Huyết Hận

Chương 48: tình là vật gì









Khải Nguyên cảm thấy hơi lười biếng, thay vì xuống biển bắt cá, hắn lại đem cá khô dự trữ ra nướng cho mọi người cùng ăn



Đến tận chiều, hắn bèn nắm tay Milena, dẫn cô ta đi ra bãi biển.Ngồi trên bãi cát vu vơ ngắm biển một lúc lâu, Khải Nguyên đánh bạo lên tiếng



“Đêm nay, ta muốn Thu Thủy trở thành nữ nhân của ta.Nàng có phản đối không ?”



Milena cười rất tươi nói với hắn



“Đương nhiên là thiếp không phản đối.Thu Thủy ngây thơ, chất phác như thế, lại rất xinh đẹp, sẽ là 1 người vợ không chê vào đâu được.Miễn là thấy chàng được hạnh phúc là thiếp mãn nguyện rồi”



Khải Nguyên ngẩn người ra.”Miễn là thấy chàng được hạnh phúc ….”.Câu nói này đã từng có 1 người nói với hắn.Chính là Nhã Ca, người phụ nữ đầu tiên của hắn.Trong lòng Khải Nguyên dâng trào lên 1 nỗi nhớ nhung tha thiết.Hắn ôm lấy Milena, nhìn cô với ánh mắt long lanh đầy cảm xúc.Khải Nguyên xúc động nói



“Ta … ta cảm ơn nàng đã hiểu cho ta”



Milena cười, lại lên giọng nhắc nhở Khải Nguyên



“Dù sao cũng là lần đầu tiên của cô ấy, chàng phải hành sự nhẹ nhàng, nhớ không ?”



Khải Nguyên gật đầu, bất giác lại thở dài.Hắn nhớ đến gia đình của hắn, những nữ nhân của hắn.Không biết đến khi nào hắn mới có thể gặp lại họ.



Đêm xuống, Milena cố ý đi ngủ sớm để không làm phiền Khải Nguyên.Khải Nguyên nằm nghĩ ngợi 1 lúc lâu rồi tiến lại chỗ Thu Thủy.Hắn nằm xuống cạnh cô, ôm lấy cô vào lòng, khẽ hỏi



“Cô vẫn chưa ngủ, phải không ?”



“Em vẫn còn thức đây” Thu Thủy đáp nhỏ đủ để cho Khải Nguyên nghe,



Khải Nguyên cảm thấy tim của Thu Thủy đang đập rất nhanh, hẳn là bây giờ cô ta rất hồi hộp.Hắn cất giọng ôn nhu nói với Thu Thủy



“Bây giờ ta sẽ dạy cô việc ấy.Nhưng ta nói trước, việc này không dễ đâu, lúc mới bắt đầu sẽ rất đau đớn.Cô có chịu được không ?”



Thu Thủy nhìn thẳng vào mắt Khải Nguyên, giọng quả quyết




“Em sẽ cố gắng, nhất định không làm anh thất vọng nữa”



Khải Nguyên vẫn ôm Thu Thủy, hắn lại nói



“Tốt, bây giờ thì hãy thả lỏng cơ thể ra.Nhắm mắt lại … à không … mở mắt hay nhắm mắt gì cũng được, tùy ý cô.Ta bắt đầu đây”



Khải Nguyên luồn tay vào y phục Thu Thủy, nhẹ nhàng vừa thoát y vừa mân mê ve vuốt những vị trí nhạy cảm.Mặt Thu Thủy đã đỏ bừng lên, hơi thở càng lúc càng gấp gáp.Cô vòng tay ôm chặt Khải Nguyên, hôn tới tấp vào má hắn



Khải Nguyên cười, nói



“Thế cũng tạm ổn, nhưng phải hôn như thế này mới đúng”



Nói xong liền áp miệng hắn vào đôi môi xinh đẹp của Thu Thủy, chiếc lưỡi tham lam của hắn len lỏi vào trong miệng Thu Thủy như muốn quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ bé của cô.Thu Thủy càng lúc càng hưng phấn, tim đập nhanh hơn, trên thân thể bắt đầu xuất hiện vài giọt mồ hôi.



