên vẹn ý thức và khả năng tư duy, lại có thể sử dụng võ công và những kỹ năng đặc biệt của hấp huyết quỷ. Một cương thi như vậy có giá trị gấp ngàn lần so với những cương thi thông thường.



Tuy nhiên, thuộc hạ thực lực càng mạnh thì càng khó khống chế theo ý muốn. Jenny cũng biết điều đó nên đã bỏ không ít công sức thi triển những cấm chú lên người những cương thi đó, để có thể hủy diệt chúng bất cứ lúc nào cô ta muốn. Từ lúc được chế tạo đến giờ, bọn cương thi đều ngoan ngoãn tuân lệnh Jenny, cho nên cô ta chưa hề sử dụng cấm chú dù chỉ một lần.



Con dao không sử dụng thường xuyên sẽ bị cùn.



Jenny không thể ngờ rằng bọn thuộc hạ mà mình đã khổ công chế tạo nên lại tạo phản ngay chính vào lúc này. Cô ta định niệm chú hủy diệt tên chỉ huy để làm nhụt chí bọn chúng nhưng lại tỏ ra lúng túng, quên mất một đoạn chú ngữ vào thời khắc quan trọng nhất. Hậu quả là Jenny đã nhanh chóng bị khống chế và đành giương mắt bất lực nhìn số cương thi tâm huyết của mình trở thành thuộc hạ của đối thủ mà mình muốn tiêu diệt. Giờ đây, kẻ đó chỉ cần khẽ động tay là có thể cướp đi tính mạng của cô ta.



Jenny nhìn thẳng vào mặt Vấn Thiên, tỏ ra kiên cường nói



“Muốn làm gì thì làm, bất quá là chết thôi, ta không khuất phục đâu “



Điều này vốn nằm trong dự liệu của Vấn Thiên, chàng không lấy làm ngạc nhiên cho lắm



Vấn Thiên nở nụ cười gian tà, động thủ xé nát y phục của Jenny, nhưng cô ta không hề hoảng sợ, ánh mắt lại hiện ra một tia nham hiểm. Một tên thuộc hạ mới của Vấn Thiên thấy vậy, liền kéo chàng lại, nói nhỏ vào tai chàng



“Không dùng phương pháp này được đâu “



“Sao vậy ?” – Vấn Thiên ngạc nhiên hỏi



Tên cương thi giải thích



“Trên người ả được bố trí một loại kịch độc hiếm có. Chỉ cần thiếu chủ tiến nhập vào nội thể ả, độc tố đó sẽ qua dương căn mà xâm nhập vào người thiếu chủ. Huyết dịch lưu chuyển trong người thiếu chủ sẽ trở nên hỗn loạn, cuối cùng các động mạch sẽ nổ tung, thất khiếu chảy máu mà chết. Tôi từng thấy điều đó vài lần “



Vấn Thiên giật mình




“Thật là âm tà hiểm độc vô cùng “



Vấn Thiên ngẫm nghĩ một hồi, lấy từ trong balô đeo sau lưng ra một chai nhỏ được làm bằng chất liệu đặc biệt, chứa dung dịch màu sậm. Chàng lại lấy trong túi quần ra một đôi bao tay dày, cẩn thận mang vào rồi cầm chiếc chai đưa lên trước mặt Jenny, nói



“Cô biết thứ này là gì không nào ?”



