Huyết Long Công Tử

Quyển 3 - Chương 17: Bắt đầu khởi hành(3)



Lúc này cả nhóm theo hướng Bắc của Kim La thành mà đi tới Kim Tinh phái, với đoạn đường tốn khoảng 2 ngày đường đi, nên Long Phong buộc phải nghỉ giữa đường và mới tiếp tục đi tới. Sau 2 ngày đường đi thì Long Phong và Kim Tinh Lan đã tới trước cổng của Kim Tinh phái, nơi mà xung quanh hầu như là những tảng đá chất chồng lên nhau mà tạo thành nhiều hình dáng khác nhau.

Bước xuống xe rồi dìu Kim Tinh Lan xuống, hắn bắt đầu quan sát tình cảnh xung quanh môn phái, xung quanh thì rất bình thường không có gì, nhưng nếu nhìn kĩ thì có những luồng khí màu đen lẫn trong không khí xung quanh. Kim Tinh Lan nhìn Long Phong mà giải thích:”Những luồng khí đen đó là những luồng khí dơ bẩn và có hại cho võ giả được trận pháp bố trí xung quanh hấp thụ và tống ra ngoài..”

“ Thế à…”

“ Được rồi, chúng ta đi thôi, có lẽ nhị trưởng lão đang đứng chờ chúng ta trước cửa..” Kim Tinh Lan cười nói rồi bước đi, Long Phong quan sát một hồi nữa rồi cũng đi theo nàng, đi làm việc chính. Hai người bắt đầu bước lên trên cổng, đã thấy một lão già đang đứng trước cổng mà chờ hai người, hắn cười chờ khi hai người tới trước mặt chắp tay nói:” Hahaha chào mừng tiểu thư về, chào mừng vương gia đã bỏ thời gian tới Kim Tinh phái này….”

“ Được rồi, bỏ qua đi, chúng ta đi vào thẳng vấn đề chính đi!” Long Phong vẫy vẫy tay, đi vào bên trong cùng tên nhị trưởng lão đó rồi vừa đi vừa nói. Lão cũng lắc đầu cười, rồi dẫn Long Phong đi tới phòng của Kim Hùng, tông chủ Kim Tinh phái, phụ thân của Kim Tinh Lan, và người mà Long Phong sắp gọi là nhạc phụ đại nhân.

Trên đường đi hắn nhìn thấy có rất nhiều đệ tử đang nhìn về phía bên này, ánh mắt người nào cũng tập trung lên người của Kim Tinh Lan, Kim Trấn cười quay qua nhìn Long Phong nói:”Tinh Lan, nó rất được đệ tử hoan nghênh, có thể nói nó chính là bông hoa mà ai cũng muốn có ở nơi này….”

“ Thế à…” Long Phong gật đầu coi như đồng ý mà hiểu, nghĩ rằng nếu những người này biết mình đã đụng tay đụng chân lên người nàng, không biết bọn họ có đánh hội đồng mình không nữa. Được Kim Trấn dẫn đi một hồi thì cũng tới một căn phòng, có rất nhiều đệ tử xung quanh canh giữ, thấy Kim Trấn tới thì bọn họ cung kình mà chào. Sau đó nhìn thấy Kim Tinh Lan, thần tượng của Kim Tinh phái và một người lạ mặt, đó là Long Phong.

“ Mở cửa ra!” Kim Trấn bắt đầu ra lệnh cho đệ tử, sau đó ba người thuận lợi tiến vào. Bước vào trong thì Long Phong cảm nhận được nhiệt độ của căn phòng cực kì thấp, giống như là muốn đóng băng xung quanh. Long Phong quay qua nhìn Kim Trấn mà hỏi:” Tại sao căn phòng này lại lạnh như thế?”

“ Căn phòng này bốn góc được bao phủ bởi Huyền Ngọc Băng được lấy từ Băng Cực Lạc Nguyên, nằm ở tận cùng phía Bắc Hạ Vực, nằm ở Băng Cực Lạc Nguyên. Bọn ta hợp tác với Bàn La đế quốc để đi tới đó, đem về một mẫu lớn băng rồi sau đó đem một phần về rồi dùng nó bao phủ căn phòng, áp chế độc tính trong người của tông chủ!”

