IMI - Tiên Giới Chiến

Chương 129: Shaorin vs Ren





Lilith Ren cầm một quả cầu tròn tròn lóng lánh, giống như nhựa dẻo, bóp mạnh để dấu vân tay của mình in lên nó, quả cầu lập tức phình ra, biến thành một đoàn nước bao quanh người cô ta.

Trang giáp sinh vật là công nghệ của Thần tộc, một loại ứng dụng khác của công nghệ chế tạo chiến tranh thú. Mỗi trang giáp sinh vật đều là một thực thể có sinh mạng thực sự, nhưng chỉ giống như một sinh vật đơn bào, không có tư duy. Thế nhưng có thể chịu khống chế của người sử dụng để thay đổi mật độ phân phố và tùy biến. Khác với thánh y được chế tạo với mục đích phòng ngự, nên thiên hướng cứng rắn và thường chỉ có thể lắp ghép thành vài loại hình thái, trang giáp sinh vật vì tính tùy biến, nên độ phòng ngự không phải quá mạnh mẽ, chỉ giống như một lớp da dày mặc lên người mà thôi. Qua xử lý gia công, mặc vào nhìn đều rất mềm mại nhẹ nhàng. 

Cứ việc các đại thế giới nhìn nhau đều không vừa mắt, nhưng loại trang phục này truyền ra vẫn rất rộng rãi. Trang giáp sinh vật phòng ngự không mạnh, nhưng có được độ bền và khả năng khôi phục tốt. Vậy nên cường giả cận giới hoàng đều có vài bộ. Chung quy cũng là chủ soái một phương, hở chút đánh nhau là trang phục rách tươm như ăn mày, nhìn thế nào cũng không phong độ cho lắm.

Ừm, đoạn văn dài dòng phía trên chỉ để thuyết minh là trang phục của cường giả sẽ không dễ dàng tan nát, cho dù bị xé rách, cũng sẽ rất nhanh tự động khôi phục.

Dù sao công năng của chúng cũng chỉ đơn giản là biến hình và khôi phục.

Quần sooc lam nhạt, áo phông trắng, giày thể thao, một cái dây buộc tóc màu đen, trang phục chiến đấu của Ren cơ bản đều là thế này.

Mặc càng nhiều chỉ khiến vận động cảm thấy vướng víu phiền toái. Hơn nữa áo phông trắng là loại ôm eo tôn ngực, quần sóc ngắn cùng giày thể thao cũng hiển lộ đôi chân dài và cặp đùi trắng nõn khỏe mạnh gợi cảm, có thể nói công thủ hợp nhất. Chẳng có gì để bắt bẻ.

Đối diện, Shaorin mặc một bộ áo liền váy màu đen, thắt lưng trắng treo hai thanh katana bắt chéo, đường viền quấn quanh vòng eo nhỏ, chia xuống tầng tầng váy xếp đến đầu gối, quần tất màu đen xỏ xuống một đôi guốc màu nâu sậm, cùng với mái tóc dài xõa xuống bờ vai trắng hồng, nhìn như một cây mộc đàn u tĩnh.

“Ai… không tưởng được vừa mới chui ra khỏi Capsule đã bị người ta gọi đi đánh nhau, hơn nữa còn là chị.” Ren gãi gãi đầu, cảm thấy phần đuôi tóc dù có buộc lên cũng chẳng túm được bao nhiêu, hơi trụi lủi, cực kỳ phiền chán.

“Gần đây chúng ta đều đụng phải đối thủ rất mạnh, tương lai chỉ sợ sẽ còn mạnh hơn nữa…” Shaorin cười nhẹ nói.

“Đấu tập !?” Ren ngẩng đầu hít hít mũi, miệng trở thành một chữ V ngược.

“Cũng để thử một số chiêu thức mới.” Shaorin gật đầu đáp.

“Maz, sao cũng được, đánh nhau thôi mà, bảo trì vận động vật lộn chăm chỉ thì vóc dáng mới tốt.” Ren nghiêng người, sải chân, đưa hai tay lên thủ thế, liếm liếm môi, ánh mắt nóng rực.

Shaorin bật cười: “Dù sao thì vóc dáng của chúng ta cũng không xuống cấp được.”

“Vậy… em không nương tay đâu đấy.” Ren cười đáp.

“Chị cũng vậy.”

Shaorin rút kiếm, Ren đưa tay lên trời, từ bệ phóng cách đó không xa, một khối lập phương do tám chiếc khiên tổ hợp thành bắn lên trời, rồi chuẩn xác rơi xuống bàn tay cô ta.

Từ trường xung quanh cả hai chuyển động, năng lượng nguyên tố nhanh chóng tụ tập về hai phía, không gian nhanh chóng vặn vẹo. Mặt sàn bị hai luồng áp lực bổn nguyên chấn nát, vô số gạch vụn nổi lên không trung, lơ lửng.

