Huyết Lang Báo Thù

Chương 206: X Con Bài Của Lang Quân





Bạch Vỹ và Hoàng Vỹ Kỳ thấy vậy liền nhìn nhau, từ trong mắt của đối phương, họ nhận thấy sự ngạc nhiên của đôi bên! Bạch Vỹ từng giao đấu với Tây Môn Kiếm, anh ta chỉ biết Tây Môn Kiếm rất giỏi kiếm dài, nhưng lại không biết Tây Môn Kiếm còn có võ công quyền cước khủng bố, đáng sợ là, tốc độ của anh ta! Quá nhanh, nhanh đến mức khiến người ta không phản ứng kịp.

      Phút chốc, Bạch Vỹ và Hoàng Vỹ Kỳ không thể không lo lắng cho Vương Á Hổ.

      Ba người Bạch Vỹ, Hoàng Vỹ Kỳ, Thư Lăng Vy đều lo lắng cho Vương Á Hổ, chỉ duy có Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ không những không lo lắng Vương Á Hổ bị thương, ngược lại còn kéo ghế ngồi xuống! Nụ cười trên khuôn mặt anh khiến người khác không nhìn thấu.


      Vương Á Hổ không phản ứng kịp, anh ta đã sẵn sàng dự tính xấu nhất, ngửi hơi thở áp bức của Tây Môn Kiếm, anh ta muốn liều chết phản công! Không ngờ, đúng lúc anh ta dồn toàn bộ tinh lực, sát khí khiến anh ta phải ướt đẫm mồ hôi bỗng biến mất, Tây Môn Kiếm cũng biến mất trước mắt anh ta.

      Chiêu này của Tây Môn Kiếm, đã làm mấy người Bạch Vỹ chấn động!  
      Vương Á Hổ không còn nguy hiểm, nhìn xung quanh một lượt, khi phát hiện Tây Môn Kiếm không biết đứng phía sau anh ta từ lúc nào, liền ớn lạnh, thở ra khí nóng! Mồ hôi trên trán rơi xuống từng giọt lớn.

.

||||| Truyện đề cử: Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một |||||
      Tây Môn Kiếm cường mạnh, Bạch Vỹ nói không sai! Quả nhiên là một nhân vật đáng nể, nếu vừa nãy anh ta tấn công mình, chắc chắn mình mất mạng! Giao đấu chưa đến một phút, tuy mình không bị thương, nhưng lại bại trận! Bại trận thảm hại!  
      “Người anh em Tây Môn, đa tạ anh hạ thủ lưu tình! Vương Á Hổ tôi phục rồi, tâm phục khẩu phục, nếu anh không chê, tôi mạnh dạn gọi anh một tiếng anh em!”  
      Vương Á Hổ phục rồi! Không phục cũng không được!  
      Tây Môn Kiếm cười nhàn nhạt, vỗ vai Vương Á Hổ: “Anh là anh em của Bạch Vỹ, đương nhiên là anh em của tôi! Tôi thay mặt Huyết Lang chào mừng anh gia nhập Lang Quân”.

      “Anh em tốt!”  

      Vương Á Hổ hơi xúc động, cao thủ như Tây Môn Kiếm, không những không kiêu ngạo, còn hòa đồng như vậy, khiến Vương Á Hổ càng có thiện cảm với anh em của Lang Quân.

      Mọi người cùng ngồi xuống! Ánh mắt của Vương Á Hổ nhìn Đông Phương Hạ đã thay đổi, ánh mắt nhìn Tây Môn Kiếm càng khâm phục! Huyết Lang có thể thu phục được cao thủ như Tây Môn Kiếm, chắc chắn bất phàm.

      Bạch Vỹ rất hiếu kỳ với Tây Môn Kiếm, thời gian hai người tiếp xúc không ngắn, sao anh ta không phát hiện ra tốc độ siêu khủng của Tây Môn Kiếm! Thế là, anh ta nói: “Tây Môn, không ngờ anh giấu kỹ không để lộ, ở Lang Quân, võ nghệ của anh, e rằng ngoại trừ Huyết Lang, thì không có ai xứng với anh rồi”.

      Tây Môn Kiếm nhìn Đông Phương Hạ một cái, khi thấy anh không ra chỉ thị gì, mới nói với mấy người Bạch Vỹ: “Bạch Vỹ, anh muốn đả kích tôi cũng không cần vậy chứ! Ngoại trừ Huyết Lang, cái gì mà không ai xứng với tôi”.

      “Sao, lẽ nào trong Lang Quân chúng ta, ngoại trừ Huyết Lang, còn có người có thể đánh ngang bằng với anh?”  
      Mọi người nhìn nụ cười khổ sở của Tây Môn Kiếm! Lần này, không chỉ Bạch Vỹ hiếu kỳ, ngay cả Hoàng Vỹ Kỳ, Vương Á Hổ cũng nín thở, Thư Lăng Vy càng dựng đôi tai nhạy cảm lên, rốt cuộc thủ hạ của chồng chưa cưới của mình có những người thế nào, tại sao Tây Môn Kiếm thân thủ siêu cấp lại nói như vậy.

      “Nếu thực sự tính ra, trong tất cả cao thủ của Lang Quân, thân thủ của Huyết Lang đứng thứ hai, còn tôi, ngay cả top năm cũng không được xếp vào!”  
      “Khụ… khụ khụ khụ…”  

      Thư Lăng Vy nghe xong, đang uống nước lạnh liền phun nước trong miệng ra, ho sặc! Giống như mấy người Bạch Vỹ, cô ấy dùng ánh mắt kinh hãi khó mà tin được nhìn Tây Môn Kiếm.

      Tây Môn Kiếm biết trên người Thư Lăng Vy có máy nghe trộm và máy theo dõi, vốn dĩ muốn nói ra thực lực của Lang Quân, nhưng Huyết Lang không chỉ thị, anh ta cũng có gì nói nấy.

Còn về người xếp thứ nhất, đương nhiên là sư muội của Đông Phương Hạ, Huyết Yêu!  
      Tây Môn Kiếm nhìn thần sắc sửng sốt của mấy người Bạch Vỹ, lại nói: “Mấy người đó, các anh chưa gặp, bọn họ, mới là đáng sợ thực sự! Bạch Vỹ, Vỹ Kỳ, anh Hổ, không phải Tây Môn tôi đả kích các anh, cho dù ba người các anh liên thủ, đấu người đứng đầu đó, cũng không quá hai chiêu, khả năng cô ấy giết các anh rất lớn.

Còn về mấy người khác, nhiều nhất các anh chỉ có thể đánh ngang bằng, nhưng lại không chiếm được thế thượng phong”.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.