Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 125



"A Bảo, em nói chúng ta đi tuần trăng mật thế nào?" Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy cứ giằng co như thế không phải chuyện, y hiện tại căn bản không được vào phòng ngủ của mình, chỉ có thể mỗi ngày ngủ ở phòng khác hoặc là thư phòng, bực bội chính là trong nhà vậy mà không có một ai giúp y, y ở nhà quả thực là không hề có địa vị, người người đều hướng về A Bảo, y cảm thấy không xoay chuyển thế cuộc này thì không được rồi, liền tìm một ngày cùng A Bảo ở trong thư phòng tâm sự.

"Hưởng tuần trăng mật?" Phó A Bảo cảm thấy đầu óc Trịnh Cảnh Đồng không tốt lắm, vào lúc này hưởng tuần trăng mật làm cái gì a, "Em phải đi học, làm sao có thời gian." Hơn nữa cậu và Trịnh Cảnh Đồng còn đang thời kỳ chiến tranh lạnh, hưởng tuần trăng mật cái gì, HỪM!

Thời điểm trước khi kết hôn cậu mang thai, sau đó sinh Tiểu Duệ Duệ, bởi vì là sinh mổ bụng lại bắt đầu dưỡng thân thể, sau đó liền quên việc này, nghỉ hè cũng không nhớ lại, tiếp theo liền đi học.

Trịnh Cảnh Đồng tâm nói anh cũng muốn chọn thời gian thích hợp a, anh đây không phải không có cách nào sao, em lại không cho anh vào phòng, anh dù sao cũng phải làm chút gì đó để gia tăng tình cảm chứ.

"Nhưng anh đều đã nói trên weibo rồi, chúng ta tuần sau đi hưởng tuần trăng mật." Trịnh Cảnh Đồng tiền trảm hậu tấu, trên mặt còn đáng thương đầy mặt.

"Cái gì?!" Phó A Bảo trợn mắt lên, cậu mở điện thoại di động nhìn weibo.

"A Bảo lúc trước thân thể vẫn không tốt, cho nên chúng tôi cho tới bây giờ vẫn chưa hưởng tuần trăng mật, luôn cảm thấy rất đáng tiếc, hiện tại thân thể em ấy rốt cục tốt lên, tôi muốn bù đắp tiếc nuối này, cho nên quyết định tuần sau cùng A Bảo đi hưởng tuần trăng mật, còn chưa có quyết định chỗ nào, mọi người có đề cử gì không?"

Comment bên dưới một là ra chủ ý và chúc phúc, còn lại ai oán ngược cẩu độc thân.

Phó A Bảo: "......" Cậu nhìn weibo của Trịnh Cảnh Đồng không biết nói gì cho phải, thực sự là quá không biết xấu hổ!

"A Bảo em xem, anh đều đã nói ra khỏi miệng, luôn đổi ý không tốt đi, trước có một vài đồn đại gây bất lợi cho em, hiện tại thật vất vả hồi phục lại, chúng ta nếu như không đi, chẳng phải là khiến người ta hiểu lầm sao, người không biết còn tưởng rằng chúng ta cãi nhau bất hòa đấy ảnh hưởng như vậy nhiều không tốt, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật, sau đó po chút ảnh gì đó, nhìn qua rất ân ái rất tốt." Đạo lý lớn của Trịnh Cảnh Đồng còn rất nhiều, nghe vào là đặc biệt suy nghĩ vì Phó A Bảo.

Phó A Bảo nghiến răng nghiến lợi, xác thực, Trịnh Cảnh Đồng này vừa đưa ra khiến cậu đều không tiện cự tuyệt, mọi người nhiệt tình ra chủ ý như vậy, cậu cuối cùng không nên dội nước lã đi.

Chủ yếu nhất là, cậu phát hiện đống thân bằng hảo hữu đều forward khen ngợi weibo này, cha mẹ Trịnh Cảnh Đồng và cha mẹ mình đều nhìn thấy, nếu như hiện tại cậu nói không đi, chẳng phải là khiến bọn họ thất vọng.

Phó A Bảo chỉ là không có tự giác, cậu đã bắt đầu gắn bó tại gia đình này, mục đích trước khi kết hôn dần dần phai nhạt đi, bắt đầu có ý thức trách nhiệm gia đình, không phải đứa nhỏ trước kia tùy hứng lại phản bội.

"Vậy anh nói đi đâu?" Phó A Bảo thở dài một hơi, quên đi, làm dáng một chút đi, coi như nghỉ phép.

Có điều đừng cho là em đây chính là nguyện ý hòa hảo nhé, trong lòng em đắn đo đây, cùng đi ra ngoài cũng không ý nghĩa gì tốt cả, hừm!

