Kẻ Ăn Chơi Biến Thành Tổng Tài

Chương 78



Chương 78

Lục Tam Phong giúp anh nói mấy câu, đem chuyện tối ngày hôm qua nói đơn giản lại một chút, lúc ấy Tiền Trọng Nam, Ông Kim Tam đều ở đây, đều nhìn ra, vị tổng giám đốc Tạ này cũng có chút quan hệ, cũng không cần đưa đi tra khảo, nói một chút rồi thả ra ngay tại chỗ.

“Thưa cậu, nghi thức ngày hôm nay rất quan trọng, thân thể của cậu không có chuyện gì chứ?” Thư kí Lý khẩn trương hỏi.

“Không có chuyện gì đâu, không cần đợi chờ nữa.” Lục Tam Phong đưa mắt nhìn bốn phía, đám người đồng hương kia về cơ bản đều ở nơi này, anh thấy Tả Hướng Dẫn đang lẫn trong đám người.

Hôm nay, Tả Hướng Dân có dáng vẻ cực kì phấn khởi, mang trên mặt mấy phần đắc ý, phảng phất như đã nắm trong tay thắng lợi, bởi vì ông ta nghĩ mình như bọ ngựa bắt ve chim sẻ đợi phía sau.

Lục Tam Phong cho rằng ông ta là chim sẻ, dò xét đường lui của Tả Hướng Dân.

Trâu Hùng Dũng lại cho rằng mình là chim sẻ, đang mượn tay của Lục Tam Phong.

Hiện tại, Tả Hướng Dân cảm thấy mình là chim sẻ, qua hôm nay, giới kinh doanh thành phố Bạch Nhiên liền mặc cho ông ta nhào nặn, Ông Kim Tam sẽ phải đi tìm ông ta để cho ông ta kiếm thêm ít tiền, có thể đi tìm ngân hàng kiếm một khoản vay là tốt nhất.

Tả Hướng Dân chỉ lấy ra mười triệu, nói là đem tài chính đều đặt hết ở trên hàng hóa, quay vòng không ra nổi nữa.

Đội xe trùng trùng điệp điệp hướng về phía mục tiêu mà đi, Trâu Hùng Dũng nghe được Lục Tam Phong không có việc gì, âm thầm nhẹ nhàng thở ra một hơi, cái tên Tạ Thành Kiên này thiếu chút nữa phá hỏng mọi chuyện, phân phó người cảnh cáo một chút, về sau phải cẩn thận xem xét hơn.

Chín giờ rưỡi sáng, tất cả mọi thứ đã sẵn sàng lên sân khấu, trải thảm đỏ, một loạt các cô gái tiếp tân đang chuẩn bị, sau lưng viết dòng chữ lớn, hạng mục cổ phần tư nhân bò sữa sẽ chính thức khởi động.

Thời tiết mặc dù rét lạnh, tuy nhiên ở khu vực tổ chức vẫn có người người nhốn nháo, Lục Tam Phong ra sau phòng nghỉ, nhìn thấy Trâu Hùng Dũng nắm chặt tay, thời điểm Lục Tam Phong tới gần, anh nhỏ giọng nói: “Đã có người biết thân phận của tôi, hơn nữa còn là đồng hương.”

“Cái gì?” Sắc mặt của Trâu Hùng Dũng có mấy phần ngưng trọng, nhỏ giọng nói: “Nói sao?”

Hẳn là không có chuyện gì lớn, ông ta cảm thấy đó là cơ hội lớn, qua hôm nay, những xí nghiệp có tài chính khan hiếm này, trước tiên đem bán thông tin, kiếm lời thêm một đợt, tiếp theo sao chép nguồn mấy xí nghiệp, sát nhập sau đó mở rộng nhà máy của ông ta.” Lục Tam Phong nói nhỏ.

“Không chậm trễ chuyện mà chúng ta làm là được, đám người kia đang ở chỗ nào? Gọi là gì?”

“Phía dưới Ông Kim Tam Chính là Tả Hướng Dân.”