Jenny lắc đầu, nét mặt hơi tái đi, Vấn Thiên lại nói



“Đây chính là một hóa chất rất phổ biến, là acid sulfuric loại đậm đặc, thượng hảo hạng. Chỉ cần đổ vài giọt vào lỗ khóa, cả ổ khóa sẽ tan chảy ngay lập tức. Giới đạo tặc rất ưa chuộng loại hàng này “



Vấn Thiên nhìn nét mặt tái xanh của Jenny, nở nụ cười đắc ý, động tay sờ soạng phần hạ thể trần trụi của cô ta, giọng nói tà dị lại cất lên



“Tôi sẽ hình dung cô là một cái ổ khóa, còn đây là lỗ khóa. Ái chà, để tôi thử đổ hết cả chai acid sulfuric này vào lỗ khóa xem sao. Chắc là sẽ rất thú vị đấy. Cũng hơi tiếc một chút, chai acid này trị giá vài trăm USD đấy “



Cơ thể Jenny run rẩy như phát sốt, Vấn Thiên vẫn điềm nhiên nói



“Acid sẽ kết hợp cùng các loại dịch thể trong người cô tạo thành một hợp chất ăn mòn. Hỗn hợp này sẽ dần dần làm tan chảy các cơ quan nội tạng của cô. Ồ, nhưng phải đến hàng giờ sau cô mới có thể chết được. Tôi rất thích nhìn thấy vẻ mặt đau đớn, khổ sở của người khác đấy, nhất định tôi sẽ phải xem một trận thật thỏa thích mới được. Cuối cùng cô chỉ còn lại một vũng nước vàng hôi hám mà thôi. Hi hi hi, đỡ mất công chôn cất “



Vấn Thiên đổ một giọt dung dịch trong chai lên thanh cự kiếm. Những tiếng lèo xèo liền phát ra, thanh cự kiếm to bản bị ăn mòn một lỗ đủ để một ngón tay lọt qua. Vấn Thiên đóng nắp chai lại, vỗ tay reo lên



“Hay quá, vẫn còn xài tốt, hi hi hi “



Jenny mặt cắt không được một giọt máu, cúi mặt nôn thốc nôn tháo. Cô ta từng nghe nói về sự độc ác, tàn nhẫn của hấp huyết quỷ nên tin chắc rằng Vấn Thiên có thể làm điều đó với cô ta, bởi vì chàng cũng là một hấp huyết quỷ.



Jenny đành chịu khuất phục. Nếu chỉ đơn giản là cái chết thì có lẽ chẳng ai sợ cả, nhưng người ta sợ nhất là sự đau đớn, dày vò trước lúc chết. Trong khóa huấn luyện đặc vụ ở học viện Marshall, Vấn Thiên đã được dạy điều đó



Jenny nhìn Vấn Thiên bằng ánh mắt căm phẫn, nghiến răng nói



“Ngươi muốn gì ? “



Vấn Thiên hồn nhiên nói



“Tôi muốn vào Huyền giới du ngoạn một chuyến. Phiền cô dẫn đường cho tôi vào đó nhé “



Jenny ưu tư suy nghĩ, không nói năng gì. Vấn Thiên lại làm vẻ thiếu kiên nhẫn



“Ái chà, dường như tôi sắp đổi ý rồi. Tôi không muốn vào Huyền giới nữa, mà phải chơi đùa với cô thật thỏa thích. Hay là đổ một ít dung dịch này lên mặt cô xem sao. Chắc chắn cô sẽ trở nên rất giống những người này. Hắc hắc, thật là thú vị, thú vị quá đi mất “



Jenny kinh hoàng, vội kêu lên



“Không được làm vậy … Ta đáp ứng ngươi … Ta sẽ đưa ngươi vào Huyền giới “



Trong lòng cô ta thầm nghĩ



“Trong Huyền giới có khá nhiều trưởng lão pháp thuật cao cường trấn giữ. Cứ đưa hắn vào đó cho họ giải quyết hắn vậy, mình thật sự bó tay rồi, không thể làm gì được “



Vấn Thiên nở nụ cười, thu lại chai acid, bỏ vào balô, nói



“Cứ từ từ, không cần vội. Đợi mấy người đồng hành với tôi đến đây đã “



Để đề phòng Jenny giở trò gian trá, Vấn Thiên ra lệnh cho 2 tên cương thi hấp huyết quỷ giữ chặt tay chân cô ta rồi ung dung ngồi chờ đợi



Chừng 10 phút sau, Nick dẫn theo 3 đặc vụ run rẩy như cầy sấy, trên vai vác một thiếu nữ chính là Nina tiến vào quảng trường.