Long Phong giật mình nhìn Kim Trấn, độc tố gì mà phải dùng tới tận Huyền Ngọc Băng ở Băng Cực Lạc Nguyên, hắn cúi đầu suy nghĩ một cái rồi lại hỏi tiếp:” Vậy có điều tra được đây là loại độc tố nào không?”

“ Chúng ta không biết tông chủ trúng loại độc nào, đây là lần đầu tiên chúng ta biết được loại độc này, đó là lý do tại sao bọn ta luôn cẩn thận trong việc điều trị tông chủ. “ Kim Trấn lắc đầu mà buồn bã, còn Long Phong thì gật đầu coi như hiểu, lấy ra từ trong giới chỉ một viên đan dược, nuốt vào sau đó là một đôi bao tay cùng với cái che miệng. Sau đó hắn lên tiếng:”Đưa ta đi gặp tông chủ của các ngươi đi, Tinh Lan muội hãy chờ ở ngoài, ta sợ có chuyện với muội..”

Kim Tinh Lan gật đầu hiểu rõ:” Vậy thì muội chờ ở ngoài,....xin huynh hãy cứu cha muội…”

“ Ta sẽ làm hết sức mình!” Long Phong xoa đầu Kim Tinh Lan rồi cười nói, sau đó bước vào trong cùng với Kim Trấn. Càng bước vào trong thì cơn lạnh càng buốt người và đông cứng. Long Phong hết cách, bắt đầu dùng Cửu Dương thần công giữ ấm cơ thể, nếu không thì hắn sẽ bị đóng băng. Đi vào trong thì Long phong nhìn thấy một người trung niên mặt tái nhợt, hai mắt thâm đen, miệng tím và cả cơ thể vừa hồng hào vừa đen….

Long Phong quay qua nói:” Đứng bên ngoài chờ ta, tuyệt đối không cho ai vào, dù có là người của tông phái, ta không muốn bị làm phiền người hiểu không?”

“ Vương gia cứ yên tâm, lão sẽ chắc chắn không ai làm phiền..” Kim Trấn cười chắp tay rồi đi ra ngoài, sau đó đóng cửa lại. Sau đó Long Phong bước lại trước mặt Kim Hùng, hai tay chắp lại rồi cung kính nói:” Tông chủ, tiểu bối đắc tội, hi vọng ngài có thể chịu được cơn đau này….”.

Sau đó hai tay Long Phong lập tức một ngọn lửa bắt đầu bốc lên, bao trùm hai tay nhưng không phải là màu xanh lá, mà là màu đen. Đây là một ngọn Hoàng Đạo Thiên Hỏa khác mà Long Phong thu phục được trong năm năm này, nó có tên là Thiên Hỏa Thiên Yết. Một ngọn lửa tượng trưng cho độc tố, một màu đen vĩnh cửu, nó có khả năng giải bất kì loại độc nào trên thế giới, cho người sở hữu nó một cơ thể bất độc bất xâm. Ngoài ra ngọn lửa này còn là một ngọn lửa chứa độc tố đáng sợ nhất, chỉ cần dính một chút thì chết là cái chắc.

Long Phong thu phục ngọn lửa này ở Lục Ma sơn lâm, nằm gần Ma Giác thành, một thành thị của những kẻ ác, kẻ phạm tội. Nó nằm gần La Triều, giữa Kim Triều và La Triều, ở phía Nam của Kim La thành. Còn về sao thì Long Phong thu phục được nó thì sẽ kể sau.

Long Phong bắt đầu đẩy ngọn lửa tới người của Kim Hùng, ngọn lửa Thiên Yết lập tức bao trùm cả người Kim Hùng, bắt đầu hút độc tố trong người hắn ra. Những độc tố màu đen bắt đầu bị ngọn lửa đốt cháy, hoặc là chuyển nó thành năng lượng cho Long Phong hấp thụ vào trong cơ thể. Cơ thể Kim Hùng bắt đầu từ đen chuyển sang hồng hào hơn, môi tím bắt đầu bình thường trở lại và hai mắt thâm đen bắt đầu biến mất.

