Kẻ Ăn Chơi Biến Thành Tổng Tài

Chương 717: Không Phải Là Ba Tôi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lục Tam Phong không ngờ rằng bà ta lại hỏi thẳng ra như vậy, anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu như cô muốn về già mà vẫn giàu có, thì có lẽ sẽ rất là khó khăn đấy, có điều giá cả thì vẫn có thể thương lượng, chỉ cần cô đồng ý giúp tôi chuyện này.

“Tôi có thể giúp cậu báo giá mà cậu muốn, nhưng tuyệt đối không được quá thấp, 30 triệu đô la Mỹ là một con số không thể nào chấp nhận được đầu, giá thấp nhất mà tôi có thể bảo cho anh là 50 triệu đô la Mỹ” Kurai Yui nhấp một ngụm cà phê và nhìn anh nói: “Và tôi muốn 15 triệu đô la Mỹ 15 triệu đô la Mỹ?
Kim Ngọc Anh liếc nhìn Lục Tam Phong, nhưng anh chỉ nhận được chỉ số ngoại hối là hơn 50 triệu độ, hai con số này mà cộng lại đã là hơn 65 triệu đô la Mỹ rồi.

“Về phần tiền của cô thì không có vấn đề gì!” Lục Tam Phong nhìn cô ta nói: “Còn báo giá có thể thấp hơn chút nữa được không? Còn đi đến tổng bộ đàm phán như thế nào sẽ là chuyện của chúng tôi, như vậy đi, 45 triệu đô la Mỹ được không?”
Lục Tam Phong báo giá này là để cho cuộc đàm phán sau này có thể linh động được, bọn họ quả thực có chút kẹt tiền, thêm một chút cũng không có.

Bình thường những vụ thu mua quốc tế như này giá cả có sự biến động khá lớn.

Để có thể thu mua một cách thuận lợi, trót lọt thì đều phải có các dịch vụ của công ty tài chính, có thể thanh toán bất cứ lúc nào.

Nhưng Lục Tam Phong lúc đầu không nghĩ rằng tập đoàn tư bản liên hợp sẽ thanh toán cho anh, cứ cho là sẽ thanh toán cho anh đi chăng nữa thì cũng phải gọi điện cho ngài Phùng, cuối cùng vẫn là không được.

Vì vậy từ lúc bắt đầu, Lục Tam Phong liền phá giá luôn.

Kurai Yui có chút do dự, nhưng khi nghĩ đến khoản tiền khổng lồ 15 triệu đô la Mỹ thì vẫn gật đầu nói: “Không có vấn đề gì, có điều, các cậu sẽ đưa tiền cho tôi thế nào? Tôi muốn đảm bảo an toàn!” “Cô yên tâm đi, tuyệt đối an toàn, mấy vị ở đây chính là cố vấn pháp luật quốc tế của công ty chúng tôi, giải quyết các vấn đề pháp luật về tiền tệ quốc tế cực kỳ chuyên nghiệp.


Lục Tam Phong giới thiệu
Mấy người nhân viên đã chuẩn bị sẵn hợp đồng cũng không biết rằng bản thân mình lúc nào mới có thể trở thành cố vấn pháp luật quốc tế, dù sao thì tổng giám đốc Lục nói gì thì bọn họ là như thế.

“Xin chào, phương án mà chúng tôi đưa ra là, thông qua ngân hàng quốc tế, cô có thể mở một tài khoản ngân hàng ở Thụy Sĩ.

Đến lúc đó chúng tôi sẽ trực tiếp chuyển tiền cho cô, đảm bảo sẽ không có bất cứ chuyện gì xảy ra, số tiền này sau khi kết thúc vụ thu mua xong là cần thiết.

Một người nhân viên lấy hợp đồng ra, nói: “Vì để duy trì lợi ích của cô, hợp đồng này sẽ đảm bảo tính xác thực giữa chúng ta!”
Kurai Yui cũng không phải kẻ ngốc, ngay lập tức nói: “Trên hợp đồng này tuyệt đối không được phép viết tôi là người đã giúp các cậu đưa ra giá cả và nhận tiền phí dịch vụ!”
Phí dịch vụ?
Lục Tam Phong cười, trong mắt cô ta đây lại coi là phí dịch vụ, đây rõ ràng chính là hối lộ mà.

“Cô yên tâm, tôi đều đã cân nhắc thay cô hết rồi, trong hợp đồng này có ghi là nhập khẩu nguyên vật liệu, chúng tôi sử dụng ngoại hối là cần phải phê duyệt, nhập khẩu nguyên vật liệu sẽ giúp cho quá trình phê duyệt được dễ dàng hơn” Lục Tam Phong giải thích.

