Huyết Vực Mê Đồ

Chương 64: Chiến dịch trong rừng



Trận tuyết này đổ xuống một chút chính là một ngày một đêm, tối ngày hôm sau, Sera có chút lo lắng, "Tuyết lớn như vậy, vị lão vu bà kia còn có thể ra cửa hay không?"

"Không biết, cho nên muốn đi xem." Jonas vỗ vỗ gương mặt cậu, "Ngươi lưu lại nơi này, được không? Bên ngoài rất lạnh."

"Không tốt!" Sera một ngụm cự tuyệt.

"Được rồi." Biết tính tiểu tình nhân của mình, Jonas cũng không tính lại tiếp tục khuyên bảo nữa, "Vậy thay quần áo, xuất phát."

"Nếu có thể mặc váy phồng thì tốt rồi." Sera tiếc nuối thở dài, "Kéo đuôi váy thật dài đi ở trên nền tuyết, nhất định đặc biệt hoa lệ!"

Jonas tự động xem nhẹ những lời này.

Ngôi nhà lão vu bà ở cạnh nội thành, không lớn cũng không nhỏ, thậm chí còn rất tinh xảo.

"Là mới tu sửa lại." Jonas nói, "Bốn phía phòng ốc thậm chí cả cỏ xanh cũng chưa mọc nhiều."

"Cùng những căn nhà còn lại không hợp nhau." Sera nhìn xung quanh, ở một nơi toàn những căn nhà xám cũ, gian nhà màu đỏ rất đáng chú ý.

"Là người tiếp tế đồ ăn làm?" Sera suy đoán.

Jonas cười cười, không nói gì.

"Ngươi lại nghĩ tới cái gì?" Sera quá quen thuộc Jonas, mỗi vẻ mặt của hắn, đều đại biểu ý nghĩa bất đồng.

Jonas ra dấu im lặng.

Cửa nhà gỗ kẽo kẹt mở ra, lão vu bà khoác áo choàng thật dày, chống quải trượng đi ra.

Bốn phía yên tĩnh một mảnh, chỉ có cuồng phong cuốn lên bạo tuyết.

Ở trên đường nhỏ lát đá, mụ phù thủy đi thật gian khổ, dấu chân nhợt nhạt chỉ trong mấy phút đồng hồ, lại bị truyết bay đầy trời một lần nữa bao trùm, nhìn không ra một chút dấu vết.

Jonas cùng Sera tay trong tay, trong kết giới đi theo nàng.

Xuyên qua nhà cửa san sát, khu chợ yên tĩnh, những mảnh ruộng hoang vu, cuối cùng rốt cuộc tới một khu rừng rậm.

Lão vu bà ngồi dựa một thân cây nghỉ ngơi, tựa hồ đi có chút mệt.

"Đưa chút đồ ăn mà thôi, vì sao phải đi xa như vậy?" Sera khó hiểu.

"Bởi vì mục đích của đối phương, căn bản không phải là tiếp tế mụ phù thủy." Jonas ôm bờ vai của cậu.

"Đó là vì cái gì?" Sera hỏi.

"Chúng ta." Jonas nói.

"Chúng ta?" Sera trừng lớn đôi mắt.

"Nếu mụ phù thủy thật sự biết cái gì, đã sớm bị Prune Tucker giết chết." Jonas nói, "Nàng căn bản là vô dụng."

"Vậy ngươi còn theo lại đây!" Sera oán giận.

"Một mụ phù thủy cư nhiên có thể mang theo lưỡi hái, đi tới khu chợ khoảng cách xa như vậy, cảm xúc kịch liệt muốn giết ngươi, bản thân đã rất kỳ quái." Jonas nói, "Hơn nữa ta hỏi qua mọi người trong chợ ngày hôm đó, xác định nàng không phải từ cửa chợ tiến vào."

"Ngươi hoài nghi nàng bị người dùng ma pháp thuấn di đến quảng trường?" Sera hỏi.

"Không sai." Jonas gật đầu.

"Mục đích là gì?" Sera thấy có chút vòng vo.