Trâu Hùng Dũng gật đầu, không nói gì, hiện trường có người ra người vào chào hỏi không ngừng, nghiễm nhiên đã trở thành một cái đại hội giao lưu, tổng giám đốc Thi, Tiền Trọng Nam cùng một nhóm người đứng thành một chỗ, cười cười nói nói, Ông Kim Tam cùng một đám người khác đang nói chuyện, hai đám người mặc dù cùng thuộc hội đồng hương nhưng căn bản không có cái gì để giao lưu sâu sắc cả.

Về mặt khác, một đám công ty tư nhân hợp doanh xí nghiệp đứng ở một chỗ khác và rất ít nói chuyện, Lục Tam Phong thậm chỉ còn đang hoài nghi Trâu Hùng Dũng chính là đại diện mang lại lợi ích của đám người này.

Theo lời mở màn của người chủ trì để bắt đầu bài tuyên bố, rốt cục người chủ trì mang theo giọng nói hữu lực: “Chúng ta hãy dùng tiếng vỗ tay nhiệt liệt, hoan nghênh người đại diện cho công ty kẹo sữa Đại Bạch Thổ, cậu Lục bằng một tràng vỗ tay hoan nghênh cậu ấy nào.”

Lục Tam Phong cất bước đi lên đài, nhìn người phía dưới nhóm, mở miệng nói:

“Chân thành cảm ơn các lãnh đạo, cảm ơn các vị trong thành phố Bạch Nhiên hết lòng giúp đỡ, hạng mục lớn liên quan đến bò sữa, là muốn đem ngành nghề đồ ăn vặt đa ‘ dạng hóa, chúng ta đã sớm có truyền kì Đại Bạch Thổ, cùng với xí nghiệp Kim Ti Hầu cạnh tranh trên thị trường, tôi tin tưởng hạng mục bò sữa khổng lồ này chắc chắn lại tạo nên huy hoàng.”

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm động, kéo dài không thôi, Tiền Trọng Nam nghe rất kích động, dù không có cầm cổ phần, ông ta trở thành thương nghiệp cung ứng cũng kiếm tiền không bao giờ hết.

“Tiếp theo xin mời bí thư Trâu lên có đôi lời phát biểu.

Trâu Hùng Dũng đi lên, trên mặt tràn đầy vui sướng, trong mắt ông ta, lũ thương nhân phía dưới này đều là đám rau hẹ xanh tươi mơn mởn, hôm nay chính là thời điểm thu hoạch, hơn nữa còn là rau hẹ, nếu như không phải ngoài ý muốn có được một thanh đao sắc bén như Lục Tam Phong như thế, thì đã không có cơ hội gặt được.

“Tôi chân thành hi vọng, thương nghiệp thành phố Bạch Nhiên đa dạng hóa, thị trường hóa, tự do cạnh tranh hóa, hi vọng sau khi triển khai Dự án Bò sữa lớn, mang đến làn gió mới, cảm ơn tất cả mọi người đã lắng nghe.”

Một đám người Ông Kim Tam nghe được những từ này mang sắc mặt khó coi, Trâu Hùng Dũng vẫn cảm thấy đám người này đang lũng đoạn thị trường, vẫn nghĩ đánh tan đồng hương, đáng tiếc hắn không có thực lực kia.

“Tiếp theo xin kính mời chủ tịch nhà máy chế biến thực phẩm- cậu Tiền Trọng Nam, chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn chế biến thực phẩm Ông Kim Tam, cậu Kim Tam… Lên đài cắt băng khánh thành.”,

Trên đài có mấy chục người đang đứng, Lục Tam Phong đứng trước, Trâu Hùng Dũng đứng bên cạnh, anh cầm trong tay cái kéo, lặng lẽ nhìn thoáng qua Trâu Hùng Dũng, nhỏ giọng nói: “Ông đã thắng một nửa.

“Anh cũng thắng rồi, hi vọng anh đến thành phố Bạch Nhiên này xây hải cảng, cho nơi đó vào khu công nghiệp trọng điểm hòa cùng giúp cho thị trường đa dạng hóa, thực hiện cống hiến.”

