Idol Thế Mà Lại Yêu Thầm Tôi

Chương 1: Chén rượu tình này, ai uống người đấy say



Giữa tháng sáu, mùa hè còn chưa thực sự đến nhưng nhiệt độ thành phố C đã ở mức cao trong nhiều ngày liên tiếp, cả thành phố khô nóng đến buồn cả người.

Ngàn Sao Entertainment, bên ngoài hội trường thử vai.

“Lạc Tiểu Đường”

“…”

“Cái cô kia, Lạc Tiểu Đường?”

“…”

“Gọi cô đấy! Này…! Lạc Tiểu Đường?!”

Gọi đến lần thứ ba, hai cô gái đang định ra rẽ ngoài mới dừng lại.

“Đường Đường, gọi mày kìa!”

“…” Cảm nhận được cánh tay bị kéo lại, Lạc Đường hơi bất đắc dĩ, nhỏ giọng than: “Lại quên nữa…”

Lần cuối cùng Lạc Đường dùng tên giả là lúc còn học cấp ba, bây giờ bị gọi như vậy cô vẫn chưa thể quen ngay được.

Lúc này cô mới quay đầu lại, hình như người đàn ông trung niên này là trợ lý đạo diễn. “Phó đạo diễn ạ, cháu xin lỗi ạ, vừa nãy cháu không nghe thấy.” Lạc Đường nhanh chóng nhận lỗi, lại mỉm cười: “Chú tìm cháu có việc gì ạ?”

Phó đạo diễn gọi một hồi cũng mệt, vừa rồi ở đại sảnh cũng vậy, người khác gọi một lần được ngay, đến cô này phải gọi mấy lần.

Một người mới chưa có thành tích gì, chắc thấy mình dễ dàng lấy được vai phụ nhỏ đã nghĩ con đường thành sao sẽ suôn sẻ rồi.

Cái đuôi cũng sắp vểnh lên tận trời!

Lý Hi vốn đầy một bụng tức giận, đang chuẩn bị dạy dỗ cô mấy câu nhưng nhìn chính diện cô newbie này thì lập tức sửng sốt.

Vừa nãy, sau khi đọc tên người vào thử vai, ông vội đi làm việc khác nên không chú ý đến diện mạo của cô.

Cô gái rất trẻ, khuôn mặt mang hơi thở sạch sẽ, không chút son phấn, làn da mịn màng, trắng trẻo, ngay cả ở trong điều kiejn ánh sáng không tốt mà vẫn nổi bật.

Ánh mắt lại là điểm hấp dẫn người ta nhất, tròng mắt thuần một màu đen trong sáng như viên thủy tinh, đuôi mắt hơi cong lên, giảo hoạt, nghịch ngợm, chỉ cần cười lên đã khiến người ta yêu quý.

Mặt rất nhỏ, khung mặt cũng vượt chuẩn, ngũ quan càng xuất sắc miễn bàn. Chính là khuôn mặt không góc chết trên màn ảnh.

Lý Hi đi theo đoàn phim bao nhiêu năm, ngày ngày nhìn thấy những khuôn mặt ưa nhìn, mỹ nữ cũng gặp vô số nhưng với thiếu nữ có lúm đồng tiền này lại thoáng sửng sốt.

Không bàn đến yếu tố khác, chỉ với gương mặt này, nếu ngoan ngoãn không gây chuyện, chăm chỉ đóng phim thì con đường làm sao thật sự rộng mở.

Lửa giận trong lòng tan đi hơn nửa, Lý Hi nuốt hết mấy lời giáo huấn lại nhưng vẫn không quên giữ giá: “Ừ, báo với cô, cuối tuần có tiệc khai máy vào buổi tối, đạo diễn bảo cô cũng phải tới, thời gian và địa điểm sẽ nhắn qua điện thoại cho trợ lý cô. Về nhớ chuẩn bị cẩn thận.”

“Vâng ạ, cảm ơn chú.” Lạc Đường tỏ vẻ đã biết.

Lý Hi cũng không nói gì nữa, vẫy vẫy tay, làm như bận rộn lắm rồi xoay người rời đi.

“Haiz…” Trình Tranh nhìn theo người vừa rời đi, chậc chậc đánh giá: “Từ khi tao đưa mấy ngôi sao nhỏ lên tuyến ba cũng lâu rồi chưa nhận được đãi ngộ như này.”

“Đãi ngộ như thế chắc là muốn xem thái độ của chúng ta rồi.” Lạc Đường cũng nhìn ra phó đạo đang che giấu bực bội. “Bọn họ cũng chẳng có lý do gì để cung phụng người mới không có chỗ dựa, lần đầu đi đóng phim.”