Cả hai lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu siêu tần, lúc này thời gian xuất thủ và chiến đấu đã không còn có thể dùng đơn vị giây để hình dung.

Từ góc nhìn của hai người, những khối gạch đá bị ép bắn lên do áp lực giống như đang lơ lửng, nhưng thực ra chúng chỉ chưa kết thúc quá trình bắn lên và rơi xuống mà thôi. Thời gian để kết thúc một quá trình rơi xuống như vậy đã đủ cho bọn họ giao thủ vài trăm lần có dư.

Tiến vào không gian giống như đang ngưng đọng thời gian này nghĩa là chiến đấu chính thức bắt đầu.

Khối lập phương bên cạnh Ren nhanh chóng bắn ra thành tám mảnh khiên xoay tròn hộ vệ xung quanh cô ta, Ren tùy tiện bắt lấy một chiếc, cong người lia mạnh.

Mảnh khiên xoáy tròn mang theo lực lượng mạnh mẽ xé rách không khí và chấn vụn những mảnh đá lơ lửng cản đường bắn tới, Shaorin chỉ nhẹ nhàng dịch người, một mảng thổ địa bên cạnh bị gió xoáy thổi tung lên, nhưng bản thân cô không hề tổn hao gì. Vừa kịp làm động tác này, bảy chiếc khiên còn lại cũng mang theo tốc độ khủng khiếp lia tới, phong tỏa phía trên, hai bên trái phải, chính diện và dưới chân.

Shaorin búng chân, lăng không xoay người chém một đường lả lướt về phía trước, một bóng trăng hiện ra trước mặt, chớp mắt bị một kiếm đảo qua, tan vỡ.

“Tâm nguyệt kiếm pháp, trảm nguyệt.”

Ánh trăng tan vỡ, thân ảnh Shaorin cũng theo đó biến mất, tám chiếc khiên rít gào chấn tan mảng đất đá tại chỗ Shaorin từng đứng, chỉ để lại một hồi khói bụi lộn xộn.

Ren nheo mắt, lập tức cúi người xuống, lập tức bên cạnh xuất hiện một bóng đen mang theo lưỡi đao sắc lẻm chém qua, âm thanh xé gió nghe lạnh người.

Chống một tay xuống đất, Ren xoay tròn quét chân tới, nhưng Shaorin chém một đao kia căn bản cũng không cần chạm chân xuống đất mượn lực, lúc này vẫn đang lơ lửng, chỉ vừa đặt chân xuống, ngón chân điểm nhẹ lên mắt cá chân của Ren, một lưỡi kiếm từ sau lưng đâm tới.

Ren trở mình, lấy gót chân bị dẵm lên làm điểm tựa, xoay người đánh gót một cái. Gót chân và mu bàn tay cầm kiếm va chạm, Shaorin còn là bị một cước này chấn văng ra. Nhất thời thân thể liền cảm thấy trầm trọng, khó khăn tiếp đất. Còn chưa kịp ổn định thân thể thì trước mắt xuất hiện một nắm tay mang theo khí áp bạo phá.

“Cực tinh huyền vũ, tuệ tinh kích.”

Bùm.

Không khí nổ vang, Shaorin nghiêng đầu, nghe thấy bên tai có một tiếng nổ bùng bùng chấn động màng nhĩ, và tiếng xé rách phần phật.

Không cần nhìn cũng biết, một quyền này cực nặng, thậm chí đánh nứt hư không.

Thế nhưng vẫn là không trúng.

Ren lập tức biến chiêu.

Nắm tay đấm hụt co về, thủ đao chặt tới, Shaorin đưa tay cầm kiếm xoay ngược, dùng nắm tay vẫn nắm kiếm tiếp lấy thủ đao.

Choang.

Ren tay chém tới, Shaorin dùng tay đấm tới, một bên không có sự sắc bén, một bên không đủ lực, nhất thời hòa nhau, cả hai đều bị chấn văng ra sau một bước nhỏ.

Mũi chân vừa chạm nhẹ xuống mặt đất, cả hai lại bật ngược lại.

“Cực tinh huyền vũ thất liên kích.”

Đốt giữa ngón tay, nắm tay, cổ tay, khuỷu tay, lên gối, bổ gót.

“Tâm nguyệt kiếm, quần tinh ủng nguyệt.”

Kiếm trên tay xoay tròn thành tư thế cầm thẳng, Shaorin liên tục đâm ra bảy kiếm, mỗi kiếm như thêm sao giữa trời đêm, chuẩn xác tiếp lấy cả bảy liên kích, đồng thời ngưng tụ lực phản chấn từ cả bảy ngôi sao tạo thành một vòng bán nguyệt sắc bén chém tới.

