Lễ kết hôn này làm cho Phiêu Linh Thư Kiếm tiêu hao rất nhiều tiền của, nhưng anh tuyệt đối không hề để ý đến một chút nào, ngược lại còn tỏ ra rất thích thú.
Mà Trần Vũ Khả tuy chẳng tốn một đồng xu cắc bạc nào lại rất đau lòng khi thấy tiền mất đi, cũng không phải cậu keo kiệt, chỉ là người đến chúc phúc đúng là loại nào cũng có, loạn cào cào! Nói dễ nghe một chút là ngwofi không nên tới cũng tới, ví dụ như—
Một em gái tiên nữ đi đến trước mặt hai người, đốt một cái pháo hoa, người tập trung ở phu xe rất nhiều, lag muốn chết! Khi đốt pháo hoa, Trần Vũ Khả thiếu chút nữa thì bị rớt mạng! Em gái tiên nữ sung sướng nói:
[Cầu Vồng Bay Bay] Chúc Phiêu Linh ca ca cùng Mĩ Nữ tỉ tỉ sớm sinh quí tử, con đàn cháu đống!
Trần Vũ Khả ngất: Lúc nãy cô bé này không xem trên kênh thế giới? Ngay cả giới tính thế nào cũng không hỏi cho rõ sao?!
Một lát sau, một Nam thần cỡi rùa thần chậm rì rì bay đến, trước tiên liền mở khung giao dịch, nói chẳng hề biết đến cái gì gọi là xấu hổ:
[Ta là đại gia] Đưa bao lì xì trước, chúc mừng sao.
Trần Vũ Khả 囧: Ặc! Hắn ta chắc chắn là đến đòi tiền! Đúng là rất đại gia nha!
Lại còn có một Nữ nhân bé, mắc cỡ chạy đến, vừa nhìn đến tên của cô bé, Trần Vũ Khả thiếu chút nữa ngất xỉu!
[Em đến để chúc phúc] Ca ca, em lại tới nè, dùng nhân vật khác có thể nhận lì xì tiếp không???
Trần Vũ Khả bó tay rồi: Ngất! Ngay cả nhân vật phụ cũng đến! Người ở đây thật là lợi hại…
Nhưng mà giận nhất là cái tên đầu to Phiêu Linh Thư Kiếm kia chẳng chú ý gì hết, chỉ cần có người đến là anh ta liền cho lì xì, giống như là nhà anh mở ngân hàng. Đã sắp ngất xỉu, Trần Vũ Khả chẳng muốn hao tâm tổn sức nữa, mặc kệ anh đi, suy nghĩ của người có tiền ra sao thì những người bình thường rất khó có thể hiểu được!
Thật vất vả phát hết lì xì, lễ kết hôn cũng kết thúc thật sự, Trần Vũ Khả trong lúc hồ đồ đã thật sự đem mình gả đi.
Hai vợ chồng mới cưới cùng nhau đi đến nhà mới (sau khi kết hôn có thể tìm NPC nhà ở mua nhà). Từ lúc ở chỗ quản gia truyền tống vào nhà mới, Trần Vũ Khả đã làm tốt công tác chuẩn bị tư tưởng, chỉ biết là cái tên điên tiêu tiền như nước kia nhất định sẽ mua cái nhà xa xỉ nhất, mắc nhất! Quả nhiên không ngoài dự đoán, nhà ở cao cấp nhất, bên trong có mười mấy quản gia (thực chất là khi hàng) đứng xếp lớp, tất cả đều đứng thẳng người, mặt cười hớn hở chào đón hai người.
Trần Vũ Khả tự nhận trên người chẳng có món gì đáng giá, quản gia nhiều như vậy làm sao xài cho hết trời?!
Cậu hoàn toàn quên mất người bên cạnh rất có tiền, chỉ thấy bạch y nam nhân chạy đến trước mặt quản gia làm cái gì đó, thần thần bí bí!
Chỉ một lát sau, tất cả quản gia đều bị đổi tên — Bảo thạch của bà xã, trang bị của bà xã, Item nhiệm vụ của bà xã, hàng linh tinh của bà xã, chờ một chút, chờ một chút… Cái tên cuối cùng là khiến cho người ta mắc cười nhất — anh yêu bà xã.
