Huyết Hận

Chương 92: Đào tẩu









Vấn Thiên đã bị giam giữ 15 ngày



Thiên Cơ lão nhân đẩy cửa phòng giám sát, bước vào. Vài thuộc hạ của lão đang chăm chú quan sát những hình ảnh được camera theo dõi truyền về màn hình. Thỉnh thoảng, những câu bàn tán được thốt lên



“Thật đáng nể"



"Không ngờ lại có thể lâu đến như vậy”



“Tên này có phải là người không ?”



“Ả này dường như sắp lên đến đỉnh điểm rồi “



“Xem ả kia kìa, dường như ả đã chịu hết nổi, lại còn tự vuốt ve nữa chứ "



………….



Riêng nữ đệ tử của Thiên Cơ lão nhân lại quay mặt đi chỗ khác, có vẻ như không chú tâm đến những gì đang hiện ra trên màn hình. Cô ta đang cắm cúi xem một quyển sách khá dày. Vừa thấy Thiên Cơ lão nhân, nữ đệ tử vội đứng dậy cúi chào, bọn thuộc hạ cũng im bặt, không dám hó hé nửa lời.



Thiên Cơ lão nhân lên tiếng hỏi



“Có phát hiện được điều gì mới không ? Những ngày nay bọn chúng làm gì trong đó ?”



Thiếu nữ thở dài



“Ngoại trừ ngày đầu tiên bọn chúng có nói đôi chút về tên hấp huyết quỷ tên gọi là Vấn Thiên đó, tất cả những ngày còn lại đều không có một chút thu hoạch nào. À, con quên mất, trong ngày đầu tiên Vấn Thiên và ả truyền nhân Thiên kiếm phái có truyền nội lực cho nữ nhân đó, không biết là để làm gì “



Thiên Cơ lão nhân hỏi



“Con biết được thêm tin tức gì về tên hấp huyết quỷ đó ?”




Thiếu nữ nói



“Nghe ả truyền nhân Thiên kiếm phái nói thì tên Vấn Thiên đó dường như không cần phải hút máu để tồn tại như hấp huyết quỷ thông thường. Chỉ khi bị trọng thương hắn mới cần hút máu để tự hồi phục mà thôi. Ả còn nói rằng tên đó là một con hấp huyết quỷ tạp chủng, dị biến gì đó nữa “



Thiên Cơ lão nhân gật cũng phải tỏ vẻ kinh ngạc nói



“Tên này quả thật đặc biệt mà. Hấp huyết quỷ lai tạp ư … Lại còn có dòng máu của hoàng tộc hấp huyết quỷ nữa. Lạ thật. Ta cứ tưởng Kevin Urlan là tên tạp chủng duy nhất trong hoàng tộc hấp huyết quỷ, không ngờ hôm nay lại mọc ra thêm một đứa con hoang nữa. À đúng rồi, Milena Urlan đã từng có quan hệ với 1 nam nhân thuộc nhân loại, tên tạp chủng này chắc là kết quả của mối nghiệt duyên đó. Có lẽ là thế … “



Thiên Cơ lão nhân liếc nhìn màn hình theo dõi, những hình ảnh mây mưa ân ái của Vấn Thiên và Huyền Vũ hiện ra trước mặt lão, lão cười một tràng dài, tỏ vẻ thán phục nói



“Không ngờ tên này ngay cả khi bị giam cầm vẫn còn phong lưu được “



Thiếu nữ lại chen vào



“Đâu chỉ là phong lưu, mà phải gọi là dâm dục thì đúng hơn. Ngày nào cũng vậy, trừ lúc ăn uống, thời gian còn lại hắn chỉ tập trung cho 2 việc là làm việc nam nữ đó và ngủ. Chẳng hiểu nổi có thứ gì trong đầu tên này nữa… Cái gì mà Tà thần cơ chứ, hắn chính là Dâm thần thì có”



Đám thuộc hạ vẫn lén lút liếc nhìn cảnh tượng hoan ái nóng bỏng trên màn hình trong lòng thầm nghĩ



“Nếu như bị giam chung với một nữ nhân xinh đẹp, ta cũng làm thế “



Thiên Cơ lão nhân bỗng ra lệnh



“Con đi theo ta “



Thiếu nữ ngoan ngoãn tuân lời. Thiên Cơ lão nhân dẫn cô ta đi qua nhiều đoạn hành lang rồi bước vào một thạch thất rộng rãi. Trên sàn thạch thất được vẽ sẵn 2 biểu tượng ma thuật, mỗi biểu tương được bao quanh bởi một vòng tròn chú ngữ cổ đại. Lão liếc nhìn thiếu nữ, hỏi cô ta



“Con vẫn còn nhớ những gì hôm đó ta dạy con chứ ?”