Nhưng cái khó nhất chính là độc tố đã thấm vào trong tim, Long Phong điều khiển ngọn lửa phải cực kì cẩn thận, đi theo các kinh mạch để tới tim của Kim Hùng, dùng lửa bắt đầu đốt cháy độc tố trong tim hắn. Cẩn thận từng bước vì chỉ một bước sai lầm, Kim Hùng chết không kịp hấp hối….

Sau đó Long Phong bắt đầu rút ngọn lửa ra, kèm theo toàn bộ độc tố trong cơ thể của Kim Hùng, rồi hắn lấy ra ba cây châm, đâm một trên đầu, một ngay tim, và một ngay bụng. Lập tức Long Phong một chưởng lực đánh vào người Kim Hùng, hàn khí trong người lão bắt đầu theo những cây châm này mà đi ra ngoài, sau đó Kim Hùng phun ra một ngụm máu, tranh thủ Long Phong rút ra ba cây châm, sau đó nhìn Kim Hùng nói:” Tông chủ, ngài thấy sao rồi…”

“ Đỡ nhiều rồi, cảm ơn ơn cứu mạng!” Kim Hùng vẫn còn mê man, sau đó Long Phong đút cho hắn một viên Hồi Thiên Đan, rồi đợi hắn vận công trị thương. Nửa tiếng sau thì Kim Hùng bắt đầu thu công, hắn mở mắt ra thì thấy người cứu mình là một người trẻ tuổi, cười nói:” haha, ngươi cứu ta à…”

“ Chẳng lẽ có thần tiên từ trên trời rơi xuống rồi khùng khùng cứu ông à?” Long Phong trừng mắt hắn nói

“ Hahaha tiểu hữu, giỡn mà giỡn mà….”

“ Được rồi, độc thì giải hết rồi, tỉnh thì cũng tỉnh, không biết tông chủ có thể kể lại từ đầu câu chuyện cho tiểu bối nghe không, ta rất tò mò về loại độc này và cách hạ nó vào cơ thể một Võ Vương, đến nỗi là không có cách nào cứu được….”

“ Được, ngươi cứu mạng ta, coi như kể cho người nghe là trả công lao đi!” Kim Hùng nhìn Long Phong gật đầu mà đồng ý, sau đó bắt đầu ngồi kể lại từ lúc mình bị trúng độc, lí do và ai làm. Long Phong nghe thì gật đầu hiểu, xác minh đó là một trong những kẻ của Huyết Ngục Các, và lần này là một kẻ dùng độc với những công pháp độc tính à…

“ Vậy ý của ngài là ngài đi tới đó thăm dò, bị người khác đánh lén, đối phương chỉ có một và ngài thua trực diện, sau đó bị trúng độc và được người ta tha mạng. Sau đó được người trong môn phái tìm thấy và đem về, câu chuyện tóm lại là như thế đúng không?” Long Phong không nể mặt mà một lèo kể ra những đặc điểm chính của câu chuyện, khiến cho Kim Hùng đỏ mặt mà xấu hổ, đường đường tông chủ Kim Tinh phái thua trực diện, còn bị người ta hạ độc, đúng là mất hết thể diện.

“ haha..ha..ha...đúng là tức chết ta, tên khốn đó nếu để ta gặp lại thì ta sẽ làm thịt hắn!” Kim Hùng tức giận la lên, sau đó nhìn về Long Phong và nói:” Mà ngươi là ai vậy, sao lại ở đây, còn tới đây mà cứu ta.”

“ Chuyện này để sau đi, người của ngươi và con gái ruột đang chờ tin tốt lành của ngài ở ngoài, đi ra mà nói tin vui cho họ đi, ta đi theo ngài. “ Long Phong đứng dậy chỉ chỉ ở ngoài rồi nói, sau đó bước ra ngoài mà không đợi Kim Hùng, còn hắn thì giật mình rồi cười, sau đó cũng bước theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.