IMI - Tiên Giới Chiến

Chương 183: Nhân lực cực hạn



Không gian trước mắt nhiễu nhiễu, rồi cũng dần ổn định lại. Shaorin đưa mắt nhìn hoàn cảnh chợt lạ lẫm.

Thế giới, vẫn là thế giới như trước.

Nhưng với cảm quan siêu nhạy của mình, tất cả mọi người ở đây đều nhận ra, có thứ gì đó dưới "nền" thế giới đã bị thay đổi, xáo trộn.

Nói chính xác ra, những hạt siêu vi cấu thành thế giới đã bị thay thế. 

Giống như tiên giới được cấu thành từ linh tử, thế giới ở nhân giới cũng được cấu thành từ những hạt nhỏ vô cùng, chúng tổ hợp, sắp xếp với nhau, tạo ra những hình dáng vật thể khác biệt, những tính chất riêng rẽ.

Nhưng những hạt cơ bản đấy hiện tại đều đã biến mất, thay thế vào đó là những dãy số cấu thành từ các đoạn mã 0 và 1 còn nhỏ hơn nữa.

Đúng vậy, vùng thế giới trước mắt, bên trong cố hữu kết giới này đã bị biến đổi tính chất, trở thành sản phẩm của một loạt mã nhị phân.

"Dị thế độc lập - nhị phân kết giới."

Mặc dù không được giống như thần tộc có thể trực tiếp ăn mòn một bộ phận thế giới, đưa toàn bộ đối thủ lẫn bản thân vào tiểu vũ trụ bên trong mình, Hans vẫn có cách để lừa gạt một bộ phận thế giới, trực tiếp khiến cho cố hữu kết giới cụ hiện hóa ngay tại hiện thực.

Bằng cách này, chỉ với cố hữu kết giới, có thể đạt đến đẳng cấp Sâm La.

Đứng trong mảnh kết giới này, Shaorin cảm nhận được một sự bài xích cùng cực, bởi vì quy luật của nó đã được viết lại, không chấp nhận những thực thể như cô.

King đứng ngoài vùng kết giới này, hay nói đúng hơn, thế giới lực bảo vệ hắn bất khả xâm phạm khỏi mọi loại lực lượng thấp hơn nó. Ánh mắt hắn chớp qua ánh sáng màu vàng, nguyên lý, kết cấu và chức năng của kết giới lập tức thấu triệt.

Sau đó hắn âm thầm cảm thấy may mắn, mình mang theo Shaorin đến hiện trường, nếu như là Ren, hay Stellar, đứng trong loại kết giới này, chỉ sợ sẽ bị treo lên đánh.

Hắn không nhịn được cảm thán:

"Kết giới thật lợi hại."

Thay đổi lớp nền của thế giới để làm gì!? Tất nhiên là để viết lại quy tắc của thế giới theo ý mình.

Thế giới trong vùng kết giới này đã biến thành một hệ điều hành nền. Toàn bộ mã nguồn và quyền chưởng khống đều đã bị cài đặt thành một quy tắc khác. Tuy không thể trực tiếp điều khiển vặn vẹo hiện tượng tùy tâm như sâm la vạn tượng, nhưng thế giới nhị phân này lại có quyền cưỡng ép áp đặt số liệu lên những vật thể nằm trên phông nền của nó.

Cho dù là cường giả Cận Giới Hoàng cũng không ngoại lệ.

Và thậm chí là các loại siêu năng lực. 

Lilith/Hans #2 thử đưa cánh tay đã bị phượng hoàng kiếm lên, cử động và nắm duỗi vài cái, gương mặt thỏa mãn cười nói:

“Đúng như dự tính, phải cảm tạ ngươi không thực sự chặt xuống cánh tay này của ta. Siêu năng lực của Phượng Hoàng biến mất, mọi thứ đều trở lại bình thường.”