Thiếu nữ gật đầu



“Vâng, con vẫn nhớ “



Thiên Cơ lão nhân trầm giọng nói



“Chút nữa, hãy giúp ta thi triển ma thuật đó “



Thiếu nữ tỏ vẻ hoảng hốt



“Nhưng đó là cấm chú … Việc sử dụng cấm chú này thật sự rất nguy hiểm … Nếu như thất bại thì … “



Thiên Cơ lão nhân ngắt lời



“Ta đã tính toán kĩ rồi, sẽ không thất bại đâu. Vả lại, thời gian của ta cũng sắp hết rồi, có muốn chần chừ để tính toán kĩ hơn cũng không thể được, thôi thì cứ liều một phen xem sao “



Thiếu nữ dường như đã hiểu ra, cô ta vẫn lo âu nói



“Nhưng làm sao để mang hắn vào nơi này ? Con đã thử cho thuốc mê vào thức ăn mấy lần, nhưng hắn đều phát hiện ra và không **ng đến số thức ăn đó. Còn nếu để cho hắn kiệt sức vì đói mà hôn mê đi thì e là không thể thực hiện Di hồn hoán thể đại pháp được “



Thiên Cơ lão nhân nói



“Chúng ta sẽ dùng một loại mê hương không sắc, không mùi. Chắc chắn hắn sẽ không thể nào phát hiện được. Chỉ cần đưa được hắn vào căn phòng này là xem như chúng ta đã thành công hơn phân nửa rồi”



Trong ngục thất, Huyền Vũ sau những đợt cao trào cuối cùng đã thỏa mãn, cơ thể mệt mỏi, rơi vào giấc ngủ



Vấn Thiên nằm cạnh cô vẫn còn thao thức. Có một số việc xảy ra làm chàng phải canh cánh trong lòng



Hôm đó, chàng đã dùng đến hạ sách mượn nội lực của Yên Thùy truyền vào người Huyền Vũ, cố gắng khống chế Huyết long không cho nó tiếp tục phát tác. Nhưng dị biến đã xảy ra. Khi Vấn Thiên mang nội lực truyền vào cơ thể Huyền Vũ, định tạo thành chiếc kén để chế ngự Huyết long thì nó bỗng chuyển hóa thành một khối chân khí kì lạ rồi nhanh chóng chuyển sang người Vấn Thiên trong lúc chàng vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra. Sau đó sắc mặt Huyền Vũ trở nên khá hơn, không còn biểu hiện đau đớn nữa.



Vấn Thiên dở khóc dở cười, số chân khí lạ lùng đó tựa như hoàn toàn biến mất trong nội thể chàng, không để lại chút dấu vết gì. Chuyện này thật ra là như thế nào ? Vì sao nó lại xảy ra ngay vào lúc này ? Vấn Thiên đoán rằng Huyết long đó được tạo ra không phải là để khống chế hay cướp đi sinh mệnh của Huyền Vũ, mà chính là cái bẫy của Lãnh Huyết nhằm vào chàng. Lẽ ra lúc Nhã Nhi truyền thụ phương pháp hóa giải và chế ngự Huyết Long, chàng nên nghi ngờ mới phải, nhưng chàng đã không làm vậy, bởi vì lúc đó chàng tuyệt đối tin tưởng Lãnh Huyết và Nhã Nhi. Và, vào đúng thời điểm khó khăn và hiểm nghèo này, chàng đã sập bẫy. Vấn Thiên thật sự cảm thấy hụt hẫng và giận dữ. Lãnh Huyết đang mưu tính điều gì đối với chàng ? Liệu chàng có thể vượt qua những âm mưu, cạm bẫy này hay không




Vấn Thiên quyết định chọn Huyền Vũ làm đối tượng để phát tiết tất cả dục vọng của chàng. Đây chính là một phương pháp cơ bản của nam nhân để tự giải tỏa sự căng thẳng, dồn nén của mình. Chàng cũng biết rằng Thiên Cơ lầu rất tức giận vì chàng đã phá hỏng âm mưu của họ. Tất nhiên, việc họ bắt giam chàng thay vì sát hại là có mưu đồ riêng của họ. Sớm hay muộn thì mưu đồ đó cũng phải lộ ra, và việc chàng cần làm là giữ cho mình thật bình tĩnh để sẵn sàng nghĩ ra biện pháp đối phó.