“…”

Nhìn công chúa có chỗ dựa khủng bố nói ra bốn chữ “không có chỗ dựa”, khóe mắt Trình Tranh giật nhẹ một cái.

Hai người ra khỏi cổng Quốc tế Ngàn Sao, đi về phía xe bảo mẫu.

Rất ít người biết, người vừa chân ướt chân ráo bước chân vào showbiz, đến tuyến mười tám cũng không xứng – Lạc Tiểu Đường, còn có một thân phận khác, con gái nhà giàu số một họ Lạc, từ lúc ra đời đã là cái tên đứng đầu danh sách “Những người phụ nữ bạn muốn trở thành nhất”.

“Chuẩn đấy, nên là mày hot được thì tốt rồi.”

“Đợi đến lúc tao nổi…” Lạc Đường sải bước lên xe, thanh âm nhẹ nhàng: “Không bao giờ”

“…”

“Ba tao không biết tao vào showbiz làm gì, mày lại không biết chắc.”

“Biết.” Trình Tranh biết thừa, gật gật đầu: “Vì để tiếp cận idol 360 độ không góc chết của mày chứ gì!”

Lạc Đường nghĩ đến hiệp ước ba chương với ba lúc trước, thở dài: “Nổi tiếng thật là tao chết chắc.”

Trình Tranh – quản lý của cô công chúa này trước kia cũng bị ba mẹ cô, cũng chính là Bệ Hạ, Hoàng Hậu triệu kiến.

Nhà giàu số một họ Lạc hòa nhã bảo: “Tiểu Tranh, các con là bạn bè nhiều năm, cô chú rất tin tưởng con, cô chú đã nhượng bộ cho nó vào showbiz nhưng không được cho nó mấy cái tài nguyên tốt, con phụ trách cho nó chơi ngoan ngoãn là được.”

Tóm lại, ý chính là: “Con xem rồi làm đi, có tí danh tiếng cũng ok, nhưng nổi tiếng lên thì đừng trách chú con ra tay.”

Trình Tranh không thể hiểu nổi, cô lại phải quản lý một ngôi sao có duy nhất một mục đích: “Không được nổi tiếng.”

Trên đường, Lạc Đường bỗng hỏi: “Cuối tuần sau mình không có lịch trình gì đúng không?”

“Ừ.”

“Chiều nay cũng thế?”

Trình Tranh sửng sốt: “Ừ.” Sau đó lại hiếu kỳ hỏi: “ Sao? Công chúa điện hạ có gì dặn dò?

Nhắc đến cái này là mắt Lạc Đường sáng lên, cả người như sống dậy: “Mày không nhớ đêm nay là tiệc sinh nhật Tô Diên à?”

Mong sao mong trăng, cuối cùng cũng đợi được ngày này.

Tô Diên debut cũng đã được 6,7 năm, hót hòn họt nhưng chưa từng tổ chức hoạt động thế này, nên tháng trước, khi tin tức tổ chức sinh nhật được thông báo, các fans vô cùng phấn khích.

Lúc ấy Lạc Đường vẫn đang ở nước ngoài, Trình Tranh ở nhà giành vé hộ cô.

“Ừ ha… Hôm nay là sinh nhật Tô thần.” Nhớ lại Trình Tranh vẫn còn sợ hãi: “Fans Tô thần đáng sợ kinh khủng, lúc đấy còn làm tê liệt cả hệ thống, sau đó mở bán lần nữa mà tốc độ tay của người độc thân 24 năm như tao cũng không giành nổi, game over.”

Trong vòng đỉnh lưu, fan của Tô Diên tự gọi mình là Hỏa Diễm, thật sự là lửa, không gì phủ định được.

Như hôm nay, # Tô Diên 0616 sinh nhật vui vẻ # được Hỏa Diễm treo lên hot search cả một ngày.

Tô Diên ở showbiz là một sự tồn tại hết sức đặc biệt.

Khác với diễn viên phái thần tượng, khác với nghệ sĩ xuất thân từ nhóm nhạc, anh không có chỗ dựa, hai ba năm đầu đều đóng vai quần chúng không có tiếng tăm gì, vai diễn trong bộ phim điện ảnh mà anh bắt đầu nổi lên cũng không phải vai chính mà là một vai phản diện.

Phim vừa ra rạp, khuôn mặt không tì vết của anh được đưa lên màn ảnh rộng, một mình tạo ra cả bữa tiệc thị giác, kỹ thuật diễn xuất rất tốt, biểu cảm khuôn mặt vô cùng xuất sắc, làm khán giả toàn quốc phải kinh diễm.