"Em nói đi đâu liền đi đó!" Trịnh Cảnh Đồng rất kinh hỉ, còn tưởng rằng sẽ bị một trận đánh no đòn, không nghĩ tới A Bảo dễ dàng đáp ứng như vậy, thực sự là vui quá trời, "Anh đều nghe lời em!"

"Ờm......" Phó A Bảo ngẩng đầu suy nghĩ một chút, "Thế đi Nhật Bản đi, vừa vặn cũng rất đúng lúc, qua vài nữa sẽ tới sáng tạo mùa đông, em còn chưa từng đi đâu."

"? Cái gì?" Trịnh Cảnh Đồng cau mày, nghe tên hình như là chỗ bán sản phẩm liên quan tới Anime, y nghe không quá hiểu.

"Là bán đồng nhân chí và một vài cái khác, nói với anh anh cũng không hiểu." Phó A Bảo vừa mới bắt đầu còn không đồng ý đi nghỉ, hiện tại lại có chút mong đợi, "Cuối tháng, sẽ tổ chức 2, 3 ngày, bỏ qua không biết lần sau lúc nào có thể đi, chúng ta mau chóng chuẩn bị đi, em đi tìm hiểu hướng dẫn một chút, anh giúp em xin nghỉ ở trường một ngày." Phó A Bảo nói xong liền đi khai bút ghi note lại hướng dẫn tìm được, cậu đã nghĩ được rồi, mang thêm vài người đi, hội trường quá lớn, một mình cậu khẳng định đi dạo không hết, rất nhiều thứ không mua được, nhiều người phân công nhau làm việc mới tốt cơ.

Trịnh Cảnh Đồng: "......" Cái này cùng dự tính ban đầu hưởng tuần trăng mật hình như không giống nhau lắm đi?

Quên đi, mặc kệ nó, A Bảo vui vẻ là được rồi, một hài lòng nói không chừng quan hệ của hai người liền tốt lên.

Trịnh Cảnh Đồng cho Phó A Bảo một tuần xin nghỉ, kỳ nghỉ của hai cộng vào, hai người có thể có kỳ nghỉ khoảng 10 ngày, miễn cưỡng có thể đơn giản chơi một vòng.

Trước khi xuất phát Phó A Bảo cẩn thận kiểm tra hướng dẫn một chút, còn những chuyện khác trong khi hưởng tuần trăng mật chính là Trịnh Cảnh Đồng phụ trách, Trịnh Cảnh Đồng rất muốn tốt, bọn họ tới Tokyo trước, tham gia lễ đồng nhân, sau khi kết thúc vừa vặn là Nguyên Đán, năm mới của Nhật Bản, bọn họ có thể cảm thụ một chút không khí ngày lễ của bản địa, đi tới đền thờ cầu nguyện, rất lãng mạn, sau đó đi kinh đô mua chút đặc sản, ngâm suối nước nóng, cuối cùng đi Hokkaido, mùa đông nơi đó hẳn là có một phong vị khác, ăn một chút mỹ thực nơi đó, hải sản tươi, đồng thời cũng có thể tắm suối nước nóng.

Y hiện tại cảm thấy Nhật Bản là nơi vô cùng tốt, tới chỗ đó không tắm suối nước nóng quả thực giống như chưa từng tới vậy, A Bảo có thể không ngâm? Đây không phải là thời cơ tốt nhất để hai người hòa hảo sao.

Nghĩ thì nghĩ tới rất tốt, thế nhưng thật sự sau khi tới cậu liền biết mình có bao nhiêu ngây thơ, có chỗ thật sự không phải là người tới.

Lên máy bay, ở khách sạn, ăn mỹ thực, shopping...... Những thứ này không có vấn đề, sau đó màn kịch quan trọng đến rồi.

Ngày thứ ba bọn họ tới Nhật Bản liền vừa vặn là ngày đầu tiên khởi đầu, buổi chiều trước một ngày Phó A Bảo chờ Trịnh Cảnh Đồng và mấy bảo tiêu đi theo nhân viên gọi tới phòng của cậu mở ra mới biết, bọn họ ở phòng tổng thống, thế nhưng Phó A Bảo và Trịnh Cảnh Đồng ở phòng khác nhau.

Phó A Bảo lấy tư liệu hướng dẫn ra, sân bãi bán đồ cùng mấy công việc chú ý cậu viết, sau đó phân phối nhiệm vụ cho tất cả mọi người, hai người một tổ, mỗi tổ phụ trách khu vực khác nhau, cố gắng mua những thứ cậu muốn đều mua đến tay.

Phó A Bảo thao thao bất tuyệt, tất cả mọi người mông lung, đây nói đều là cái gì a, mua cái gì còn phải chú ý nhiều như vậy? Cậu là có bao nhiêu khoa trương a!