Trần Vũ Khả 囧, khóe miệng co rút, đi lại gần xem thử quản gia cất cái gì ở trong.
Hay lắm, rất mạnh tay!
Tất cả đều là bảo thạch cấp cao nhất, đủ loại kiểu dáng, làm cậu hoa hết cả mắt!
Tất cả trang bị đều là cao cấp nhất, thần binh cấp 5 nhét đầy 1 kho, làm cậu líu lưỡi!
Item nhiệm vụ đều là đồ cao cấp nhất, đủ các loại, có những thứ căn bản cậu chưa thấy bao giờ!
Ngay cả đồ linh tinh cũng là cấp cao nhất, tùy tiện cầm một cái ra ngoài bán, cũng được từ vài ngàn đến vài vạn đồng vàng!
Trần Vũ Khả bình tĩnh gõ lên bàn phím
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đại ca, anh có thể đừng làm tôi kích động không?! Chơi game lâu như vậy cho tới giờ tui còn chưa từng nhìn thấy nhiều đồ cực phẩm như vậy đâu!!! Anh là cố tính khiến cho tui ganh tị phải không??? Anh đúng là có ý đồ độc ác!
[Phiêu Linh Thư Kiếm] Kích động cái gì? Trách móc cái gì, chẳng phải bây giờ mọi thứ này đều là của cậu sao, cậu cứ việc xài đi.
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui oán giận? Tui kích động? Tui thiệt nghi ngờ anh có phải quen với GM không nữa! Nếu không sao lại có nhiều thứ tốt như vậy? Khó có thể tin được là anh làm nhiệm vụ mà có!!!
[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cậu đừng có ngốc như vậy, mấy cái này đều là tôi mua đó, cậu cho là tôi ngốc giống cậu sao? Cậu nhìn thấy mấy thứ này cho kĩ đi, nó đều là vật phẩm tiêu hao, rất có giá trị đó, sau này căn bản ai cũng cần đến cả, mặc dù tôi tốn rất nhiều tiền để có thể thu mua nó, nhưng một khi nó đã lên giá thì cao hơn rất nhiều so với cái giá tôi dùng để mua vào.
Trần Vũ Khả cuối cùng đã hiểu vì sao những kẻ có tiền lại càng có tiền rồi, bởi vì họ rất biết tính toán nha! Họ có con mắt nhìn xa trông rộng, có thể dự đoán được tương lai cùng biến đổi của thị trường, toàn bộ tiền đều được bọn họ dùng để kinh doanh, cho nên người nghèo thì vẫn hoàn nghèo như thế. Ở trong game thì cũng như vậy thôi, Phiêu Linh Thư Kiếm tưởng rừng tốn rất nhiều tiền để mua những thứ này, nhưng sau này khi chúng tăng giá, mọi người vẫn cần phải mua lại những thứ trong tay anh, anh quả thật là đại gian thương chân chính!
Đồ của gian thương thì có thể xài sao? Câu trả lời của Trần Vũ Khả chính là không thể! Đến lúc truy cứu trách nhiệm, cậu chẳng thể đảm nhận nổi đâu.
Tạm thời không lo lắng đến vấn đề này, còn một vấn đề khác nữa.
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui hiểu rồi, có thể… Có thể đổi lại tên của quản gia không,nhìn chẳng tự nhiên chút nào!
[Phiêu Linh Thư Kiếm] Không được.
[Phiêu Linh Thư Kiếm] Đừng trách tôi không nhắc cậu trước, cậu nếu dám đổi tên, coi như cậu tiêu rồi.
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] …
Bạch y nam nhân mãi mãi tàn bạo như vậy! Ma nữ bé bị anh ta ép tới dẹp lép!
Kết hôn xong rồi, nhà mới cũng đến rồi, tiếp theo có phải là nên đi vào động phòng không?
Tất nhiên là không! Trần Vũ Khả trước sau vẫn không hề quên sứ mạng của mình, đó chính là cuồng cày level, nghỉ mấy ngày rồi, nhiệt tình lại ào tới, hôm nay mặc kệ thế nào cũng phải cày lên level 132.
Ma nữ bé vác theo đại đao cùng danh hiệu Nương tử của Phiêu Linh Thư Kiếm ở trên đầu chạy đến trước mặt phu xe.
