Huyết Hận

Chương 53: kinh biến









Đến khi Khải Nguyên tỉnh dậy, hắn thấy Thu Thủy đang ôm hắn nằm ngủ.Thiên Ma cũng ngồi bên cạnh, bàn tay ông ta đang đặt trên trán hắn



Khải Nguyên gạt tay Thiên Ma ra, hỏi lớn



“Ông làm gì thế ?”



Thiên Ma lạnh lùng đáp



“Truyền cho ngươi 1 ít khẩu quyết và khai thông 1 số huyệt đạo của ngươi để chân khí dễ dàng lưu thông”



Khải Nguyên lại hỏi 1 câu khá ngớ ngẩn



“Huyệt đạo là cái gì ?Còn chân khí nữa, nghe quen quen mà không biết nó là cái gì”



Thiên Ma gần như té ngửa, ông ta lấy lại bình tĩnh nói



“Trong cơ thể những người có tu luyện như chúng ta, các tế bào đều ẩn chứa 1 năng lượng mà đa số những người bình thường không có được.Năng lượng đó theo các mạch máu và dây thần kinh chuyển động khắp người chúng ta, khi cần chúng ta có thể tập trung chúng lại 1 chỗ để sử dụng.Đó gọi là chân khí.Các tế bào bị mất năng lượng sẽ tự phục hồi nên chân khí của chúng ta vốn có thể phục hồi được, chứ không phải dùng cạn là mất hoàn toàn.Tăng cường công lực chẳng qua là tìm cách để gia tăng cường độ năng lượng của từng tế bào, dẫn đến sự thay đổi của tổng thể”



Ông ta ngưng 1 lúc để cho Khải Nguyên suy nghĩ rồi nói tiếp



“Huyệt đạo chẳng qua là giao điểm của rất nhiều dây thần kinh hoặc mạch máu mà thôi.Do nhiều luồng năng lượng gặp nhau tại đó, cho nên ở 1 số huyệt đạo sẽ xảy ra tình trạng giống như là kẹt xe ở đô thị, không có hoặc có rất ít năng lượng có thể đi qua được.Khai thông huyệt đạo tức là điều chỉnh dòng năng lượng tại những vị trí đó, để chúng có thể đi qua dễ dàng mà tuần hoàn khắp cơ thể ngươi.Càng nhiều năng lượng tham gia vòng tuần hoàn tức là công lực của ngươi càng gia tăng”



Khải Nguyên gật đầu nói




“Tôi hiểu rồi, cảm ơn ông”



Thiên Ma lại nghiêm trang nói



“Nếu nơi đó bị khống chế, máu huyết và luồng dị năng trong người ngươi sẽ không lưu thông được, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.Bởi vậy ngươi phải thật cẩn thận, phân bố chân khí phòng thủ tại những vị trí đó, hoặc cố gắng tránh không để trúng đòn tại vị trí đó”



Thiên Ma lại nắm tay Khải Nguyên kéo hắn đứng dậy rồi chỉ cho hắn những vị trí huyệt đạo quan trọng trên cơ thể.



Khải Nguyên như hiểu ra điều gì, bèn chỉ vào 1 vị trí trên lưng mà nói



“Lúc trước tôi có đánh nhau với 1 nữ sát thủ Trung Quốc, công lực ả cũng tầm thường nhưng tôi lại sơ suất bị ả đánh trúng chỗ này, sau đó toàn thân vô lực, đứng im bất động.Nhưng may sao mà trong lúc nguy khốn, tiềm năng của tôi lại bộc phát, giải khai đươc huyệt đạo đó nếu không đã mất mạng rồi”



Thiên Ma nghe xong liền nói



“Từ nay về sau, ngươi giao thủ với các cao thủ phương Đông lại càng phải cẩn thận hơn nữa.Họ có kinh nghiệm rất sâu sắc về những huyệt đạo trên cơ thể con người”



Khải Nguyên gật đầu, rồi lại tiếp tục tập luyện.Hắn cảm giác cơ thể nhẹ nhàng thoải mái hơn hẳn, hỏa diễm cũng cháy rừng rực mạnh hơn lúc trước khá nhiều.Khải Nguyên đoán rằng loại cá hôm qua hắn ăn chính là 1 loại linh dược phục hồi và tăng cường công lực.Mấy giờ sau hắn cũng tạo được 1 con rồng xấu xí dài ngoằng bằng hỏa diễm rồi bắn nó thẳng vào mặt Thiên Ma.Có vẻ như Khải Nguyên muốn trả đũa việc hôm qua ông ta đã cho hắn ăn cá sống.Nhưng Thiên Ma chỉ khẽ vung tay là đỡ được, con rồng nổ tung làm chấn động cả 1 vùng, nhưng Thiên Ma vẫn đứng yên tại chỗ, điềm nhiên như chưa có gì xảy ra cả.Thu Thủy cũng vì tiếng nổ này mà tỉnh dậy, cô mở to đôi mắt ngơ ngác nhìn Thiên Ma và Khải Nguyên