Nhờ bộ phim điện ảnh này, Tô Diên ngay lập tức nổi tiếng, lấy được giải thưởng Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Golden Deer Award.

Hai năm sau đó, tiếp tục đóng chính《Vây Ca》,《Đoạt Long》. Hai bộ phim đều là điện ảnh có quy mô chế tác khủng, hậu kỳ hoàn mỹ, kỹ thuật diễn bùng nổ, danh tiếng liên tiếp nâng cao, đưa anh trở thành nam diễn viên độc nhất phần đỉnh lưu.

Nửa đầu năm nay, bộ phim điện ảnh thứ ba đóng máy, Tô Diên lại bận rộn với hoạt động quảng bá, suốt ngày phải bay đi khắp nơi.

Lạc Đường ngồi lướt Weibo, lại lướt đến 9 bức ảnh Tô Diên vừa xuống máy bay.

Ảnh nét căng do một master đăng lên. Tô Diên mặc nguyên một cây đen, giày màu trắng, đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang chỉ lộ ra đôi mắt.

Có một tấm ảnh căn được đúng lúc Tô Diên nhìn vào ống kính, da của anh rất trắng, lông mi thật dài, tròng mắt màu nâu trong sáng cứ như nhìn người đang ngắm mình qua màn hình.

… Nhan sắc điên đảo gì đây!

Lạc Đường cảm thấy tim mình không ổn rồi.

Cô mở bình luận ra, đúng là một đám mê trai như mình.

【Áu áu áu chị Bảy ra tay có ngay ảnh đẹp! Góc này đẹp ghê! Xỉu up xỉu down! A a a! Ảnh thứ năm anh ấy đang nhìn tui hả?】

【Ôi nhìn lông mi kìa! Nhìn lại lông mi của một đứa con gái như mình cảm thấy tủi thân vl…】

【Tô thần, anh ơi!!! Eim nguyện chết một nghìn lần dưới nhan sắc này!】

【Sinh nhật nhưng Tô thần nhà mình nhìn mệt mỏi ghê QAQ】

【Đang thời gian quảng bá phim điện ảnh, phải chịu thôi.】

Lạc Đường lướt bình luận, lại quaylên lặng lẽ lưu 9 tấm ảnh này lại…

Eo thon! Chân dài! Toàn thân không chỗ nào không tỏa ra khí chất mê người!

Thấy mọi người kích động như vậy, Lạc Đường cũng không nhịn được bình luận một cái meme《Tui vẫn thở được》.

Lúc này, công chúa điện hạ lấp lánh long lanh nhìn màn hình cười còn tươi hơn hoa.

Trình Tranh tựa vào ghế xe, nhìn cô lắc đầu.

Một lúc sau, Trình Tranh mở miệng hỏi: “Đường Đường, mày nghe câu này bao giờ chưa?”

Lạc Đường vẫn đang cười tủm tỉm: “Câu gì?”

Trình Tranh từ từ nói: “Chén rượu tình này, ai uống người đấy say.”

“…”

_

Tiệc sinh nhật của Tô Diên tổ chức tại sân vân động trung tâm thành phố C.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, Lạc Đường luôn ở nước ngoài nên tuy là đã làm fan rất lâu nhưng lần đầu tiên tới hiện trường.

6h chiều.

Lạc Đường đến địa điểm địa tổ chức, nhìn quang cảnh như lễ hội mùa xuân trước mắt thì chấn động.

Hàng người này có khi dài đến 200m! Còn hẳn một tiếng nữa mới đến giờ vào cửa cơ mà? Hôm nay cũng không phải cuối tuần, chị em rảnh rỗi quá vậy?

Người không biết đi qua còn tưởng đang xếp hàng chờ phát tiền, nhanh chân thì được, chậm chân thì mất.

Lạc Đường than thầm nhưng vẫn ngoan ngoãn xuống cuối xếp hàng. Chờ gần một tiếng cuối cùng cũng đến giờ mở cửa.

Người bên cạnh bỗng ồn ào đứng lên, bắt đầu hò hét.

“Aaa tôi nhìn thấy anh ấy rồi!”

“Waooo em cũng thấy rồi!”

“Anh ơi! Aaaa phởn quá! Đằng kia đúng không? Cái anh mặc vest gầy gầy… DM hình như anh ấy đang nhìn về đây? Anh ấy đang nhìn tôi kìa!!!”

Tiếng thét với đề-xi-ben cao vót của nữ sinh bên cạnh vang lên, Lạc Đường tim đập bình bịch đứng dậy nhìn.