Quả nhiên, chỉ vài ngày sau, Thiên Cơ lầu đã hạ mê dược vào thức ăn của chàng. Vấn Thiên đương nhiên nhận ra và chàng quyết định không **ng đến số thức ăn này. Chàng biết rằng, một số loại mê dược có dược tính rất mạnh, chỉ cần nuốt phải một ít cũng đủ để mê man bất tỉnh nhân sự nên cũng không liều lĩnh giả vờ ăn nhầm phải thức ăn có mê dược. Vấn Thiên suy đoán rằng bước tiếp theo Thiên Cơ lầu sẽ sử dụng mê hương hay một thứ gì đó để chế ngự chàng và hiện tại chàng đang chờ đợi thời điểm đó. Thạch thất và cánh cửa đá khá là vững chắc, không dễ gì phá được, thời cơ tốt nhất để trốn thoát chính là lúc người của Thiên Cơ lầu mở cửa để đưa chàng ra, khi họ ngỡ rằng chàng đã trúng phải mê dược của họ.



Một linh cảm cho Vấn Thiên biết, Thiên Cơ lầu sắp sửa giở trò với chàng một lần nữa. Những ngày tiếp theo, chàng không ngủ một chút nào, cảnh giác đề phòng tối đa.



Vấn Thiên quyết định tận dụng tối đa khả năng Huyết nhãn của chàng. Chàng nhắm mắt, dùng Huyết nhãn theo dõi mọi cử động của những người chàng bắt gặp trong phạm vi quan sát của Huyết nhãn.



Và, sau hơn chục ngày mệt mỏi đề phòng, hôm nay dường như là thời điểm mà Thiên Cơ lầu chọn để ra tay với Vấn Thiên. Sau cuộc mây mưa ân ái không lâu, Vấn Thiên bằng Huyết nhãn lập tức phát hiện một nhóm thuộc hạ của Thiên Cơ lầu đang lén lút làm điều gì đó trong căn phòng ngay sau những lỗ thông hơi của thạch thất đang giam giữ chàng



Vấn Thiên cười thầm, chàng vẫn nằm yên tại chỗ, phong bế hô hấp. Chỉ một lúc sau, Yên Thùy đang ngồi ở đằng xa bỗng mềm rũ người, ngã xuống nằm bất động trên sàn nhà. Vấn Thiên trong lòng than thầm, thật là một loại mê hương lợi hại. Nay cả Yên Thùy là người có kinh nghiệm và công lực không tầm thường cũng phải gục ngã bởi loại mê hương này. Và nếu như Vấn Thiên không có chuẩn bị trước, biết đâu chàng cũng trúng phải mê hương đó mất rồi.



Độ nửa giờ sau, vài thuộc hạ của Thiên Cơ lầu mang mặt nạ phòng độc bước vào phòng. Họ cẩn thận kiểm tra Vấn Thiên từng li từng tí, cuối cùng sau khi tin rằng chàng không giở trò mới khiêng thân thể bất động của Vấn Thiên ra ngoài. Vấn Thiên ngấm ngầm vận nội lực sẵn, chàng khá hài lòng khi cảm nhận được hơn phân nửa công lực của mình đã hồi phục. Với số công lực này và một chút mưu mẹo, cũng như may mắn, chàng có thể thoát khỏi tay Thiên Cơ lầu bằng chính thực lực của mình



Sau khi đi lòng vòng trong cứ địa một lúc khá lâu, bọn thuộc hạ Thiên Cơ lầu mang Vấn Thiên vào một gian thạch thất, đặt chàng nằm giữa một vòng tròn chú ngữ được vẽ trên sàn nhà rồi bỏ ra ngoài, đóng cửa lại. Vấn Thiên len lén mở hé mắt nhìn xung quanh rồi nhắm mắt lại. Chàng đoán rằng họ sắp sửa sử dụng một loại ma thuật tà ác lên thân thể chàng. Trong đầu Vấn Thiên nhanh chóng suy nghĩ biện pháp đối phó. Pháp sư thường có thể lực yếu đuối, phương pháp tốt nhất là cứ giả vờ mê man bất tỉnh rồi bất thần tấn công khống chế họ rồi sau đó tìm cách trốn khỏi cứ địa này.