Vấn Thiên vỗ vai Nick, nói



“Khá lắm. Có bị họ bắn không ?”



Nick lắc đầu



“Họ làm gì còn đạn để mà bắn tôi nữa, cũng quá sợ hãi để có thể tấn công tôi “



Nhìn thấy Vấn Thiên, 3 đặc vụ thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại lấy làm kinh dị vô cùng. Họ không thể hiểu được Vấn Thiên làm cách nào lại có thể thu phục được cả chục tên cương thi thân thủ cao cường, hình dáng đáng sợ như vậy làm thuộc hạ. Trong lòng 3 người đều thầm nghĩ




“Anh ta thật ra là thứ gì vậy …”



Nhất Long len lén liếc mắt nhìn xung quanh, tò mò hỏi



“Cô gái đó phải chăng là pháp sư triệu hồn ?”



Vấn Thiên gật đầu



“Đúng vậy. Còn 2 tên nữa, nhưng chúng đã nhanh chân chạy thoát rồi. Bọn nhát cáy …”



Vấn Thiên ra lệnh cho Nick bỏ Nina xuống rồi đến bên cô ta, cố gắng lay tỉnh. Mãi một lúc sau, Nina mới tỉnh dậy, cô ta nhìn một lượt xung quanh, khiếp sợ không nói nên lời.



Vấn Thiên ra hiệu cho bọn thuộc hạ bỏ Jenny ra, lên tiếng hỏi



“Còn 7 người nữa, tất cả họ đều mặc loại quân phục này. Cô có biết tung tích của họ không ?”



Jenny e dè nói



“Họ đã bị bắt giữ. Christie đã mang họ vào Huyền giới. Không rõ bà ấy muốn làm gì với họ …”



Vấn Thiên hỏi



“Christie là ai ?”



Jenny cúi mặt xuống, lí nhí



“Là một trưởng lão của bọn ta… Lẽ ra bà ấy cũng phải trấn thủ nơi này cùng 3 người bọn ta … Nhưng các trưởng lão khác đã triệu tập bà ấy vào Huyền giới … “



Vấn Thiên chỉ vào 3 đặc vụ, hỏi



“Cô có thể đưa bọn họ rời khỏi nơi này không ? “



Jenny lắc đầu



“Con đường đã bị sạt lở hàng trăm mét … Trừ khi có trực thăng hay thứ gì đó để bay qua thì may ra … Christie có thể triệu hồi mấy con dơi quỷ rồi leo lên lưng chúng bay qua vực thẳm đó … Nhưng ta không làm được như thế …”



Nhất Long nhìn Vấn Thiên, khẩn khoản van nài



“Xin anh hãy giúp chúng tôi cứu thoát bọn họ …Dù sao họ cũng là đồng đội của tôi, tôi không thể nhẫn tâm bỏ họ lại đây được. Xin hãy làm ơn … ”



Vấn Thiên nhìn sang Bích Vân và Tuyết Ngọc, nở nụ cười gian tà nói



“Nợ cũ vẫn chưa thanh toán xong đấy nhé “



2 nữ đặc vụ thẹn đến đỏ mặt, Tuyết Ngọc ấp úng nói



“Để sau khi ra khỏi nơi này tôi sẽ trả đủ cho anh mà … “



Nhưng Bích Vân lại tỏ vẻ buông thả



“Muốn làm gì thì làm, tùy tiện “



Vấn Thiên cười khổ, xua tay



“Nơi này toàn là tử khí, tôi cũng không thích cho lắm …”



Vấn Thiên suy nghĩ trong đầu



“Mang theo họ vào Huyền giới quả thật không hay chút nào. À, hay là cứ để họ ở lại nơi này rồi sai đám cương thi bảo vệ họ, như thế sẽ tốt hơn”