Thiên Ma vỗ tay nói



“Giỏi lắm, đúng là kỳ tài hiếm gặp, bước đầu xem như thành công rồi đó”



Thiên Ma lại nói tiếp



“Giờ ngươi phải tự tìm cách điều khiển hỏa long đó, lại phải tự nghĩ ra các chiêu thức cho nó, cái này ta không giúp ngươi được đâu”



Khải Nguyên tập luyện đến gần tối, nhưng hỏa long này giống như con ngựa bất kham, vừa được phát xạ ra đã bay rất nhanh theo 1 đường thẳng.Vì tốc độ của nó quá nhanh nên Khải Nguyên vẫn chưa có cách nào điều khiển nó như ý được.Sức công phá của sinh vật lửa này mạnh hơn hỏa cầu rất nhiều.Xung quanh Khải Nguyên, những tảng đá lớn nhỏ đều bị bắn phá tan hoang, dưới mặt đất lại xuất hiện vô số hố bom khá sâu.Mãi đến gần tối, Khải Nguyên cũng chỉ bẻ cong quỹ đạo của hỏa long được 1 chút, vẫn chưa điều khiển nó bay theo ý muốn được.Công lực cạn kiệt, tinh thần hắn cũng cảm thấy mệt mỏi vô cùng



Thiên Ma lại đi đâu mất, Khải Nguyên bèn đến ngồi cạnh Thu Thủy, để mặc cho cô chăm sóc hắn theo cách của cô.Khải Nguyên thả lỏng thân thể tận hưởng sự chăm sóc ôn nhu của Thu Thủy, trong đầu không ngừng nghĩ ngợi về phương pháp điều khiển hỏa long.Mãi thật lâu sau, Thiên Ma mới trở về, lần này ông ta không mang theo cá mà lại ném đến trước mặt Khải Nguyên 1 loại quả dại to bằng trái cam, có vỏ màu xanh đậm.



Khải Nguyên lại bóc 1 quả ra ăn thử, thấy mùi vị ngon ngọt dễ nuốt hắn bèn ăn hết toàn bộ.Ăn xong, Khải Nguyên lên tiếng hỏi



“Thứ quả này có tác dụng gì thế ?”



Thiên Ma nói



“Trong loại quả này có 1 chất độc tác động lên hệ thần kinh gây ra ảo giác.Chất độc này không làm chết ngươi đâu, đừng tìm cách hóa giải nó.Giờ ngươi thử đứng dậy tập luyện tiếp xem”



Khải Nguyên đứng dậy, hắn cảm thấy động tác của mình nhanh hơn hẳn, mọi vật xung quanh đều có vẻ chậm chạp 1 cách bất thường.Khải Nguyên cố sức tạo ra hỏa long rồi tập trung tư tưởng để điều khiển nó, lần này hắn cảm thấy dễ dàng hơn.Chỉ trong 1 giờ, hắn đã có thể điều khiển hỏa long bay vài vòng theo ý muốn, nhưng sau đó do cơ thể mệt mỏi, mất tập trung, Khải Nguyên lại không khống chế được hỏa long nữa



Khải Nguyên ngưng tập, tiến lại bên Thiên Ma.Lúc này ông ta không biết đã kiếm đâu ra 1 số cành khô, đốt lên 1 đống lửa lớn rồi ngồi gần đó.Thiên Ma trỏ vào Thu Thủy nói với hắn



“Nữ nhân này tuy hơi ngây ngô nhưng rất tốt, ngươi đừng nên phụ bạc cô ta”



Thu Thủy nghe vậy liền bẽn lẽn cúi đầu, không nói gì.Khải Nguyên lại càu nhàu



“Việc này tôi tự biết, không cần ông nhắc đâu.Cho tôi hỏi đây là đâu ?Chừng nào ông mới cho tôi về nhà”



Thiên Ma cười nhạt nói



“Nơi đây là Syberia, không phải Bắc Cực như ngươi tưởng đâu.Chừng nào ngươi có thể điều khiển hỏa long đánh trúng được ta, ta sẽ cho ngươi về”



Khải Nguyên không nói gì nữa, lại nằm lăn ra đất mà ngủ.Thu Thủy sợ hắn bị lạnh liền nằm bên cạnh, ôm lấy hắn, như muốn dùng hơi ấm thân thể của cô để sưởi ấm cho Khải Nguyên.Thiên Ma lẳng lặng quan sát, đợi đến khi 2 người ngủ say, ông ta mới đến bên Khải Nguyên tiếp tục đả thông huyệt đạo cho hắn, lại truyền cho hắn không ít công lực của ông ta.