“Như thế này... vậy, năng lực của phượng hoàng, ta đã hiểu rồi. Ngươi chỉ cưỡng chế nhét vào vùng bị chém khái niệm “Đã bị cắt đứt”, từ đó khiến cho thế giới và bản thân thứ bị chém nghĩ rằng nó đã bị cắt đứt, một loại đánh lừa cảm quan, hả!?”

“Rất tiếc, ta có đôi mắt chân lý, haha, những trò lừa gạt như thế này, liền dễ dàng bị xuyên thấu.”

Shaorin ngẩng đầu nhìn hắn, từ tốn nói: “Phượng hoàng không lừa gạt, khái niệm cắt đứt và việc bị cắt đứt vốn là liền một thể. Chỉ có trong thế giới vặn vẹo này của ngươi mới khiến chúng bị tách rời. Việc nói phượng hoàng là lừa gạt, cũng giống như ngươi phủ nhận luật vạn vật hấp dẫn của thế giới nhân loại vậy. Và, ngươi vẫn tự gọi mình là ý chí của nhân loại sao!?”

Lilith đưa cánh tay đã thoát khỏi siêu năng lực của Phượng Hoàng lên che mặt, cười ha hả nói:

“Ta, tập hợp đại diện cho dục vọng muốn tiến lên của nhân loại. Ta khiến cho hệ thống phản trọng lực xuất hiện, khiến cho giáp linh tử được thực thi, khiến cho con người biến mạnh bằng GMS và MS, đưa nhân loại ra ngoài không gian bằng chiến hạm. Ta còn muốn làm rất nhiều thứ, hệ thống thánh y chưa hoàn thiện, còn cần cải tiến, hệ thống dịch chuyển lượng tử đang bắt đầu vào thử nghiệm quy mô lớn, ta thậm chí đã thử nghiệm tới bước nhảy alpha, ta còn muốn dựa vào lý thuyết dây biến vũ trụ này thành một cái vòng tay, tất cả những gì các nhà khoa học tiếc nuối còn chưa hoàn tất, ta đều thực hiện. Tất cả những gì nhân loại muốn đạt tới, ta đều tìm cách đạt tới. Ngươi nói tại sao ta không thể gọi mình là ý chí của nhân loại đây!?

Hắn chỉ vào bản thân mình, nói với giọng tự hào:

“Ta, chính là thực thể hình thành từ ước vọng muốn tiến lên không giới hạn. Cản đường ta chính là cản đường tiến lên của nhân loại. Thứ sản phẩm của Long tộc và Trường Sinh Đảo như ngươi sẽ không bao giờ có thể so sánh. Ngươi chỉ là những gì tiếc nuối còn sót lại của một chủng tộc đã diệt vong, còn ta chính là người dẫn dắt một chủng tộc mới đi lên tới vô hạn.”

“Ta, chính là dẫn đạo giả, là Innovator của thế giới này.”

Shaorin lắc đầu đáp:

“Ta không quá thông minh để đối đáp lại ngươi trong những chuyện thế này, nhưng ta chỉ từ ánh mắt mình nhận thấy, trước mắt ta là một tên điên hoang tưởng, ngông cuồng tự đại đến hết thuốc chữa. Ngươi nói ngươi là dẫn đạo giả của nhân loại, vậy, là một sinh vật mang trên mình hình dáng của con người, ta sẽ không để nhân loại cho thứ như ngươi dẫn dắt.”

Ánh sáng màu xanh khẽ chuyển, phượng hoàng kiếm được nâng lên, chắn ngang trước ngực, gió xung quanh gào thét, phong nguyên tố nhanh chóng theo siêu năng lực triệu tập về, ủng hộ thế công của Shaorin.

Gió nổi mạnh khiến tóc tai bay ngược, Lilith/Hans#2 cười lạnh đáp:

“Tự biết mình không đủ thông minh còn muốn dùng ánh mắt thiển cận để đối đãi sự vật, cũng tốt, để ta cho ngươi thấy thế giới mà ta dự định tạo ra cho nhân loại sẽ bài xích những thứ phi nhân như các ngươi thế nào đi.”