Buổi tối là thời gian tốt nhất để làm nhiệm vụ. <> có một nhiệm vụ cao cấp được gamer hoan nghênh nhiệt liệt, đó là săn boss. Thường là năm gamer tổ đội với nhau cùng đi săn, mà boss thì chia làm mười cấp bậc, giết xong boss bậc 1 thì mới có thể giết bậc 2, cứ như thế, phải giết boss cấp 9 xong thì mới có thể làm thịt boss cấp 10, gamer pro trong server trên căn bản đều giết qua 9 con boss đầu tiên, mà 9 con đầu người đi săn cũng không nhiều, thứ nhất là giết không quá khó, sáu boss đầu chỉ một nhân vật Nhân tộc mạnh một chút là có thể giết một mình thứ hai là giết xong rồi thì item văng ra cũng không phải là đồ xịn. Mà boss cấp 10 thì không giống vậy nha, không nói tới chuyện khó giết mà nó còn rất biến thái, rất nhiều gamer pro đã chết trong tay nó, có đôi khi chưa kịp trở tay đã phải đi gặp Tiểu Bạch, có thể thấy để giết được nó thì không chỉ cần có bản lĩnh cao. Tuy nhiên, một khi giết chết boss, có thể được cả đống tiền, kinh nghiệm, hệ thống còn có thể phân phối ngẫu nhiên một trang bị thần binh cho đội viên trong đội ngũ, đôi khi hên hên còn được cả một thanh cực phẩm thần binh thì coi như là phát tài rồi!
Hệ thống săn boss cấp 10 một tiếng sẽ mở một lần, địa điểm ngẫu nhiên, xuất hiện tùy chỗ, thường thường vào đúng thời điểm sẽ có rất nhiều gamer pro tổ đội với nhau lục lọi ở các khu vực trong game, cướp boss trở thành chuyện tình mà bọn họ để ý đến nhất!
Đúng vậy! Trần Vũ Khả quyết định đi săn boss! Mặc dù cậu chưa một lần giết boss, nhưng level cậu cao mà, level cao như vậy còn sợ không có tổ đội nào nhận cậu sao?
Đã sắp đến 12 giờ, trước phu xe có rất nhiều tổ đội, một tin tức tuyeetn thành viên rất hấp dẫn cậu
[ Loạn Sát] Đội trưởng Nam thần trâu bò đã reborn 2 lần level 99 tuyển đội đi săn boss, kinh nghiệm săn boss phong phú, bao giết 99%, cần người level cao, không pet, không trang bị đừng tới, bèo bọt cũng đừng tới. Đã có 4 người cần tuyển 1, cơ hội có hạn, mọi người nhanh chóng +++++++
Oa! Bao giết 99% sao! Nói như vậy công phu săn boss của đội trưởng này là số một sao?
Trần Vũ Khả không muốn lãng phí thời gian, lập tức xin gia nhập tổ đội.
Xem ra có level cao thì rất có lợi, ma nữ bé nhanh chóng được chấp nhận vào đội. Đến 12 giờ, cả đội xuất phát.
Đội trưởng này rất hài hước, vừa đi săn boss vừa nói tía lia không ngừng.
Trần Vũ Khả rất phục cậu ta có thể vừa đưa cả đội đi săn boss lại vừa có thể gõ bàn phím để chat, hơn nữa tốc độ đánh chữ rất nhanh, trên đầu không ngừng xuất hiện các câu đối thoại.
[ Loạn Sát] Boss cấp 10, boss cấp 10, anh tới đây, mau ra cho anh nào.
[ Loạn Sát] Mọi người kiểm tra trang bị cùng pet, mặc trang bị kháng! Buff cho pet thật kĩ, đừng để lát nữa không chiến đấu được.
[ Loạn Sát] Tui đoán làn này boss cấp 10 sẽ xuất hiện ở trong thành, để một người ở lại trong thành, một người ở biên cảnh, thấy ở trong thành thì la lên, đúng vậy! Chắc chắn là ở trong thành! Mọi người chuẩn bị sẵn sàng!
[ Loạn Sát] Gào! Cô Độc của Chí Tôn cũng đang đưa đội đi săn boss, tui nhất định không thể thua! Tui muốn tìm được trước thằng đó!