Đến ngày hôm sau, Thiên Ma không bỏ đi mà lại ngự không phi hành làm mục tiêu cho Khải Nguyên luyện tập.Mặc dù hỏa long tốc độ cực nhanh nhưng Thiên Ma vẫn né tránh 1 cách rất thoải mái, Khải Nguyên có thay đổi quỹ đạo hỏa long như thế nào cũng không chạm vào ông ta được.Đến chiều ,hắn liền ngưng tập, ngồi thừ người ra vừa ôm Thu Thủy vừa suy nghĩ đối sách.Thiên Ma lại bỏ đi, sau đó đem về 1 thứ nấm màu trắng cho hắn ăn.Riêng Thu Thủy, Thiên Ma vẫn cho cô ta ăn lương khô bình thường.



Đến ngày thứ 4, Khải Nguyên tạo ra 2 hỏa long cùng lúc tấn công Thiên Ma từ 2 hướng nhưng ông ta vẫn tránh được.Hắn thất vọng lại ngồi suy nghĩ 1 lúc nữa.Đến chiều hắn liên tục phát động 4 hỏa long tấn công Thiên Ma liên tục nhưng ông ta vẫn tránh được.Tấn công thất bại, Khải Nguyên hơi cảm thấy hổ thẹn, bèn la lớn



“Mệt quá! Không chơi với ông nữa, hãy mau đi tìm thức ăn cho tôi, ngày mai nhất định tôi sẽ đánh trúng ông”



Thiên Ma đi rồi, Thu Thủy mới khẽ hỏi Khải Nguyên



“Người này là ai vậy?Tu vi của ông ta thật đáng sợ”



Khải Nguyên nhăn mặt nói



“Chuyện này vừa dài, vừa phức tạp lại khá hoang đường, khó mà kể hết được.Chỉ biết ông ta là 1 quái nhân rất lợi hại.Hiện giờ ông ta có vẻ như đang hứng thú với việc tăng cường tu vi cho anh, không biết còn có mục đích sâu xa gì không nữa”



Rồi hắn lại tự nói 1 câu triết lý



“Đã là phúc thì không phải là họa, nếu là họa thì muốn tránh cũng không được.Chúng ta phải tự cường bản thân để sau này không còn e ngại bất cứ điều gì nữa”



Thiên Ma lại trở về, lần này ông ta mang theo 1 túi đựng đầy những con sò biển khá lớn, vỏ xù xì như đá.Thiên Ma bóp vỡ vỏ sò rồi đưa cho Khải Nguyên bảo



“Thức ăn của ngươi đây, lần này phải ăn sống toàn bộ mới có tác dụng”



1 ngày Thiên Ma chỉ cho Khải Nguyên ăn 1 lần, lại toàn là những thứ quái dị khó nuốt nhưng hắn có cảm giác đây là những linh dược khó tìm.Mỗi ngày trôi qua mặc dù vẫn hơi đói bụng nhưng hắn cảm thấy khỏe khoắn, linh mẫn hơn rất nhiều.Khải Nguyên liền đón lấy những con sò, bóp vỡ vỏ rồi nén cơn buồn nôn mà ăn sống toàn bộ.Rồi hắn lại ngủ sớm, chuẩn bị cho ngày mai



Đến sáng ngày thứ 5, Khải Nguyên lại ngồi ngẫm nghĩ cả buổi sáng, sau đó bảo Thiên Ma



“Được rồi đấy, chút nữa tôi nhất định sẽ đánh trúng ông”



Thiên Ma bật cười rồi từ từ bay lên không trung, Khải Nguyên liền vận toàn bộ công lực tạo thành 1 hỏa long rất dài, rồi điều khiển nó bay thẳng đến Thiên Ma.Nhưng ông ta chỉ nhẹ nhàng lách qua 1 bên là tránh được.Khải Nguyên vẫn không bỏ cuộc, lại điều khiển hỏa long bay vòng vòng xung quanh Thiên Ma, phút chốc đã tạo thành 1 vòng lửa hình xoắn ốc giam ông ta vào giữa.Vòng lửa xiết chặt lại rồi nổ tung, nhưng không thấy Thiên Ma đâu cả.