Sau khi thưởng thức 1 cách tham lam nụ hôn của thiếu nữ, Khải Nguyên lại ôm lấy thân thể đầy đặn của Thu Thủy, hắn cảm nhận thấy mùi thơm xử nữ dìu dịu lan toả lên mũi.Tay hắn chuyển hướng sờ đến đôi nhũ phong đặc biệt mềm mại, cảm giác từ tay truyền lại càng làm Khải Nguyên cảm thấy đê mê.Thu Thủy cũng thả lỏng thân thể, dáng người cô càng thêm ôn nhu, thật là gợi cảm vô cùng.Khải Nguyên càng lúc càng si mê thân thể tuyệt đẹp, trắng như bạch ngọc đó.Tay hắn đã nắm lấy đôi nhũ phong tuyệt đẹp đó mà nhào nặn liên hồi, từ miệng Thu Thủy chợt phát ra những tiếng rên khe khẽ rất kích thích



Thần thương của Khải Nguyên đã sớm biến hình, hiện tại đang ở trước cửa mật động huyền bí của Thu Thủy.Khải Nguyên kề sát miệng vào tai Thu Thủy, nhẹ nhàng cắn vành tai đáng yêu đó rồi nói



“Đã đến lúc quan trọng nhất rồi đó, cô hãy cố gắng chịu đựng”



Nói xong hắn liền chuyển thân, điều khiển thần thương hung hãn nhập động.Thu Thủy nhắm mắt, 2 hàm răng cắn chặt, mặt mũi nhăn nhó, nước mắt ràn rụa trông có vẻ rất khổ sở.Thân hình cô run rẩy không ngớt, mồ hôi cũng tuôn ra như tắm.5 đầu ngón tay Thu Thủy bấu chặt vào tấm lưng trần của Khải Nguyên đến chảy máu.Khải Nguyên chuyển người thay đổi tư thế, miệng ngậm chặt 1 trong 2 đóa hoa đỏ hồng trên ngực của Thu Thủy, rồi lại cong người điều khiển thần thương nhẹ nhàng chuyển động trong thông đạo vừa mới khai phá.Thu Thủy cũng uốn người phối hợp chuyển động cùng Khải Nguyên, từ miệng cô ta tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn dần.Mật động của Thu Thủy càng lúc càng ôm chặt lấy thần thương làm Khải Nguyên cảm thấy sảng khoái vô cùng.Một lúc sau, từ thần thương của Khải Nguyên truyền lại cảm giác cho hắn biết Thu Thủy đã sắp lên đến đỉnh điểm, hắn càng chuyển động nhanh hơn nữa, chỉ ít phút sau Thu Thủy hét to một tiếng rồi cả người mềm rũ như vô lực, hơi thở cũng yếu ớt hẳn đi.Khải Nguyên biết đã đến lúc nên dừng lại.Hắn xoay người, nằm ngửa ra, để Thu Thủy nằm trên ngực hắn, lại động tay vuốt ve mái tóc mượt mà của cô, thần thương vẫn chưa rút ra, vẫn để y nguyên ở vị trí cũ



Thu Thủy nằm thở 1 lúc, rồi đắm đuối nhìn Khải Nguyên ôn nhu nói



“Em yêu anh rất nhiều !”



Khải Nguyên ngạc nhiên, thay đổi cách xưng hô hỏi Thu Thủy



“Thật sao ?Thế em cảm nhận được tình yêu là như thế nào ?”



Thu Thủy mặt lại đỏ lên, nói



“Em không thể diễn tả.Trong lòng em vốn có cảm xúc đó từ lâu lắm rồi.Nhưng đến giờ em mới có thể gọi tên cảm xúc đó được”



Khải Nguyên trầm ngâm nói



“Đúng vậy, tình yêu vốn là thứ không thể lý giải theo suy luận thông thường được.”