Thất liên kích đánh từng chiêu lẻ thì không mạnh, nhưng đánh đủ bảy chiêu sẽ tạo thành hiệu ứng điệp gia lực lượng, một cái bổ gót của Ren chính là ngưng tụ lực lượng của cả sáu kích trước, vững vàng tiếp lấy nguyệt trảm do bảy ngôi sao kia ngưng tụ.

Bùm.

Không gian chấn đản sinh, một vụ nổ mạnh mang theo lực trùng kích mạnh mẽ chấn văng cả hai người.

Ren bay ngược về đằng sau, hai mắt lấp lánh, siêu năng lực phát động.

“Trọng lực thiết lập, lực áp hai vạn lần.”

“Tâm nguyệt kiếm, hoành không đoạn nguyệt.”

Shaorin vừa bay ngược vừa rút ra cả hai thanh kiếm, chuyển động ngược chiều nhau, chém thành một vòng tròn hoàn chỉnh, lập tức không gian xung quanh cô ta bị cắt rời khỏi thực tại, lực lượng trọng lực Ren giáng xuống đánh xuyên qua thân ảnh cô, khiến cho mặt đất dưới chân lún xuống nhưng người ở không gian khác thì không ảnh hưởng gì.

Ren tròn mắt, lại có thể nhảy tới không gian khác để tránh siêu năng lực khóa định !?

Trước giờ khi Ren sử dụng trọng lực khóa mục tiêu chỉ bằng ánh mắt, chưa từng có ai tránh được, dù có biết trước. Dù thế nào chuyển động chạy trốn cũng không thể thoát khỏi vùng mắt của cô bao phủ, nhưng trực tiếp nhảy sang không gian khác để né… 

“Cẩn thận này.”

Tiếng Shaorin nhẹ nhàng phiêu hốt vọng từ không gian khác, khiến Ren sực tỉnh, cảnh giác lên, vừa đúng lúc thấy trước mắt mình, không gian rách ra thành một lưỡi đao đen tuyền chém tới.

“Thiên không minh nguyệt đao.”

“Trọng lực thiết lập, nghịch đảo.”

Đảo chiều trọng lực, Ren đang bắn ngược lập tức bay vọt lên trời, tránh được hư không đao vừa chém tới kia. Nhưng chưa chấm dứt ở đó, từ trong hắc động bắn ra một luồng đao khí tiếp tục chém lên trời.

“Thiên không phong tuyệt đao.”

“Ái chà.” Ren cằn nhằn một tiếng, lúc này những cái khiên cũng đã trở về lơ lửng quanh người cô ta, tiện tay bắt một cái Ren trực tiếp ném tới.

Mảnh khiên như lưu tinh trực chỉ giáng xuống đất, nhắm thẳng lấy luồng đao khí kia.

Đột nhiên đao khí này lại chém rách như không một lần nữa.

Ren sửng sốt, đao này không nhằm vào mình, chỉ để chém rách hư không !?

“Thiên không minh nguyệt đao.”

Lại nữa !?

Một vết nứt không gian như lưỡi đao xuất hiện, nhẹ nhàng nuốt chửng cái khiên, sau đó từ bên trong lại có một luồng đao khí bắn ra.

“Phong tuyệt đao.”

Không còn thời gian phát lực ném ra một tấm khiên nữa, Ren xoay người, đạp mạnh vào một cái khiên lơ lửng bên cạnh, nhảy vọt sang một bên né đi luồng đao khí này.

Đao khí chém sượt qua chỗ Ren từng lơ lửng, lại một lần nữa đánh vỡ hư không, tạo thành hư không đao kéo dài chém tới chỗ Ren đang bay. 

“Trọng lực thiết lập, thiên cân trụy”

Đột ngột gia tăng sức nặng của mình, Ren đang bay ngang lập tức rơi thẳng xuống dưới, vừa vặn tránh thoát hư không đao kia.

Cảnh cũ tái diễn, lại có một lưỡi đao khí từ bên trong chém ra, truy sát.

Dùng không gian năng lực để ẩn giấu đao khí tạo thành từ phong năng lực, sau đó dùng đao khí từ phong năng lực đánh vỡ hư không, chém ra hư không đao, cứ như vậy tạo thành một vòng tuần hoàn không dứt, liên tục dồn ép đối thủ vào góc tường, không có chút cơ hội thở dốc nào.

Đây là lý do Shaorin cần dùng tới cả hai thanh kiếm.

Ren lúc này đã bị hư không đao và phong tuyệt đao rượt theo tối tăm mặt mũi, đã không còn biết Shaorin ở phương hướng nào.

Cho đến khi trên cổ mình gác một thanh kiếm, Ren mới thôi lùi lại, chật vật nói:

“Em thua.”

