Huyết Họa Tu Chân Giới

Chương 30: chiến hóa thần hậu kì - dực đức ảnh hưởng "3 năm trước"




Huyết long sâm lâm tuy rất lớn nhưng lấy tốc độ của cao thủ hóa thần kỳ thì không đến mấy chục cái hô hấp liền tới nơi cần đến.

Vốn đang ở thế giằng co cùng với vũ y nhưng đúng lúc này một thân ảnh từ từ hiện ra trước mặt nhóm học viện la lan học viên.

Mấy người học viên nhìn thấy người tới là ai thì nhẹ thở phào một hơi tảng đá trong lòng cũng để xuống, trưởng lão tới bọn họ liền an toàn, chẳng lẽ một trưởng lão của la lan học viện còn đánh không lại một yêu thú thành tinh.

Nguyên một nhóm học viên lúc này hướng phía người vừa xuất hiện cung kính cúi đầu nói:

" ngũ trưởng lão."

Ông lão kia sắc ngưng trọng đánh giá vũ y đối diện đồng thời làm một cái thủ thế, nhìn thấy cái thủ thế này lại nhìn vẻ mặt ngưng trọng của lão giả thì đám học viên liền biết sự tình không ổn, lúc này bọn hắn cấp tốc lùi về phía sau tránh cho đại chiến sau này lan tới.

Cho rằng vũ y là một đại yêu hóa hình lại còn có một con ma thú tọa kỵ hóa thần tam trọng nên lão giả cũng không dám có một chút đại ý. ở bên trên ma long đại lục thì ai cũng rõ ràng nhân yêu khác đường, không có tiếng nói chung vừa gặp chính là thảm thiết chém giết, người chiến thắng đoạt được tất cả những gì của đối phương.

Không nhiều lời dư thừa, trong lúc vừa đánh giá đại yêu trước mắt thì ông lão cũng lấy ra linh kiếm, pháp nguyên quán chú linh kiếm trên tay lão giả này thoáng cái phát ra kim quang vạn trượng, từng họa tiết hoa văn trên thân kiếm đều sáng lên ẩn ẩn phát ra đạo vận cổ xưa.

Đối diện vũ y cũng nâng lên “song đao ly biệt” sát khí kinh khủng xung quanh người nàng quán chú vào bên trong song đao ly biệt khiến nó chuyển từ màu vàng thành màu đỏ, song đao phát ra ánh huyết sắc biến cả một vùng không gian nơi đây thành màu đỏ.

Tụ lực vừa xong cả người lão giả bùng lên hỏa diễm ngập trời cùng lúc đó linh kiếm trong tay hắn vung lên, trong miệng hắn quát lớn một tiếng để trấn nhiếp địch nhân.

“tuyệt mệnh.”

Linh kiếm chém ra một luồng kiếm quang mang theo hỏa diễm nóng rực chém về phía vũ y. nhìn thấy công kích mang theo uy năng ngập trời đánh tới vũ y trong mắt xuất hiện từng vòng hoa văn màu tím yêu dị, cô bé ngồi xuống song đao giao nhau trong miệng khẽ nói:

“song đao ly biệt - nhất đao đoạt mệnh”

Song đao vung lên ánh đao chiếu rọi hai luồng đao mang huyết sắc vạch phá trường không chém về phía một kiếm đang đánh tới.

“ầm ầm ầm…”

Đao quang kiếm ảnh giao kích phát ra tiếng nổ to lớn, hỏa diễm bay tứ tung năng lượng cuồng bạo thổi quét bốn phía khiến cho cây cối xung quanh thoáng cái nát tan tành. mấy chục học viên của la lan học viện bị lực lượng cuồng bạo thổi trúng thì đồng loạt hộc máu, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

Sau một chiêu không làm gì được đối phương cả hai người chân phải điểm nhẹ cả người lăng không bay lên trời cao.


………..

Ở cách đó không quá xa trên một ngọn núi, nơi đây đang tu tập tất cả đầu lĩnh của thế lực mà dực đức vừa mới thành lập, tất cả mọi người lúc này đều đang nhìn về phía dực đức ,thấy hắn đang nhắm mắt vẻ mặt bất thiện khuôn mặt vặn vẹo tới biến hình thì mọi người cũng không dám nói gì, bọn hắn tưởng rằng dực đức là đang tức giận.