“Có bản tiếng Nhật không?” Kurai Yui xem một hồi phát hiện ra toàn bộ đều là tiếng Trung.

“Ở đây có!”
Bà ta xem rất kỹ, bản hợp đồng này sẽ là sự đảm bảo cuối cùng của bà ta, xem chi tiết khoảng nửa tiếng đồng hồ nữa, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì bà ta mới ký vào.


Lục Tam Phong nhìn thấy chữ ký trên đó, sau đó cũng ký tên mình xuống, ẩn con dấu chính thức của tập đoàn điện Tử Thủy Hoàn lên, hai người bắt tay nhau, Lục Tam Phong nói: “Hợp tác vui vẻ, hy vọng cô có thể làm càng nhanh càng tốt.

“Yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ làm một báo cáo tài liệu về phòng thí nghiệm Tân Loan rồi nộp lên phía trên.” Kurai Yui trả lời.

“Cũng không còn sớm nữa, tôi tiễn cô đi xuống”
Hai người vừa nói chuyện vừa đi xuống lầu, đến cửa Lục Tam Phong tiễn bà ta ra tận cửa xe, giúp bà ta đóng cửa xe sau đó nói: “Chiếc xe này thật sự không hợp với cô cho lắm, nhưng mà cô yên tâm đi, qua một thời gian nữa là cô có thể có được chiếc Porsche rồi."
Kurai Yui nghe thấy những lời này trên mặt nở nụ cười, cúi đầu với Lục Tam Phong nói: “Cậu Lục Tam Phong, muộn rồi, xin lỗi vì đã làm phiền cậu." “Không sao, trên đường cô đi cẩn thận.

Lục Tam Phong vẫy tay với bà ta sau đó nhìn bà ta rời đi.

Âm thanh đứt quãng của bài hát phát ra, trên đường trở về tâm tình của Kurai Yui khá vui vẻ, không nhịn được mà ngâm nga vài câu hát.

Nghĩ đến tương lai có cuộc sống tốt đẹp sau khi nhận được số tiền, việc đầu tiên mà bà ta muốn thực hiện chính là ly hôn, cuộc đời này bà ta sẽ không bao giờ đi tìm người đàn ông viết tiểu thuyết kia nữa!!
Cho đến khi không còn nhìn thấy chiếc xe của Kurai Yui nữa, Lục Tam Phong khẽ nhún vai, tiện tay cầm bản hợp đồng lên lật qua xem, hai tay dùng lực.

“Xoẹt xoẹt!!”
Bản hợp đồng bị xé làm đôi, rồi lại bị gấp đôi lại, tiếp tục xé.

“Sao anh lại xé hợp đồng đi vậy?” Kim Ngọc

Anh ngạc nhiên hỏi.

“Chuyện đã thành rồi, còn cần nó làm gì nữa?” Không còn sớm nữa, về ngủ thôi!” Lục Tam Phong xoay người trở về nói.

Kim Ngọc Anh vừa kinh ngạc vừa có chút tức giận, khó khăn lắm mới đàm phán được, vậy mà lại tiện tay xé đi như vậy, tức giận vì anh không tuân thủ theo hợp đồng, cô ta bước hai bước đuổi theo: “Đến lúc người ta tìm anh đòi tiền, anh không có hợp đồng thì làm thế nào?” “Đòi tiền? Đòi tiền gì?” Lục Tam Phong trầm giọng nói: “Tôi lại không có nợ cô ta.

“Nhưng cô ta có hợp đồng!” "Hợp đồng cô ta ký là tiền nhập khẩu nguyên vật liệu, tôi lại không có nhận được hàng hóa, thanh toán cái gì?" Lục Tam Phong hỏi ngược lại.

“Anh không sợ cô ta sẽ vạch trần chuyện này ra sao?" “Nhận hối lộ là tội vô cùng nghiêm trọng, dù cho không nhận được tiền thì nếu như cô ta muốn ngồi tù, cứ thoải mái mà đi tố cáo!” Lục Tam Phong vươn tay ấn thang máy, cửa thang máy mở ra, anh bước vào nhìn Kim Ngọc Anh nói: “Trên thế giới này không có hợp đồng của nước nào là bảo vệ tội phạm cả, đối với loại chuyện này mà nói, nếu muốn bảo đảm lợi ích của mình trước, trừ phi sau này cô có thể mang lại nhiều lợi ích cho tôi hơn, nếu không thì mua qua bản lại một lần như thế này, không lừa cô vậy tôi lừa ai?”
Kim Ngọc Anh đứng im tại chỗ, cô cũng không biết phải phản bác lại như thế nào.

