Huyết Lang Báo Thù

Chương 171: Phế Bỏ Người Áo Đen





Kỳ thực, trong lòng Đông Phương Hạ có rất nhiều điều nghi hoặc, nhưng bây giờ đã không còn thời gian để nghĩ! Anh thấy từng chiêu của người áo đen đều muốn lấy mạng mình, tốc độ càng lúc càng nhanh, khí lạnh sắc bén của dao găm khiến anh không thể suy nghĩ tiếp! Chuyên tâm đối phó địch, nếu có thể bắt sống người này, là tốt nhất, nếu không, Đông Phương Hạ buộc phải giết hắn! Kẻ địch như vậy, giữ lại không phải việc tốt!  
      Đông Phương Hạ vừa tấn công người áo đen, vừa tìm cơ hội một chiêu chém chết kẻ địch! Kẻ địch mạnh, tốc độ nhanh, nhưng Đông Phương Hạ cũng không phải dạng vừa, khi mỗi một người áo đen sắp chém thành công, Đông Phương Hạ đều sẽ tránh được vào lúc quan trọng, còn có thể nhân cơ hội tấn công.

      Giao đấu mấy phút, người áo đen càng đánh càng sợ hãi, tuy vạch mấy đường lên người mục tiêu, nhưng lại không chí mạng, còn mình, mấy chỗ chí mạng nhất toàn thân đã bị mục tiêu làm bị thương bằng tay không, chỉ mấy phút ngắn ngủi, mục tiêu tìm được điểm yếu của mình, một người đáng sợ!  
      Nhiệm vụ của sát thủ là giết người, giờ phút này, chưa thể hoàn thành nhiệm vụ, hắn không tiếp tục đeo bám Đông Phương Hạ! Lập tức, có ý rút lui! Nếu không chạy, tiếp tục đánh, người áo đen ắt gục tại đây, đối thủ của hắn, không những thân thủ cường mạnh, sát khí càng khiến người ta ớn lạnh, áp lực quá lớn!  

      Nhưng, Đông Phương Hạ sẽ để người áo đen chạy thoát dễ dàng sao! Thả hổ về rừng, không phải là tác phong của Đông Phương Hạ! Huống hồ còn là con hổ già như này.

      Dường như người áo đen đã nhắm trước đường lui, sau khi bị Đông Phương Hạ đá trúng, mượn lúc bước chân lùi về sau, vội chạy về phía khác của sân thượng rồi nhảy xuống.

      “Muốn chạy, không dễ thế đâu!”  
      Đông Phương Hạ thấy vậy, khóe miệng hiện lên nụ cười tàn nhẫn! Đầu ngón chân dùng lực, dẫm lên lan can của sân thượng, thuận theo lan can trượt xuống, khi thấy sắp chặn được đường đi của người áo đen, Đông Phương Hạ bỗng nhảy lên, nhảy lên không trung bay đến bên cạnh của người áo đen, chiêu thức bá đạo, hướng về phía người áo đen.

Khí thế vương giả sắc bén kinh người!  
      Khoảnh khắc người áo đen nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Đông Phương Hạ, cũng phải giật thót trong lòng, sát khí khiến cơ thể hắn không tự chủ run lên, bỗng quay đầu nhìn thấy Đông Phương Hạ đuổi đến, người áo đen quay người như cá trạch.

      Nhưng điều khiến người áo đen không ngờ là, Đông Phương Hạ đột nhiên thay đổi phương hướng, tốc độ nhanh, mắt thường không bắt kịp! Người áo đen đã ngửi thấy mùi chết chóc, đã không có thời gian tránh nữa!  
      “Phập… rắc rắc…”  

      Hai tiếng bức bối vang lên, trong lúc Đông Phương Hạ phát lực, đồng thời cũng đang chịu lực! Vì ban đêm quá tối, khoảnh khắc Đông Phương Hạ đánh trúng người áo đen, lại bị người áo đen liều chết rạch một đao, dưới chân truyền lên cơn đau nhức.

      Người áo đen đã làm xong phòng bị tốt nhất, nhưng hắn vẫn đánh giá thấp sự cường mạnh của Đông Phương Hạ! Sau khi bị đánh trúng, cơ thể như cánh diều đứt dây, nhanh chóng bay về chỗ rộng rãi của sân thượng!  
      Đông Phương Hạ quá hiểu những tên sát thủ này! Hoàn toàn không màng vết thương tích trên người, khoảnh khắc người áo đen sắp chạm đất, anh liền bay đến, vung mấy chục cú đấm liên tiếp.

      Đông Phương Hạ nhân cơ hội truy kích, cố gắng phế bỏ hoàn toàn người áo đen! Trong đó có một cú đấm đánh vào trán của người áo đen.

      Sau một hồi tiếng xương rạn nứt và tiếng kêu thảm ngừng lại, người áo đen ngã mạnh xuống đất! Đông Phương Hạ vững vàng đáp xuống bên cạnh người áo đen từ trong bầu trời đêm.

      Nhìn người áo đen miệng đầy máu tươi, hơi thở thoi thóp, con mắt sâu của Đông Phương Hạ hiện lên sát khí ác độc! Anh xé rách áo ngoài của mình, băng bó sơ qua thương tích đang chảy máu.

Sau đó, dùng di động chiếu sáng, cúi người tìm kiếm răng của người áo đen bị mình đấm rụng.


      Nếu sát thủ không thể hoàn thành nhiệm vụ, sau khi rơi vào tay kẻ địch, để không bị hành hạ tàn khốc và giữ bí mật, họ sẽ lựa chọn cắn vỡ thuốc độc giấu trong răng, điều này, Đông Phương Hạ biết, nếu không anh cũng sẽ không quả quyết phế bỏ người áo đen này, đánh vỡ toàn bộ răng của người áo đen này.

      Bây giờ, xương cốt toàn thân người áo đen bị Đông Phương Hạ chém đứt, toàn bộ răng bị rụng, muốn tự sát là việc xa vời!  
      Cái tên Huyết Lang, không phải là hư danh! Thủ đoạn của anh, thực sự tàn nhẫn, khi không giết kẻ địch, anh sẽ hành hạ họ sống không bằng chết!  
      Bây giờ, người áo đen đang chịu nỗi đau khổ này, chân tay bị phế, toàn bộ gân cốt bị đứt, còn lõm vào trong, lục phụ ngũ tạng bị lệch vị trí, cả đời không thể đứng lên được nữa! Nỗi đau này, đối với một sát thủ, là đả kích mang tính hủy diệt.

Nhưng, điều đáng sợ là, không thể chết ngay lập tức, mà phải chết trong sự sống không bằng chết!  
      “Huyết… Huyết… Lang… Lang…”  



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.