[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 67: Nguyền rủa



Ngu Đạt bị Snape lôi kéo cánh tay bước nhanh trên hành lang của Hogwarts, cậu không thể không nhanh hơn cước bộ mới có thể theo kịp bước chân của Snape.

Cho dù là bị tha đi chật vật như vậy, Ngu Đạt cũng để ra tâm trí mở khung đoàn đội ra.

Sau lần tổ đội lần trước, cậu cũng không có giải tán đội ngũ, chẳng qua là đem tiểu đội biến thành đoàn đội có tối đa 40 người, bản thân cậu là lãnh tụ của đoàn đội, tự nhiên là có thể điều động trình tự của các đội viên khác. Vì thế, Ngu Đạt liền đem ba người khác điều đến một cái đội ngũ khác, mà tiểu đội của cậu cũng chỉ dư lại chính mình cùng Snape mà thôi. Kiểu ôm ấp tình cảm quỷ bí này làm Ngu Đạt âm thầm hưng phấn vài ngày liền.

Ngu Đạt tìm được tên của Dumbledore, đem cụ kéo dài tới đội ngũ của mình, cậu lập tức liền phát giác, phía dưới tên của Dumbledore xuất hiện một cái trạng thái xấu, mà máu của cụ điều cũng đang không ngừng giảm bớt.

Snape kéo Ngu Đạt đứng ở bên ngoài phòng hiệu trưởng, hắn mặt không đổi sắc phun ra khẩu lệnh, thủ vệ quái thú lập tức nhảy tới một bên.

Ngu Đạt đi theo Snape đi vào văn phòng Dumbledore.

Sắc mặt Dumbledore thực tái nhợt, cụ nguyên bản tuy lớn tuổi nhưng làn da vẫn còn hồng hào mang theo sắc thái khỏe mạnh nhưng nay đã tiêu thất.

Cụ hướng về phía Ngu Đạt giơ lên tay: “Một ngày tốt lành, Y Đạt.”

Ngu Đạt nhìn cái bộ dáng này của cụ, trong lòng khổ sở đồng thời có một cỗ tử lửa giận trực tiếp liền đã khống chế cậu.

“Ta nói cái gì rồi?” Ngu Đạt thấp giọng gào thét, “Ngài đã là lão nhân đã hơn một trăm tuổi, có thể hay không không cần tự cho là đúng cho rằng mình là một tiểu tử tuổi trẻ cường tráng! Có chuyện gì liền không thể tìm người cùng ngài đi làm, không cần phải chính mình tự thân vận động?!”

Dumbledore miễn cưỡng cong lên khóe môi, lộ ra một nụ cười khổ: “Cậu nói đúng, lần này ta đúng là bất cẩn.”

“Lần này?” Ngu Đạt cười lạnh, “Ngài còn muốn có tiếp theo?”

Dumbledore sáng suốt không tiếp tục cái đề tài này, cụ hướng về phía Snape gật đầu: “Cám ơn cậu giúp ta gọi tới Y Đạt.”

Snape thần sắc lãnh đạm ôm cánh tay, không để ý tới cụ, hắn quay đầu đối với Ngu Đạt đang sinh khí, nói rằng: “Xem ngài ấy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Dumbledore ngoan ngoãn vươn ra tay phải cháy đen như bị nướng..

Ngu Đạt cau mày, nhịn xuống cảm giác ghê tởm bốc lên khi nhìn thấy cảnh tượng bi thảm này.

“Ta dùng độc dược đem cái nguyền rủa này áp chế ở tại cánh tay kia.” Snape đứng ở bên cạnh cậu, cùng cậu đồng thời cúi đầu ngưng mắt nhìn cái tay cháy đen kia.

Ngu Đạt hít mạnh một hơi, chăm chú nhìn thuyết minh ở dưới cột tên của Dumbledore.

Lệ hồn quấn quanh: mảnh nhỏ linh hồn không cam lòng chết đi dùng tà ã hắc ma pháp nguyền rủa người phá hủy trường sinh linh giá, đến từ nhẫn của Marvolo • Gaunts.

Tuy rằng không có thuyết minh càng thêm kỹ càng tỉ mỉ, nhưng là ở dưới cái ký hiệu nguyền rủa này có một cái thời gian đan đếm ngược. Khi thời gian đếm ngược kết thúc, chính là thời điểm Dumbledore tử vong.

