Huyết Lang Báo Thù

Chương 233: Đi Phố Bắc





Nhìn thấy Bek Er gật đầu, Tiểu Lâm cười ha ha! Sau đó, nhanh như chớp chạy mất, hiện tại cô ấy đang chạy đua với thời gian, vừa nghĩ đến việc sắp được gặp sư huynh của mình, Tiểu Lâm phấn khích nhảy cẫng lên.

Nhìn thấy Tiểu Lâm vui vẻ rời đi! Cô nàng thép Bek Er lại cười lên, rất ít người có thể nhìn thấy mặt dịu dàng này của cô ấy! Lát sau, Bek Er lại khôi phục lại khí chất cao quý như nữ hoàng của mình! Quay người nhấc điện thoại trên bàn làm việc, bấm số nội bộ!
“Huyết Yêu sắp bay đến Yên Kinh nước Z, anh điều hai mươi tử sĩ đi cùng em ấy, đem đồ giao đến tận tay Huyết Lang”.

.


Ngôn Tình Sắc
“Vâng!”, đầu bên kia điện thoại cung kính đáp lại một tiếng.


Yên Kinh nước Z! Sau khi kết thúc cuộc gọi với Bek Er, Đông Phương Hạ cùng Nam Cung Diệc Phi nói chuyện một lát! Nam Cung Diệc Phi đến tập đoàn Thiên Lang, còn anh và Thư Lăng Vy cùng nhau rời khỏi võng đạo.

Với trận chiến tối qua, tối nay Tào Bang sẽ không tấn công Lang Quân, Lang Quân bị thương vong, Tào Bang cũng không ngoại lệ! Bọn chúng cũng cần phải chỉnh đốn lại! Chuẩn bị một lần tiêu diệt toàn bộ Lang Quân! Đợt tấn công tiếp theo, e rằng sẽ còn ác liệt hơn.

Đứng trên đường phố ồn ào, Đông Phương Hạ đút hai tay vào túi quần, nhìn xe cộ và bóng người vội vã qua lại! Hôm nay là một ngày âm u, trận mưa to như trút nước đã tạnh vào buổi sáng sớm! Một vài đám mây trắng lơ lửng trôi trên bầu trời, không khí sau cơn mưa đặc biệt trong lành!
Cùng Thư Lăng Vy sánh bước trên đường dành cho người đi bộ, bọn họ lập tức thu hút vô số ánh mắt! Thư Lăng Vy với vẻ gợi cảm, cùng chút quyến rũ, là sủng vật trong lòng đàn ông! Mặc dù Đông Phương Hạ rất đẹp trai, nhưng cách ăn mặc của anh hôm nay so với Thư Lăng Vy thực sự có chút…
Bên trên Đông Phương Hạ mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc, bên dưới mặc một chiếc quần bò hơi ngả vàng, nhìn có vẻ hơi già! Trên đầu gối và phần đùi còn bị thủng vài lỗ, đầu tóc sặc sỡ, hoa tai phát sáng lấp lánh, một sợi dây chuyền phản quang, trên miệng ngậm một điếu thuốc, quan sát khắp nơi, tìm kiếm con mồi! Ánh mắt háo sắc, chỉ cần nhìn thấy các em gái không quá xấu, anh liền không nhịn được gọi một tiếng, bộ dạng này không khác gì lưu manh.

Cậu ấm hàng đầu Yên Kinh, Bek Ji nhà họ Bek, cậu chủ nhà họ Đông Phương, ăn mặc như vậy! Nếu để người quen nhìn thấy, không biết sẽ bị cười cho như nào!
Từ lúc Đông Phương Hạ thay bộ trang phục này đi ra khỏi võng đạo, Thư Lăng Vy vẫn đang cười trộm! Nhưng trong lòng cô cũng rất buồn bực! Người con gái xinh đẹp như tôi đứng cạnh anh mà anh không thèm nhìn, sao lại đi nhìn mấy người ăn mặc trang điểm lố lăng kia! Đúng là khiến người ta tức chết mà.