Hắn/cô ta đưa một tay lên trời, cao giọng vinh xướng:

“Dưới nền tảng của tân thế giới, với tư cách dẫn đạo giả của nhân loại, ta ra lệnh cho không gian, thời gian, nguyên tố, và mọi khái niệm, hãy trục xuất tất cả những gì phi nhân.”

Một vòng tròn vô sắc từ trung tâm của kẻ tự xưng là dẫn dạo giả tỏa ra xung quanh với tốc độ ánh sáng, nhanh chóng lướt qua Shaorin, rồi nhẹ nhàng tiêu thất. Không hề có sát thương thực chất gì, nhưng chỉ ngay sau đó, bất kể là Shaorin hay King đang đứng ngoài vòng chiến, đều toát ra vẻ kinh ngạc tột độ.

Phượng hoàng kiếm, hay đúng hơn là lưỡi kiếm phượng hoàng cấu thành từ những hạt sáng màu xanh, đã tiêu thất. Chỉ còn lại cán kiếm nắm trong tay Shaorin, vô tri vô giác, toàn bộ ánh sáng và quang hoa của một bảo khí đã ảm đạm không còn.

Phong nguyên tố luôn ủng hộ Shaorin cũng đã ngừng gào thét, gió lặng đất bình, bản thân Shaorin cũng phát giác liên kết của mình với gió đã bị ngăn cách, thậm chí nghiêm trọng hơn, siêu năng lực của cô đã biến mất hoàn toàn. Và khó tin nhất, là thể năng đang xói mòn với tốc độ rợn người. 

Đây chính là năng lực của nhị phân kết giới, trục xuất phi nhân. Lấy bộ phận nhân loại trung bình làm tiêu chuẩn, xóa xạch tất cả những hiệu ứng không thuộc về nhân loại, mạnh hơn nhân loại.

Đây chính là thế giới lấy nhân loại làm tiêu chuẩn, gạt bỏ hết tất cả những quy tắc và định nghĩa siêu năng khác.

Chỉ vài cái chớp mắt, Shaorin liền cảm thấy thân thể nặng như chì, cùng với cái nóng oi bức của Sa mạc đốt nhệ trên làn da, trong mũi ngửi được mùi cát vụn trong không khí. Cô phát hiện mình đã hoàn toàn trở thành một người bình thường.

Ở bên kia, Lilith/Hans #2 cũng chịu tình cảnh tương tự, lấy khái niệm “nhân loại” hiện tại, hắc khoa kỹ như nano machine hắn đang sử dụng cũng không được chấp nhận. Thế nhưng thân thể của hắn là khoa học cấu thành, bộ phận thể năng bảo lưu được vẫn tốt hơn Shaorin nhiều lắm.

“Sao rồi, phong đao nữ hoàng, cảm thụ được sự yếu đuối nhỏ bé của nhân loại rồi chứ hả!?”

“Nếu như không có sự yếu đuối này, chúng ta vì cái gì phải muốn tiến lên bất chấp mọi thứ như vậy đâu.”

Lilith/Hans #2 vừa cười nói, vừa nghiến răng ken két, sắc mặt thay đổi liên tục:

“Những kẻ sinh ra đã có siêu năng như các ngươi làm sao hiểu được sự nhỏ bé của sinh mạng bọn ta. Các ngươi không hiểu gì cả.”

Nói xong hắn/cô ta lấy ra một khẩu súng lục, nhằm vào Shaorin, bóp cò.

Shaorin cũng phản xạ nhanh như chớp, cò súng vừa khẽ siết, cán kiếm Phượng Hoàng lập tức xoay tròn trong lòng bàn tay, đưa lên chắn trước ngực.