Cánh cửa thạch thất đột ngột mở ra, bằng Huyết nhãn Vấn Thiên biết được có 2 người tiến vào, bao gồm 1 nam và 1 nữ. Hình dáng của nam nhân khá quen thuộc, chắc chắn là Thiên Cơ lão nhân, còn người nữ đó có thể là một thuộc hạ của ông ta, cũng có thể là pháp sư sẽ thi triển ma thuật đối với chàng.



Thiếu nữ bước đến gần Vấn Thiên, đá vào chàng vài cái để kiểm tra rồi nói



“Lượng mê hương đó đủ làm cho một con voi ngủ li bì cả tuần, hắn chắc chắn sẽ không tỉnh dậy nổi đâu “



Thiên Cơ lão nhân nói



“Chúng ta bắt đầu thôi “



Nói xong, lão liền bước vào vòng tròn chú ngữ, đứng ngay trên đồ hình ma thuật ở giữa vòng tròn đó. Thiếu nữ đứng cạnh Vấn Thiên liền lẩm nhẩm đọc pháp quyết ma thuật bằng một ngôn ngữ Vấn Thiên không hiểu được. Chàng quyết định không chần chừ thêm chút nào nữa, liền mở mắt, nhanh chóng xoay người đứng dậy bất ngờ kẹp chặt thiếu nữ trong đôi tay cứng như thép của mình. Lạ thay, Thiên Cơ lão nhân lại không tỏ vẻ ngạc nhiên chút nào cả.



Lão ta cười, hướng về phía thiếu nữ nói



“Con hãy cho hắn xem bản lĩnh của con đi nào “



Thiếu nữ quay mặt lại nhìn Vấn Thiên, đôi mắt cô ta như sáng rực lên bởi một thứ ánh sáng trắng thần bí. Vừa nhìn thấy đôi mắt ấy, Vấn Thiên cảm thấy cả người bủn rủn, toàn thân như hóa đá, ngay đến cử động ngón tay cũng không làm được, nhưng thần trí chàng vẫn còn tỉnh táo. Vấn Thiên trong lòng than thầm



“Không lẽ là thuật thôi miên. Toi rồi, mình quả thật bất cẩn quá, không ngờ bọn chúng còn có chiêu bài này nữa”



Thiếu nữ nhanh chóng thoát khỏi gọng kìm thép của Vấn Thiên. Cô ta nhìn Vấn Thiên với vẻ khinh thường, nói



“Chỉ là một tên vũ phu lỗ mãng, tuy có chút mưu mẹo nhưng chẳng làm khó nổi ai “



Thiên Cơ lão nhân cũng cười ồ lên, nói



“Con đừng xem thường hắn, nếu không phải là ta thần cơ diệu toán thì e là con cũng bị hắn khống chế mất rồi “



Lão ta lại nghiêm giọng nói



“Không nên lãng phí thời gian, chúng ta hãy bắt đầu thôi”



Thiếu nữ lại lẩm nhẩm niệm chú. Những chú ngữ và đồ hình ma thuật vẽ dưới sàn nhà dần dần sáng rực lên. Vấn Thiên cảm thấy cơ thể hụt hẫng, một thứ gì đó như muốn thoát khỏi cơ thể của chàng, lí trí của chàng dần lu mờ đi, mi mắt nặng trĩu như buồn ngủ. Phía bên kia, Thiên Cơ lão nhân cũng xảy ra dị biến. Thân thể lão run rẩy như cầy sấy, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm cả y phục. Từ đôi mắt **c ngầu của Thiên Cơ lão nhân, một luồng sáng ngũ sắc đang thoát ra rồi ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng trong không trung, cách chỗ Vấn Thiên đứng không xa.