Chẳng trách ánh mắt của người đi đường nhìn Đông Phương Hạ khinh bỉ như vậy! Trong lòng nghĩ người đẹp này sao lại nhìn trúng tên nhóc đó, nhìn xem cách ăn mặc của cậu ta, một tên nghèo kiết xác, xe thì không có, tiền cũng không! Thực sự không biết người đẹp như vậy sao lại ở cùng với cậu ta.

Vẫn luôn bận rộn, nên Đông Phương Hạ cũng muốn thả lỏng một chút! Vì vậy hôm nay anh ra ngoài, không mang theo ai bảo vệ, lúc này, anh thật can đảm.

Lúc người đi đường nhìn thấy Đông Phương Hạ ôm Thư Lăng Vy, suýt chút nữa ngất xỉu trên đất! Trong lòng không ngừng gào thét ông trời bất công, dựa vào cái gì mà một tên nghèo kiết xác lại có được người đẹp như vậy.

“Haizz…anh sẽ không nói chuyện với tôi sao!”, Thư Lăng Vy liếc nhìn Đông Phương Hạ.

Việc lần này, đã để lại một khúc mắc trong lòng Đông Phương Hạ! Anh cũng muốn như trước đây, nhưng cho dù Thư Lăng Vy không tính toán, không trách anh, nhưng anh vẫn cảm thấy có lỗi với Thư Lăng Vy.

Cũng không biết nên nói gì.

“Không biết nói gì, ra ngoài hít thở chút! Lăng Vy, nếu không muốn đi cùng tôi, thì cô cứ đi làm việc của mình đi! Tôi đi dạo một vòng!”
Đông Phương Hạ đúng là tên ngu ngốc, ngớ ngẩn, nhỏ nhen, đáng chết, khốn kiếp! Thư Lăng Vy mắng Đông Phương Hạ trong lòng, tức giận nói: “Đây không phải là Đông Phương Hạ mà tôi biết! Nói đi, linh hồn của anh là ai, tại sao lại ở trên người chồng tôi”.


“Khì khì…”
Nghe thấy vậy, lại nhìn thấy ánh mắt, hành động đó của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ bật cười!
Lại nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của Đông Phương Hạ, Thư Lăng Vy thở phào nhẹ nhõm! Nắm lấy tay Đông Phương Hạ, tùy tiện nói: “Không trải qua mưa gió, sao có thể nhìn thấy cầu vồng! Em trai Đông Phương Hạ, chị đây không để bụng, đàn ông như cậu sao lại không độ lượng vậy! Lần này, xem như là thử thách tình cảm của chúng ta đi! A…nào…cười một cái cho chị xem!”
Nói xong, Thư Lăng Vy véo má Đông Phương Hạ!
“Hì hì…”
Hai người ở trên đường phố thân thiết như vậy, khiến mọi người đều vô cùng hâm mộ! Cũng cực kỳ ghen tỵ!
“Tối nay cậu chủ Đông Phương nhà ta không bận gì chứ! Bây giờ muốn đi đâu, chị Lăng Vy tối nay sẽ nghe theo sự sắp xếp của cậu!”, Thư Lăng Vy cười ha ha nói.

Đông Phương Hạ bóp bóp mũi mình! Giả bộ suy nghĩ: “Ừm, để tôi nghĩ xem! Hình như là không có việc gì! Tôi nhớ hồi nhỏ ở phố Bắc có chợ đêm, mẹ tôi cũng thích đưa tôi đến đó chơi, hay là chúng ta đi đến đó đi!”
Tôi ngất...bây giờ anh không sao, nhưng đến phố Bắc bên đó chơi e rằng sẽ có chuyện! Đó là địa bàn của Hải Bang, anh lại ăn mặc như này, cùng với người đẹp như tôi đi dạo chợ đêm! Không xảy ra chuyện mới lạ!
Thư Lăng Vy không nói nên lời! Sớm biết như vậy cô đã không mặc bộ này!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.