Chỉ nghe thấy choang một tiếng, hoa lửa tóe lên, Shaorin bị bắn bật ngược về phía sau, lưng mài xuống, đẩy dồn lên một đụn cát, cánh tay tê rần. 

Cô nhíu mày đưa tay lên nhìn xem, kẹp giữa phần cánh của Phượng Hoàng nơi cán kiếm là một viên đạn chì hết sức bình thường. Thế nhưng viên đạn này lại tạo ra cảm giác sát thương không kém gì bị thiên thạch đụng phải. 

Với tố chất cơ thể của một cận giới hoàng bình thường, bị thiên thạch nện trúng cũng chỉ đau nhức cỡ này mà thôi. Nhưng một viên đạn chì có thể gây ra sát thương như vậy lên cơ thể Shaorin, chỉ có thể quy công cho kết giới này.

Lần đầu tiên trải nghiệm tư vị của một viên đạn phàm nhân, khiến cho nhị nữ hoàng của Trường Sinh Đảo lâm vào một quãng ngốc trệ. Thì ra, nhân loại yếu đuối tới mức này.

Quá dễ chết, quá dễ giết. 

Chẳng để cho Shaorin có thời gian nghiền ngẫm tư vị của quãng thời gian “hạ phàm”, Lilith/Hans #2 chỉ lạnh lùng tiếp tục bóp cò.

Lách mình né qua, một hàng tóc bị bắn tung lên cùng với đụn cát sau lưng, những mảnh cát nhỏ xíu mà sắc bén cắt qua da thịt kèm theo vị nóng bỏng rát, Shaorin lần đầu tiên cảm thấy sự chật vật khi phải đối phó với kẻ địch có tốc độ công kích cao hơn mình.

Đoàng đoàng đoàng.

Tiếng súng khô khốc liên tục nổ ra, dưới ánh mắt chân lý, những viên đạn nhắm và bay tới đều cực kỳ xảo quyệt, dù phản ứng linh mẫn, Shaorin vẫn không thể hoàn toàn né được bất cứ viên nào, đều chỉ có thể khiến chúng sượt qua mà thôi.

Gió nóng ở sa mạc, ánh nắng gay gắt, công kích liên tiếp nhanh chóng rút đi thể lực của cô, mồ hôi chảy ra như suối, bám vào lớp áo lót bên trong, để lại cảm giác dinh dính khó chịu. Những nơi có viên đạn xẹt qua, vết thương chậm chạp không hề có dấu hiệu khép lại. Hơi thở càng lúc càng gấp gáp, oxi chưa bao giờ cần thiết như lúc này, cảm giác dồn dập thở dốc khiến tư duy muốn đình trệ, cổ họng khô rát, và lá phổi giống như đã bị đốt bỏng. 

Tuy vậy, cô vẫn không phải chịu bất cứ vết thương nào chí mạng.

“Tsk, mất đi sự cấp dưỡng từ Trường Sinh Đảo vẫn còn cầm cư được lâu như vậy!? Ngươi đã luyện được trực giác!? Một thứ sản phẩm hạng hai, thôi mà, làm sao có thể!?”

Kẻ tự xưng là dẫn đạo giả khẽ nghiến răng càu nhàu.

Tất cả các Fake Queen, đều chỉ là phiên bản nhái lại ở cấp độ thấp hơn của Kiều Nguyệt Nga, giống như một cỗ máy đã được thiết lập sẵn thông số, vốn không thể nào tiến bộ được, bởi vì thông số thiết lập ban đầu là cố định. Đây là lý do Stellar từ bỏ việc chiến đấu, chỉ tập trung vào nội chính, hay vì sao Ren dù chiến đấu rất nhiều cũng không mạnh lên.

Chỉ duy nhất Shaorin là đánh vỡ được giới hạn này, đây cũng là lý do King cảm thấy may mắn vì lần này đi cùng hắn là Shaorin chứ không phải Ren hay Stellar.