"Mang chúng ta tới nơi này." Jonas trả lời.

"Cho nên đây là bẫy rập?!" Sera nhăn mày.

"90%, đúng." Jonas nói.

"Vậy ngươi còn tới!" Sera bất mãn, nghĩ nghĩ lại cảm thấy tựa hồ còn rất ngầu.

"Dùng mụ phù thủy hấp dẫn chú ý của chúng ta, dùng quan hệ của nàng với Kim Kiều Kiều Kiều, lại cố ý tu sửa nhà mới, nửa đêm đưa nàng đồ ăn, đơn giản là muốn chúng ta cho rằng nàng rất đặc biệt." Jonas xoa xoa đầu cậu, "Nhưng ta nguyện ý theo hắn diễn, chỉ có như vậy mới có thể đem hắn dẫn ra, đạt được mục đích của chúng ta lần này."

Từ trong rừng đột nhiên bay ra một con quạ đen, treo trên cổ một rổ đồ ăn.

Mụ phù thủy tiếp nhận, thành kính và cung kính khom lưng với rừng cây, sau đó xoay người tập tễnh rời đi.

Jonas cùng Sera tay trong tay, đi đến hướng quạ đen bay tới.

"Có sợ không?" Jonas hỏi.

"Sợ!" Sera nhíu mày, chán ghét run run tay áo, "Ta ghét trùng tuyết bay tới bay lui! Thật ghê tởm!"

"Vậy tìm cách, làm hắn nhanh chóng xuất hiện." Jonas dừng lại bước chân, nhẹ nhàng nâng cao cằm cậu.

Sera rất phối hợp nhắm mắt lại, hơn nữa đem ẩn thân kết giới quanh người loại bỏ.

Hôn môi nóng bỏng ẩn chứa tình cảm mãnh liệt, Sera hôn sâu triền miên, hơn nữa còn vô tình rên rỉ ra tiếng.

"Tiểu yêu tinh." Jonas khẽ cắn môi dưới của cậu, "Không được phát ra loại thanh âm này cho người khác nghe."

Sera càng trầm trọng thêm, quỳ trên mặt đất cởi dây lưng hắn, hơn nữa khiêu khích liếm môi dưới.

Trong rừng nháy mắt bắn ra vô số mũi tên sáng trắng, Jonas sớm có phòng bị xách Sera lên, dùng kết giới cách trở những công kích đó.

"Ai nha còn chưa liếm được." Sera tiếc nuối.

"Xuất hiện đi." Jonas lạnh lùng nói.

Lá cây rung động, Prune Tucker chậm rãi đi ra, sắc mặt cay nghiệt, phía sau đi theo một đội Đại vu sư.

"Nguyên lai các ngươi thích nửa đêm tổ đội đưa đồ ăn cho người nghèo." Sera tán thưởng, "Nhân phẩm thật là tốt."

"Để lại hắn, ta sẽ thả ngươi đi." Prune Tucker nhìn Jonas.

"Loại lời thoại này quá cũ kỹ." Sera ghét bỏ, "Ta cho rằng ngươi sẽ dạo đầu đọc một đoạn thơ tình diễn cảm."

Chân mày Prune Tucker rối rắm nhảy một chút.

"Đem Huyết Tinh Thạch cùng Ám Linh giao ra đây." Jonas đối diện với hắn.

"Oa, những lời này thật ngầu!" Sera che mặt lại, "Ta thật cảm động."

Prune Tucker cơ hồ muốn rống giận, những lời này rốt cuộc ngầu chỗ nào?!

Quạ đen dừng ở đầu vai hắn, thấp giọng kêu một tiếng.

Prune Tucker khôi phục thần trí, phẫn nộ nhìn hai người.

"Ngươi căn bản là không yêu ta." Sera đột nhiên nói.

"Ta yêu ngươi còn chưa đủ?!" Prune Tucker rít gào, "Ta sắp vì ngươi mà phát điên!"

"Vậy đem Huyết Tinh Thạch trả lại cho ta, chứng minh ngươi kiên trinh không đổi với tình yêu." Sera duỗi tay.

