Huyết Long Công Tử

Quyển 3 - Chương 19: Tiệc và rắc rối(1)



Lúc này có một người đi tới vỗ vai Long Phong, nhìn qua thì thấy người tới là Kim Tinh Lan, Long Phong cười nhìn nàng nói:” Tới đây làm gì đây?”

“ Tới đây nhìn huynh xem, coi huynh tỉnh dậy chưa!” Kim Tinh Lan che miệng cười nói

“ Ngủ được một giấc rất ngon, hơn nữa lại còn thoải mái, võ khí tự nhiên xung quanh đây rất là tươi mát, khiến cho ta thanh tỉnh cả ra. Hơn nửa bầu trời sắp tối rất đẹp, ánh hoàng hôn chíu rọi khắp nơi, thắp sáng lần cuối trước khi bóng đêm bao trùm. “ Long Phong ánh mắt buồn bả mà nhìn lên cao nói, hắn đang nhớ lại lúc xưa cùng tỷ tỷ hắn ngồi ngắm trăng….

“ Có nhiều lúc ác mộng và hối hận chính là những thứ mà sẽ ám cả cuộc đời của một con người. Đôi khi quên đi những thứ đó chính là cách tốt nhất, nhưng quên đâu phải dễ như thế, có khi cả đời cho tới khi chết thì cũng không quên được nó. Cách tốt nhất để quên những thứ đau khổ như thế chính là chết đi, rồi đầu thai với một tâm hồn trống rỗng và mới mẻ…..”

“ Nhiều lúc nghĩ rằng chết có thể là tốt nhất, nhưng sống chung với những thứ đó cũng không tệ, nó là một bài học, một thứ đáng nhớ mà sau này chính là kiến thức mà chúng ta sẽ truyền lại cho đời sau. “ Long Phong vẫn tiếp tục nói, không để ý rằng Kim Tinh Lan cũng đang say mê nhìn hắn, nàng thấy được nỗi đau buồn của hắn…

Bỗng nhiên Kim Tinh Lan chạy lại ôm Long Phong vào trong lòng nàng, đầu của hắn đang dựa vào ngực nàng nhưng trong đầu Long Phong không hề có ý nghĩa nào khác ngoài cảm thấy mệt mỏi, lúc này hắn nghe nàng nói:” Huynh mệt rồi phải không, mệt rồi thì hãy dựa vào muội, muội sẽ chia sẻ gánh nặng đó với huynh, cùng huynh và những tỷ muội khác giúp đỡ huynh, cùng huynh chống lại thế giới…..”

Long Phong hai mắt mở to ra rồi cười, sau đó nhẹ giọng mà cười nói:” Cảm ơn muội rất nhiều, Tinh Lan…”

“ Không có gì hết, muội sẽ luôn ở bên cạnh huynh, theo huynh đến tận chân trời góc bể….”

…..

…..

Sau đó hai người bắt đầu đi tới sảnh lớn, nơi mà buổi tiệc chúc mừng tông chủ của Kim Tinh phái được chữa trị khỏi, đương nhiên là chỉ có trong môn phái thôi, Kim Hùng nói không cần phải làm lớn. Khi tới nơi thì Long Phong để ý có rất nhiều người đang đi qua lại mà chuẩn bị tiệc, và đương nhiên bên trong sảnh lớn là nơi dành cho các trưởng lão và đệ tử chân truyền của tông phái. Sau lưng Long Phong Kim Trấn đi tới và cười hỏi:” thế nào vương...à Giao đại sư, đã nghỉ ngơi đủ chưa?”