Vấn Thiên nghiêm giọng nói



“Tôi đã quyết định sẽ xâm nhập vào Huyền giới thử xem sao. Mọi người hãy ở lại nơi này. Cứ yên tâm, tôi sẽ sắp xếp chu đáo cho mọi người, hạn chế tối đa sự nguy hiểm có thể đến. Nhớ không được tự ý đi lại lung tung nhé, xảy ra việc gì kì lạ cũng cứ mặc kệ, đừng tò mò “




Vấn Thiên quay sang đám thuộc hạ, lớn tiếng ra lệnh



“Nick, hãy đi theo tôi, còn tất cả những người còn lại hãy ở lại đây. Nhớ bảo vệ mấy người mặc quân phục này cho thật tốt nhé. Đừng để chuyện gì không hay xảy đến cho họ “



Dặn dò xong xuôi, Vấn Thiên nắm tay Nick, dắt hắn đến trước mặt Jenny, nói với cô ta



“Hãy đưa tôi và Nick vào Huyền giới “



Jenny miễn cưỡng lấy trong người ra một túi lụa chứa một loại bột màu đỏ sậm. Cô ta rắc bột ra đất theo một đồ hình ma thuật nhìn giống như một ngôi sao 6 cánh rồi lại vẽ lên giữa ngôi sao đó những chú ngữ ngoằn ngoèo như rắn lượn. Cuối cùng, Jenny lấy ra một mồi lửa, châm vào giữa đồ hình, cả đồ hình chợt cháy bừng lên một ngọn lửa xanh leo lét



Jenny hướng về phía Vấn Thiên, nói



“Chỉ cần bước vào giữa vòng lửa đó, các ngươi sẽ lập tức được dịch chuyển đến Huyền giới “



Vấn Thiên lắc đầu, nói



“Cô phải đi trước “



Jenny cười nhạt, bước vào giữa vòng tròn ma thuật. Thân ảnh cô ta lập tức biến mất. Vấn Thiên và Nick lập tức theo chân Jenny bước vào trung tâm vòng tròn ma thuật. Chàng chỉ cảm thấy tất cả tối sầm lại, rồi thân hình chàng trở nên phiêu hốt như thể đang rơi vào một vùng không trọng lực. Tốc độ rơi càng lúc càng nhanh dần, Vấn Thiên cảm thấy như bị hút vào một vùng xoáy, tai chàng như ù đặc, chẳng còn nghe thấy gì nữa.



Vấn Thiên rơi phịch xuống đất, mông đau ê ẩm. Chàng xoa mấy cái cho dịu bớt cơn đau rồi lồm cồm ngồi dậy. Tên cương thi Nick xui xẻo hơn một tí, đầu cắm xuống đất, chân chổng lên trời. May mà hắn vốn là cương thi, nếu là người sống, e là phải gãy cổ chứ chẳng chơi. Vấn Thiên thấy vậy, cố nhịn cười, tiến lại cố gắng lôi Nick ra khỏi mặt đất



Vấn Thiên nhìn quanh, không thấy Jenny đâu cả. Chàng hiểu rằng cô ta đã tẩu thoát. Từ giờ trở đi, không còn người dẫn đường, Vấn Thiên chỉ có thể dựa vào trực giác và thực lực của chính mình để lo liệu mọi sự.