Shaorin chưa cần dùng tới tâm tượng hắc nguyệt và cung nguyệt vũ, Ren cũng đã thua.

Thu kiếm về, Shaorin tiện tay nhẹ nhàng đánh tán đao khí đang nhắm tới chỗ bọn họ, dù sao đao khí này là do phong nguyên tố hình thành, dưới siêu năng lực điều khiển, có thể tùy tâm tán đi. Đối với Ren đang phụng phịu chán nản, Shaorin xoa xoa đầu cô em nói:

“Động vật dưới đất đấu với chim chóc trên không, luôn có chút thiệt thòi đúng không !?”

“Tsk… thật không biết bao giờ con rùa ngu ngốc kia mớ có thể trở về, bị triệu tập một cái liền mất dạng, không xem chủ nhân ra gì cả.” Ren nghiến răng nói.

“Ừm, nếu như em có huyền vũ thủ, chiến thuật này chỉ sợ không dùng được.” Shaorin gật đầu có điểm đồng tình. Lilith Ren trước giờ chiến đấu hầu như đều là bỏ qua phòng ngự, vì vốn có huyền vũ thủ, một trong những bảo khí thủ hộ mạnh mẽ nhất Lục Đạo, dưới cảnh giới siêu giai, gần như không có hi vọng đánh xuyên qua. Lúc đó không cần chật vật né tránh, chỉ cần đứng yên đỡ lấy, đao khí của Shaorin đánh tới cũng chỉ như gió thoảng thôi. Dưới sự bảo hộ của Huyền Vũ, dù trực tiếp so găng với Vương Tử Trực, Ren cũng chẳng nhận lấy tổn thương gì thực tế.

Nhưng tất nhiên nếu như Shaorin cầm phượng hoàng kiếm, thanh kiếm có thể chém đứt mọi quy tắc, thì lại là chuyện khác.

Khiên cứng nhất và kiếm sắc nhất, đến lúc đó chỉ sợ phải đấu lại một lần.

Nghĩ như vậy, nhưng Shaorin vẫn là nghiêm giọng nói:

“Ren, trận chiến kế tiếp, mặc kệ chuyện gì, em cũng đừng ra tay nữa nhé.”

“Hả !?” Ren nhíu mày, ánh mắt nghi vấn.

“Em thực sự chưa đạt tới cảnh giới hư không, còn giao thủ với cường giả cận giới hoàng nữa, trong khi không có huyền vũ bảo vệ… thật sự sẽ chết đấy. Chị không muốn lần tới thấy em, lại có bộ dáng thê thảm như vậy nữa.”

“Cảnh giới hư không thì lợi hại lắm sao !?” Ren không cho là đúng nói: “Đạm Băng Băng đó, còn không phải bị em tiễn về vườn rồi !?” 

“Là do cô ta khinh địch, nếu ngay từ đầu cô ta mở ra Sơn Hà Xã Tắc đồ, em làm gì có cơ hội tiếp cận !? Xem lại video ghi hình làm chị sợ muốn chết, lần sau đừng liều mạng như vậy nữa.” Shaorin có chút giận dữ nói.

Ren co người, mặc dù Shaorin vẫn còn nhắm mắt, khuôn mặt vẫn điềm đạm, nhưng ngữ khí đã nặng nề hơn rất nhiều, nhất thời khiến Ren có cảm giác khí thế bị lấn át, liền dùng giọng yếu ớt hỏi:

“Nhưng không đánh nhau thì em làm gì đây !? Chẳng lẽ lại chạy về trái đất lên mạng hát hò !?”

Chính mình còn từng là thần tượng ảo một thời gian đấy, nghĩ lại thì đã có ba năm không tham gia hoạt động gì, chỉ sợ đã sớm bị quên lãng. 

“Ít nhất…” Shaorin hít một hơi, trầm giọng nói:

“Trước khi Huyền Vũ trở về, tuyệt đối không được động thủ với cường giả cấp bậc Kim Tiên hoặc Chủ Thần, có nghe không !?”

“A… rồiiiii…..” Ren buồn bực đáp. Sau đó lại nghi hoặc hỏi:

“Huyền vũ còn có thể trở về !?”

Shaorin gật đầu nói:

“Bọn họ đang ở cách chúng ta rất gần, chị có thể cảm nhận được, không lâu nữa đâu.”

Nghĩ đến King sắp sửa trở về, Ren có chút cao hứng, chính mình mấy năm nay chỉ có lăn lộn qua lại đánh đấm khắp nơi, làm gì còn chút nữ tính nào. Cũng tốt, nhân cơ hội này phải đi bảo dưỡng nhan sắc mới được, bởi vậy vui vẻ gật đầu:

“Được rồi, hứa với chị, nghéo tay nào.”

Shaorin lúc này mới thở ra một hơi, cười cười đưa tay lên móc móc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.