Nhưng cô vừa mới nhón chân, còn chưa kịp tìm được Tô Diên ở đâu đã cảm thấy mình bị một sức mạnh cực đại nào đấy đẩy ra khỏi hàng.

Chân trái và nửa người “ầm” một cái đập mạnh vào lan can bên cạnh.

Cô chính tai nghe thấy tiếng mắt cá chân mình đập vào gang vòng bảo vệ, vô cùng rõ ràng, giòn tan!

Tiếp đến chính là cảm giác đau nhói kịch liệt. Lạc Đường kêu không ra tiếng, bị tai họa từ trên trời rơi xuống này làm cho ngơ ngẩn.

… Đụng phải một bên sẽ đau luôn bên còn lại à?

Hai bên mắt cá chân đều đau đến run lên, khuỷu tay phải đến eo cũng khó chịu muốn chết.

Lạc Đường xoay người, nửa tựa vào lan can, vừa kiềm chế đau đớn vừa nhìn các cô gái tay ôm đầy gậy cổ vũ đang xếp hàng đi vào hội trường. Các cô ấy chắc cũng thấy bóng hình mấy người kia vừa nói, vẻ mặt ai nấy đều vui sướng.

Lạc Đường khẽ cắn môi, không phục đặt chân xuống đất. Nhưng vừa chạm xuống không đến một giây, đã lập tức rụt lại. Đau chết mất…

Nếu cô không nhịn lại thì nước mắt cũng sắp chảy ra đến nơi.

Lạc Đường bình tĩnh lại, nếu không dùng lực đụng đến xương cốt thì vẫn có thể đi được. Cô quan sát phía sau, có một đường kín giữa các vòng bảo vệ, có thể nhìn thấy người qua đấy.

Cô chậm rãi đi ra phía sau lan can, tìm thấy một bậc thang, ngồi bệt xuống đất như được giải thoát.

Bây giờ cô không thể cử động được nhiều, nếu gọi cho tài xế thì người nhà sẽ biết ngay là cô đi đu idol… Làm sao được, Lạc Đường nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ này, quyết định chờ tan tiệc thì gọi Trình Tranh đến đón.

Sân vận động có hai tầng, các fan ở khán đài tầng một, MC vừa mở màn, fan đã hoan hô gào thét chói tai. Lạc Đường đang ở tầng hai có thể nghe thấy tất cả âm thanh này.

Weibo chính thức nói hôm nay sẽ live stream toàn bộ buổi lễ nên những Hỏa Diễm không săn được vé cũng có thể lên app xem. Lạc Đường mở app ra, màn hình điện thoại dần rõ bóng người, ngồi trên bậc thang lạnh lẽo mà lòng xót xa.

Chắc cô là người duy nhất mua được vé mà lại phải xem live stream.

Ngồi tử tế lại một chút, Lạc Đường phát hiện trên màn hình có thông báo người xem tặng quà — Người dùng “Hậu phương của Tô thần 002” đã gửi 30 gậy đèn led.

Cô thấy thông báo liền mở cửa hàng quà tặng, nghiên cứu cách đổi nhân dân tệ với cây đậu. Gậy đèn led là 1 nhân dân tệ/1 cái, máy bay 1000/1 cái, tên lửa là đắt nhất, 2000 nhân dân tệ 1 cái.

Lạc Đường nhanh chóng đăng ký tài khoản, mắt không chớp lấy một cái mà liên kết với thẻ tín dụng.

Làm xong thì vừa lúc mặt Tô Diên phóng to trên màn hình

Động tác chuẩn bị của cô dừng lại một chút.

Cùng lúc đó, tiếng hét của các fan ở tầng một vọng lên như muốn ném bay nóc nhà đi. Camera kéo dài mãi, dừng lại ngay tầm mắt của Tô Diên. Chàng trai ngẩng lên, trong mắt có ánh sáng lóe ra, môi mỏng hơi cong lên: “Chào mọi người, tôi là Tô Diên.”

Âm thanh truyền đến mang theo chút giọng mũi, một giọng nam dễ nghe, vô cùng có sức hấp dẫn.

Huhuhu, như này thì ai mà chịu được!

Bị kích thích một cách mạnh mẽ toàn diện, Lạc Đường gửi một lần 10 cái tên lửa.

Tô Diên chỉ hát một bài OST, anh cũng không phải nghệ sĩ xuất thân từ thần tượng hát cnhảy nên tiệc sinh nhật cũng không kéo dài lâu.

Thấy chương trình sắp kết thúc, Lạc Đường đã gửi số lượng tên lửa đến mức giới hạn. Chính sách gì đây? Kỳ thị người dùng mới à? Còn không cho người ta tiêu tiền. Cô đành phải gửi tạm máy bay.