Từ bỏ việc dựa dẫm vào sự cung cấp của Trường Sinh Đảo, một thân một mình chạy tới Phật giới, học Tâm Nguyệt Kiếm để ưu hóa khả năng cắt đứt của Phượng Hoàng, trong khi siêu năng lực của bản thân là phong hệ. Cho dù mất đi sự hỗ trợ từ trường sinh đảo, hay bị kết giới hạ thấp thể năng đến chỉ còn như người thường, Shaorin cũng không hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Điều này khiến Liltih/Hans mất kiên nhẫn. 

Hắn vốn cho rằng nếu xuất phát điểm giống nhau, thứ sản phẩm hạng hai như Shaorin sẽ chỉ như con rối gỗ tùy ý mình bắn giết, không ngờ chuyện này còn dai dẳng đến vậy. 

Dẫn đạo giả buồn bực, ném khẩu súng lục sang một bên, khẽ dâm chân, một ụ súng máy liên thanh hình hộp vuông từ dưới chân hắn từ từ dâng lên, gã này vuốt vuốt lên hộp súng, cười gằn.

“Hê hê, Metal Storm, một triệu viên mỗi phút, ngươi có giỏi né cho ta xem.”

Hắn điểm hỏa, một dòng điện từ nhanh chóng chạy khắp thân súng, đạn nhanh chóng ào ào chảy vào từng nòng, một khi nhả ra, sẽ là một cơn bão kim loại.

Dùng công nghệ điện từ khiến các viên đạn xếp hàng thẳng trong rãnh bắn, chỉ cần một lần điểm hỏa duy nhất, tất cả tràn ra gần như đồng loạt trên đường thẳng, hủy diệt tất cả mọi thứ trước cơn bão kim loại này. Đây chính là loại súng thường được sử dụng nhất trong kháng thần chiến, thuần túy dùng số lượng đạn phế đi con mồi.

Cho dù là thần tộc với tế bào thần tính cũng ăn không tiêu.

Shaorin bây giờ chỉ là người thường, nếu bị mưa đạn này tràn qua, chắc chắn sẽ chỉ còn một bãi máu còn sót lại.

Cô nghiến răng, chuẩn bị bật Sâm La Vạn Tượng lên để xóa đi thứ kết giới này, thế nhưng làm như vậy khác gì thừa nhận những gì hắn nói là đúng. Rằng con người rất yếu đuối, chỉ có thể dựa vào siêu nhiên và những thứ vay mượn để tiến lên, thừa nhận ý nghĩa của việc cướp đoạt và những thí nghiệm vô nhân tính để thúc đẩy tiến bộ!?

Khó khăn và bối rối, cô quay đầu lại, nhìn về phía King, phát hiện hắn đang lắc đầu cười cười, rồi đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên màu vàng kim quen thuộc, một dòng tin tức theo sóng điện từ chớp nhoáng chảy vào đại não.

Đôi mắt Shaorin cũng theo đó sáng lên.

Cùng lúc đó, toàn bộ giới hạn cơ thể được giải khai, những cảm giác mệt nhọc nhanh chóng bị các tín hiệu cưỡng chế từ đại não truyền xuống ra lệnh chèn vào, cơ bắp săn lại, và bàn chân đạt được sức bật cực hạn của nhân loại.

Shaorin bắt đầu chạy theo một lộ tuyến quỷ dị, với sức bật vượt trội, khiến cho nòng súng khổng lồ kia không thể theo kịp.

“Gì vậy!? Di chuyển hình bắc đẩu thất tinh!?” Litith/Hans có nhãn lực của nhân lý, dĩ nhiên đọc vị hoàn toàn được lối chạy nhìn qua rất quỷ dị này. Nhưng đồng thời hăn cũng quan sát được, với tốc độ cao cùng với sự chấn động không khí hình thành từ rung động của bắp thịt này, các khối không khí xung quanh Shaorin đang bị dẫn động, chuẩn bị va chạm.

“Không tốt, di hành bắc địa...”

