Huyết Lang Báo Thù

Chương 317: Mai Phục





Bỗng nhiên, mặt Trương Vũ Trạch biến sắc, Tào Nghị Hùng là người chuyện gì cũng làm ra được, có lẽ ông ta sẽ chọn ra tay với Tống Khải, đương nhiên cũng sẽ lựa chọn ra tay với em gái của mình! Phải biết rằng địa vị của Trương Vũ Trạch ở Hải Bang chỉ đứng sau Tống Thành Hải, một khi em gái của mình gặp họa, Tào Bang đổ oan cho Lang Quân, Trương Vũ Trạch thần trí không tỉnh táo ắt sẽ dốc toàn lực tiêu diệt Lang Quân!
Chuyện này không thể không đề phòng! Hắn đảo mắt suy nghĩ, Hàm Hàm và em gái Đông Phương Mịch Ngâm của Huyết Lang luôn như hình với bóng! Lần trước em gái còn nói với mình, An Nhiên xin Huyết Lang giúp cậu ta chăm sóc em gái mình ở bên này, sau đó Trương Vũ Trạch liền lặng lẽ đi điều tra, phát hiện có hai người thân thủ không yếu âm thầm bảo vệ em gái mình, để thử thân thủ của hai người bảo vệ em gái mình, hắn bèn ra tay!
Điều khiến Trương Vũ Trạch không ngờ là hai người đó đúng là không phải người! Trong quá trình đánh nhau, họ không màng sống chết của mình, không né không tránh, còn nhân cơ hội rạch Trương Vũ Trạch hắn mấy đao.

Như vậy, Huyết Lang là người có tình có nghĩa! Vì anh em làm đến mức này là một anh hùng! Phía em gái, Trương Vũ Trạch yên tâm phần nào, nếu Tào Nghị Hùng thực sự chọn giết em gái của mình, chuyện này chắc chắn Huyết Lang xuất hiện đầu tiên.


Tống Thành Hải thấy sắc mặt của Trương Vũ Trạch không tốt lắm, vội hỏi: “Vũ Trạch, cậu đích thân đi tìm tên súc sinh đó về đây, phái người trông chừng nó, thời gian này đừng cho nó ra ngoài”.

“Vâng, tôi đi ngay!”
Tống Khải hôm nay bị Đông Phương Hạ đánh một trận, trong lòng vô cùng không vui, cậu ta tức giận đi tìm người tình của mình xả giận xong, lại muốn đưa người đến địa bàn của Lang Quân tìm Đông Phương Hạ tính số, đúng là không biết sống chết.

Hành tung của Huyết Lang Lang Quân phiêu du bất định, thường xuyên là rồng thần thấy đầu không thấy đuôi! Cho dù là anh em của bốn chiến đường lớn Lang Quân cũng chỉ nhìn thấy Huyết Lang của họ xuất hiện ở chiến đường, còn lúc nào rời đi lại không được biết.

Tống Khải muốn nghe ngóng hành tung của Đông Phương Hạ, Có thể điều tra được sao? Tuy tên ăn hại này ngông cuồng nhưng vẫn không đến nỗi quá ngu.


Đông Phương Hạ là Huyết Lang của Lang Quân, quán bar Gone with the Wind lại là tổng bộ của họ, tần xuất Huyết Lang xuất hiện ở đó có lẽ lớn hơn một chút.

Thế là, Tống Khải dẫn mười mấy anh em đi đến quán bar Gone with the Wind.

“Thiếu Bang chủ, ở đây là tổng bộ của Lang Quân! Đến đây gây chuyện, không thông minh, anh em Lang Quân anh dũng thiện chiến, công khai gây chuyện ở tổng bộ của họ, bang chủ biết chắc chắn sẽ nổi giận!”
Họ đứng trên vỉa hè phía trước quán bar Gone with the Wind, một anh em nói với Tống Khải! Họ đều bị Tống Khải uy hiếp, bất đắc dĩ mới đến cùng, trong mắt anh em Hải Bang, Tống Khải là tên phế vật việc thành thì ít việc bại có thừa! Tuy ngoài miệng các anh em không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng khinh bỉ thiếu bang chủ này.

Hôm nay ông bố luôn yêu thương mình lại không xả giận cho mình, Tống Khải nghĩ mà tức giận! Lúc này nghe lời của người anh em đó, Tống Khải tức giận nói: “Bang chủ nóng tính, mẹ kiếp, lẽ nào mày không sợ tao giết mày sao?”
Vãi mười tám đời tổ tông nhà mày! Đồ chó, mẹ kiếp, nếu mày không phải là con trai của bang chủ, đám anh em chúng tao lập tức tìm nơi không người phanh thây mày!
“Vâng vâng vâng… Thiếu bang chủ! Tôi sai rồi, cậu đại nhân độ lượng, đừng để bụng!”
Tống Khải lạnh lùng hừ một tiếng, lòng hư vinh được thỏa mãn, nói với các anh em: “Đi thôi, chúng ta đi đỗ xe, bất kể Huyết Lang rời đi hay là quay về! Đều phải đi qua đây, chúng ta mai phục ở đây!”

Tống Khải dẫn đầu đi về phía bãi đỗ xe của quán bar Gone with the Wind.

Ở nơi không xa, Bạch Vỹ từ xa nhìn thấy Tống Khải biến mất phía trước quán bar Gone with the Wind, đi về phía bãi đỗ xe dưới lòng đất, sau khi gửi tin nhắn cho Dạ Phong, anh ta âm thầm đi theo!
Bãi đỗ xe không khí ẩm ướt! Ánh đèn mờ tối chỉ có thể cho người ta nhìn thấy trong khoảng mười mét, ở đây yên tĩnh dị thường, hơi âm u, còn có chút đáng sợ!
Tống Khải đưa mười mấy anh em Hải Bang mai phục ở đây, cảm giác ấm lạnh! Lát sau, Tống Khải không chịu được cô đơn liền nói chuyện với các anh em, mọi người hút thuốc giết thời gian.

Nhưng đúng lúc đám người Tống Khải hưởng thụ khoái cảm mà nicotine mang tới, ở một bên bãi đỗ xe dưới lòng đất, mười mấy bóng người tay cầm đao thép xông ra như làn sương đen dưới ánh sáng chói lòa..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.