[ Loạn Sát] Sao còn chưa tìm được vậy? Boss cưng ở đâu vậy? Anh yêu cưng, cưng mau ra đi!…
Trần Vũ Khả hơi chóng mặt, người này quả thật là biết tự tìm niềm vui, có thể một mình vừa đi vừa nói liên tục như vậy.
Quả thật bao giết 99% không phải chỉ là nói cho mạnh miệng, cả nhóm ở một căn nhà nhỏ vắng vẻ trong thành thì phát hiện boss cấp 10 đang thong thả đi dạo ở đó, đây là lần đầu tiên Trần Vũ Khả nhìn thấy boss cấp 10, nghĩ thầm, sao lại chỉ có một mình ta? Vậy thì đâu có khó lắm đâu? Tổ đội của cậu có tới 5 người còn sợ đánh không lại một mình nó sao?
Loạn Sát phát động tấn công với boss cấp 10, con boss trên màn hình sau khi nhận tấn công liền biến thành 10 con, toàn bộ đều ở trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
Đội trường lập tức chọn trạng thái phân tán đội ngũ, thông báo với mọi người:
[Loạn Sát] Mỗi người giữ vững vị trí, lần đầu đừng vội tấn công, khống chế trước đã, tăng đầy máu cho pet.
Lúc này Trần Vũ Khả mới biết boss cấp 10 hóa ra có tới 10 con, tổ đội 5 người đánh với 10 con boss quả thật chẳng hề dễ dàng, nhưng cậu không hiểu đội trưởng nói tăng đầy máu cho pet để làm cái gì, chưa có đánh giết mà đã tăng máu cho nó, chẳng phải quá lãng phí sao?
Cậu không để ý lời đội trưởng nói, dùng một phép thuật hút máu cấp 5 quăng vô một con boss (gọi tắt là Hấp pháp), đừng tưởng cậu chưa bao giờ luyện phép thuật, nhưng phép hút máu cấp 5 đã luyện xong từ lâu, cậu thường một mình đi cày level lúc nào cũng đụng nguyên một ổ quái nếu không dùng hấp pháp thì không xong rồi, có thể lên được level cao như vậy, hấp pháp của cậu tất nhiên cũng rất lợi hại rồi.
Nhưng khi cậu tung phép thuật ra thì liền hối hận rồi, ở trong tổ đội ngoại trừ một Nam nhân dùng phép Mê man cấp 5 thì những người khác đều không động đậy.
Tốc độ của Nam nhân nhanh hơn cậu, thoáng cái liền làm cho 7 con boss rơi vào trạng thái mê man, kết quả lại bị một chiêu hấp pháp của cậu khiến cho tỉnh lại toàn bộ, mấy con boss liền trở nên biến thái, tung đầy phép thuật về phía cả đội, lực công kích rất mạnh! Mọi thứ liền hỗn loạn!
[ Loạn Sát] Fuck! Lỗ tai cậu bị điếc à, đã nói là từ từ mà! Hút máu cái con khỉ!
Trần Vũ Khả rất xấu hổ, định gõ chữ xin lỗi, nhưng lại thấy một con boss tung một đòn mang tính công kích bổ thẳng vào pet của mình, trận hỗn chiến lúc nãy pet của cậu đã bị thương. Bây giờ thì hay rồi, con boss chém xuống một đao đã chém chết pet của cậu, nếu như hồi nãy cậu tăng đầy máu cho pet như lời đội trưởng, pet được tăng đầy máu thì có lẽ cũng sẽ không chết,
[ Loạn Sát] Trời ạ!!! Cậu chưa tăng máu cho pet mình hả??? Pet chết rồi thì còn làm cái khỉ gì nữa trời!!!
Đúng vậy! Pet được triệu gọi trong game đóng một vai trò rất quan trọng! Một pet triệu hồi tốt có thể hỗ trợ gamer giết địch rất nhanh, còn có thể có tác dụng bảo vệ gamer. Nhất là khi săn boss, PK, bang chiến, gamer có chết cũng chẳng cần lo, chỉ cần pet triệu gọi còn sống, thì vẫn còn có một tia hi vọng, nó có thể hồi sinh nhân vật để tiếp tục chiến đấu. Mà pet của Trần Vũ Khả thì chưa bắt đầu đã chết rồi, đội trưởng biểu hiện kịch liệt như vậy cũng bình thường thôi.
