Đánh giá của Chrollo về Du Quai: an toàn và nguy hiểm.
Anh cho rằng kỹ năng ẩn nấp của anh đã là khá tốt, nhưng vẫn bị Du Quai phát hiện. Nhưng càng ngạc nhiên hơn là, đối với hành vi theo dõi mà được coi là sự khiêu khích này, Du Quai lại hoàn toàn không có phản ứng tiêu cực gì. Trừ lúc cướp thức ăn, Chrollo chưa từng thấy Du Quai chủ động gây chiến bao giờ, điều này khiến hắn không hiểu được cách chiến đấu và tư duy của Du Quai.
Hay nói cách khác là không thể lường trước được điều gì. Nó không chủ động tấn công, nhưng cũng có thể lấy mạng bất cứ lúc nào. Quan trong nhất là với tốc độ và lực công kích của Du Quai, Chrollo không dám chắc mình có thể tránh thoát.
Cho nên khi muốn làm quen, Chrollo không đi gặp Du Quai trước. So sánh với nó, Feitan dù nóng tính nhưng dễ tiếp cận hơn.
Feitan bắt được người của Khu trưởng khu 10, Chrollo thấy Feitan đang tra khảo nạn nhân, mà thành phần nguy hiểm nhất là Du Quai lại vừa ra khỏi nhà, liền dẫn Machi và Pakunoda đi vào.
Là một công dân bình thường của Khu 10, hơn nữa lại còn đang là một đứa trẻ, dù lợi hại đến mấy mà bỗng nhiên nghe thấy Khu trưởng – người có quyền lực tối cao – lại muốn đối phó với mình, hẳn cậu ta sẽ mất bình tĩnh chứ. Chrollo muốn dựa vào trí thông minh của mình để nói chuyện với Feitan và lấy được sự tin tưởng của hắn.
Ai dè vừa vào đến cửa đã bị tấn công, Chrollo cho rằng Feitan bị tin tức đó tạo áp lực quá lớn. Sau khi thể hiện thực lực của mình, Chrollo hỏi:" Cậu định làm gì với chuyện Khu trưởng?"
Biểu hiện của Feitan không hề tức giận hay sợ hãi như hắn vốn tưởng, mà là nhếch mi ngạc nhiên hỏi lại :" Chuyện Khu trưởng gì?"
"......... Những kẻ tấn công và theo dõi cậu mấy ngày nay là do Khu trưởng sai phái, cậu không biết sao?" Chrollo nhạc nhiên, đồng thời có hơi thất vọng. Dù không phải ai cũng biết tra tấn, nhưng thế này có kém quá không? Đã bắt được rồi mà còn tra khảo không ra?
"........." Hiển nhiên Feitan cũng hiểu ánh nhìn trong mắt hắn, gân xanh trên trán giật giật, trầm mặt nói :" Đó là vấn đề của bọn ta, ngươi có mục đích gì?"
Chrollo lắc đầu cười :"Không phải là vấn đề của các cậu mà là của mình cậu. Theo quan sát của tôi thì có vẻ đồng bạn của cậu có chút thiếu sót về đầu óc......." Thấy Feitan cảnh giác nheo mắt lại, Chrollo mỉm cười, " Nếu tôi là Khu trưởng, thay bằng thu phục cả hai người, tại sao không gϊếŧ cậu, rồi thu phục người còn lại nghe theo. Cậu nghĩ sao?"
"..........!!"
Dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật đúng là vậy. Chỉ cần gϊếŧ hắn là sẽ có được Du Quai. Tính cách Du Quai dễ hiểu, bất cứ ai chỉ cần quan sát một chút là phát hiện được ngay. Lão chủ hàng vũ khí không ít lần ghen tị nói hắn thật may mắn kiếm được một đồng bạn tốt như vậy.
Lừa Du Quai thì dễ như trở bàn tay, nếu không nó đã chẳng bị lừa bắt không biết bao nhiêu lần kể cả sau khi hai người thành đồng bạn.
Tất cả chỉ vì nhận định sâu đậm của Du Quai về đồng bạn, mà Feitan là đồng bạn đầu tiên của nó nên Du Quai mới chỉ nghe lời một mình hắn và ở bên hắn.