“ Đủ rồi,...chừng nào tiệc mới bắt đầu thế?” Long Phong xoay người nhìn Kim Trấn mà hỏi

“ Chắc cũng sắp rồi, chỉ cần chờ môn chủ ra nữa là có thể bắt đầu…” Kim Trấn nói xong liền đi sát lại Long Phong, nhỏ giọng nói bên tai Long Phong:” Vương gia, ta nghe được hai ông cháu bên kia sẽ gây bất lợi cho ngài ở bữa tiệc này, xin ngài cẩn thận. Ta sẽ cố gắng hết sức mà giúp ngài…”

“ Ừ, được, vậy thì cảm ơn nhị trưởng lão gì…” Long Phong nhìn Kim Trấn mà gật đầu rồi trả lời, sau đó lấy một cái bình đưa cho Kim Trấn rồi cười nói:” Đây là Tẩy Tủy Đơn tứ giai, có tác dụng tẩy rửa cơ thể, tăng tốc độ tu luyện….coi như là một chút lòng thành cảm ơn từ ta. Ngài không nên từ chối, cứ tiếp nhận đi…”

Kim Trấn nghe Long Phong nói thế thì gật đầu, từ chối không được nên đành nhận, thật ra hắn giúp Long Phong vì Long Phong đã cứu môn chủ của hắn, nên hắn đối với Long Phong vạn lần biết ơn. Cầm lấy cái bình và bỏ vào trong người, Kim Trấn liền cười và tiếp tục nói chuyện với Long Phong, Kim Tinh Lan thì đứng kế bên mà cười, nghe hai người nói chuyện.

Một lúc sau thì từ bên trong Kim Hùng cùng với tên Kim Bắc sánh vai mà đi vào bên trong sảnh, cháu của hắn Kim Lam chạy thẳng tới chỗ này nhìn Kim Tinh Lan mà cười nói:” Lan nhi, muội chút nữa ngồi kế ta đi!”

“ Lam sư huynh, xin huynh tự trọng. Đừng gọi ta kiểu thân mật như thế, xin gọi ta là Kim sư muội.” Kim Tinh Lan hai mắt khó chịu nhìn Kim Lam mà nói, sau đó xoay người đi về chỗ phụ thân nàng. Kim Lam hai tay nắm chặt lại, nhưng luôn giữ hình tượng nên hắn cũng không để ý xung quanh, bước về chỗ sảnh chính.

Long Phong thì cười, Kim Trấn thì xấu hổ lắc đầu, sau đó dẫn đường cho Long Phong đi tới sảnh chính là ngồi. Chỗ ngồi của hắn lá kế bên Kim Trấn nên Long Phong cũng không gặp rắc rối gì nhiều. Long Phong quan sát xung quanh thì nhìn có rất nhiều đệ tử mặc trang phục khác với đệ tử thường, thay vì màu trắng, mặc một màu vàng với trắng bìa ngoài, khá là nổi bật. Có tổng cộng là bốn người mặc bộ đồ này, Long Phong nhìn thấy là hai nam hai nữ, hắn quay lại mà hỏi:” Bốn người đó là ai?”

“ Họ là đệ tử chân truyền của các vị trưởng lão, hai người đứng gần cửa là đệ tử của tam trưởng lão, là một lão bà. Bà ta chỉ nhận nữ đệ tử, hai người đó lần lượt là Thanh Ly và Cung Hồng. Bọn họ đều là Đại Võ Sư nhị giai, còn hai người đứng ở gần cây cột bên kia là đệ tử của tứ trưởng lão, là hai anh em, người bên phải là anh Phúc Ca, bên trái là đệ Phúc La. Hai người cũng là Đại Võ Sư nhị giai, tất cả bọn họ đều là đệ tử thiên tài của Kim Tinh phái….” Kim Trấn trả lời

Long Phong gật đầu, sau đó bắt đầu quan sát bốn người, khi hắn nhìn qua hai người con gái gần cửa, hắn giật mình nhìn vì Long Phong cảm nhận được luồng khí tức trong người hai nàng khá là khác thường. Hắn quay qua nhìn Kim Trấn mà hỏi:” Hai người nữ nhân kia tu luyện công pháp gì à? “

“ Bọn họ tu luyện một công pháp đặc biệt dành cho nữ nhân tu luyện, có tên là Ngọc Nữ Tâm Kinh, môn công pháp này là do người sáng lập ra Kim Tinh phái tìm được và truyền cho người vợ của ngài ấy, rồi từ từ thành một môn võ kĩ trấn phái của Kim Tinh phái. Người luyện môn võ kĩ này bắt buộc phải là nữ, còn đặc biệt phải còn trong trắng. Người luyện phải tình dứt với thế gian, nếu không sẽ bị phản thệ, nhưng đổi lại là một võ kĩ cực mạnh, cho người luyện tâm pháp mạnh mẽ và thực lực nhanh chóng tăng nhanh….”

