Huyết Hận

Chương 55: Thu phục









Nữ nhân lại nhỏ nhẹ nói với Khải Nguyên



“Xin chàng hãy hóa giải hỏa kình cho ta”



Khải Nguyên có vẻ hờ hững nói



“Có vẻ như cô vừa thi triển 1 loại ma thuật nào đó.Nhưng ta không biết gì về ma thuật cả.Làm sao ta có thể chắc được là cô không lừa dối ta”



Nữ nhân thở dài



“Chàng cứ thử tự đả thương mình 1 chút thì sẽ rõ”



Khải Nguyên liền nhặt 1 mảnh kính vỡ gần đó, cắt 1 đường lên cánh tay hắn.Lập tức trên cánh tay nữ nhân cũng xuất hiện 1 vết cắt tương tự.Khải Nguyên lại thử thêm vài lần nữa rồi quẳng mảnh kính đi, nói với nữ nhân



“Ta tạm tin cô vậy”



Nói rồi hắn liền đặt tay lên ngực nữ nhân, thu hồi lại hỏa kình hắn đã truyền vào cơ thể của cô ta.Năng lượng này cũng không quá lớn, chỉ phút chốc là thu hồi toàn bộ, nhưng Khải Nguyên lại cố ý nắm lấy song nhũ đầy đặn của nữ nhân mà nhào nặn 1 hồi, vẻ mặt vẫn không lộ cảm xúc gì.Nữ nhân sắc mặt lại ửng đỏ có vẻ vừa xấu hổ lại vừa thích thú.



Thấy vậy, Khải Nguyên thầm nghĩ



“Đúng là dâm nữ mà, lại còn nói là hoàng hoa khuê nữ gì đó.Ai mà tin nổi chứ”



Khải Nguyên sờ mó chán chê, liền bỏ tay ra nói



“Xong rồi đó, ta đã hoàn toàn hóa giải hỏa kình cho cô rồi”



Nữ nhân ánh mắt lộ vẻ vui mừng, ôm chầm lấy Khải Nguyên.Ban đầu Khải Nguyên cũng hơi lo sợ cô ta sẽ giở trò, nhưng sau đó nhìn thấy động tác rất tự nhiên và khả ái của nữ nhân, hắn lại gạt bỏ sự lo sợ đó sang 1 bên, để yên cho nữ nhân ôm hắn 1 lúc rồi mới từ từ gạt tay cô ta ra.Trong lúc ôm Khải Nguyên, nữ nhân lại dùng phương pháp trị liệu của cô ta, chỉ trong giây lát mấy vết cắt trên tay Khải Nguyên đã biến mất



Nữ nhân lại lấy từ trên tay cô ta ra 1 chiếc nhẫn, nhẹ nhàng đeo vào tay Khải Nguyên, nói



“Đây là vật tùy thân của ta, nay giao lại cho chàng, đeo nó rồi các độc vật sẽ tránh xa chàng, chàng không phải lo bị bọn chúng xâm hại nữa”



Khải Nguyên lại hỏi



“Ngoài sử dụng tà thuật và độc công, cô còn biết làm gì nữa”



Nữ nhân cười tươi trả lời




“Những nữ nhân bình thường khác làm được gì, ta cũng có thể làm được như vậy.Tuy đã chết 1 lần nhưng trước khi chết ta đã sử dụng rất nhiều loại linh dược hiếm có, thể xác lại được bảo quản trong băng động ngàn năm nên không bị hư hại gì cả, vẫn y như lúc còn sống.Ta có thể hầu hạ chàng tận tâm, sinh cho chàng thật nhiều hài tử.Chàng hãy tin lời ta, tuyệt đối không sai đâu”



Khải Nguyên cười mếu, hắn chỉ muốn hỏi về võ công của nữ nhân, không ngờ cô ta lại hiểu lầm như vậy.Thật đúng là 1 dâm nữ.