Mặt Thu Thủy càng lúc càng đỏ hơn, bẽn lẽn hỏi Khải Nguyên



“Vừa rồi chắc là em tiếp thu tệ lắm phải không ?Em có làm anh thất vọng không ?”



Khải Nguyên bật cười trả lời



“Không đâu, em làm rất tốt nữa là khác.Tuy nhiên lần đầu thì chỉ thế này thôi, sau này chúng ta sẽ thực hiện việc ấy lâu hơn nữa”



Rồi Khải Nguyên lại hỏi



“Bây giờ em cảm thấy thế nào ?Có thú vị không ?”



Thu Thủy ngượng ngập đáp



“Hiện tại em mệt muốn đứt hơi, lại còn đau nữa.Nhưng cảm giác ấy … rất đặc biệt.Tuy em không thể diễn tả được … nhưng em rất thích cảm giác đó… Sau này khỏe lại rồi em sẽ cùng anh tiếp tục làm việc ấy nữa”



Lần này đến lượt Khải Nguyên đỏ mặt, hắn bèn buông Thu Thủy ra, bảo cô nhắm mắt đi ngủ rồi tiến lại gần bên Milena.Khải Nguyên nói nhỏ vào tai cô ta



“Ta biết nàng vẫn còn thức”



Milena mở mắt nhìn Khải Nguyên rồi nói đủ để cho hắn nghe



“Thiếp hiện tại vẫn còn mệt, chắc là không giúp gì được cho chàng đâu”



Khải Nguyên cười khổ nói



“Đâu phải hễ ta tìm nàng là nhất định phải đòi hỏi việc ấy.Ta chỉ muốn ôm nàng tâm sự 1 lúc thôi mà “




Không đợi Milena đồng ý, Khải Nguyên đã ôm cô ta vào lòng, hắn thủ thỉ



“Nàng có ghen không ?”



Milena nói



“Có, thiếp vẫn muốn chàng là của riêng thiếp.Nhưng thiếp biết nếu làm như vậy sẽ gò bó, trói buộc chàng, chàng sẽ cảm thấy không hạnh phúc, nên thiếp liền bỏ ý nghĩ đó.Chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của chàng, tự dưng thiếp lại quên hết tất cả đau khổ trên đời”



Khải Nguyên lại ngẫm nghĩ 1 lúc lâu rồi nói



“Sau này, có khi ta sẽ lại đem tất cả nữ nhân của ta đến 1 nơi như thế này, sống thật an nhàn, vui vẻ.Cuộc sống bên ngoài quả thật có những vấn đề khiến người ta đau đầu.Ta chỉ muốn luôn luôn được thảnh thơi như thế này”



Milena dịu dàng nói



“Dù chàng đi đâu, thiếp cũng sẽ ở bên chàng”



Khải Nguyên mỉm cười, lại hỏi Milena



“Nếu thần công của ta không thể luyện thành, sau này sẽ lão hóa, da dẻ nhăn nhúm, mặt mũi khó coi, khi đó nàng có rời bỏ ta không”



Milena nói rất dứt khoát



“Không đời nào, dù chàng có già đi hay xấu xí thế nào thiếp cũng chấp nhận.Nếu chàng chết, thiếp cũng sẽ tự sát để đi theo chàng, còn hơn kéo dài cuộc sống trong cô độc và đau khổ”



Khải Nguyên trong lòng cảm thấy rất vui mừng, hắn lại rủ rỉ nói vô số lời yêu thương tha thiết cho Milena nghe, đến khi mi mắt cảm thấy nặng trĩu mới chịu ngủ.



Thụy Sĩ, căn cứ bí mật của Kevin



Kevin đang đứng trong 1 căn phòng khá tối tăm, được thắp sáng bằng những ngọn nến mờ ảo.Trước mặt hắn là 1 chiếc bàn dài, trên bàn là 7 lọ thủy tinh.