Lục Tam Phong cười cười không nói chuyện tiếp nữa, cúi đầu cắt đứt dải lụa màu, tiếng vỗ tay không ngừng vang dội cả hội trường, trên mặt tất cả mọi người đều tràn đầy nét vui vẻ phấn khởi.

Tất cả mọi người đã có doanh thu về mặt tài chính, hai nhóm người Ông Kim Tam và Tiền Trọng Nam này không chỉ có đem tất cả toàn bộ tiền mặt nên vào dự án, mà còn vay mượn ngân hàng không ít, số tiền kia sẽ bị Trâu Hùng Dũng bắt đầu phong tỏa, trở thành dây thừng siết chặt, ghìm chết hai người .

Giữa trưa có một bữa cơm, Trâu Hùng Dũng cùng không ít người khách khí qua lại lẫn nhau, tất cả mọi thứ đều vô cùng náo nhiệt, tâm tình của Lục Tam Phong cũng không tệ, uống không ít, Tả Hướng Dân mang chén rượu đi đến trước mặt anh, nói: “Giám đốc Lục, tôi kính anh trước một chén.”

Lục Tam Phong híp mắt nhìn ông ta, hiện trường ồn ào, cũng không ai nghe được đến cùng ông ta đang nói gì.

“Ván đã đóng thuyền, tiếp theo chính là thời điểm thu lưới, đừng sợ quá nhé chàng trai trẻ.” Tả Hướng Dân cười hì hì cụng ly một cái, tiếp đó uống cạn sạch lấy một hơi.

Lục Tam Phong bưng lên uống một ngụm, không biết vì cái gì, anh cảm thấy Tả Hướng Dân có chút đắc ý quên đi tình hình hiện tại, giống như hết thảy đều ở trong khống chế của ông ta, lấy tình hình hiện tại mà nói tiền giờ đã ở trong tay anh, anh có thể nắm trong tay sinh mạng của tất cả những người trong chỗ này.

“Ông chủ Tả cùng cậu Ông đây quan hệ không tệ mà, hợp tác với tôi có những ông chủ xuất sắc như hai cậu đây là vinh hạnh của tôi, cùng thực hiện dự án mang đến lợi nhuận như thế này là chuyện phi thường tốt đẹp.” Ông Kim Tam đi qua, mở miệng nói: “Tiểu Tả, lại kính cậu Lục một chén nào.”

“Ông nghĩ mình đang kính ai hả, Tiểu Tả gì cơ? Ông đây đang gọi ai là Tiểu Tả đấy?” Mặt mũi của Tả Hướng Dân tràn đầy bất mãn.

Ông Kim Tam xấu hổ tại chỗ, da mặt đều có mấy phần run rẩy, mở miệng nói: “Uống nhiều quá, đừng nhìn nữa, các người đem ông chủ Tả kéo một bên cho tỉnh rượu, cậu Lục, tôi kính anh một chén.”

Lục Tam Phong bưng chén rượu lên cụng một cái.

Có thể nhìn ra được, rất nhiều người đến đây đều là dựa vào Ông Kim Tam, Ông Kim Tam đối bọn họ cũng không có quá nhiều sự chú ý, thuần túy là công cụ để ông ta lấy ra làm khiên chắn bảo vệ bản thân mình mà thôi.

Nghe từ ngữ khí của Tả Hướng Dân xem ra oán khí này sớm đã không phải ngày một ngày hai rồi, chỉ là hiện tại có tiền đề để bạo phát ra mà thôi.

Tả Hướng Dân bưng chén rượu đến bàn của Tiền Trọng Nam, dùng tay ôm lấy bả vai của Tiền Trọng Nam mà vỗ vỗ.

Tiền Trọng Nam ngạc nhiên quá mức mà nhìn thấy ông ta, có mấy phần kinh ngạc, mở miệng nói: “Ông chủ Tả, ông tìm tôi làm gì? Mời rượu ư? Ông không định lăn lộn uống với gã tóc vàng bên kia à.”