Hắn liền lấy giọng nghiêm trang nói



“Cô là nô lệ của ta, không được phép xưng hô với ta như thế.Còn nữa, ta muốn biết cô còn có những công pháp đặc biệt gì, chứ không phải hỏi về khả năng sinh sản của cô đâu”



Nữ nhân hơi lộ vẻ thất vọng, liền thay đổi cách xưng hô nói



“Nô gia biết lỗi rồi, xin tướng công đừng trách tội.Nô gia cũng biết rất nhiều về y thuật nữa, có thể giải độc và chữa trị ngoại thương cho tướng công.Còn pháp thuật thì nô gia biết 1 ít pháp thuật tinh thần, thật không đáng kể ra.Về võ công và nội công, nô gia chỉ biết đủ để tự vệ mà thôi”



Khải Nguyên cảm thấy có cái gì đó không ổn trong cách xưng hô của cô ta.Hắn nghĩ rằng cô ta là người của thời cổ đại, “nô gia” chắc là cách xưng hô của nô bộc, còn “tướng công” chắc là muốn chỉ người chủ.



Khải Nguyên hỏi



“Tên của cô là gì ?Cô sống vào thời điểm nào ?Vì sao lại chết ?”



Nữ nhân ánh mắt hiện lên vẻ u buồn, nói



“Nô gia tên gọi là Khiết Nhã, vốn sống vào cuối đời Đường.Năm 18 tuổi nô gia bị tập kích, sau đó phải uống độc dược tự vẫn trong băng động”



Khải Nguyên nghĩ thầm



“Cái tên nghe trong trắng, thanh bạch thế mà người thì lại là dâm nữ”



Rồi hắn lại hỏi



“Thân thế của cô ra sao ?Vì sao lại bị tập kích”



Khiết Nhã buồn bã kể lại



“Nô gia không phải người Thần Châu, mà vốn là người ngoại tộc.Cha nô gia là giáo chủ của Thi Độc thần giáo.Bẩm sinh nô gia rất thông minh, linh mẫn, ngộ tính và tiềm năng rất cao.3 tuổi đã tập công pháp của Thi Độc thần giáo, 5 tuổi bắt đầu giết người, đến năm 15 tuổi thì cha nô gia qua đời, nô gia trở thành giáo chủ. 3 năm sau Thi Độc thần giáo bị Thái Cực phái tấn công đến nỗi diệt môn.Nô gia ẩn trốn trong băng động, thấy truy binh đã tìm đến, không muốn để chúng bắt được nên tự lấp cửa băng động rồi uống độc dược tự vẫn.Sau này, nô gia được 1 bọn người phương Tây hồi sinh.Chúng gọi nô gia là thần tướng gì đó, rồi bắt nô gia phải phục vụ cho chúng.Nhưng chúng lại quá yếu đuối, không chế phục nổi nô gia, cuối cùng chỉ dùng ma thuật giam giữ nô gia trong 1 căn phòng bằng sắt.Rồi chúng lại vận chuyển nô gia đi, đến nơi đây thì vô tình cửa phòng lại mở ra, thế là nô gia ra ngoài.Rồi nô gia gặp tướng công, tất cả chỉ có thế”



Khải Nguyên lạnh lùng hỏi



“Chứ không phải chúng sai cô đến đây tìm ta chứ ?”



Khiết Nhã lắc đầu, thành thật trả lời



“Hôm trước tướng công giết mất 1 thi trùng của nô gia, nô gia lập tức cảm ứng được.Thấy tướng công có thực lực không tầm thường, nô gia rất muốn thu phục tướng công làm thuộc hạ.Nhưng cuối cùng kết quả lại ngược lại.Bọn người đã hồi sinh cho nô gia thực lực kém cỏi, làm sao có thể chế phục được nô gia, bắt nô gia làm việc cho chúng”



Khải Nguyên ngẫm nghĩ 1 lúc rồi hỏi tiếp



"Ngoài cô ra, còn có bao nhiêu thần tướng nữa ?"



Khiết Nhã ngẫm nghĩ 1 lúc rồi trả lời



"Nô gia cũng không rõ nữa.Lúc nô gia bị giam, có cảm nhận được bên ngoài có ít nhất 3 người cũng bị giam tương tự như mình.Vậy chắc là tối thiểu cũng phải có 3 thần tướng nữa"



Khải Nguyên lại tò mò



“Ở Thi Độc thần giáo của cô, quan hệ nam nữ hình như rất buông thả phải không ?”