Có điều thực tế thì không phải như vậy dực đức lúc này là đang bị chính thân thể của mình hành hạ đến chết đi sống lại. do xuân đức được cường giả thần bí bồi dưỡng phát triển quá nhanh, cả linh hồn lẫn thân thể đều trở nên vô cùng mạnh mẽ, trong khi đó linh hồn của dực đức vẫn nhỏ yếu như lúc ban đầu lúc này đây đã có chút không thể thích ứng được với thân thể cường đại hiện tại.

Có lẽ cảm nhận được dực đức đau đớn, xuân đức linh hồn vốn đang trầm miên lúc này lại tỉnh lại. niệm lực hóa thành ngôn ngữ quán chú thẳng vào trong linh hồn dực đức, thanh âm lành lạnh nhưng bao hàm tình cảm của xuân đức vang lên.

“đệ không sao chứ?”

Dực đức cảm thấy linh hồn giống như là đang bị ép lại đau đớn khôn cùng, nghe được xuân đức hỏi thì hắn như là một đứa trẻ bị đau bất lực gọi mẹ.

“đệ đau quá đại ca, đệ cảm thấy linh hồn sắp bị ép nát rồi, đệ rất đau nhưng đệ không muốn ngủ say, đệ còn muốn chứng kiến thế giới này nhiều hơn, muốn cảm nhận những phấn khích nhân sinh mà đại ca nói.”

Thanh âm thở dài của xuân đức truyền tới:

“đại ca hiểu nhưng linh hồn của đệ quá yếu đã không thể khống chế thân thể này nữa rồi, nếu còn tiếp tục khống chế linh hồn của đệ sẽ bị ép nát.”

Dực đức cố nén đau đớn đáng thương nói:

“đại ca lần trước nói với đệ vẫn có phương pháp mà phải không, đại ca giúp đệ đi, đệ vừa tỉnh dậy thực sự không muốn một lần nữa ngủ say.”

Xuân đức nghe vậy thì trầm ngâm một lúc sau đó nói:

“cách thì có nhưng làm như vậy đệ sẽ không còn là chính đệ nữa, rót linh hồn lực vào linh hồn của đệ thì sau này đệ sẽ bị ảnh hưởng bởi huynh, dần dần sẽ không còn là chính mình. huynh vẫn là muốn một dực đức như bây giờ mà không phải một dực đức máu lạnh như huynh. hơn nữa đây chỉ là biện pháp kéo dài mà thôi.”

Dực đức nghe vậy thì tâm linh ấm áp, hắn lúc này thản nhiên cười nói:

“giống đại ca lại có gì không tốt đâu, từ này đến lúc đệ lâm vào ngủ say thì đệ sẽ thay huynh, về sau đệ ngủ say huynh hãy sống thay đệ chứng kiến hết phấn khích nhân sinh trên đời.”

Xuân đức nghe vậy thì trầm ngâm một lúc sau đó mới nói:

“nếu đệ muốn vậy thì được thôi, huynh luôn tôn trọng ý kiến của đệ.”

Xuân đức vừa dứt lời thì liền truyền lực lượng vào bên trong linh hồn dực đức, dực đức lúc này cảm nhận muốn nguồn suối lực lượng chảy vào trong linh hồn hắn, có điều bên trong nguồn suối lực lượng kia còn có đủ loại ý niệm khác nhau, có vui có buồn có phẫn nộ nhưng đa phần đều là bi thương.

Có lực lượng do xuân đức truyền vào dực đức dần khống chế lại được cổ thân thể của mình, một lúc sau thì khuôn mặt của hắn liền trở lại như lúc bình thường, mở ra đôi mắt dực đức thầm nói:

“hóa ra đây là ký ức của đại ca sao, đại ca là sợ đồng hóa ta trở thành một phần của hắn ư.”

Bất giác nở một nụ cười dực đức nói:

“đã vậy thì từ hôm nay đệ sẽ trở thành một xuân đức thứ hai.”

Nhìn qua đám thuộc hạ ở cách đó không xa xuân đức nói:

" đi bắt những người kia lại cho ta, bắt được thì bắt không được thì giết."

Tất cả mọi người nghe vậy thì nhất thời rùng mình, nguyên một đám rối rít vâng dạ sau đó đồng loạt bay xuống núi bay đến thẳng chỗ mấy tên học viên.

Bên dưới đám học viên thuộc la lan học viện đột nhiên cảm ứng được mấy chục luồng khí tức nguyên anh kỳ thì không khỏi biến sắc. khi nhìn thấy mấy chục tên nguyên anh đang lao về phía bên này thì có người lắp bắp kinh hãi nói:

“làm sao nhiều nguyên anh kỳ như vậy?”

Thiếu nữ dẫn đội quát:

“mọi người kết đội chuẩn bị chiến đấu.”

