"Potter, đây là cái gì?" Snape không xác định hỏi.
"Bột phấn." Harry thừa dịp Snape không chú ý, vội vàng lấy một cái cối đến, ở bên trong là một cục đá đồng, chậm rãi nghiền.
".......................Trò....................." Snape đột nhiên hoài nghi gia tộc Potter có huyết thống quỷ khổng lồ.
"Làm sao vậy, giáo sư?" Harry giả vờ vô tội, cục đá trong cối cũng bằng tốc độ mắt thường có thể thấy mà càng ngày càng nhỏ.
"Không có việc gì." Snape gọi một con gia tinh, đổ và phê ra uống một ngụm. Hắn cảm thấy mình cần bình tĩnh một chút, thuận tiện suy nghĩ nội dung cấm túc ngày mai.
Cuối cùng, Harry dùng thời gian cấm túc hôm nay nghiền nát toàn bộ mớ đá đồng, cùng với Snape nhìn giống như núi lửa sắp phun trào.
Cấm túc ngày thứ hai.............................
"Ngạch, giáo sư, cái này là.............." Harry nhìn ba cái thùng đựng đầy nhộng.
"Là trùng nửa thằn lằn ( đây là tác giả nghĩ ra, tui không biết cái này có nghĩa là gì), nội dung cấm túc hôm nay của mi." Snape ác ý nhếch miệng.
"Ngạch, vậy phải làm sao với nó?" Harry chưa từng thấy qua loại dược liệu này.
"Giống hôm qua." Loại trùng này cực kỳ dai, phải phơi cho khô bớt nước mới có thể mài thành phấn. Cho dù Potter có huyết thống quỷ khổng lồ cũng tuyệt đối không có khả năng hoàn thành nó trong thời gian quy định.
"..................." Harry rùng mình, không hiểu sao lại cảm thấy sau lưng mình có một luồng âm khí.
Bóp bóp trùng, phát hiện thứ này co dãn cực kỳ tốt................. Á? Sao lại bắn lên rồi?
Harry bĩu môi, hoàn toàn minh bạch tính toán của Snape. Dùng lực mạnh hơn, tay siết chặt, vắt hết toàn bộ nước trong người nó ra. Nhẹ nhàng nắm chặt, trùng liền biến thành bột phấn.
Bởi vì đã tìm được phiền toái cho Potter, cho nên nội dung trên tấm da dê có chọc Snape nóng máu đến mức nào đi nữa hắn vẫn có thể nhẹ nhẹ nhàng nhàng viết một chữ T hoa lệ lên.
Sửa xong bài tập, tâm trạng tốt uống một ngụm cà phê, quay đầu lại liền thấy cảnh tượng quen thuộc ---- bột phấn che khuất tầm nhìn.
Snape vừa định đứng lên liền nhìn thấy Potter đem trùng nửa thằn lằn vắt nước, toàn bộ nước của nó đều chảy vào một cái thùng khác, mà ba cái thùng ban đầu, đã có một cái hoàn toàn trống không.
Snape cầm ly cà phê không quai lên, uống một ngụm cà phê, hắn cần bình tĩnh một chút.
Cấm túc ngày thứ ba..................
"Vẫn là mài thành phấn!" Snape rít mấy từ này xong liền ngồi một bên, nhìn Harry bắt đầu công tác.
"..............." Snape dạo gần đây làm nổ vạc của mình hay gì? Sao hỏa khí lớn thế.
Nội dung cấm túc hôm nay là hạt giống hoa vành, thứ này không có gì đặc biệt, điều đặc biệt duy nhất là nó cứng vô cùng.
"....................." Không biết vì sao, trong đầu Harry liền xuất hiện câu đứng dậy từ nơi mình ngã xuống trong đầu ngay khi vừa nhìn thấy cái hạt giống này.
Tuy rằng hạt giống thì không có biện pháp bóp nát, nhưng cái cối y lấy tới cũng không phải để trưng. Nắm một mớ hạt giống lên, ném vào trong cối, tuỳ tuỳ tiện tiện đập mấy cái liền biến thành bột phấn.