Khiết Nhã có vẻ hơi xấu hổ nói



“Ở Thi Độc thần giáo, quan hệ nam nữ được xem như 1 hình thức song tu, không hề được cấm kỵ mà trái lại còn được khuyến khích.Tu luyện như thế sẽ dễ dàng nâng cao tu vi của 2 người, miễn là cặp nam nữ đó nguyện ý song tu cùng nhau, còn lại thì giáo chủ và các trưởng lão đều không quản.Nhưng nam nhân trai trẻ trong Thi Độc thần giáo thực lực tầm thường, nô gia không để mắt đến, mãi vẫn không tìm ra người thích hợp để song tu, cuối cùng chết đi vẫn là thân xử nữ.Nếu tướng công nghi ngờ, có thể kiểm tra”



Khải Nguyên xua tay nói



“Không cần thiết”



Trong đầu hắn lại nghĩ



“Chắc hẳn cô ta đã thấy giáo chúng làm việc ấy không ít lần.Đó chắc là lý do cô ta trở nên dâm đãng như vậy, cuối cùng ta đã hiểu.Cô ta kiêu ngạo thế, thảo nào chẳng có ma nào theo”



Khải Nguyên suy nghĩ 1 lúc rồi nói



“Xin lỗi cô.Ta và cô tu luyện khác nhau, khó mà song tu được, hơn nữa trên người cô tử khí rất nhiều, quả thật ta cũng không thích.Còn mấy con đ**** đó, cô có thể giết hết chúng cho ta không, trông thật gớm ghiếc quá”



Khiết Nhã thở dài



“Việc song tu, nô gia nào dám đòi hỏi tướng công.Còn những con trùng đó không phải là đ****, mà chính là linh vật của bổn giáo, gọi là Phệ hồn trùng.Ngoài việc dùng để biến người sống thành thi trùng – hình nhân thế mạng, chúng còn là những linh dược hiếm có.Nô gia đã dày công thu phục và nuôi dưỡng chúng, thật không nỡ giết đi.Hay là để nô gia thu hồi chúng lại.Chúng rất ngoan, sẽ không tự ý bỏ đi đâu.Có được không vậy chủ nhân ?”



Khải Nguyên làu bàu



“Sao cũng được, đừng để ta trông thấy chúng 1 lần nữa”




Khiết Nhã lại cắn ngón tay, dùng máu vẽ thành 1 đồ hình ma thuật.Chỉ chốc lát, hàng ngàn con ký sinh lúc nhúc đến, bò vào đồ hình ma thuật đó rồi biến mất.



Khải Nguyên tò mò hỏi



“Cô đem chúng đi đâu vậy”



Khiết Nhã trả lời



“Nô gia đem chúng đến 1 không gian khác, nơi đó không có con người.Chúng sẽ được tự do cho đến khi nô gia lại triệu tập chúng về”



Cô ta lại nhìn Khải Nguyên, ánh mắt long lanh chứa nhiều cảm xúc, lại cất giọng trong trẻo nói



“Nô gia đã vì tướng công mà dẹp hết đám thi trùng.Giờ đây nô gia rất dễ bị tổn thương, tướng công phải bảo vệ nô gia thật cẩn thận nhé”



Khải Nguyên nhìn Khiết Nhã 1 lượt rồi hỏi



“Tử khí trên người cô nặng quá, rất dễ bị nhận ra.Cô có biết thuật ẩn thân không ?”



Khiết Nhã gật đầu nói



“Nô gia biết, nếu lúc nãy nô gia không tự hiện thân, chắc chắn tướng công không bao giờ tìm ra nô gia”



Khải Nguyên ra lệnh



“Thứ nhất, cô phải ẩn thân và luôn ở bên cạnh ta, lúc ta gọi cô mới được hiện thân.Thứ nhì, ta sẽ mua trang phục mới cho cô, cô phải mặc trang phục đó, cho dù không thích cũng phải mặc.Nghe rõ không ?”



