Huyết Mâu Dị Thế: Tử Thần Toàn Hệ

Chương 18



Vô Địa Không, vườn thảo dược...

Kháp La Y Đông híp mắt, có chút bất thiện nhìn đống hoa hoa, quả quả, cây cây, cỏ cỏ trước mắt.

Nếu cuộc đời nàng là một tựa game tu chân thì chắc chắc không thể nghi ngờ, nàng bây giờ đang là Tân Thủ gà mờ mới vào game, còn đống dược liệu trước mắt chính là mãn cấp y dược.

Mà một Tân Thủ gà mờ thì làm sao có thể tiêu hoá được đống mãn cấp y dược chứ??!

"La! Thanh! Lão! Giả!"

Kháp La Y Đông gằn giọng, giọng nói rõ ràng là mang theo hàm ý không mấy tốt đẹp khiến La Thanh lão giả bất giác run lên.

Cười hì hì, có chút cà lơ phất phơ: "Hì hì, tiểu nha đầu có chuyện gì nha?"

Híp mắt, Kháp La Y Đông nhẹ nhàng liếc La Thanh lão giả một cái: "Ngươi bảo ta tập luyện đan với mấy thứ này? Ân?"

Ngân Diệp Thảo...

Âm Dương Thảo...

Hàn Vân Quả...

U Hoả Hoa...

Mẹ nó!

Đây rõ ràng là Thần cấp dược liệu. Bảo nàng học luyện đan với mấy món này? Luyện Thần cấp đan dược chắc?

La Thanh lão giả nghe vậy thì có chút chột dạ, giả bộ ho một tiếng: "Khụ! Thì ta chỉ gợi ý cho ngươi thôi..."

"Ồ? Gợi ý hả? Lão nhân gia ngài có thấy ai mới học luyện đan mà nhảy lên tận Thần cấp đan dược không?"

Huống chi nàng còn là cấp thấp không gian nhân a! Luyện cái đầu chứ luyện!

"Thì, thì đi kiếm cái khác dược liệu là được."

Tuy biết mình không nói lý nhưng La Thanh lão giả vẫn mặt dày cười hì hì không để ý nói.

Kháp La Y Đông đưa mắt sang nhìn cả rừng, cả núi, cả đống dược liệu xanh, đỏ, tím, vàng,... Nàng đưa tay lên day day ấn đường một xíu, giọng nói có chút bất đắc dĩ.

"La Thanh lão giả, ngươi xem ta tìm nhất cấp đan dược dược liệu ở nơi nào trong này Vô Địa Không a?"

Kháp La Y Đông nàng quả thật vô cùng khâm phục tiền chủ nhân này cái Vô Địa Không. Có thể trồng như vậy bạc ngàn bao la cái quý hiếm khó có thảo dược, thế nhưng là một cái bình thường dược liệu cũng như "tìm kim đáy biển", à mà kim đáy biển còn tìm thấy, nàng thật sợ này nhưng là không tìm được luôn a!

La Thanh lão giả nghe nàng nói thì đảo mắt qua một vòng, cuối cùng kết luận, thật sự nói: "Hình như là không có thật!"

Thấy Kháp La Y Đông gần như nổi đoá, La Thanh lão giả liền a a nói tiếp: "Tiểu nha đầu, không có thì ra ngoài tìm a! Trong rừng rậm có, ngoài cửa hàng cũng có. Dù sao cũng đâu phải là cái gì quý hiếm dược a! Với ngươi như vậy tu vi thì thật sự vào rừng kiếm gì đó đơn giản thảo dược liền quá là dư dả, còn nếu muốn mua thì thứ ngươi không thiếu nhất đặc biệt là tiền, là tiền a!" Sau đó La Thanh lão giả còn thật tốt bụng bổ sung thêm câu: "Ngươi tốt nhất luôn mua một cái đan lô luôn a! Dù sao đan lô ở nơi đây tuy không bằng được một trung mười ba cái pháp bảo kia lô thần nhưng với tu vi bây giờ của ngươi, muốn sử dụng bọn chúng thì đừng mơ tưởng luyện được đan."

Lời nói cuối của La Thanh lão giả thành công làm Kháp La Y Đông giật giật khoé miệng, nhưng sau đó nàng lại hơi trầm tư suy nghĩ.

Nếu đối với bọn tiểu bối cùng tuổi nàng, này nàng cái tu vi thật đúng là doạ người, thậm chí còn bị xem là lão quái vật giả dạng hình tiểu oa. Thế nhưng đối với cường giả, này tu vi chẳng xem được vào mắt, cửu cấp sơ giai ma pháp sư, tam cấp cao giai đấu sĩ, tam cấp trung giai kiếm sư...

Này quả thật là còn quá yếu!

Ngẫm lại, Kháp La Y Đông thấy dường như từ lần bế quan lần trước, cách bây giờ cũng đã hơn một tháng thời gian nàng nhưng là thật sự không có còn thường xuyên tu luyện, chỉ là thỉnh thoáng hấp thu này đó một ít tinh hoa nơi Nguyên Tố Bệ để kinh mạch càng thêm rắn chắc, tu vi thêm vững vàng, chứ còn ngoài ra nhưng là không có đàng hoàng tu luyện. Vì thế nên của nàng tu vi vẫn giữ như nguyên, chẳng hề có gì thay đổi.

Nghĩ nghĩ như thế này khiến Kháp La Y Đông quả thật tự coi thường bản thân mình. Nàng dường như còn suy nghĩ quá đơn giản về thực lực của nơi này rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.