"Được rồi, Potter! Cấm túc của mi hôm nay kết thúc!" Snape tức giận trực tiếp túm cổ áo Harry, một phát ném thẳng ra ngoài.
"..........................." Harry bất đắc dĩ nhìn đôi mắt trừng to của Medusa ngoài cửa.
Cấm túc ngày thứ tư....................
"................" Harry trầm mặc nhìn vảy rồng, thứ này y đã từng mài nhỏ rồi, tuy rằng phải làm đủ mọi thứ mới mài nhỏ được. Y tin tưởng cái vảy rồng này xuất xứ từ một con rồng nào đó, đột nhiên y nhớ Norbert quá a.
"Vẫn như cũ là......................."
"Mài nhỏ, con hiểu." Harry bất đắc dĩ ngồi xuống, cầm lấy cối trực tiếp nện một cú xuống, vảy rồng liền lập tức lõm một lỗ.
"Cấm túc kết thúc..............." Lại lần nữa túm áo Harry vứt ra ngoài, tiếng sập cửa vang vọng khắp hành lang trống trải.
Cấm túc ngày thứ năm....................
"Đây là................." Harry trợn mắt nhìn mớ dược liệu góc văn phòng.
"Nhưng cái này hơi....................." Harry khó xử nói, cho dù là y thì mấy cái này nó cũng hơi..................
"Không có hơi, trò Potter." Trong góc văn phòng đặt mười mấy thùng độc dược, cái này nối tiếp cái kia mém đụng nóc trần nhà.
"...........................Rầm." Nuốt một ngụm nước miếng, Harry nhận mệnh ngồi trên ghế nhỏ xử lý dược liệu, vẫn là mấy loại độc dược tương đối cứng, nhưng chủng loại lại cực kỳ nhiều.
Thẳng đến khi Snape tuyên bố cấm túc kết thúc, Harry vẫn chưa xử lý xong được một phần tư mớ đó.
Trở lại tháp Gryffindor, Harry xụi lơ trên giường, lần đầu tiên chật vật như vậy sau khi thức tỉnh huyết thống.
Cấm túc ngày thứ sáu.................
Vẫn là số lượng dược liệu khổng lồ như cũ, mãi cho đến khi cấm túc kết thúc vẫn còn thừa hơn phân nửa.
Cấm túc ngày thứ bảy....................
Hôm nay Snape cứ như biến thành cầu vồng vậy, tâm trạng cực kỳ tốt, tốt đến mức ngay cả Gryffindor thần kinh thô cũng có thể cảm thấy tâm trạng rất rất tốt của hắn.
Vì để ngày mai không cần thấy nhiều tài liệu độc dược như vậy nữa, Harry liền bùng nổ xử lý mớ dược liệu còn lại. Cho dù y đã thức tỉnh huyết thống rồi vẫn cảm thấy cánh tay cùng lòng bàn tay cực kỳ đau.
Sau khi Harry rời đi, Snape liền nhận được một bức thư.
Ngài Snape tôn kính.
Dược liệu Ngài gửi tới được xử lý cực kỳ tốt, nếu về sau ngài còn có thể cung ứng được một số lượng lớn như vậy nữa, ta hy vọng lần sau cũng có thể hợp tác với ngài.
Thêm nữa, sau này ngài đến cửa hàng độc dược của chúng tôi sẽ được tặng tám tiếng mua sắm thỏa thích, tất cả mọi thứ Ngài mua trong tám tiếng đó sẽ được chúng thôi giảm giá 50%, có thể đặt trước.
Cửa hàng độc dược thằn lằn xanh.
"Sẽ có cơ hội." Snape thích ý uống cà phê, cảm thấy mấy bài luận hôm nay cực kỳ thuận mắt.
Ngày hôm sau, Hogwarts tiểu động vật liền cảm thấy lời phê phá lệ ôn hòa rất nhiều so với bình thường.