"Trừ phi ngươi nguyện ý gả cho ta." Prune Tucker không mắc mưu.

"Ngươi sẽ không đem sinh mệnh thạch của ta...... bóp nát rồi?" Sắc mặt Sera tái nhợt.

"Đương nhiên không có!" Prune Tucker trừng cậu.

"Ta không muốn chết!" Sera khóc lóc nhào vào ôm ấp của Jonas, "Chân ái, mau mau cứu ta! Không có sinh mệnh thạch, ta sẽ yếu ớt mà chết!"

"Ngươi đủ rồi!" Prune Tucker tùy tay giơ lên, trong không trung lập tức tạo ra ảo ảnh ―― nửa viên đá quý mỹ lệ màu đỏ đang lấp lánh sáng lên, phía dưới có một ít vầng sáng màu lam khó thấy, đang chớp nháy tần suất cao, "Nó hiện tại rất hoàn chỉnh!"

"Nhưng ngươi vừa mới dùng mũi tên mai phục bắn ta!" Sera lại tìm lý do, "Cho nên vẫn không yêu ta."

"Kia chỉ gây thương tổn với tộc Ám Linh!" Prune Tucker rít gào, "Ngươi câm miệng! Không được nói nữa!"

"Hóa ra ngươi không thích thanh âm ta như chim sơn ca." Sera thương tâm.

...... Prune Tucker ở trong lòng liều mạng nhắc nhở mình, không thể tức giận, không thể điên cuồng, không thể mất đi lý trí!

Mấy Đại vu sư đứng ra, đôi mắt phát ra sáng sáng xanh lục sâu kín.

"Một ngàn năm trước, chính là những người này giết ngươi." Prune Tucker cười lạnh, "Qua một ngàn năm, ma pháp bọn họ càng tịnh tiến, mà ngươi thì sao? Ám Linh vương điện hạ."

Jonas chậm rãi mở ba đôi cánh phía sau.

Sera liều mạng ở trên cọ khuôn mặt hắn.

"Làm thịt hắn!" Prune Tucker rống giận.

Trong miệng vu sư niệm chú ngữ, quanh thân hiện lên ánh sáng màu xanh lá, cùng sương mù xanh lục trong rừng nối thành một mảnh.

Jonas nháy mắt hiểu rõ, vì sao Prune Tucker muốn mang mình tới nơi này ―― phiến rừng cây này bị các loại thi thể cùng máu tươi tẩm bổ tưới thẫm, có được năng lượng hắc ám nhất, có thể khiến năng lực nguyền rủa của Vu sư nháy mắt nhân gấp bội.

Ma pháp công kích thật lớn chính diện đánh lại, Jonas mang theo Sera lắc mình né tránh, triệu hồi trong tay thanh kiếm đen.

"Không biết tự lượng sức mình." Prune Tucker cười lạnh, "Dựa vào linh hồn tàn khuyết không đầy đủ, còn vọng tưởng thắng ta."

Chân trời sáng lên một vầng sáng, như tia chớp mỏng manh.

"Sami Keener?" Prune Tucker quả thực muốn cười, "Ta chưa bao giờ biết, ma pháp của Đại Thiên Sứ Thần giới giống như món đồ chơi, thật là đáng yêu."

"Kia không phải tia chớp của Semi." Sera hảo tâm nhắc nhở, "Đó là đèn flash."

"Đèn flash?" Prune Tucker khó hiểu.

"Ta thật sự không nghĩ, hắn dám dưới loại tình huống này mang theo nhiếp ảnh gia!" Sera quay đầu nhìn Jonas oán giận.

Khóe miệng Jonas giương lên.

Prune Tucker có chút nghi hoặc, nhưng hắn nhanh chóng biết nguyên nhân, bởi vì từ chân trời bay tới một con...... hỏa phượng hoàng hoa lệ?

Cơ hồ trong nháy mắt, một tầng vải sáng nhấp nháy dừng ở trước mắt.

"Nga! Đó là áo choàng của ta!" Không trung truyền đến thanh âm của Ivan.