Cuối chương trình sẽ có phần rút thăm trúng thưởng, MC bắt đầu tổ chức, Tô Diên đi vào hậu trường. Không có mỹ nhan để thưởng thức nên Lạc Đường chán chết nhìn màn hình.

Không lâu sau, sau lưng chợt có tiếng bước chân, cách cô càng ngày càng gần. Sau đó dừng lại cạnh người cô…

Lạc Đường rùng mình một cái, cảm nhận được cái gì quen quen, lập tức ngẩng đầu.

Đầu tiên là ống quần màu đen của đàn ông.

Rất quen nha.

Sau đó, cô nâng tầm mắt từ dôi chân thon dài nhìn lên, gầy quá, nhưng dáng người rất đẹp, vòng eo nhỏ, áo sơ mi để hở nút đầu, lộ ra xương quai xanh mê người.

Lại nhìn lên chút nữa…

Phía sau chàng trai có ánh sáng yếu ớt hắt lên từ tầng dưới.

Dáng người thanh tuấn, mặt mũi thâm trầm, môi mỏng khẽ nhếch tạo thành một đường thẳng.

Quần áo chỉnh tề, khuôn mặt dù chẳng biểu lộ cảm xúc gì nhưng anh chỉ cần đứng yên đấy vẫn tỏa ra một loại hấp dẫn trí mạng.

Đây là khuôn mặt xuất hiện trên hình nền diện thoại cô, trong poster trên tường phòng cô, trên Weibo cô, chiếm 80% dung lượng trong album ảnh của cô.

Lạc Đường mở to mắt, tim đập nhanh đến 180 nhịp.

Cô nhìn khuôn mặt kia, tự nhiên không biết mình đang gặp ảo giác, hay đang trong mơ.

“… Tô Diên?” Cô nhỏ giọng gọi anh.

Khoảng 3 giây trôi qua.

Anh gật đầu: “Anh đây.”

Giọng nói trầm thấp, cực kỳ thu hút.

Hơi khác một chút so với giọng nói từ micro truyền ra, nhưng thế này lại càng hay hơn.

Lạc Đường lại nghe thấy anh dùng giọng nói gợi cảm ấy gọi tên cô, mà giọng điệu lại còn rất thong thả: “Lạc Đường.”

Huhu giọng hay thế!

Đầu óc Lạc Đường trống rỗng “Dạ” một tiếng.

“Em…”

Tô Diên vừa nói được một chữ, điện thoại trên người vang lên, lấy ra nhìn thông báo gọi đến, hơi hơi nhíu mày: “Có chuyện gì?”

“Anh Diên!” Người bên kia hình như rất kích động, “Vừa nãy em rảnh rỗi xem quà tặng nhận được trên live stream, DM! Dm, không tin được vào mắt mình luôn!”

“Ừ, nói.”

“Một fan của anh trong 1 tiếng đồng hồ mà gửi cho anh 100 cái tên lửa. 200 000 nhân dân tệ đấy ông anh ơi!!!”

“…”

Tô Diên hơi sửng sốt rồi cũng chỉ nhàn nhạt đáp: “Biết rồi.”

Cúp điện thoại, anh hướng mắt đến cô gái từ nãy vẫn luôn ngẩn người nhìn anh.

Bàn tay không tự chủ được mà siết chặt điện thoại.

“Lạc Đường.” Tô Diên gọi cô lần nữa.

“…”

Ông Trời ơi, cái giọng nói này.

Lạc Đường lại lần nữa dâng trào cảm xúc trả lời: “Dạ.”

Giây tiếp theo.

Cô thấy thân hình cao lớn rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Anh gập chân ngồi xuống, vừa vặn ở thẳng tầm mắt cô, hơi thở nam tính cứ thế phả vào mặt, gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc.

Lạc Đường không kịp đề phòng mà bị làn sóng mỹ nhan đột kích mạnh mẽ.

Tuyệt vời đến mức hoàn hảo!!!

Huhuhu cứu mạng! Cô sắp không thở được rồi!

Ở góc độ này, Tô Diên có thể thấy rõ lông mi cô đang run run, cũng nhìn thấy ánh mắt mang chút sững sờ, mờ mịt của cô

Anh lên tiếng lần nữa: “Em làm gì ở đây vậy?”

Não lại trống rỗng thêm tí nữa…

“À,” Lạc Đường chớp chớp mắt, giọng nói ngọt ngào mềm mại, trung thực nói: “Em gửi máy bay cho anh này.”

Tô Diên: “…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.