Khiết Nhã gật đầu, sau đó liền biến mất trước mặt Khải Nguyên.Khải Nguyên trong lòng cũng thấy ngao ngán.Hắn cũng đoán ra Veronica chính là 1 thần tướng.Những “thần tướng” này thực lực quả thật đáng sợ.Không biết là còn bao nhiêu tên nữa, tối thiểu cũng là 3 tên.Cũng may mà Khải Nguyên đã thu phục được 1 thần tướng, có thêm 1 đồng minh vẫn tốt hơn



Khải Nguyên đi vào nhà, hắn không đóng cửa vội mà cố ý đợi cho đến khi Khiết Nhã vào hẳn trong nhà rồi mới đóng cửa.Đóng cửa xong, hắn liền bảo



“Hiện thân đi”



Khiết Nhã lại hiện ra, lần này cô ta đã hoàn toàn lõa thể, khiến Khải Nguyên vừa nhìn thấy đã muốn chảy máu mũi.Hắn trợn mắt nói



“Trời ạ, cô làm gì thế này ?Lúc nãy còn được vài mảnh vải, giờ sao lại cởi hết ra như vậy ?”



Nét mặt của Khiết Nhã ửng đỏ, cô ta phân trần



“Thuật ẩn thân của nô gia vốn chủ yếu là làm cho cơ thể trở nên trong suốt hoàn toàn, nếu mặc quần áo thì người khác sẽ thấy 1 bộ quần áo đang trôi nổi trong không khí, như thế thì còn ẩn thân làm chi nữa”



Khải Nguyên nghĩ thầm



“Vậy là khác hẳn với Nguyệt Ảnh, có lẽ Nguyệt Ảnh đã phát ra 1 loại khí tức nào đó xung quanh cô ta rồi dùng dị năng bẻ cong ánh sáng đi qua khí tức đó.Bởi vậy khi ẩn thân, cô ta mới không phải lõa thể như nữ nhân này”



Hắn quay lại nhìn Khiết Nhã, nhăn mặt nói



“Thôi được, nếu thuật ẩn thân của cô trông khó coi thế này, sau này ta sẽ hạn chế việc bắt cô sử dụng thuật đó.Giờ thì cô hãy đi lên lầu, vào căn phòng đầu tiên, tìm 1 bộ quần áo mặc vào rồi xuống đây”



Khiết Nhã lại ngoan ngoãn thi hành.Chỉ ít phút sau cô ta đã xuống trình diện trước mặt Khải Nguyên.Khải Nguyên lại suýt nữa té bật ngửa, những thứ cô ta chọn để mặc lại chính là những trang phục nữ nhân thường mặc trong phòng the.Khải Nguyên cười mếu rồi lại dẫn cô ta lên lầu, tìm 1 bộ y phục kín đáo bảo cô ta thay đổi.Hắn nghĩ thầm



“Thật là bó tay … không thể hiểu nổi Thi Độc thần giáo của cô ta là giáo phái quái quỉ gì nữa”



Khải Nguyên đang suy nghĩ thì Thu Thủy từ lúc nào đã đến bên hắn, lên tiếng hỏi nhỏ



“Nữ nhân đó là ai vậy ?Lúc nãy cô ta vào phòng em, còn tùy tiện lục lấy y phục của em mặc vào rồi chạy biến đi, thái độ rất tự nhiên.Thật không thể hiểu nổi”



Khải Nguyên cười khổ nói



“Chính anh cũng không hiểu nổi cô ta.Cô ta là 1 xác chết ngàn năm được hồi sinh giống như nữ nhân chúng ta đã gặp ở đảo Ragas, cũng chính là chủ nhân của mấy con kí sinh quái quỉ đó.Lúc nãy anh giao chiến với cô ta, đã thu phục được cô ta thành thuộc hạ của mình.Từ giờ, em cứ tự nhiên sai bảo cô ta, còn nữa, nhớ dạy dỗ cô ta 1 ít về cuộc sống hiện đại”



Rồi hắn lại quay sang Khiết Nhã, nói với cô ta



“Đây chính là thê tử của ta, cô cũng phải tuân theo mệnh lệnh của cô ấy đấy.Rõ chưa ?”



Khiết Nhã có vẻ hơi thất vọng hỏi lại



“Tướng công đã có thê tử rồi sao ?Tướng công có tất cả bao nhiêu thê tử vậy ?”



