Huyết Sắc Tam Đại Vương Phi

Chương 11



"Ta là Phong. Thượng Quan Phong"Nàng giật mình. Cũng tên là Phong ư? Mà thôi! Dù sao nàng cũng là nhầm người rồi.

Nàng đẩy hắn ra, nói bằng giọng không nhanh không chậm, không cao không thấp:

"Xin lỗi! Nhầm người"

Hắn nhếch môi, nàng quả thú vị. Nhìn hàn khí toát ra từ người nàng này. Hắn hỏi nàng:

"Vậy còn quý dang của nàng? Có đi cũng phải có lại.....?"

Chưa kịp để hắn nói hết, nàng đã trả lời, âm vực ngày càng băng lãnh hơn:

"Ta từ chối!"

"Tại sao?"- Hắn khó hiểu hỏi. Con người nàng quả là bí ẩn.

"Chúng ta chưa chắc đã gặp lại nhau, chưa chắc đã đi chung một con đường. Không có gì đảm bảo sau này chúng ta sẽ là kẻ địch"

Nàng vẫn vậy. Luôn luôn cảnh giác và bảo thủ. Mà cho dù không phải là kẻ địch đi chăng nữ thì chắc gì đã gặp lại. Hắn cần biết tên nàng làm chi? Nàng không muốn nói.

"Phụt.....nàng quả là vui tín...."

Hắn chưa nói hết đã bị nàng lườm một nhát xém lông mày nên vội chữa lời:

"Ta đảm bảo chúng ta sẽ gặp lại nhau"

"Ngươi lấy gì ra đảm bảo với ta?"

Lần này đến lượt nàng khó hiểu. Bộ hắn là thần hả mà chắc chắn được điều đó.

"Mọi thứ nàng muốn ta đều lấy ra bảo đảm"

Hắn nói chắc nịch. Nghe giọng điệu hắ, nàng có chút tin tưởng. Tuy nhiên cảnh giác vẫn chẳng bao giờ thừa cả.

"Tính mạng ngươi"- Nàng nói nhẹ lâng

Hắn sởn da gà. Có mỗi cái tên thôi có cần phải đánh đổi cả tính mạnh mình không? Nhưng mà không sao. Chắc chắc hắn có thể gặp lại nàng rồi. Hắn là ai cơ chứ? Là Thượng Quan Phong- nhị vương gia của Quan Quốc đó. Hắn chỉ cần về nhờ hộ vệ mình điều tra là ra ngay. Tính mạng hắn....đảm bảo sẽ không sao đâu a~

"Được"- Hắn nuốt một ngụm khí lạnh, trả lời. Khi hắn đứng trước người con gái này, hắn giường như bị lép vế rồi. Cái tính cách lạnh lùng của hắn đâu? Sao hắn không thể lạnh lùng với nàng được vậy???

"Phụt...ha....ha...ha....làm gì mà căng thẳng thế? Ta đùa thôi! Không cần làm quá lên vậy đâu. Mỗi cái tên thôi mà"

Nàng ôm bụng cười nắc nẻ. Chắc hẳn nàng say quá rồi. Coi bộ mặt hắn trông ngu ngu nàng lại thấy hay hay.

"ĐÙA?????"- Hắn như rơi xuống vực sâu không đáy. Nàng đùa. Nàng đang xem hắn như trò đùa của nàng đấy. Ôi nhục quá đi!!!! Lần đầu hắn cảm thấy nhục nhã như vậy. Lại còn là trước một nữ tử nữa chứ. Các ca ca với đệ đệ của hắn mà biết chuyện này thì không biết sẽ nghĩ hắn như thế nào đây? Chắc hẳn họ sẽ cười cho hắn thối mũi mất. Ôi!!!!

Khi hắn còn đang điểm lại những nỗi nhục mà hắn vấp phải trước mặt nàng thì nàng đã đến trước mặt hắn, đặt tay lên vai hắn, nàng nói:

"Nhớ kĩ!!!! Tên ta là Hàn Huyết Tử"

Nói rồi nàng bước vào phòng để lại hắn đứng đó, đơ người ra. Một lúc sau khi đã hoàng hồn, hắn mới biết mình đã có được tên nàng a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.