Chỉ phút chốc sau, Thiên Ma đã hiện ra sau lưng Khải Nguyên, nói



“Tốt, xem như ngươi đã thành công”



Nói xong Thiên Ma vung tay đánh nhẹ vào đầu Khải Nguyên, hắn liền ngã lăn ra mê man bất tỉnh



Khi Khải Nguyên tỉnh dậy, hắn thấy mình đang nằm trong 1 ngôi nhà bỏ hoang.Bên ngoài có vẻ như là buổi sáng của 1 ngày mới.Bên cạnh hắn là Thu Thủy, mắt cô ta nhắm nghiền nhưng hơi thở vẫn đều đều như đang ngủ.Làn môi đỏ mọng của Thu Thủy trông thật hấp dẫn, thế là Khải Nguyên liền đặt lên đôi môi đó những nụ hôn cháy bỏng, cho đến khi Thu Thủy tỉnh lại, mở đôi mắt vừa ngạc nhiên vừa thẹn thùng nhìn hắn



Khải Nguyên khẽ hỏi cô ta



“Chuyện gì đã xảy ra thế ?”



Thu Thủy lắc đầu nói



“Em không biết nữa, sau khi đánh anh xong, ông ta cũng quay sang tấn công em, thế là em ngất đi, không biết gì nữa”



Khải Nguyên bước ra khỏi ngôi nhà, hắn nhận ra nơi đây là ngoại ô của Singapore, gần khu bảo tồn thiên nhiên.Khải Nguyên hơi bực mình về hành động của Thiên Ma, nhưng biết là hắn không làm gì được ông ta, liền nén giận lại, nắm tay Thu Thủy dẫn cô ta ra đường lớn tìm cách quá giang xe về nhà



Con đường như vắng vẻ 1 cách bất bình thường, Khải Nguyên và Thu Thủy đi bộ cả nửa giờ chỉ gặp vài chiếc xe.Họ vẫy tay ra hiệu nhưng xe vẫn cứ chạy tiếp.Đi thêm 1 lúc nữa, Khải Nguyên nhìn thấy 1 buồng điện thoại công cộng bên đường, hắn mừng rỡ liền chạy vào ngay, nhưng sau đó lại nhớ ra mình không có đồng xu nào cả.Thật may mắn, từ phía xa lại xuất hiện bóng dáng của 1 người đàn ông đang đi chậm chạp về phía họ, Khải Nguyên quyết định sẽ đến xin ông ta vài đồng xu để gọi điện thoại.Không ngờ, 1 người từng sở hữu hàng chục triệu USD như hắn lại có ngày phải ngửa tay xin vài xu lẻ, Khải Nguyên thầm chửi Thiên Ma rồi cất bước đi về phía người đàn ông đó.Hắn cảm thấy dường như bước chân của người đàn ông ở đằng kia có vẻ lảo đảo như đang say rượu.



Khải Nguyên nghĩ thầm




“Say rượu càng tốt, biết đâu ngày mai ông ta lại quên hết, thế thì mình đỡ xấu mặt”



Khải Nguyên đến trước mặt người đàn ông đó, cố nở nụ cười lên tiếng



“Xin lỗi, ông có thể cho tôi mượn vài xu lẻ để gọi điện thoại không ?”



Người đàn ông không trả lời, chỉ ngước mặt lên nhìn Khải Nguyên.Khải Nguyên cảm thấy kinh dị vô cùng, đôi mắt ông ta trông có vẻ dài dại, từ miệng ông ta nước dãi tuôn ra nhễu nhão, những câu nói ú ớ vô nghĩa luôn được ông ta lặp đi lặp lại.Khải Nguyên than thầm, sao hắn lại xui đến thế, mãi mới gặp 1 người nhưng không ngờ lại là 1 tên bị bệnh thần kinh



Bỗng chợt, người đàn ông hét lên 1 tiếng, lao thẳng vào Khải Nguyên.Hắn vội tránh né, trong lòng cảm thấy phiền toái vô cùng.Tên tâm thần không chịu buông tha Khải Nguyên, tiếp tục chuyển hướng đuổi theo hắn.Khải Nguyên liền vung quyền đánh vào sau gáy ông ta, hắn chỉ dùng đủ lực để làm ông ta ngất đi chứ không muốn giết người.Nhưng kỳ lạ thay, người đàn ông ngã xuống nhưng rồi lại đứng dậy như chưa có chuyện gì xảy ra.Ông ta lại phun từ miệng ra 1 đống nhầy nhụa hướng về phía Khải Nguyên.