Khải Nguyên điềm nhiên đáp



“4 … à không … 5 thì đúng hơn.Sau này cô cũng phải nghe lời họ, họ cũng là chủ nhân của cô”



Khiết Nhã lại nhìn Khải Nguyên đắm đuối, mơ màng nói



“Phong thái của tướng công thật là anh tuấn, phong độ; thảo nào lại có nhiều nữ nhân theo người đến như vậy “



Khải Nguyên cũng không biết nói gì, chỉ dặn dò thêm vài câu rồi vào phòng của hắn, leo lên giường nằm.Hắn cố ý giả vờ ngủ để xem Khiết Nhã có giở trò gian trá gì không.1 lúc sau, Khiết Nhã lại đi vào phòng Khải Nguyên, cô ta leo lên giường hắn nằm rất tự nhiên.Nhưng Khiết Nhã chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt đắm đuối say mê 1 hồi lâu rồi lăn ra ngủ chứ không làm gì hắn cả.Đợi đến khi cô ta ngủ rồi, Khải Nguyên cũng yên tâm nhắm mắt ngủ thẳng giấc đến sáng




Đến khi Khải Nguyên mở mắt dậy thì đã gần trưa.Trận đánh hôm qua làm tổn thất khá nhiều công lực cũng như thể lực của hắn nên hắn mới phải ngủ lâu như vậy.Hắn cảm thấy trên người mình có mùi hương của nữ nhân, liền đoán là trong lúc hắn ngủ say Khiết Nhã đã thừa cơ ôm ấp hắn khá lâu.Khải Nguyên kiểm tra kỹ cơ thể, hắn phát hiện rằng Khiết Nhã chỉ ôm hắn thôi chứ chưa làm gì quá đáng, thôi thì bỏ qua cho cô ta vậy.Khải Nguyên cảm thấy đói, bèn rời khỏi phòng, đi xuống tầng dưới tìm 1 ít thức ăn để lót dạ



Khải Nguyên thấy Thu Thủy và Khiết Nhã dường như đã làm quen với nhau rất nhanh, hiện đang cười đùa vui vẻ.Thấy hắn đến, họ liền im bặt, lại cố nhìn đi chỗ khác tránh ánh mắt của hắn



Khải Nguyên cười hỏi



“2 người đang nói xấu gì ta thế ?Không ngờ 2 người lại làm quen với nhau nhanh như vậy”



Thu Thủy bẽn lẽn nói



“Em và cô ấy không nói xấu gì anh cả … Chỉ là nói mấy chuyện vớ vẩn thôi … Anh đừng bận tâm.Trước đây em cũng từng là nô bộc của anh, giống như cô ấy … Nên chúng em cũng rất dễ hòa đồng với nhau”



Khải Nguyên bước đến cốc nhẹ vào đầu Thu Thủy nói



“Ngốc à, đừng bao giờ nghĩ như vậy nữa.Từ giờ trở đi thân phận của em là thê tử của anh, đã rõ chưa “



Khiết Nhã nghe vậy, liền dùng ánh mắt mơ màng đầy mị lực nhìn Khải Nguyên đắm đuối, Khải Nguyên không để ý đến cô ta, lại đến tủ lạnh lấy thức ăn rồi bật truyền hình lên xem



Đại dịch đột nhiên kết thúc 1 cách bất ngờ làm nhà chức trách rất vui mừng.Nhưng họ vẫn kiểm tra kỹ càng 1 lần nữa rồi mới bãi bỏ tình trạng giới nghiêm.Không ai hiểu tại sao đám kí sinh quái ác đó lại có thể biến mất 1 cách vô thanh vô tức như vậy.Những người bệnh đều phục hồi ý thức rất nhanh, trong người họ hoàn toàn không có dấu vết gì của những kí sinh đó, cứ như là chúng chưa từng tồn tại vậy



Vài ngày sau, mọi sinh hoạt đã trở lại bình thường.Khải Nguyên bèn bảo Thu Thủy và Khiết Nhã ở nhà, 1 mình hắn ra phi trường mua vé máy bay về thành phố Tự Do



Vài tiếng đồng hồ sau, Khải Nguyên đã có mặt ở thành phố Tự Do, lúc này thời gian đang là giữa trưa.Hắn đón 1 chiếc taxi đi đến ngôi nhà cũ của hắn, nơi hắn và Nhã Ca từng sống những tháng ngày hạnh phúc.Chỉ nửa giờ sau Khải Nguyên đã đứng trước cổng ngôi nhà cũ.Hắn vui mừng khi nhận ra những dấu hiệu cho thấy có người đang ở trong ngôi nhà, hơn nữa, dường như không chỉ 1 người.