Pet đã chết, ma nữ bé như mất đi hai tay cũng chết theo sau đó. May mà Nam nhân ở trong đội ngũ có kinh nghiệm săn boss rất phong phú, rất nhanh liền đã khống chế được cục diện, mọi người đều ở trong trạng thái tập trung cao độ, vội vàng đối phó với boss, chẳng ai để ý đến ma nữ bé đang nằm trên nền xi măng lạnh lẽo.
Trần Vũ Khả biết lần này ma nữ bé của mình chắc chắn lại bị chết, chẳng có cách nào, ai bảo cậu không có kinh nghiệm chứ, chẳng thể giúp rồi thì cũng không nên trở thành gánh nặng của mọi người, người khác không mắng cậu thì cậu cũng nên mừng rồi. Cậu nhẹ thở dài một hơi, thầm nghĩ, bỏ đi, chết thì chết vậy, đợi lát nữa đi làm mấy nhiệm vụ cấp thấp kiếm kinh nghiệm bổ sung lại.
Nhưng làm cậu không ngờ đến nhất là đội trưởng tự nhiên nói:
[ Loạn Sát] Cậu cứ nằm ở đó chút đi, lát sắp giết xong tui cứu cậu sau.
Vốn tâm của Trần Vũ Khả đã lạnh như tro tàn khi nhìn thấy những lời này liền hồi sinh trở lại, mang theo tâm tình kích động gõ ầm ầm lên bàn phím:
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Cảm ơn bạn, tui còn tưởng bạn mặc kệ tui rồi.
[ Loạn Sát] Gào, tui là hạng người đó sao? Đừng có nóng, sẽ giết xong ngay đây.
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui không gấp, bạn cứ tập trung giết đi.
[ Loạn Sát] Hử? Ý cậu nói là tui không có tập trung giết boss hả, rảnh rỗi đi chat nhảm với cậu hả?
Trần Vũ Khả 囧: Tại sao dạo này toàn biết người không có khả năng giải thích vậy?
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui không có ý này.
[ Loạn Sát] Không có ý này, vậy lúc nãy là có ý gì hả???
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui ngất, bạn cứ giết trước đi.
[ Loạn Sát] Chờ đó! Cậu sao lại ngốc dữ vậy, không thấy tui vẫn đang giết hả?
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] …
Trần Vũ Khả không muốn cãi cọ, cậu phát hiện ra vị đội trưởng này căn bản không phải là người bình thường, lí luận theo kiểu người bình thường là chuyện hoàn toàn lãng phí thời gian.
Đội trưởng quả nhiên là một người rất giữ lời, khi giết chỉ còn lại một con boss, cậu ta liền hồi sinh ma nữ bé, sau đó con boss kia bị một Tiên nữ tên Miểu Sát ở trong đội giết chết.
Hệ thống hiện ra thông báo:
Chúc mừng Tuyệt Thế Mĩ Nữ đánh bại boss cấp 10, đạt được một thanh Trảm Yêu Kiếm.
Khi Trần Vũ Khả nhìn thấy thông báo của hệ thống thì biết mình có một thanh thần binh rồi! Mở túi vật phẩm ra xem thử, bên trong quả nhiên có một thanh Trảm Yêu Kiếm sáng lóa, lại nhìn qua thuộc tính một chút, kinh hô một tiếng! Song cường hai thuộc tính Đóng Băng cùng Hỗn Loạn! Cực phẩm nha! Mặc dù chỉ mới là cấp 1, nhưng rất dễ tăng lên cấp 3, cấp 3 cũng đã rất mạnh rồi, không cần nói đến cấp 4 hay là cấp 5.
Trần Vũ Khả rất kích động! Chơi game lâu như vậy đây là lần đầu tiên cậu có đồ xin như thế! Nhưng mà vốn tổ đội với nhau, xem ra những người trong đội ngũ chắc tức chết mất thôi! Không bỏ chút sức nào đã lăn ra chết rồi sau đó lại chiếm tiện nghi! Chỉ có thể nói là số của Trần Vũ Khả thật sự rất hên nha!