Bằng chút ý thức cuối cùng, Vấn Thiên đã đoán ra điều gì đang xảy ra cho chàng. Thiên Cơ lão nhân và thiếu nữ đó đang thi triển một loại tà thuật tách linh hồn ra khỏi thể xác. Sau đó, linh hồn của lão sẽ chiếm hữu thể xác của Vấn Thiên, còn linh hồn của chàng sẽ tiêu tán, hoặc là nhập vào thể xác già nua yếu đuối của lão. Thật là một loại ma thuật tà độc vô cùng. Khốn thay, hiện giờ chàng lại không có biện pháp gì để đối phó.



Thiếu nữ cũng hao tổn không ít tinh thần lực, từng giọt mồ hôi tuôn đổ trên khuôn mặt thanh tú, cô ta ngưng niệm chú, vung vẫy tay như muốn thúc đẩy nhanh quá trình tách linh hồn Vấn Thiên ra khỏi thể xác. Vấn Thiên chỉ chịu đựng được thêm vài phút rồi thét lên, rơi vào trạng thái hôn mê thật sự.



Từ đôi mắt chàng, một luồng sáng đỏ từ từ thoát ra, luồng sáng này hùng hậu hơn luồng sáng linh hồn của Thiên Cơ lão nhân gấp bội phần. Cuối cùng, bên cạnh Thiên Cơ lão nhân là một quả cầu ánh sáng đỏ khá lớn, đang chuyển động hỗn độn không ngừng, đó có lẽ là linh hồn của Vấn Thiên.



Thiếu nữ ngừng tay, nhìn 2 quả cầu linh hồn, tỏ vẻ kinh dị tự nói 1 mình



“Cái gì thế này … Sao lại là màu đỏ nhỉ … Có lẽ bởi vì hắn chính là hấp huyết quỷ … Mọi việc đã xong được ba phần tư rồi, cầu trời không có sự cố gì xảy ra “



Cô ta chỉ vừa mới dứt lời thì quả cầu màu đỏ thoát ra từ cơ thể của Vấn Thiên đã chuyển hóa thành thân ảnh một nam nhân trung niên có gương mặt dữ tợn như ma quỷ và hàm răng sắc nhọn. Trông khí thế của ông ta cứ như là một ma thần từ thời viễn cổ vừa được hồi sinh. Thiếu nữ kinh hãi tròn mắt nhìn, phía dưới đôi chân run rẩy thiếu nữ là một vũng nước. Cô ta sợ hãi đến mất té đái ra quần.




Huyết ảnh gào lên một tiếng dữ tợn, hung hăng tấn công vào quả cầu linh hồn của Thiên Cơ lão nhân. Ánh sáng ngũ sắc của quả cầu linh hồn đó như yếu đi, rồi quả cầu bay vụt trở lại vào thân xác của ông ta. Thiên Cơ lão nhân vừa hoàn hồn, chỉ kêu lớn một tiếng rồi ngã lăn ra, miệng thổ huyết không ngớt.



Huyết ảnh lại hung hăng xóa tan những đồ hình ma thuật dưới sàn nhà rồi nhập trở lại vào thân thể Vấn Thiên. Chàng liền ngã ngửa ra, nằm im bất động trên sàn nhà.



Thiếu nữ ôm đầu, run rẩy nói



“Chuyện gì thế này … Vì sao trong cơ thể tên hấp huyết quỷ này lại có linh hồn đó … Nó thật sự là thứ gì vậy … Không lẽ là Huyết thần trong truyền thuyết … Không thể nào … “



Trong lúc thiếu nữ vẫn còn bàng hoàng thì Vấn Thiên đã khôi phục ý thức. Tuy có nhiều nghi vấn trong lòng, nhưng chàng quyết tâm không phạm sai lầm cũ, liền phóng đến bên cạnh thiếu nữ, khống chế cô ta bằng đôi tay mạnh mẽ của chàng. Một bàn tay chàng đặt hờ lên đôi mắt thiếu nữ, dường như chuẩn bị móc lấy đôi đồng tử của cô ta ra khỏi hốc mắt