Khải Nguyên bấm chuông cửa, chỉ vài phút sau hình ảnh quen thuộc của Nhã Ca đã hiện ra trước mắt, nét mặt cô hiện lên vẻ ngạc nhiên xen lẫn mừng rỡ cực độ.Khải Nguyên nở nụ cười, ôm thật chặt Nhã Ca vào lòng, mãi thật lâu sau đó mới buông cô ra



Nhã Ca lập tức hỏi hắn, giọng nói có vẻ hờn giận



“Sao lúc đó anh và Thu Thủy đột nhiên lại biến mất vậy ? 2 người đã đi đâu ?Sao lại không nói cho em biết ? Em rất lo lắng cho anh, anh có biết hay không ?”



Khải Nguyên thở dài đáp



“Lúc đó, anh cảm nhận thấy tu vi của mình sắp đột phá sang cảnh giới mới.Mỗi lần đột phá tu vi như vậy, anh sẽ phát ra 1 năng lượng rất lớn.Anh sợ ảnh hưởng đến mọi người nên dẫn Thu Thủy lập tức khởi hành đến 1 nơi hoang vắng để luyện công.Anh xin lỗi, đã làm cho em phải lo lắng”



Nhã Ca nói



“Lúc anh vừa đi khỏi không lâu, em biết tin có dịch bệnh lạ đang xảy ra.Lập tức em dẫn mọi người đến đây để lánh nạn, chỉ kịp viết thư để lại cho anh”



Khải Nguyên cười nói



“Dịch bệnh đó giờ đã được dập tắt hoàn toàn rồi.Chúng ta có thể trở về.À, em đến đây có phát hiện điều gì lạ không ?”



Nhã Ca suy nghĩ 1 lúc rồi nói



“Dường như ngôi nhà này có ma.Thức ăn để trong tủ lạnh tự dưng lại biến mất như có người lấy, còn nữa, đêm khuya thanh vắng tự nhiên em nghe thấy tiếng bước chân rất nhẹ nhàng mà lại không nhìn thấy ai cả”



Khải Nguyên lập tức hiểu ra, hắn cười lớn nói



“Không sao cả, chút nữa anh sẽ bắt con ma này cho em xem”



Nhã Ca lại cười với Khải Nguyên, rồi lại trêu hắn



“Anh có bản lĩnh đó nữa sao ?Để em xem anh bắt ma như thế nào”



Khải Nguyên lại chạy biến đi đâu đó, lát sau hắn xách về 1 chiếc *****g nhỏ được che phủ bằng vải, không biết là có thứ gì trong đó.Nhã Ca rất ngạc nhiên, không biết Khải Nguyên muốn làm gì.Cô im lặng, đi theo sau hắn quan sát cẩn thận



Khải Nguyên tươi cười xách chiếc *****g bước vào nhà.Hắn đứng im nhắm mắt 1 lúc rồi đi vào 1 căn phòng ở tầng trệt.Nơi đây vốn là nhà kho, thường để những đồ vật linh tinh ít khi dùng đến.Khải Nguyên bước vào phòng, thò tay vào *****g lấy ra 1 con chuột nhắt lông đen rồi nói lớn



“Ma ơi ma hỡi, có chuột đại gia đến thăm ngươi nè.”



Khải Nguyên cố ý cầm con chuột đưa đến 1 góc phòng, 1 tiếng la thất thanh liền vang lên.Sau đó 1 nữ nhân mặc trang phục đen liền hiện ra ngay ở góc phòng đó



Nữ nhân nhăn mặt kêu la



“Đồ đáng ghét, mau mang con vật gớm ghiếc này đi chỗ khác”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.