Khu trưởng muốn có Du Quai chỉ cần gϊếŧ Feitan là xong, sau đó giao hung thủ cho Du Quai báo thù, xong chuyện dụ dỗ lừa gạt vài câu, Du Quai chắc chắn sẽ đi theo hắn.
Nghĩ tới đó, Feitan tức nghiến răng, tay nắm chặt, nhìn Chrollo :" Mục đích của ngươi là gì?"
Chrollo mỉm cười :"Tôi hy vọng chúng ta trở thành đồng bạn."
Feitan nheo mắt :" Làm sao ngươi dám chắc Khu trưởng sẽ không xử lý cả các ngươi luôn."
Chrollo nhếch môi, đôi mắt đen láy phủ một lớp bóng ma u ám, "Không ai có thể cướp bất cứ gì từ tay tôi."
Feitan cười lạnh :"Vậy thì thử xem, nếu đến lúc đó mà các ngươi vẫn sống sót thì ta sẽ chấp nhận các ngươi."
"Vậy tôi xin chính thức giới thiệu lại. Tôi là Chrollo Lucilfer."
"Ta là Feitan."
"Pakunoda."
"Machi."
Khi Du Quai về nhà, thấy có thêm mấy người trong nhà. Nó không quan tâm, cầm bánh mì chạy lại chỗ Feitan, thấy hắn đang chơi game, nói :" Feitan, quần áo bị bẩn." Không hiểu vì sao bỗng có mấy nhóm người tấn công, lại còn mang theo lưới sắt định bắt nó. Du Quai gϊếŧ hết chúng, nhưng quần áo lại bẩn. Ấy vậy, về nhà nó lại chẳng biết mà kể chuyện quan trọng như vậy cho Feitan mà chỉ biết đòi thay quần áo.
Feitan lườm Du Quai, véo má nó :" Ngu ngốc, sao mà không biết tự thay đi hả."
Suốt ngày bị nhãi con này làm cho tức gần chết, mỗi ngày phải thay đồ cho nó, chăm cho nó, bây giờ vì nó mà Khu trưởng muốn gϊếŧ hắn. Nhưng từ đầu tới cuối, Feitan không hề nghĩ tới việc rời bỏ Du Quai.
Nếu là người khác, ắt hẳn sẽ khuyên Feitan : Không cần thiết đến vậy, bỏ nó đi, cậu vẫn có thể tìm được đồng bạn mới.
Nhưng....... Feitan nheo mắt.
Không ai có thể cướp đi bất cứ thứ gì từ tay hắn!
Lại bị Feitan mắng, Du Quai không để tâm, chớp chớp mắt, đưa bánh cho hắn, " Em đi tắm." Nó đứng dậy, xoay người thì thấy một người vẫn luôn ngồi đó nhìn hắn đầy hứng thú.
"Xin chào, tôi là Chrollo Lucilfer."
"Xin chào, em là Du Quai." Nó lễ phép trả lời, rồi nhảy lên tầng hai đi tắm, cũng chẳng biết mời Chrollo ăn bánh mì. Đãi khách ấy hả, Du Quai biết chào hỏi đã là giỏi lắm rồi.
Tắm xong, ôm quần áo xuống chỗ Feitan, bị hắn mắng ngốc rồi mặc đồ cho. Feitan ăn hai cái bánh, còn lại để dành cho Du Quai. Du Quai ngồi xuống cạnh hắn gặm gặm.
Nó vừa cắn một miếng, bỗng ngửi thấy mùi thơm. Du Quai quay sang, thấy một thiếu nữ bưng nồi ra :" Chrollo, cơm chín....."
Bóng Du Quai chợt chớp lên chỉ còn tàn ảnh, thanh kiếm trong tay đã kề cổ thiếu nữ. Trước khi kiếm của nó cắt qua cổ cô, một con dao đã chặn lại nó. Trán Chrollo nhỏ xuống một giọt mồ hôi, nhìn Pakunoda, người đang đờ ra vì hoảng sợ, rồi cẩn thận quay sang phía Du Quai :"Cậu muốn gì?"
Du Quai nghiêng đầu sang một bên, nói:"Em đói."