Thiếu nữ run sợ, mãi mới thốt lên được vài lời



“Ngươi … Ngươi định làm gì … Thả ta ra … Đồ ma quỷ “



Vấn Thiên giận dữ nói



“Im ngay ! Còn nói một lời nữa ta sẽ móc mắt cô ra đấy. Ai là ma quỷ chứ, ta chỉ là nạn nhân. Kẻ sử dụng tà thuật chiếm đoạt thân thể của người khác mới xứng đáng với 2 chữ “ma quỷ” đó “



Thiếu nữ sợ hãi, không dám nói thêm gì. Vấn Thiên ôm cô ta đến chỗ Thiên Cơ lão nhân, thô lỗ tung cước đá vào mông lão hàng chục cái, miệng chửi rủa



“Thằng già chó chết này, dám giở trò với lão tử à. Giờ đã thấy hậu quả chưa ? Nói cho tên chó chết ngươi biết, Tà thần lão gia đây đâu dễ bị ngươi chiếm đoạt cơ thể như vậy “



Hành hạ Thiên Cơ lão nhân chán chê, Vấn Thiên nở nụ cười tà ác nói



“Làm gì với lão bây giờ nhỉ ? Nếu như lão trẻ lại ít chục tuổi chắc là ta sẽ đem thiến quách 2 hòn bi của lão cho rồi. Nhưng lão đã già quá rồi, thứ ấy có thiến đi hay không cũng chẳng có gì khác nhau. Thôi thì tạm tha cho lão. Tà thuật thi triển thất bại, chắc chắn nguyên thần của lão cũng bị tổn thương không nhẹ, ta sẽ để cho cái chết từ từ đến hỏi thăm lão vậy, ta phải đi đây “



Vấn Thiên nghe có tiếng ồn ào bên ngoài. Chàng đoán rằng thuộc hạ của Thiên Cơ lão nhân đang đến, liền giữ chặt thiếu nữ trong tay, một chân đặt lên cổ Thiên Cơ lão nhân, sẵn sàng dẫm gãy cổ lão bất cứ lúc nào.



Chỉ vài phút sau, 3 kẻ mặc áo choàng đen điệu bộ thần bí vô cùng dẫn theo vài chục thuộc hạ đã phá cửa xông vào. Vấn Thiên thấy vậy, quát lớn



“Đừng manh động, nếu các người tiến đến dù chỉ một bước, ta sẽ lập tức giết chết lão già này “



Thiên Cơ lão nhân nằm dưới sàn nhà, yếu ớt nói



“Làm theo lời hắn … Để hắn thoát khỏi nơi này … Không được để Lan nhi bị tổn thương … “



Vấn Thiên định bắt Thiên Cơ lão nhân theo làm con tin, nhưng trông bộ dạng như sắp chết đến nơi của lão, chàng liền suy nghĩ lại



“Đem lão già này đi theo quả thật không hay. Nếu như giữa đường lão chết mất thì mình sẽ gặp rắc rối to, thôi thì đem theo nữ nhân này vậy. Có lẽ cô ta cũng khá quan trọng, có thể lợi dụng được. Để lão ở đây cũng là 1 chủ ý không tệ, bọn thuộc hạ sẽ phải ở lại chăm sóc lão, số lượng truy binh cũng giảm đi 1 ít “



Vấn Thiên đưa tay lên, nắm lấy chiếc cổ nhỏ nhắn, trắng ngần của thiếu nữ, ôm cô ta từ từ đi ra khỏi thạch thất. Bọn thuộc hạ của Thiên Cơ lão nhân chỉ án binh bất động, không dám manh động. Xem ra lựa chọn của chàng thật không sai lầm chút nào.



Nhớ đến Huyền Vũ và Yên Thùy, Vấn Thiên thở dài thầm nghĩ



“Họ đã bị trúng thuốc mê, hiện đang mê man bất tỉnh. Lúc này mà mang theo họ thật là không tiện. Trong đám truy binh lại có 3 tên cao thủ thần bí đó nữa, e là tất cả sẽ không thể thoát được… Thôi thì đành để họ lại, mình sẽ tìm cách giải cứu họ sau. Trước mắt phải thoát được khỏi nơi này đã “



Vấn Thiên cuối cùng cũng đã nghĩ thông, liền hướng về phía thiếu nữ đang bị chàng khống chế, nói



“Mau chỉ đường cho ta ra ngoài. Nếu như có gì gian trá, ta sẽ hút cạn máu huyết trong người cô, biến cô thành một cái xác khô.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.