“Đây là một cái nguyền rủa.” Ngu Đạt thanh âm không xong nói.

“Ta nghĩ đúng vậy.” Dumbledore động một cái ngón tay, nói.

“Đây là một nguyền rủa! Vì cái gì không là ma pháp hoặc là cái gì bệnh tật linh tinh!” Ngu Đạt thống khổ trảo tóc, “Ta là một cái mục sư, ta chỉ có thể giải trừ ma pháp hoặc là bệnh tật mà thôi!”

“Y Đạt.” Dumbledore đứng lên, cụ đi qua cái bàn rộng, dùng cái tay vẫn còn khỏe mạnh chụp lên bả vai của cậu: ” thoải mái một chút.”

“Ngài bảo ta thoải mái một chút.” Ngu Đạt ngẩng đầu lên, bất khả tư nghị nhìn cụ “Ta giải trừ không được cái này nguyền rủa, mà hắn chỉ có thể áp chế một năm, đến lúc đó nguyền rủa liền sẽ bộc phát lấy mạng của ngài! Ngài muốn chết, còn bảo ta thả lỏng một chút?”

“Ta già rồi, chung quy là muốn chết.” Dumbledore trấn an hướng cậu mỉm cười, “Tử vong bất quá là bắt đầu một cuộc lữ hành càng vĩ đại mà thôi, không có gì đáng sợ.”

Dumbledore thoải mái ngoài dự đoán, làm Ngu Đạt bình tĩnh trở lại.

Snape lông mày nhíu một chút, vốn là hắn còn tưởng rằng Ngu Đạt có thể có biện pháp nào.

Ngu Đạt nhấp nháy môi, cậu quay đầu nhìn Snape nói rằng: “Chẳng lẽ độc dược thật sự không thể giải trừ loại này nguyền rủa?”

“Ta đã nghĩ hết biện pháp.” Snape lắc đầu.

“Như vậy chuyên môn nghiên cứu chế tạo độc dược mới cũng không thể được?” Ngu Đạt thật sự không cam lòng mắt mở trừng trừng nhìn sinh mệnh của Dumbledore đảo ngược, mà cậu lại chỉ có thể bó tay không biện pháp.

Snape đứng ở nơi đó, lẳng lặng suy tư, sau đó hắn nói: “Hiện nay không có vật chất ma pháp nào có khả năng giải trừ loại nguyền rủa này.”

“Vật chất ma pháp?” Ánh mắt Ngu Đạt sáng lên, sau đó cậu bắt đầu lấy các loại đồ vật từ trong ba lô của mình ra “Chỗ này của em còn có một ít dược tề cùng thảo dược mang đến từ cái thế giới kia, thậm chí bảo thạch, còn có một ít nấu nướng tài liệu…”

Ngu Đạt đem tất cả các đồ vật trừ bỏ trang bị ở trong ba lô tất cả đều lấy ra. Nơi này ngoài các loại dược tề tăng thuộc tính, còn có thực vật, còn có các loại bảo thạch đã cắt ra nhưng vẫn chưa sử dụng.

Snape cùng Dumbledore bị cậu lấy ra một đống đồ vật mà há hốc cả mồm, mà Ngu Đạt chống tay vào cái bàn bên cạnh nói: “Bên trong ngân hàng của em còn có, mấy thứ này có đủ hay không nghiên cứu độc dược mới?”

Snape ánh mắt khác thường nhìn Ngu Đạt một cái, chậm rãi nói: “Không biết, muốn thử mới biết được.”

Đáp án của Snape không là thực xác định, nhưng là có ít nhất một đường hy vọng. Điều này làm cho Ngu Đạt nhả ra khí, phải biết Dumbledore chính là thủ lĩnh của hội Phượng Hoàng, cậu thật sự không biết nếu như không có Dumbledore bọn họ nên làm cái gì bây giờ. Tuy rằng cậu đã biết thế giới này là Harry Potter, nhưng là cậu cũng chưa từng nghĩ đến việc chưa tới giây phút cuối cùng nhân vật mang tính cờ hiệu này sẽ ngã xuống. Đây không phù hợp với định luật của các câu chuyện thuộc thể loại này,cậu sợ hãi bởi vì sự xuất hiện của cậu liền phá vỡ quỹ đạo vốn có của thế giới này, dẫn đến cuối cùngnhững người bên phía Harry Potter ngược lại là thất bại để cho Voldemort giết.