“Vào thang máy đi, trở về ngủ một giấc!” Lục Cập nhật nhanh nhất trên Тгцye*лАРP.cом
Tam Phong chào cô.

Ngày hôm sau.

Kurai Yui đến công ty đầu tiên triệu tập một cuộc họp với một vài người phía dưới, sau đó bắt đầu lập bảng định giá phòng thí nghiệm Tân Loan, tiến hành thẩm định quyền sở hữu trí tuệ của 374 sáng chế công nghệ của phòng thí nghiệm Tân Loan, những sáng chế này được nhận định không phải là tài sản nòng cốt.

Thực ra nhìn từ góc độ của tiến trình khai thác và phát triển toàn cầu, những công nghệ của phòng thí nghiệm Tân Loan quả thực đã có chút lỗi thời, nó tương đương với công nghệ thông tin 3g của chúng ta bây giờ vậy, đã bị đào thải hoàn toàn rồi, thế nhưng ở nhiều nước trên thế giới, những sáng chế công nghệ này vẫn rất quan trọng.

Khoảng 9 giờ sáng, Lục Tam Phong mới tỉnh dậy, tắm rửa qua loa xong liền đi đến nhà hàng ăn cơm, tối hôm qua Kim Ngọc Anh quá mệt mỏi, trở về liền ngủ thiếp đi, sáng nay tỉnh dậy ngồi trên giường nhớ lại những chuyện mà Lục Tam Phong đã làm ngày hôm qua.


Dường như cô ta đã quen một người hoàn toàn khác vậy.

Trong nhà hàng, cô ta chống tay lên đầu, dáng vẻ có chút đáng yêu, ngồi đối diện với Lục Tam
Phong, nhìn chằm chằm người đàn ông này.

“Không ăn cơm đi nhìn chằm chằm tôi như vậy làm gì?” Lục Tam Phong vừa ăn vừa hỏi.

“Tôi chỉ cảm thấy hôm qua anh thực sự rất tàn nhẫn!” “Chẳng lẽ tôi đối với ai cũng như với cô sao? Ấm áp, dịu dàng, dáng vẻ vô hại.” Lục Tam Phong ngẩng đầu liếc nhìn cô, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng nói: “Vậy thì làm sao có thể làm nên chuyện gì được, ai chịu nghe tôi đây, huống hồ thương trường như chiến trường, cô ta chẳng qua chỉ là một người phụ trách bộ phận cấp 2 mà thôi, đến tổng bộ đàm phán với đám người kia mới là chuyện khó đối phó nhất.” “Vậy anh đối tốt với tôi như vậy, có phải là vì ba anh không?" “Sao lại như vậy được? Tôi chỉ vì muốn cùng cô nói chuyện mà thôi, thực lòng nhìn thấy cô tôi liền cảm thấy rất thân thiết.

Lục Tam Phong đặt đũa xuống nói: “Cô có một loại thân thiết, chuyến này cô đi cùng tôi, cái gọi là giám sát chẳng qua cũng chỉ ăn ăn uống uống, cùng tôi đi du lịch mà thôi, cũng không có đến lượt cấp trên của cô chứ, vì ba cô sao?” “Điều này là không thể nào, không có một ai biết ba tôi là ai cả.” Kim Ngọc Anh tự tin nói.

Lục Tam Phong cười không nói gì, ngoài cô ta ra, tất cả mọi người trên thế giới này đều biết ba cô ta là ai, nếu không thì loại chuyện tốt như này có thể rơi vào đầu cô ta chắc?
Ăn xong bữa sáng, Lục Tam Phong gọi mọi người về phòng và mở một cuộc họp nhỏ.

“Trước đây không phải đã có qua lại với bên tổng bộ rồi sao, lát nữa gọi điện thoại cho bọn họ, cứ nói chúng ta đã tới rồi, có thể tiếp tục gặp mặt đàm phán.

Về chuyện chúng ta đã đi gặp Kurai Yui trước, nếu bọn họ không nói, chúng ta cũng không cần đề cập đến.

Lục Tam Phong trao đổi với mọi người: “Tôi thấy lần đầu gặp mặt đàm phán, có lẽ giá cả sẽ khá cao, cuốn sách đánh giá chuẩn bị trước đây đâu rồi?” “Tổng giám đốc Lục yên tâm, đều ở đây hết rồi.” “Đến lúc ngồi đàm phán, đến phần trình độ công nghệ cần phải tạo cho họ áp lực." Lục Tam Phong nói với Liễu Ngoạn: “Có thể nói nó khôngimg
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.