Kết quả của những khối không khí va chạm với nhau là gì!? Shaorin đã rất nhanh tiếp lời hắn:

“Lạc lôi thiểm.”

“Mẹ kiếp.” Dẫn đạo giả không nhịn được chửi tục một cái, rồi chật vật lăn sang một bên, những khối không khí kia đã va chạm vào nhau, tỏe ra lửa điện, đồng thời tạo thành một cột sét kéo dài thẳng đến chỗ hắn.

Nòng súng kim loại sử dụng công nghệ điện từ trở thành cột thu lôi dễ thấy nhất, lập tức hứng trọn cú đánh, nổ tung và biến thành một mớ sắt vụn.

“Di hành bắc địa lạc lôi thiểm, khốn kiếp, King của Trường Sinh Đảo, ngươi có thể biến nó thành thật sao!? Cái này trong manga mà!?” Lảo đảo đứng dậy từ vụ nổ, Lilith/Hans không nhịn được mà chửi tục.

Ở ngoài kết giới, King cười ha ha nói:

“Ta chỉ nói lý thuyết thôi, thực hiện vẫn là Shaorin mà. Kiếm đạo dẫn phát lực lượng tự nhiên vẫn tính là lực lượng của con người, kết giới của ngươi rộng rãi đấy chứ nhỉ!?”

“Mẹ...” Hans muốn tiếp tục chửi, nhưng đột nhiên toàn bộ nhiệt lượng của vụ nổ quanh hắn bị thứ gì đó hút đi hết, khiến hắn cảm nhận được một cơn mát lạnh chạy dọc sống lưng dù đang ở giữa sa mạc.

“Lại đến cái này nữa!? Hư không trảm tuyệt...!?” Hans chỉ liếc mắt đã đoán được khởi thức của chiêu kiếm vốn dĩ chỉ có trong tưởng tượng được hiện thế, nhưng nhìn được, đoán được, không có nghĩa là có thể phá giải được ngay. Kiếm kỹ chỉ có trong tưởng tượng đạt đến nhân lực cực hạn, trên thế giới chưa từng xuất hiện, trong chân lý làm gì có cách phá giải.

Tận dụng nhiệt lượng từ vụ nổ, Shaorin nhặt một mảnh sắt vụn, coi nó như lưỡi kiếm, từ lúc nào đã chạy đến sau lưng Hans, trùng người xuống, làm ra tư thế xúc lực, bạt đao.

Lưỡi thép thu về như lưỡi kiếm được tra vào vỏ, tốc độ cực nhanh kéo theo một mảng không khí lớn, bạo lực tạo ra một đoạn chân không, rồi chèn vào đó lượng lớn khí nóng giãn nở không đúng với thể tich thực của khoảng trống.

Khi thể tích khí vượt qua khoảng không mà nó nên có, kết quả là sự nổ sinh ra.

“Hư không trảm tuyệt bạo viêm phá.”

Uỳnh.

Một vụ nổ nhỏ tràn ngập trước mắt dẫn đạo giả khi hắn xoay người lại, gã này chỉ kịp hét lên nửa đoạn kiếm kỹ đã bị vụ nổ nuốt trọn, đánh bay lên trời, toàn thân cháy đen khét lẹt.

Chỉ còn đôi mắt màu vàng kim sáng ngời trợn trừng đầy vẻ bất cam.

Hắn rơi bịch xuống trước mặt King, người sau đi đến, chống tay vào hông, cúi người nhìn xuống cười nói:

“Ngươi thỏa mãn rồi chứ!? Con người cũng mạnh ra phết, đúng không!?”

“Hai loại kiếm kỹ này ta đọc bừa trong một quyển tiểu thuyết nào đó, vốn dĩ chỉ là tưởng tượng, nhưng Shaorin có thể biến nó thành sự thật. Sản phẩm hạng hai mà ngươi xem thường, người ta vốn là thiên tài đấy.”