Dumbledore mang theo Ngu Đạt tự mình đi một chuyến Gringotts, Ngu Đạt lúc trước vì làm làm bộ cũng tìm yêu tinh mở một cái tài khoản Gringotts, sau đó cái tài khoản này cũng chỉ gửi một ít kim tệ, những thứ khác cái gì cũng không có.

Hiện tại bởi vì đem cửa hàng giao cho Barlett • Lynn xử lý, mỗi một đoạn thời gian, hắn sẽ đem tiền lãi cho vào tài khoản của Ngu, cho nên kim tệ dự trữ bên trong kim khố của Ngu Đạt dưới thời điểm cậu không biết lại gia tăng.

Ngu Đạt lần này đến Gringotts không phải vì tiến vào kim khố, mà là ngân hàng ở bên trong trò chơi, tùy tiện gọi một cái yêu tinh làm việc ở bên trong ngân hàng là có thể mở ra khung giao dịnh này.

Kho hàng của Ngu Đạt chứa đựng đồ vật còn nhiều hơn ba lô mang theo người. Cậu nghiêm túc đem mỗi loại đồ vật có khả năng sẽ dùng được gói gọn vào trong một nhóm, thậm chí một ít vật liệu phụ ma cậu cũng không có buông tha.

Dumbledore yêu cầu hai người không cần đem việc cụ trúng nguyền rủa để lộ cho bất cứ người nào biết, Ngu Đạt cùng Snape đều đáp ứng.

Hai người biết, chuyện này cho dù là người khác biết cũng không có bất luận trợ giúp nào, thậm chí còn sẽ khiến cho mọi người trở nên khủng hoảng.

Vì có thể có một không gian yên tĩnh không bị quấy rầy, Ngu Đạt lấy cớ ly khai số 12 quảng trường Grimmauld.

Cậu mua một ngôi nhà trống ở thôn Hogsmeade thôn cái kia, mà Snape trở thành người giữ bí mật của cậu.

Căn nhà không này là một ngôi nhà nhỏ hai tầng, lầu một có phòng khách phòng bếp và một cái thư phòng, lầu hai là ba phòng, nóc nhà thậm chí còn có một cái gác xép.

Ngu Đạt không có tâm tư bố trí nơi này, chính là đơn giản mua một ít gia cụ cũ đem nơi này nhồi đầy, liền cùng Snape triển khai công tác nghiên cứu.

Bởi vì trong nhà Snape còn có một cái con chuột chán ghét, phản bội bằng hữu của Sirius Peter • Pettigrew, cho nên thời gian Snape tới luôn rất ngắn, mà thời gian cũng là thực đột nhiên.

Đôi khi là sáng sớm, đôi khi là đêm hôm khuya khoắc. Ngu Đạt không thể không phối hợp thời gian xuất quỷ nhập thần của hắn, thường xuyên bị Snape đột nhiên đến, sau đó đem cậu từ trên giường gọi dậy.

Trình độ độc dược của Ngu Đạt dưới loại tàn phá này đột nhiên tăng mạnh, cậu ở thời điểm mà Snape không đến tiếp nhận một ít nghiên cứu cùng phân tích dược tính của độc dược. Trước kia cậu tuy rằng thật sự là dựa vào trò chơi mới có thể trở thành một cái luyện kim thuật sư, nhưng là tại hiện tại, cậu đã có thể dùng hệ thống độc dược của phù thủy thế giới này để phân tính những dược tính của các loại tài liệu độc dược đó.

Điều này giúp đỡ Snape rất nhiều chuyện. Vào tháng tám, tới gần khai giảng, nhóm giáo sư phải hồi trường trước, Snape rốt cục có cơ hội thoát khỏi Peter • Pettigrew.

“Ta chuẩn bị đi Albania một chuyến.” Snape nói.

“Cái gì?” Ngu Đạt kinh ngạc nhìn hắn, “Đột nhiên như vậy, ngài đi đến đó làm gì?”

REVIEW 68

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.