Giọng nói của Mạc Thuần Uy âm trầm phát ra từ phía sau khiến cho Hiểu Thiên càng hoảng hốt, cả người trở nên căng thẳng.
Hiểu Thiên cô... đang... tim đang đập thình thịch.
Không ổn rồi. Không ổn rồi.
Cô làm sao có thể mất bình tĩnh như thế nào được. Thật mất mặt quá.
NHận thấy được ánh mắt của Mạc Thuần Uy vẫn đang cau lại và nhìn vào mình thì Hiểu Thiên đứng bật dậy, mang theo cái chăn quấn quanh người rồi bước nhanh vào nhà tắm.
Sau khi đóng cửa nhà tắm lại, Hiểu Thiên dựa lưng vào tấm cửa kính đang đầy hơi nước. Chiếc chăn mỏng đang che chắn trước người cô trơn tuột khỏi tay, rơi xuống nền nhà tắm. Nước trên sàn nhanh chóng thấm ướt cả một vùng chăn mềm mại.
Hiểu Thiên men theo độ trơn của cánh cửa mà trượt người đi xuống, sau đó ngồi xuống nền nhà tắm đang đầy rẫy nước.
Cô ngồi bó gối, hai tay ôm lấy đầu gối, ánh mắt màu xanh lam nhìn vào một khoảng không vô định.
Thôi rồi.
Hai mươi ba năm gìn giữ, hai mươi ba năm trong sạch của cô. Bị tên xấu xa Mạc Thuần Uy kia hủy hoại rồi.
Móng tay Hiểu Thiên cắm sâu vào lòng bàn tay, đáy mắt như phát ra tia lửa điện. Được lắm, đã đến nước này thì đành vậy.
Mím chặt môi, gật mạnh đầu một cái biểu thị cho lòng quyết tâm. Hiểu Thiên đứng dậy đi tới bồn tắm.
******
Trong chiếc bồn tắm rất rộng, nếu nhìn từ xa sẽ có cảm giác như một chiếc giường trắng tinh cao cấp, nhưng khi tới gần mới thấy, "tấm ga trải giường" trắng tinh đó chính là nước hòa trộn với một loại sữa tắm đặc biệt được sáng chế dành riêng cho Mạc Thuần Uy.
Đưa ngón tay thon dài chạm vào bề mặt nước, những gợn sóng khẽ động, từ một tâm vòng tròn nhỏ lan rộng ra thành vô vàn những vòng tròn khác lớn hơn rồi va vào thành bồn tắm.
Sự va chạm khiến cho mùi hương của sữa tắm càng trở nên nồng đậm hơn.
Thơm quá, mùi hoa linh lan xinh đẹp mà thuần khiết, nhẹ nhàng mà lan tỏa. Mùi này... thơm hơn cả sữa tắm của cô đang dùng. Tuy đều cùng là mùi của hoa linh lan nhưng loại sữa tắm này lại dịu nhẹ hơn nhưng dường như cũng là nồng đậm hơn. Thật
Tuyệt quá. Ai có thể tinh chiết ra loại sữa tắm tuyệt vời này vậy?
Cô và Huyền Dao đã từng hợp tác tìm ra phương pháp giữ nguyên mùi tự nhiên của hoa linh lan mà chiết tinh ra sữa tắm của cô hiện thời. Chỉ là nó vẫn thua xa loại sữa tắm này.
Nhắm nhẹ mắt, hít sâu vào một hơi. Hiểu Thiên miệng mỉm cười bước chân vào bên trong bồn tắm.
Làn da non mềm tiếp xúc với độ ấm của làn nước khiến cho toàn thân Hiểu Thiên nổi lên một cảm giác thoái mái khó tả.
A... sau khi ngâm hoàn toàn thân mình ở trong bồn, Hiểu Thiên dựa lưng vào thành bồn tắm, giơ tay ra nghịch nước. Ánh mắt lộ ra nét trẻ con.
Từ khi có ý thức, cô đã rất thích tắm bồn và nghịch nước. Sữa tắm luôn phải là mùi hương của hoa linh lan.
Sau khi nghịch nước chán chê, Hiểu Thiên lúc này mới đưa mắt nhìn quanh căn phòng để đánh giá.
Trần nhà cao, đèn chùm hoa lệ đặt ở giữa trần nhà, tỏa ra ánh sáng lung linh.
Diện tích phòng tắm vô cùng rộng, ở phía bức tường đối diện là một chiếc TV với màn hình rất lớn. Nhìn qua có thể đoán đây là loại điện tử tân tiến. Nhưng mà không có điều khiển, hẳn là chiếc TV này sẽ hoạt động dựa theo cảm biến điện từ.
Và nhìn qua dường như chiếc TV này không hề có lấy một nút bấm hay điều khiển nào, nhưng với đôi mắt này, Hiểu Thiên vừa nhìn lướt qua đã cảm thấy có gì đó khác thườngở phía bên dưới góc trái.
Nếu cô đoán không nhầm thì nếu sờ vào đó, sẽ có một cảm ứng điện từ hiện ra, đó chắc chắn là một thứ gì đó... chứa đựng bí mật.
Bên cạnh bồn tắm là một chiếc bồn rửa được làm từ đá hoa cương onixo mà xanh biển nhạt. Chiếc bồn rửa này có hai ngăn kéo. Hiểu Thiên thử mở ra một ngăn kéo, không có gì. Mở ra ngăn kéo thứ hai, có một quyển sổ nhỏ được khóa bằng mật mã.
NHìn có vẻ như đã khá cũ.
Lòng hiếu kỳ trong cô bỗng nổi lên. Lấy kinh nghiệm là một sát thủ, Hiểu Thiên cần phải có các giác quan vô cùng nhạy bén. Đó là thính giác, thị giác, xúc giác, khứu giác và vị giác.
Là một sát thủ, những yếu tố về giác quan đều phải vượt trội hơn người bình thường ít nhất là sáu mươi lăm lần. NHưng đối với một Vô Sát, thì nó tất nhiên phải hơn hẳn.
Cô rất tự tin về điều đó, nên cô không hề nghi ngờ về việc là cô sẽ đọc được quyển sổ này, chỉ là thính giác vẫn rất chuyên chú về hành động của người đàn ông ở bên ngoài.
Vẫn không thấy có động tĩnh gì ngoài tiếng thở đều, và rất ổn định. Tiếng thở cũng ở cùng một tần độ âm thanh, có nghĩa là Mạc Thuần Uy thật sự không di chuyển.
Ok. Chỉ cần cẩn thận chú ý một chút thì sẽ không bị anh ta phát hiện.
Mạc Thuần Uy? Sổ có mã khóa?
Có khi nào cô sẽ nắm được điểm yếu của anh, hay ít nhất là một chút thông tin về người phụ nữ kia, như thế thì cô có thể đường đường chính chính khiến anh phải tìm hiểu về thân phận của mình.
Ngón tay thon dài rời khỏi mép đá hoa cương lạnh lẽo, chậm chậm đưa tới gần quyển sổ ở trong ngăn kéo kia.