Huyết Lang Báo Thù

Chương 216: Cuộc Chiến Đẫm Máu





Lang Quân thành lập chưa lâu, Đông Phương Hạ vẫn luôn lo lắng các anh em bên dưới không đoàn kết, không thể tập hợp được sức chiến đấu sẵn có của bọn họ! Nhưng bây giờ, các anh em đoàn kết lại rồi! Đây là điều Đông Phương Hạ vui nhất.

Nhưng do Tào Bang binh lực gấp bốn lần áp sát! Con số thương vong càng lúc càng nhiều! Đây là điều Đông Phương Hạ không muốn nhìn thấy, mặc dù anh muốn cho các anh em bị thương uống nước ngọc khấu để nâng cao thực lực! Nhưng tình hình này, đã vượt quá dự liệu trước đó của anh.

Website T_amlinh_247 cập nhật nhanh nhất
Với tình hình hiện tại, Bạch Hổ Đường đã bị tổn thất nặng nề! Cho dù bây giờ Tào Bang rút lui, đường này muốn khôi phục hoàn toàn sức chiến đấu, cũng cần ít nhất là một tháng, đó là vẫn cần đến sự trợ giúp của ngọc khấu.


Nếu đã như vậy, tối nay nhất định phải để cho Tào Bang phải trả giá!  
Đông Phương Hạ nắm chặt loan đao ngâm long trong tay! Không quan tâm đến vết thương đang chảy máu của mình, nín thở, lộn nhào trên không, sau khi loan đao vung trên không trung, đem đầu của hai mươi mấy tên chém xuống! Lớn tiếng hét về phía nhóm người Tây Môn Kiếm đang anh dũng giết địch:  
“Các anh em, đừng quan tâm tôi! Đoàn kết lại, đừng để đám chó má đó đánh bại hết đợt này đến đợt khác.

Tây Môn, Bạch Vỹ, tấn công vào cơ quan đầu não, lấy đầu của đường chủ bọn chúng! Đẩy lùi quân địch!”  
Một Huyết Lang đầy ngang tàng! Ở trong tình thế nguy hiểm, khắp người có hàng chục vết chém, miệng vết thương còn chảy máu, sắc mặt tái nhợt! Mà vẫn có thể duy trì tỉnh táo tiếp tục chỉ huy chiến đấu.

Mệnh lệnh vừa đưa ra! Các anh em Lang Quân nhanh chóng tiếp cận đường chủ của bọn chúng! Mặc dù không muốn nhìn thấy Huyết Lang bị vây đánh, nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh!  
Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ giống như hai con sói, liên thủ tránh được kẻ địch phía trước, tấn công về phía đường chủ Tào Bang! Quân cứu viện vẫn chưa đến, chỉ có thể giết tướng của địch trước, mới có thể ổn định được thế cuộc.

Lúc trước, bọn họ còn bận lòng Huyết Lang! Lo lắng thể lực Huyết Lang không đủ…nhưng bây giờ thì khác, Huyết Lang vẫn có thể chống đỡ được, với tình hình trước mắt phải nhanh chóng giết được đường chủ của bọn chúng.

Lâu như vậy rồi! Quân cứu viện sao vẫn chưa đến?  

Cùng thời điểm đó, lúc Bạch Hổ Đường bị Tào Bang với lực lượng gấp bốn lần mình tấn công, Thanh Long Đường, Chu Tước Đường, Huyền Vũ Đường cũng đều bị Tào Bang tập kích! Trong đó Huyền Vũ Đường bị tập kích với lực lượng gấp đôi!  
Hồ Ngạn Hạo nhận được điện thoại cứu viện, lập tức báo cho Dạ Ảnh đã trở về võng đạo trước đó! Mọi việc đều nằm trong kế hoạch, duy nhất một việc nằm ngoài dự tính đó là Tào Bang sử dụng lực lượng gấp bốn lần tấn công Bạch Hổ Đường! Đây là điều mà lúc trước bọn họ không nghĩ đến.