Thiếu nữ vừa dứt lời thì nhóm học viên này nhanh chóng kết đội hình, sau đó chủ động tiến lên nghênh địch.

Không có nhiều lời dư thừa, vừa gặp nhau hai bên liền lao vào chiến đấu với nhau, trận hình của nhóm học viên duy trì không được mấy hô hấp liền bị đánh tan.

Chớp lấy cơ hội này thuộc hạ của xuân đức thoáng cái tách riêng đám học viên này ra sau đó tiến hành đối phó từng người, hỗn chiến diễn ra máu tươi bắn tung tóe, chân tay cụt bay loạn xạ, tiếng hét thảm thiết, tiếng nổ vang lên đùng đùng, đầy trời đao quang kiếm ảnh ảnh.


Thi thoảng từ bên trên bầu trời lại có người rơi xuống đất nằm đó mà không dậy nữa, do nhân số bên phía xuân đức đồng gấp đôi gấp ba lại thêm vào đám học viên còn bị thương nên không qua vài hiệp bọn học viên đã nằm xuống gần hết, chỉ còn lại mấy người nguyên anh hậu kỳ dùng pháp bảo đau khổ chống trả.

.....

Xuân đức cũng không có đi giúp đám thuộc hạ trấn áp nhóm học viên mà chọn đi giúp vũ y. nhìn lão giả đang cùng vũ y chiến đấu hắn cảm thấy thực sự khó giải quyết.

Hắn cũng không phải đại ca hắn là cao thủ tuyệt đỉnh lấy yếu thắng mạnh, thần thông bí pháp đầy mình chém hóa thần như chém gà.


Nên hắn cũng không có đi ra ngoài chính diện cứng đối cùng cùng lão giả. hắn lúc này ẩn nấp ở một nơi bí mật âm thầm tụ lực chờ xuất thủ đánh lén…

…..

Ở bên trên bầu trời lão giả đang bị vũ y cuốn lấy thì cảm thấy một trận buồn bực, đối phương rõ ràng cảnh giới thấp hơn so với hắn nhưng bàn về pháp lực cùng thần thông thì đều trên hắn một bậc, hơn nữa trong quá trình giáo khiến hắn phát hiện đối phương cũng không phải là yêu tộc mà là nhân tộc. hơn nữa hắn còn nhìn ra được tuổi tác thực sự của đối thủ.

Đối thủ của hắn cốt linh không quá mười, gần mười tuổi đã có chiến lực hóa thần hậu kỳ vừa nghe liền cảm thấy rợn cả người, bằng tuổi này mà có chiến lực như vậy thì chỉ có thiên thần chuyển thế.

Đúng lúc này hắn đang suy tư thì đột nhiên cảm ứng được một cổ nguy hiểm từ phía sau đánh úp lại, lão giả muốn tránh thì bị vũ y dây dưa không thể tránh né tránh, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể ngưng tụ pháp lực tạo lồng phòng vệ đón đỡ một kích từ phía sau.

Có điều đúng lúc này hắn lại nhìn ra vũ y sơ hở, một kích đẩy lùi vũ y sau đó quay lại định hủy diệt công kích đánh lén từ phía sau.


Vừa nhìn lại thì lão giả liền thấy một bàn tay màu xanh đánh úp lại, vội vàng lão vung tay lên một chưởng đối kháng cùng bàn tay kia. nhưng mà khi một chưởng hắn va chạm cùng bàn tay kia thì liền bị bàn tay kia cắn nuốt toàn bộ.

“ầm!”

Một chưởng kia vỗ lên trên người lão giả, trong nháy mắt liền nghiền nát hộ thể phòng ngự của lão ta sau đó đánh lên nội giáp ở bên ngoài, nội giáp ngăn cản được đại bộ phận lực lượng nhưng lực lượng còn dư lại vẫn khủng bố dị thường.

“hự...ọc…”

Lão giả bị đánh văng ra xa xa, trong miệng liên tục nôn ra máu tươi.

“bịch”

Thân thể của lão ta như cái bao tải thịt rơi trên mặt đất lăn lộn mấy chục vòng thì dừng lại.

Xuân đức lúc này hiện thân ra nhìn qua vũ y cười nói:

“tốt lắm bé, chúng ta về thôi.”

Vũ y cất khi song đao, khí chất cũng thay đổi một trời, cô bé cười hì hì nói:

“dạ.”

Tiếp đó xuân đức mang theo vũ y cùng lão giả đang bị hôn mê đi tìm đám thuộc hạ, lúc hắn đi qua chiến trường bên kia thì cuộc chiến cũng đã kết thúc. đám học viên đều đang bị trói lại.