“Ngươi... khốn kiếp.” Dẫn đạo giả thật muốn chửi tục, lẽ ra hắn có thể ngược sát Shaorin nếu như King không dùng chân lý can thiệp. 

Nhưng King có thể không can thiệp sao!?

Và cho dù King không can thiệp, mọi chuyện cũng sẽ không theo chiều hướng mà hắn suy nghĩ:

“Có một chuyện ngươi đúng, ta vẫn đang phân vân, không biết sự tồn tại của ngươi và những gì ngươi làm là đúng hay sai. Ít nhất thì nhân cách kia của ta không hề phủ nhận ngươi, nên ta không thể ra tay với ngươi. Bởi vậy mới cần Shaorin quyết định. Ngươi cũng đoán được như vậy nên mới không cố kỵ gì liền mở ra kết giới muốn dùng cái chết của Shaorin để cho ta thấy, đúng không!?”

“Thế nhưng, cho dù ta không can thiệp, ngươi cũng không thể giết được Shaorin.”

Hắn nói đến đây, liền đưa mắt nhìn tới, dẫn dạo giả cũng theo đó nhìn lại, phát hiện Shaorin vẫn đang đứng giữa kết giới của hắn, cầm lấy cán kiếm Phượng Hoàng, vuốt vuốt, khẽ nói:

“Thật xin lỗi phượng hoàng, ta sẽ giúp ngươi trở lại ngay thôi.”

Shaorin quay sang nhìn về phía King, hắn gật gật đầu. Liền ngay sau đó, một luồng sức mạnh tràn ngập tâm linh mọi người ở tại đây, dẫn phát thiên địa, cải biến pháp tắc, phá vỡ kết giới, thay đổi sự vật.

Bờ cát biến thành biển hoa, tổ hợp mã nhị phân đã bị loại bỏ hoàn toàn, thay bằng những hạt siêu vi quen thuộc vốn có của thế giới này, chúng theo ý chí của Shaorin tổ hợp lại thành những hình dạng mới, trở thành một bộ phận của vật chất mới.

Sâm La Vạn Tượng, dùng ý chí chế tạo ra hiện thực, bản chất vốn dĩ cao cấp hơn cố hữu kết giới nhiều lần. Nếu ngay từ đầu Shaorin sử dụng trạng thái này, trận đấu đã sớm ngã ngũ.

Cồn cát trở thành ốc đảo, Hans nằm giữa biển hoa, thở dài:

“Thôi rồi, ta thua. Vô lý thật, một thử phẩm hạng hai, làm sao có thể...”

King lắc đầu, nhìn biển hoa trước mắt với vẻ tán thưởng, cười đáp:

“Không, ngươi nhầm lẫn ngay từ đầu rồi. Sở dĩ ta loại bỏ dự án Fake Queen, chỉ để lại ba người bọn họ, vì ta muốn tận mắt nhìn thấy bọn họ trở thành con người đấy.”

“Trước mắt ngươi không phải là một sản phẩm của Long tộc hay Trường Sinh Đảo gì cả, chỉ là một con người đã vượt qua được cực hạn mà thôi.” 

Hắn nhìn Shaorin đang vui mừng vì sự trở lại của Phượng Hoàng kiếm, khẽ cảm thán nói:

“Rất xinh đẹp đúng không!?”

Lilith/Hans nghiến răng đáp lại: “Hàng thẩm mỹ nhân tạo, không đẹp sao được.”

King lập tức mất hứng:

“Ngươi đi chết đi.”

Sau đó là Phượng Hoàng kiếm quét qua, những linh hồn đeo bám vào Hans dù không muốn nhưng cũng bị cắt rời sạch sẽ.

Chỉ để lại một mảnh linh hồn tàn khuyết không còn chút tư duy nào. Đây chính là những gì còn sót lại của Hans. King thu nó vào một lọ chứa tạm thời, sau đó liền kết thúc hành trình lần này.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.