“ Người luyện phải chấm dứt tình cảm với nam nhân à,...”

“ Đúng vậy, và tương truyền là người vợ của người sáng lập đã luyện thành công môn này, nhưng từ đó không hề có ai luyện thành nữa. Và trước khi bà ấy qua đời thì cũng để lại một câu nói:” Để luyện thành công Ngọc Nữ Tâm Kinh, người luyện phải hiểu được tình là gì và hận là sao, nhung nhớ là như thế nào, và yêu say đắm sẽ ra sao…”,...” Kim Trấn nhìn Long Phong bắt đầu tường thuật lại với vẻ mặt kính nể, khiến Long Phong chảy mồ hôi…..

“ Hiểu rồi, hiểu rồi…..vậy tức là phải tự lực cánh sinh chứ gì….”

“ Mà tiệc bắt đầu rồi kìa, xem ra chút nữa sẽ tới lượt cậu lên diễn đó “ Kim Trấn cười nhìn Long Phong nói, quả nhiên Kim Hùng và Kim Bắc bắt đầu đi lên ghế trên cao mà ngồi, kế bên hai người đó là một nam một nữ, lần lượt là tam trưởng lão và tứ trưởng lão của Kim Tinh phái, Kim Sánh và Kim Lao. Sau đó Kim Hùng cười nói:” Cảm ơn tất cả mọi người đã thay ta chăm sóc môn phái những ngày vừa qua, cũng cảm ơn mọi người thay ta lo lắng...hôm nay là ngày mừng của Kim Tinh phái một lần nữ qua cơn nguy hiểm...Cạn Ly….”

Tất cả mọi người bắt đầu nâng ly lên và la chung:” Cạn Ly!”, sau đó mọi người bắt đầu ngồi thưởng thức thức ăn, Long Phong vừa ăn vừa nhìn xung quanh, khi thấy tên Kim Lam khuôn mặt vẫn buồn nôn nhìn qua Kim Tinh Lan, thấy thế thì Long Phong cũng cười rồi tập trung ăn đồ của mình.

Một lúc sau thì bữa tiệc cũng dần dần xong, Kim Bắc thấy thời cơ cũng đã tới quay qua nhìn Kim Lam gật đầu, sau đó nhìn Kim Hùng cười nói:” Môn chủ, ngài bất tỉnh cũng một thời gian khá lâu, hay là nhân lúc này ngồi mà kiểm tra thực lực của các đệ tử đi. Ngài thấy thế nào?”

“ Được, hay đó, ta đồng ý, lần này là một cơ hội tốt để tuyển chọn thành viên cho cuộc thi sắp tới….” Kim Hùng cười gật đầu đồng ý

-Đó là cái gì? Cuộc thi gì?

Long Phong quay qua nhìn Kim Trấn hỏi, rồi nghe hắn trả lời:” Đó là cuộc thi giữa các môn phái, học viện và các hoàng tộc của các nước để tuyển người đi vào vào bí cảnh mà mười năm mở một lần, bí cảnh Lục Hoa. “

“ Nghe thú vị đó,....” Long Phong gật đầu mà hứng thú,..

“ Nhìn kìa, diễn viên chính của buổi ngày hôm nay đi lên mà bắt đầu khoe khoang rồi kia…” Kim Trấn chỉ Kim Lam đang đi lên mà nói

“ Tham kiếm chưởng môn, các vị trưởng lão, đệ tử tài mọn sức hèn, muốn cùng với những đệ tử khác so tài, không biết có được không?”

“ Được, ta cho phép, ngươi có chọn bất kì người nào mà ngươi muốn so tài…” Kim Hùng gật đầu đồng ý cho phép, Kim Lam cười đểu nhìn về hai người đệ tử nam của tứ trưởng lão, sau đó Kim Lam chỉ về Phúc Ca, người anh rồi la lên:” Ta muốn thách đấu ngươi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.