1 lọ chứa1 quả cầu màu đen không rõ làm bằng chất liệu gì



1 lọ chứa1 cặp nhãn cầu, được ngâm trong dung dịch bảo quản



1 lọ chứa vài lọn tóc màu đen



1 lọ chứa 1 dung dịch sẫm màu, không rõ là gì



3 lọ còn lại rỗng không



Sau lưng Kevin, 3 trưởng lão mặc áo choàng che kín mặt đang đứng im như đợi lệnh



Kevin quay người hướng về phía 3 trưởng lão nói



“Không bắt được Milena sao ?”



Trưởng lão đó bước lên 1 bước trả lời



“Chúng tôi đã dùng đến thủy long, đã sắp bắt được Milena, nhưng cô ta lại may mắn được 1 dòng xoáy ngầm cuốn đi.Thủy long cũng cố đuổi theo nhưng cuối cùng vẫn mất dấu”



Kevin lắc đầu nói



“Tệ quá, nhưng vẫn không sao.Ta vẫn còn vật liệu khác để thay thế.Ông hãy lui ra đợi chỉ thị của ta.Nhớ kiểm tra lại kỹ càng các tài khoản của ông nhé”



Trưởng lão gật đầu, quay người đi ra cửa.Kevin lại nói tiếp với trưởng lão thứ 2



“4 thần tướng còn lại thế nào rồi ?”



Trưởng lão thở dài đáp



“Đã hồi sinh xong.Nhưng bọn chúng còn hung hăng quá, chưa chế phục được”



Kevin tỏ vẻ đắc ý



“Cũng không sao, nhốt chúng lại, bố trí nhiều ma thuật cấm chế để chúng không trốn thoát.Khi cần ta sẽ thả chúng vào địa điểm đó,cho dù chúng đánh giết ai ở đó chúng ta cũng được lợi cả”




Trưởng lão gật đầu, lại nói



“Hay là tôi đem chúng lại cho ngài tự thu phục lấy.Thần tướng đầu tiên chúng tôi cũng không khống chế được, nhưng vào tay ngài liền trở nên ngoan ngoãn, lại trung thành tuyệt đối nữa”



Kevin xua tay nói



“Không, ta không có hứng thú nữa.Ông cũng lui ra đi, nhớ ẩn thân cho kỹ.Nếu bị ông ấy tìm ra thì ta cũng không có cách gì cứu ông đâu.Khi cần ta sẽ liên lạc với ông”



Trưởng lão đó cũng nhanh chóng bỏ đi, trong phòng chỉ còn Kevin và trưởng lão thứ 3.Trưởng lão này chính là nữ nhân xinh đẹp, gợi cảm lần trước Kevin đã từng ôm ấp



Nữ nhân ôm lấy cổ Kevin, nở nụ cười rất quyến rũ nói



“Hình như chàng vẫn chưa quên được cô ta phải không ?”



Kevin lạnh lùng đáp



“Ta thực sự đã quên rồi”



Nữ nhân lại nói



“Hiện giờ chúng ta đã có được 1 nửa số vật liệu cần thiết., ngày mai thiếp sẽ sang châu Á tìm hiểu về các tu đạo gia cho chàng”



Kevin ôm lấy nữ nhân, nói



“Cảm ơn nàng, thật là vất vả cho nàng rồi.Khi tìm ra được tu đạo gia đó, nàng nhất thiết không được tự ý hành động.Hãy báo lại cho ta, ta sẽ chuẩn bị cho nàng 1 kế hoạch chu toàn”



Nữ nhân gật đầu đồng ý, sau đó lại từ biệt Kevin mà đi.Còn 1 mình trong phòng, Kevin ngồi xuống ghế, nét mặt vẫn không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng trong đầu hắn, những kỷ niệm chợt hiện về