Vấn Thiên đảo mắt quan sát xung quanh một cách cẩn thận. Đất đai nứt nẻ, không một chút sinh khí, những thân cây cổ thụ chết khô cành lá trơ trụi như những bàn tay xương xẩu. Từ những vết nứt trên mặt đất, vô số luồng khói đen lan tỏa, tạo nên một cảm giác chết chóc, rợn người. Những tử thi khô héo nằm vất vưởng khắp nơi như khẳng định nơi này chính là một vùng đất chết



Vấn Thiên tự nhủ



“Quả thật rất giống với những gì mình đã từng thấy. Đây đúng là Huyền giới ! “



Vấn Thiên thận trọng tiến từng bước một, tên cương thi Nick lẽo đẽo theo sau chàng như một thuộc hạ trung thành



Càng đi sâu vào Huyền giới, khung cảnh bỗng nhiên thay đổi, càng lúc càng thêm phần quỷ dị và đáng sợ hơn. Những phiến đá nhọn lởm chởm như những mũi giáo mọc lên từ lòng đất, trên đó đầy rẫy những vết máu đã khô sậm màu. Thỉnh thoảng, Vấn Thiên tìm thấy trên những phiến đá sắc nhọn đó một tử thi đã bị mổ xẻ được treo lên, *****g ngực mở toang, bốc mùi hôi thối kinh tởm.



Ánh sáng duy nhất trong Huyền giới đến từ những quả cầu lửa xanh ma quái đang lơ lửng trên bầu trời. Cứ vài phút một lần, những tia sét ngoằn ngoèo hiện ra trong khoảng không tối đen, mang theo một âm thanh như tiếng gầm rú của dã thú. Những làn sương khói đen kịt lặng lẽ chuyển động, như biến hóa thành vô số những gương mặt ác quỷ lúc ẩn lúc hiện. Vài sinh vật bí ẩn có đôi cánh rộng như cánh dơi bay lượn lờn vờn trên không trung. Dường như đó là những trinh sát phụ trách việc quan sát mọi động tĩnh và báo lại cho chủ nhân của chúng



Nếu như trên đời thật sự có địa ngục, có lẽ quang cảnh không khác gì so với nơi này là mấy



Không gian ma quái này thật sự không êm đềm một chút nào



Âm thanh của một trận giao chiến từ xa vọng vào tai Vấn Thiên. Tiếng người la hét, tiếng nổ rền vang, tiếng kim loại va chạm với nhau và vô số thanh âm hỗn loạn khác



Vấn Thiên hiểu rằng có lẽ mình vẫn là kẻ đến sau, đã có những cao thủ xâm nhập vào Huyền giới trước chàng và họ đang giao chiến với những pháp sư triệu hồn, hoặc là tự đánh lẫn nhau để tranh giành quyền sở hữu thần binh.



Đối với tình thế này mà nói, đến trễ không phải là một việc không hay. Trai cò tranh nhau, ngư ông hưởng lợi. Khi tất cả đã mệt mỏi và bị tổn thương, kẻ nào bảo lưu được thực lực của mình sẽ có ưu thế vượt trội, và không chừng chỉ cần khẽ vung tay là có thể đoạt được thần binh. Vấn Thiên hồi hộp hy vọng một kết cục lưỡng bại câu thương cho những kẻ đang giao tranh đằng xa. Có thể xâm nhập vào Huyền giới, thực lực của họ chắc chắn không tầm thường. Một mình đối đầu với tất cả những cao thủ đó là điều không nên làm chút nào.



Vấn Thiên nhẹ nhàng khom người di chuyển để tránh bị phát hiện. Chàng thận trọng nấp sau những chướng ngại vật, nín thở nghe ngóng tình hình rồi cẩn thận giương mắt quan sát. Ngay giữa trung tâm Huyền giới là một vùng trũng, trận giao tranh kịch liệt đang diễn ra tại đó. Thật là thuận tiện vô cùng, Vấn Thiên nhanh chóng tiến lại, chọn một vị trí cao lặng lẽ ẩn mình. Chàng lấy ra một chiếc ống nhòm, điều chỉnh tiêu cự thích hợp rồi dán mắt vào ống kính chăm chú theo dõi diễn biến của trận chiến.



Những hình ảnh đập vào mắt Vấn Thiên. Bất giác, chàng lẩm bẩm độc thoại một mình



“Thân cây đó … Tử thi … Chính là chỗ này …”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.