Khải Nguyên kịp thời tránh né, hắn kinh hãi nhận ra trong đống dịch nhầy nhụa đó có 1 con đ** lớn.Con đ** liền bò rất nhanh, tiến đến gần Khải Nguyên như muốn chui vào ống quần hắn.Khải Nguyên liền bắn ra 1 hỏa cầu nhỏ thiêu cháy con đ**.Trong lúc mãi đối phó với con đ** kỳ lạ, người đàn ông tâm thần không biết từ lúc nào đã đến gần Khải Nguyên, nắm chặt lấy tay hắn, miệng ông ta há rộng ra, trong đó lại có lúc nhúc vài con đ** nữa.Khải Nguyên kinh hoàng tột độ, liền vận công tạo thành hỏa diễm quanh thân thể, người đàn ông nhanh chóng biến thành 1 cây đuốc lớn, ông ta vùng vẫy 1 lúc rồi ngã xuống, từ từ cháy thành tro bụi rồi tiêu tán hoàn toàn



Khải Nguyên phủi tay cẩn thận, khẽ than



“Là do ông ép ta….Nhưng mà thứ đó là cái quái gì vậy, 1 loại ký sinh à ?”



Khải Nguyên lại nắm tay Thu Thủy, bước đi thật nhanh về hướng thành phố.1 chiếc xe lại chạy ngang qua, lần này là 1 xe cảnh sát.Người cảnh sát lái xe thấy Khải Nguyên vẫy tay liền dừng xe lại, sau đó nhìn thật kỹ càng Khải Nguyên và Thu Thủy, rồi mới cho họ lên xe



Khải Nguyên hỏi viên cảnh sát



“Có chuyện gì xảy ra vậy, tôi vừa gặp 1 người đàn ông có vẻ bất thường, ông ta tấn công tôi, phải vất vả lắm tôi mới chạy thoát được”



Viên cảnh sát đáp



“Anh không biết gì sao, gần đây xuất hiện 1 thứ ký sinh rất lạ.Người bị nhiễm ký sinh sẽ trở nên điên loạn, tấn công và lây nhiễm cho người khác.Các bệnh viện cũng bó tay, khi phẫu thuật lấy ký sinh ra thì nạn nhân cũng tử vong.Tốt nhất anh nên tránh họ và báo cho nhà chức trách biết để có biện pháp xử lý”



Khải Nguyên lại hỏi



“Biện pháp xử lý là thế nào ?”



Viên cảnh sát thở dài



“Thứ ký sinh này bắt đầu xuất hiện từ 5 ngày trước, ban đầu chúng tôi cũng cố bắt giữ và cách ly những người nhiễm bệnh.Nhưng việc này lại làm cho sự lây lan tăng lên, giờ chính phủ đã phải ban lệnh bắn hạ và tiêu hủy tất cả những người nhiễm bệnh.Nhưng 1 số gia đình lại che giấu người bị nhiễm làm tình hình khó kiểm soát hơn.Đã phải huy động đến quân đội kiểm tra và cách ly từng khu vực.Mấy ngày nay anh không theo dõi báo chí truyền thông sao, trông anh cứ như từ trên trời rơi xuống vậy”



Khải Nguyên lại phải bịa chuyện



“Cả 10 ngày nay tôi chỉ tập trung chơi game, ngủ và xem phim, nên không hề biết gì hết”



Viên cảnh sát làu bàu mấy câu nữa rồi lại thôi, ông ta tiếp tục lái xe đưa Khải Nguyên vào khu vực thành phố.Khu vực thành phố đã được quân đội kiểm soát, rất nhiều chốt gác của quân đội và cảnh sát được lập nên, tiếng súng nổ thỉnh thoảng lại vang lên làm cho khung cảnh trở nên hỗn loạn vô cùng.Khải Nguyên không ngờ chỉ trong 5 ngày Singapore lại xảy ra kinh biến như vậy.Viên cảnh sát lại đưa Khải Nguyên và Thu Thủy đến 1 chốt kiểm soát của quân đội, họ kiểm tra 2 người khá lâu rồi đưa cho họ 2 tấm thẻ và nói



“Các vị có thể đi vào khu vực an toàn, nhớ đừng ra khỏi nhà nếu không cần thiết, khi phát hiện người bị nhiễm phải thông báo ngay cho chúng tôi”



Khải Nguyên cảm thấy lo lắng vô cùng.Không biết Nhã Ca, Mỹ Huyền và Uyên Thi có ổn không.Và còn cả đứa con bé bỏng của hắn nữa, không biết Tuyết Lệ có vô sự hay không.Sau khi rời khỏi chốt kiểm soát, Khải Nguyên liền dắt Thu Thủy chạy như bay về nhà



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.