35 năm trước …



Kevin lúc đó chỉ là 1 thiếu niên ma cà rồng xanh xao, ốm yếu.Hắn bị các thành viên trong gia tộc Urlan và những gia tộc ma cà rồng khác coi rẻ, bởi vì hắn không phải ma cà rồng thuần huyết, hơn nữa lại còn là con của 1 nô lệ.Mẹ của Kevin vốn là 1 phụ nữ nhân loại bị Ruger Urlan bắt về làm nô lệ, cũng bằng phương pháp giống như Kevin đã bắt Kelly.Không hiểu vì sao Ruger lại để cho người phụ nữ đó mang thai và sinh ra Kevin.Nhưng sau khi sinh Kevin không lâu, mẹ của hắn đã hoàn toàn biến mất, không ai nói cho hắn bất cứ điều gì về tung tích của bà ấy.Kevin được Ruger giao cho 1 gia tộc ma cà rồng nuôi dưỡng, rất ít khi ông ta đến thăm hắn.Các thành viên của gia tộc ma cà rồng đó đối xử với Kevin rất khinh miệt, thường hay đánh đập và bỏ đói hắn.Đối với ma cà rồng, không ăn cũng không thành vấn đề, nhưng thiếu máu thì thật là 1 thảm họa.Gia tộc đó thường để đến khi Kevin gần chết khô mới đem 1 ít máu cho hắn ăn, họ lại đổ số máu đó xuống sàn nhà để Kevin phải bò ra đất mà liếm như 1 con chó.Đó là chưa kể đám thiếu niên ma cà rồng ngày nào cũng đem Kevin ra làm bao cát để tập luyện



Đến năm 15 tuổi, mặc dù cơ thể chỉ còn da bọc xương nhưng hắn trông cũng khá điển trai, thái độ lại luôn rụt rè, sợ hãi, trên người lúc nào cũng có những vết bầm tím, hoặc những vết thương đang rỉ máu.



Một hôm, đám thiếu niên ma cà rồng lại chơi ác, bắt Kevin ném vào 1 phòng giam tối tăm và khóa trái cửa lại.Bọn chúng biết phòng này được dùng để giam giữ 1 “thần tướng” vừa được gia tộc Nervy phục sinh.Thần tướng này rất hung hăng, không thể điều khiển được, cũng như sau vài lần thất bại thê thảm, không có ai dám thử việc thu phục thần tướng đó nữa.Bởi thế người ta phải bố trí rất nhiều ma thuật cấm chế và giam giữ thần tướng trong phòng giam đặc biệt kiên cố này



Sau 1 hồi gào thét, đập cửa, Kevin run rẩy quay lại, nhìn vào người đang bị giam giữ trong phòng.Khi nhìn thấy người đó, nỗi sợ hãi trong lòng Kevin liền biến mất, bởi vì đó là 1 nữ nhân đẹp tựa tiên nữ, thần thái rất cương nghị.Thật đúng là 1 nữ chiến thần hoàn mỹ.Kevin đã làm 1 việc mà không ai có thể tưởng tượng ra nổi.Hắn rụt rè tiến lại gần nữ nhân đó, và bắt chuyện với cô ta.Ban đầu, cô ta không trả lời, nhưng trông thấy điệu bộ nhút nhát rụt rè, đáng yêu của Kevin, chỉ chốc lát sau cô ta đã bật cười và cùng hắn trò chuyện.Kevin đã trò chuyện với nữ nhân đó 3 ngày 3 đêm liên tục, gần như đem hết mọi tâm sự u uất của mình kể cho cô ta.Sau đó, có người vô tình phát hiện và đem hắn ra khỏi phòng giam đó.Ai nấy đều ngạc nhiên vì Kevin ở trong đó lâu như vậy mà không bị nữ nhân đó làm tổn hại chút nào



Kevin lại lén trộm chìa khóa phòng giam, ngày nào hắn cũng đến phòng giam, mở cửa vào ngồi nói chuyện với nữ thần tướng bị giam trong đó.Nữ thần tướng này không ai khác chính là Veronica.Veronica đã cùng Kevin chia sẻ mọi tâm sự.Để Kevin không còn bị khinh rẻ và bắt nạt nữa, cô đã dạy hắn võ công và kỹ thuật chiến đấu, quan trọng hơn hết là huấn luyện cho hắn lòng can đảm.Veronica cũng phát hiện ra ưu điểm lớn nhất của Kevin, đó là sự thông minh.Cô truyền dạy cho hắn tất cả binh pháp và mưu kế của mình, Kevin tiếp thu rất nhanh, càng lúc càng sáng tạo hơn.3 năm qua đi, Kevin gần như hoán thai chuyển cốt, khác biệt 1 trời 1 vực so với lúc trước.