Tất cả mọi người đang ngồi trong bàn đều cười phá lên.

“Uống một chút nào.” Tả Hướng Dẫn đụng ly một cái, cúi đầu nói: “Cho tôi 10 tỷ, tôi bán cho ông một bí mật kinh thiên động địa, đủ để cho ông đem nhà máy của đám người Ông Kim Tam kia hoàn toàn sụp đổ.

“Ông uống nhiều rồi?”

“Bí mật này giá trị tuyệt đối mười tỷ, đã có người bày ra thiên la địa võng, hai người chúng ta đều là cá nằm trên thớt, tất cả đều có liên quan tới cậu Ông.”

Tiền Trọng Nam nghe nói như thế, phía sau lung toát ra một tầng mồ hôi lạnh, cả người kinh hãi mà bất định, yên lặng bưng chén rượu lên uống một ngụm.

“Đây là số thẻ tài khoản của tôi, nếu như không có mười tỷ, vậy thì tám tỷ cũng được, tiền tới tay tôi, tôi sẽ gọi điện thoại cho ông.” Tả Hướng Dân đem một mảnh giấy nhét vào trong túi của ông ta.

Hơn hai giờ chiều, Tiền Trọng Nam cùng Trâu Hùng Dũng khách khí vài câu, vội vàng trở về nhà, lần này anh về nhà ở của Bạch Ngọc Phương, vừa tiến vào của chính nhìn thấy Bạch Ngọc Phương ngồi ở trên ghế sa lon xem tivi.

“Đi về hết rồi sao?” Bạch Ngọc Phương thấy sắc mặt của Tiền Trọng Nam lạnh xuống.

“Tôi hỏi cô một chuyện.”

“Chuyện gì.”

“Cậu Ông ở đăng kia, tại sao hai người lại quen biết nhau?” Ánh mắt Tiền Trọng Nam sắc bén vô cùng nhìn chằm chằm cô chất vấn: “Bạn thân của cô từng lên giường của ông ta? Bạn thân của cô tên gọi là gì, ở đâu?”

“Có quan hệ gì với anh không?” Bạch Ngọc Phương đứng dậy, mang ra một phần hợp đồng, nói: “Anh muốn cầm phần cổ phần này, liền ký phần hợp đồng này, tôi muốn chiếm 51%, anh ta có thể giúp anh đạt được thứ mà anh muốn.”

“Anh ta không phải là người của tập đoàn Đại Bạch Thổ các cô hay sao?”

“Đúng thế.” Bạch Ngọc Phương chém định chặt sắt mà nói: “Trâu Hùng Dũng đều nói anh ta là người của chúng tôi.”

“Mẹ nó. Trâu Hùng Dũng còn chuyện gì mà không làm được hay không? Tôi có cảm giác không thích hợp, hôm nay một nhà báo hay đài truyền hình cũng không có, tin tức địa phương cũng không có thông báo, dự án lớn như thế, bản tin thời “sự cũng không nói.”

“Anh uống rượu đến mức lú não luôn rồi hả? Phần hợp đồng này mà ký xong, tôi giúp anh làm xong sự tình, sau đó ly hôn, anh đi đường ớn của anh, tôi đi cầu độc mộc của tôi, từ nay về sau rốt cuộc không có quan hệ gì với nhau nữa.” Bạch Ngọc Phương bức bách nói.

Tiền Trọng Nam tựa trên khung cửa, gã ta cảm thấy số tiền này của Tả Hướng Dân, đến thành phố Bạch Nhiên khuấy vũng nước đục này cũng chả ai thèm động đến nữa, những người này chắc chắn phải về sau mới biết.

“Tôi đã đem tất cả cổ phần thế chấp vào ngân hàng, đổi thành tiền, đập vào Dự Án Bò sữa lớn.”

“Cái gì?” Bạch Ngọc Phương giật nảy cả mình, sắc mặt trắng bệch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.