Huyết Lang Báo Thù

Chương 218: Đánh Bại Kẻ Địch





Nhìn thấy những tên đầu sỏ của Tào Bang ngoan cố như vậy! Các anh em của Thiên Lang Đường ngay lập tức tập trung hơn một trăm người còn lại của Bạch Hổ Đường! Khống chế những kẻ địch đã đầu hàng! Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ, Hoàng Vỹ Kỳ, Vương Á Hổ và những người khác bao vây đánh giết từ bên ngoài, cùng các anh em tử sĩ đánh từ bên trong đám địch tạo thành thế gọng kìm!  
Người nhìn thấy các tử sĩ Lang Quân chiến đấu không nhiều! Họ là một trong những con át chủ bài trong tay Huyết Lang, sức chiến đấu mạnh mẽ, động tác thống nhất, chiến tuyến thống nhất, đoàn kết sức mạnh, khiến những anh em còn lại nhìn thấy đều sục sôi bầu nhiệt huyết! Đối mặt với số lượng kẻ địch đông gấp mấy lần, bọn họ vẫn như cũ không có biểu cảm, động tác gọn gàng dứt khoát, mỗi lần vung đao, đều không lưu tình!  
Mưa, vẫn đang rơi! Càng lúc càng to! Không có dấu hiệu dừng lại, nước đọng trên mặt đất đã bị máu tươi nhuộm đỏ! Từng chút một chảy xuống đường cống.

Website T_amlinh_247 cập nhật nhanh nhất
“Tiêu diệt hết kẻ địch, chúng lang một lòng!”  
Nhìn thấy các anh em tử sĩ và các anh em Thiên Lang Đường dũng mãnh giết địch! Những anh em khác không còn sức chiến đấu rơi nước mắt, dùng chút sức lực còn lại gào thét trợ uy cho quân cứu viện!  
Lúc đầu là một người anh em hô lên, sau đó, một người, hai người, ba người…năm mươi người, một trăm người, cuối cùng là toàn bộ các anh em đều hô khẩu hiệu của bọn họ!  

Lúc này, tất cả các anh em đều khóc! Vừa lau nước mắt, vừa hô hào! Nhìn thấy Huyết Lang bị thương nặng vẫn kiên cường chiến đấu, trong lòng các anh em cực kỳ thống khổ! Bọn họ đều biết, tối nay người của Tào Bang gấp bốn lần bọn họ, nếu không phải có Huyết Lang kiềm chế một phần ba số kẻ địch, các anh em e rằng sớm đã…  
“Các anh em, chúng ta là lang! Chúng lang một lòng! Không thể để Huyết Lang chiến đấu một mình, cho dù chống lại mệnh lệnh, muốn giết muốn trách phạt! Tùy ý Huyết Lang xử trí, giết!!!”  
Một người anh em nghẹn ngào nói, ôm lấy ngực còn đang chảy máu, nắm chắc đao thép trong tay! Tiên phong xông về hướng Tây Môn Kiếm.

“Giết…”  
Các anh em cùng tiến công! Giọng nói khí phách, chấn động trái tim kẻ địch.

Các anh em Lang Quân, dùng tinh thần anh dũng bất khuất của bọn họ, đánh tan hoàn toàn tự tin của bọn người Tào Bang.

Thư Lăng Vy là con gái, không phải là đối thủ của đàn ông trong trận chiến này! Sau khi đánh giết mười mấy phút, cơ thể lại bị thêm vài vết thương.

Các anh em của Bạch Hổ Đường đánh giết đến nhìn thấy phu nhân Huyết Lang của bọn họ không chống đỡ được nữa, liền hợp sức chiến đấu tạo thành một con đường máu! Bảo vệ phu nhân Huyết Lang.

Sau đó, mọi người cùng đánh về hướng Huyết Lang.

Nếu không phải Đông Phương Hạ có nội lực thâm hậu, tối nay bị gần bảy trăm người Tào Bang bao vây tấn công! E rằng anh sớm đã là vong hồn dưới lưỡi đao của kẻ địch.


Lúc Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ chém đầu của Đường chủ Tào Bang xuống, những tên Tào Bang phản kháng chỉ còn lại khoảng một trăm người, các anh em Lang Quân, bất kể là các anh em tử sĩ, Thiên Lang Đường hay là Bạch Hổ Đường, cùng chung chiến tuyến, ba bên hợp sức tiêu diệt những tên phản kháng của Tào Bang đến không còn mảnh giáp.

Nhìn thấy Dạ Ảnh dẫn theo các anh em tử sĩ mở ra khe hở đến trước mặt mình, Đông Phương Hạ khẽ mỉm cười! Nét mặt thả lỏng, gần như ngất đi.

Đọc truyện tại T_amli nh24 7 nhé!
“Cậu chủ…cậu chủ…”  
Dạ Ảnh nhanh tay nhanh mắt, đỡ lấy Đông Phương Hạ! Mười anh em tử sĩ vây lấy bảo vệ Huyết Lang của bọn họ!  
“Đông Phương Hạ…”  
Thư Lăng Vy chạy đến, vứt đao thép trong tay xuống, lúc nhìn thấy quần áo của Đông Phương Hạ đều bị rách toạc, trên người có hàng chục vết đao, người kiên cường như cô liền che miệng bật khóc.

Cùng với Dạ Ảnh đỡ lấy Đông Phương Hạ.

Nhìn thấy Thư Lăng Vy lo lắng như vậy, Đông Phương Hạ đang dần mất đi ý thức không biết có phải bản thân đã hiểu nhầm vợ chưa cưới của mình rồi hay không! Nhìn qua Thư Lăng Vy một cái, nói với Dạ Ảnh và các anh em tử sĩ: “Đừng quan tâm đến tôi, nhanh đi xem các anh em khác thế nào rồi! Giúp họ nhanh chóng kết thúc trận chiến, đừng để các anh em phải hy sinh!”  
“Huyết Lang…”  
Lúc này Đông Phương Hạ vẫn nghĩ đến các anh em bên dưới, cho thấy anh rất coi trọng những người anh em của mình! Câu này, mặc dù hư thoát, nhưng các anh em xung quanh đều nghe được.


Các anh em nhìn đến Huyết Lang trên người đã đầy máu, tất cả đều quỳ một gối xuống! Trong mắt, rưng rưng máu và nước mắt.

Thấy vậy, dưới sự giúp đỡ của Dạ Ảnh và Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ đỡ các anh em đứng dậy: “Các anh em, đừng như vậy! Mọi người là anh em của tôi, không nên như vậy, mau đứng cả lên!”  
“Huyết Lang…”  
Các anh em muốn nói gì đó, nhưng mọi lời nói đều nghẹn trong cổ, không nói nên lời!   
Đông Phương Hạ vỗ vai một người anh em, liếc nhìn chiến trường, thấy chiến sự đã ngừng! Nói với các anh em: “Các anh em bị thương nhẹ nhanh chóng thu dọn chiến trường, chôn cất các anh em bị tử trận!”  
“Vâng.

Các anh em, theo tôi!”  
“Dạ Ảnh, hành động! Để các anh em của Thiên Lang Đường chuyển toàn bộ các anh em bị thương nặng đi, cô hãy giám sát họ!”  
“Đông Phương Hạ, ở đây còn có mấy người Tây Môn Kiếm bọn họ, anh bị mất nhiều máu như vậy, đừng lo lắng nữa! Nào, để tôi đỡ anh vào bên trong, cầm máu trước đã”, Thư Lăng Vy vững vàng đỡ lấy Đông Phương Hạ.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.