Sera âm thầm nắm tay! Bảo ngươi hư hỏng thật không sai!

Huyết tộc vương từ trên trời giáng xuống, trang phục lộng lẫy trước sau như một.

"Ngươi?" Prune Tucker khiếp sợ. Kết giới phòng ngự bốn phía Vu Yêu Quốc so với mê cung còn phức tạp hơn, hắn vậy mà có thể tiến vào mà mình không chút nào cảm thấy.

"Nơi này cùng khí chất của ta một chút cũng không xứng." Ivan nhìn Sera, "Nhưng thật ra rất phối hợp với ngươi."

"Ngươi câm miệng câm miệng!" Sera bất mãn đánh trả, "Ngươi mới xứng với nơi này, mảnh đất chết!"

"Những người còn lại đâu?" Jonas hỏi hắn.

Prune Tucker sửng sốt, những người còn lại?

Hướng khác trong rừng, nháy mắt bay ra mấy thân ảnh.

Trừ Sami Keener, còn có Lê Tư Đặc cùng Tây Mặc.

"Ta thật cảm động!" Nước mắt Sera ào ào.

"Rất ngạc nhiên chúng ta có thể xuyên qua kết giới đi?" Ivan phong tình vạn chủng, nháy mắt với Prune Tucker, "Nếu ngươi thừa nhận ta mỹ lệ hơn Sera, ta sẽ nói cho ngươi nguyên nhân."

Sera chán ghét, "Ngươi quả nhiên không có hạn cuối, đối với gương mặt này cũng có thể có hứng."

Tây Mặc giơ tay giáng xuống kết giới, cách trở rừng cây cùng bên ngoài liên hệ.

"Đê tiện!" Prune Tucker từ kẽ răng rít từng chữ.

Thêm sức chiến đấu của vài người này, phần thắng của mình cơ hồ bằng không. Hơn nữa đêm nay tuy mang theo quân đội, nhưng sức chiến đấu chỉ đủ ứng phó một nửa bọn họ.

"Chẳng lẽ ngươi cảm thấy Ma Vương hẳn là rất chính nghĩa?" Sera khinh bỉ nhìn hắn, "Chúng ta tất cả mọi người lấy đê tiện làm vinh quang!"

Sắc mặt Sami Keener có chút khó coi, nhưng vẫn nhịn xuống.

"Cho dù các ngươi giết ta, cũng không có khả năng lấy được Huyết Tinh Thạch!" Prune Tucker bày ra chiêu bài cuối.

"Nơi này giao cho các ngươi." Jonas bế Sera lên, hướng ngoài bìa rừng bay đi.

"Kẻ nhát gan!" Prune Tucker rống giận.

"Quả thực ngu không có thuốc nào cứu được, ta đoán ngươi đến bây giờ còn chưa nghĩ thông suốt." Tay phải Ivan vung lên, vứt bỏ áo khoác lễ phục, "Cùng lên đi, ta còn muốn trở về tham gia dạ hội chiêu đãi ký giả."

Dạ hội chiêu đãi ký giả? Lê Tư Đặc trên mặt có chút khó hiểu, Tây Mặc chủ động thay hắn giải thích, "Trước khi xuất phát, Ivan cũng đã dự định lên trang nhất toàn bộ báo chí Ma giới."

"Hắn muốn trải qua sinh nhật thứ mười tám trong năm nay?" Lê Tư Đặc hỏi.

"Là mười chín, chủ đề là ' ta so với manh manh càng phấn hồng hơn '."

Tây Mặc ở lòng bàn tay ngưng kết ma pháp công kích, nghiến răng nghiến lợi nói, "Kỳ thật so với đối phó Prune Tucker, ta nguyện ý đem cái này ném lên mặt hắn."

Trong rừng cây vang lên tiếng nổ mạnh, kết giới cũng hơi rung động.

"Không có việc gì chứ?" Sera có chút lo lắng quay đầu lại.

"Đương nhiên không có việc gì." Jonas cùng cậu lao ra khỏi kết giới, "Chúng ta đến núi A Mang!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.