Nhìn qua đám thuộc hạ xuân đức mỉm cười nói:

“tất cả giải về, cho hai người ở lại xóa dấu vết.”

Đám thuộc hạ nghe vậy thì đồng thanh đáp:

“rõ.”

Tiếp đó mọi người mang theo con mồi mà mình bắt được mang về căn cứ. do bên ngoài căn cứ có huyễn trận lại có cả loạn không đại trận nếu không có xuân đức dẫn đường thì không ai có thể đi vào bên trong.

…...

Quay về căn cứ thì hắn nhốt hết tù binh vào một chỗ, dùng huyết ma ăn mòn hết nguyên lực của bọn họ. đương nhiên hắn cũng không quên lột sạch đồ vật có giá trị trên thân đám người này, sau đó lại dùng dây trói lại.

Đang lúc hắn chỉ đạo đám thuộc hạ trói người thì mấy tên học viên của la lan học viên cũng tỉnh lại.

Một người có vẻ là con cháu đại tộc, thấy bảo vật bản thân bị lấy đi lại còn bị trói lại thì nhìn về phía xuân đức quát lớn:


" các ngươi đây là muốn chết, không những lấy đi bảo vật của ta còn dám trói ta, các ngươi biết ta là ai không?"

Hắn còn chưa nói xong thì xuân đức tiếp lớp, xuân đức vẻ mặt không mấy quan tâm nói:

" biết biết ngươi là con rơi của viện trưởng học viện chứ gì, đúng không?”

Tên kia ngẩn ra , sau đó hỏi:

" sao ngươi lại biết?”

Nhưng ngay sau đó tên này liền thay đổi một bộ sắc mặt, hắn nhìn xuân đức quát lớn:

“đã biết còn dám bắt ta, mau mau trả lại bảo vật cho ta sau đó dập đầu xin lỗi, ta nể tình còn có thể nói phụ thân ta tha ngươi một mạng."

Xuân đức nghe vậy thì có chút không biết nói gì, bại não hắn thấy nhiều nhưng chưa thấy qua bại não như thế này, may mắn là tên này gặp hắn nếu gặp đại ca hắn thì một cái sát na sau liền biến thành thi thể rồi.

Không để ý tới tên vừa đần kia nữa, xuân đức chú ý tới một thiếu nữ xinh đẹp cũng vừa mới tỉnh lại, hắn lúc người cười hỏi:

" vị tỷ tỷ xinh đẹp này, lần đầu gặp mặt có thể hay không cho tiểu đệ được bắt tay một cái.”

Thiếu nữ kia nghe vậy thì khẽ hừ nhẹ một tiếng sau đó nói:

"bắt bọn ta về đây ngươi muốn làm gì? chẳng lẽ muốn bắt cóc tống tiền sao?”


Xuân đức nghe vậy thì tươi cười, hắn tươi cười thì cái mặt nạ đang đeo trên mặt của hắn cũng cười theo vô cùng quỷ dị, nhìn thiếu nữ hắn khen:

" đại tỷ thật thông minh, người vừa xinh thần kinh lại tốt không giống như tên kế bên đã không xinh thần kinh còn không ổn định.”

Tên nam tử ở bên cạnh nghe vậy thì tức xì khói, về phần thiếu nữ thì này cũng không khỏi phì cười. có điều ngay lúc này xuân đức lại nói:

“mọi người cũng biết đấy cuộc sống khó khăn ai cũng cần phải bươn chải mưu sinh, ta cũng không cần gì nhiều chỉ cần cho ít ma tinh là được, kim đan 1 vạn, nguyên anh 100 vạn, vị hóa thần kia thì 1000 vạn, tỷ tỷ thấy thế nào?"

Thiếu nữ kia nghe vậy thì hỏi:

“kim tệ?”

Xuân đức lắc đầu nói:

“ma tinh.”

Thanh niên bị xuân đức nói là thần kinh không ổn định lúc này hét lên:

" sao ngươi không đi ăn cướp"

Xuân đức mỉm cười gật đầu vui vẻ nói:

"thì tại hạ đang đi ăn cướp đây, chứ vị huynh đệ này nghĩ là ta đang làm gì? chẳng lẽ là cùng mọi người nói giỡn. ha hả, nói thật mọi người chịu hợp tác một chút đôi bên đều vui vẻ, nếu không ta lại phải mất công cắt xuống một vài bộ phận đặc trưng trên người các vị gửi về cho người thân các vị rồi.”

"đã viết lại 28/1/20"

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.