Rồi lại đến 1 ngày, đám thiếu niên ma cà rồng quái ác lại bắt nạt hắn.Lần này thực sự nghiêm trọng, có vẻ như bọn chúng muốn đem hắn giết đi.Kevin không chịu đựng nữa, hắn liều lĩnh đánh trả điên cuồng.Kết quả là Kevin bị trọng thương nhưng đám thiếu niên đó bị hắn giết sạch toàn bộ.Ruger biết chuyện, ông ta rất vui mừng, chẳng những không truy cứu mà còn che chở cho Kevin.Ruger đem Kevin về chỗ của ông ta, sau đó truyền dạy công pháp cho hắn.Kevin cũng xin được mang Veronica theo, Ruger đồng ý.Trong gia tộc Urlan, ai cũng thán phục Kevin, không ngờ chỉ mới 18 tuổi, hắn lại có thể giết sạch toàn bộ những thiếu niên tinh anh của 1 gia tộc ma cà rồng, hơn nữa lại thu phục được 1 thần tướng, 1 quái vật mà không ai dám **ng đến.Nhưng họ nào biết, quan hệ giữa Kevin và Veronica không phải quan hệ chủ tớ, mà là tình bạn, rồi dần dần chuyển hóa thành tình yêu.



Kevin và Veronica đã phải lòng nhau.Kevin yêu cô ta rất mãnh liệt bất chấp việc Veronica chính là 1 xác chết hồi sinh.Tình yêu phải đơm hoa kết trái mới có thể gọi là trọn vẹn được, nhưng Veronica vốn không phải 1 sinh vật sống, không thể gần gũi và sinh con cho Kevin được.Mặc dù hắn không trách cứ cô ta, nhưng Veronica rất đau lòng vì việc đó.Hơn 30 năm trôi qua, tình yêu sâu đậm đối với Kevin như 1 mũi dao cứa nát trái tim của Veronica.Veronica luôn mong mỏi Kevin có thể hoàn thành được tâm nguyện của hắn, chính là trở thành 1 ma cà rồng hùng mạnh nhất, và đem lũ ma cà rồng thuần huyết đáng chết kia ra băm vằm thành ngàn mảnh để báo thù.Cô liều mạng thực hiện kế hoạch của Kevin, để chứng minh tình yêu cô đã dành cho hắn



Giờ đây, Kevin đã mất Veronica thực sự.Kevin đã đến trễ, không thể cứu được Veronica cũng như không được gặp mặt cô ta lần cuối.Tuy miệng nói cứng nhưng trong lòng hắn ta rất đau đớn.Nỗi đau sinh ly tử biệt.Nỗi đau vĩnh viễn mất đi 1 người thân yêu của mình



Kevin nói thầm 1 mình



“Tình là vật gì, sao có thể khiến ta hạnh phúc thăng hoa, rồi lại đem ta xuống tận cùng đau khổ?Tại sao kẻ hữu tình lại phải xa cách nhau ?”



Đôi vai Kevin run run, nhưng không có giọt nước mắt nào rơi ra cả.Hắn lại nói thầm



“Từ giờ ta sẽ không rơi lệ nữa.Ta sẽ phải hoàn thành cho được mục tiêu đó, để sự hy sinh của nàng không trở nên vô nghĩa.Mặc dù người ta nói linh hồn nàng đã tiêu tán, vĩnh viễn không còn tồn tại nữa, nhưng ta tin ở trên trời cao kia nàng vẫn đang quan sát ta bằng ánh mắt dịu dàng.Nàng hãy chờ xem, ta nhất định phải thành công”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.