Bốn chiến đường lớn cùng lúc bị tấn công! Dạ Ảnh lập tức ra lệnh cho các anh em Hình Đường đến cứu viện cho Huyền Vũ Đường của Tạ Vũ Thần trước, còn cô ấy, đích thân dẫn theo mười tử sĩ và hai trăm anh em của Thiên Lang Đường đi cứu viện Bạch Hổ Đường!   
Huyết Lang đang ở Bạch Hổ Đường, mặc dù anh rất mạnh, nhưng kẻ địch nhiều như vậy! Dạ Ảnh không khỏi lo lắng.

Thư Lăng Vy bị Đông Phương Hạ giam lỏng ở tầng ba, lúc Tào Bang tập kích, nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết cô đã chạy đến trước cửa sổ quan sát! Chồng chưa cưới đã thể hiện uy lực thần kỳ, mang lại sĩ khí, sức chiến đấu mạnh mẽ cho các anh em Lang Quân! Khiến cô sục sôi bầu nhiệt huyết.

Nhưng không phải Đông Phương Hạ nói anh bị nội thương không thể đánh nhau được sao! Hiện tại sao lại có sát khí kinh người như vậy, ở khoảng cách xa như thế, mình vẫn có thể ngửi được khí tức âm hồn uy chấn thế giới ngầm đó.

Lẽ nào, mọi việc đều là làm cho mình xem! Nghĩ vậy, trong lòng Thư Lăng Vy chua xót.

Đông Phương Hạ, tôi không phải là gián điệp, thật sự không phải! Người bình thường tôi cũng sẽ không làm như vậy, huống chi anh là chồng chưa cưới của tôi, người đàn ông sẽ ở bên tôi cả đời, tôi sao có thể làm hại anh chứ.


Mưa to như trút nước làm mờ tầm nhìn của Thư Lăng Vy, tiếng sấm càng lúc càng to! Cô đã không nhìn rõ bóng hình của chồng chưa cưới, nhiều người như vậy bao vây tấn công anh, anh có thể chống đỡ được không!  
Trong lòng Thư Lăng Vy nóng như lửa đốt, anh em tử sĩ vẫn canh giữ bên ngoài, cô có lo lắng cũng không thể ra ngoài.

Ở trong phòng khách lo lắng, đột nhiên cô nghe thấy hàng loạt tiếng bước chân bên ngoài, vừa mở cửa ra nhìn, phát hiện toàn bộ các anh em canh giữ ở đây đều đã rời đi, xuống dưới hỗ trợ cho chồng chưa cưới của cô!  
Không còn trói buộc, Thư Lăng Vy sẽ không ngây ngốc ở đây nữa! Nhanh chóng chạy xuống dưới, giật lấy đao thép trong tay của một người anh em, xông vào đám người, đánh về hướng Đông Phương Hạ!  
“Đông Phương Hạ, kiên trì! Nhất định phải kiên trì!”  
Nhìn thấy Đông Phương Hạ quỳ trên mặt đất thở hổn hển, cả người bị máu tươi nhuộm đỏ, mái tóc dài che khuất hơn nửa khuôn mặt, lòng Thư Lăng Vy đau như bị dao cắt! Đau đớn hét lên.

Đông Phương Hạ không ổn rồi! Bị mất máu quá nhiều! Đầu óc choáng váng, hiện tại, anh đang đợi Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ giết chết đường chủ của Tào Bang, chỉ cần kẻ trụ cột ngã xuống, Tào Bang sẽ không còn tự tin để chiến đấu! Nhưng lúc anh nghe thấy giọng nói của Thư Lăng Vy, liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thư Lăng Vy liều mạng, giơ đao chém địch xông về phía mình, trong lòng bỗng cảm thấy có nhiều cảm xúc đan xen!  



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.