"Mọi người không cần khẩn trương, tôi trước tiên sai người sớm tìm vài phiên dịch tới, mỗi tổ một người, bọn họ hiểu hơn mọi người, không hiểu liền hiểu bọn họ." Phó A Bảo là tại chỗ nhiều người như vậy duy nhất sẽ nói tiếng Nhật, thành tích học tập của cậu thật sự không ra sao, thế nhưng tiếng Nhật vẫn tốt, cậu vốn cảm thấy rất hứng thú với Anime, học tới đặc biệt nhanh, Trịnh Cảnh Đồng hai hôm trước ở trên máy bay nghe được cậu và nữ tiếp viên hàng không dùng tiếng Nhật nói chuyện còn bị dọa nhảy một cái, y không ngờ tới A Bảo của y vậy mà còn sẽ ngoại ngữ, rõ ràng tiếng Anh nát như vậy. (Anh suy nghĩ có liên quan không =.=")

Không phù hợp với IQ đâu!

Lời này y lại không dám nói ngay mặt, chính là trong lòng nhổ nước bọt nhổ nước bọt, y bị phân tới cùng một bảo tiêu cùng một tổ, Phó A Bảo cùng một bảo tiêu khác cùng một tổ, hai người tách ra, vì thế y còn có chút không vui.

Tuy rằng Phó A Bảo phân phối nhiệm vụ, thế nhưng tất cả mọi người không có quá coi là chuyện to tát, mua đồ đầu tới nhiều chú ý như vậy, nhìn bố trí hội trường rất đơn giản mà, đối chiếu đánh số của quầy hàng đi tới trả tiền cầm hàng là được.

Cuối cùng Phó A Bảo nhìn đồng hồ tuyên bố: "Được rồi, chúng ta cần phải đi ăn cơm, sau đó đi tới khu bán đi."

"Hả?" Mọi người không hiểu, không phải ngày mai mới mở sao, hiện tại đi làm gì, thăm dò địa điểm? Dù sao cũng là ngồi xe, trực tiếp lái xe qua là được, tài xế bản địa còn có thể không biết đường?

"Đi xếp hàng a, chúng ta cũng không phải nhân viên nội bộ gì, phải đi xếp hàng a, bằng không ngày mai phỏng chừng cái gì thích cũng không mua được, khẳng định trời vừa sáng đã bị người cướp sạch rồi!" Phó A Bảo làm nóng người, cậu đã không thể chờ đợi.

Trịnh Cảnh Đồng: "......" Y cuối cùng đã rõ ràng tại sao y vừa đăng weibo phía dưới có rất nhiều bình luận kỳ quái rồi.

Y vừa đăng weibo: "Đến Nhật Bản hai ngày, đã đáp ứng A Bảo đi cùng em ấy, lại nói tôi chưa bao giờ biết đồng nhân chí là bán như vậy, cảm thấy rất thú vị, A Bảo còn bố trí nhiệm vụ cho tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành viên mãn nhiệm vụ.

Phía dưới có không ít người hỏi là cái gì, người ngoài nghề xác thực đối với cái này không quá lý giải.

Thế nhưng càng nhiều người bình luận là:

"Trịnh boss anh cần phải bảo trọng a, hi vọng anh sống sót trở về."

"Tôi sẽ yên lặng cầu phúc cho anh."

"Bảo trọng!!!"

"Dũng sĩ!!!"

"Nhớ hôm đó đừng uống quá nhiều nước."

......

Trịnh Cảnh Đồng lúc đó không hiểu mấy bình luận này có ý gì, hiện tại y có chút minh bạch......

Có điều như thế vẫn chưa đủ sâu sắc, thiên tài thứ hai mới biết cái gì gọi là sâu sắc.

Một đống người đang xếp hàng trong khí trời cực lạnh, cũng may bọn họ có tiền tùy hứng, người cũng nhiều, trang bị rất tốt, biện pháp chống lạnh làm tới vẫn được, có điều đều là qua đêm lộ thiên như thế, trước đây chưa từng có, tất cả mọi người ngủ tới không quá thoải mái, hơn nữa không tiện các loại.

Kỳ thực để bảo tiêu bọn họ đi xếp hàng là được, thế nhưng A Bảo không yên lòng, cậu sợ xảy ra sự cố, thế là liền lôi kéo Trịnh Cảnh Đồng cùng đi tới khu cắm trại riêng biệt mở ra.

Xếp hàng mười mấy tiếng, thời điểm mười giờ sáng bọn họ rốt cục có thể đi vào hội trường, hai người một tổ, lại thêm người viên dịch, ba người một tổ, phân công nhau làm việc, tuy rằng bố trí tới rất tốt, thế nhưng áp dụng các loại thật sự không thuận lợi.

Cái này không được cái kia không mua được, có cũng không có quyền mua, các loại chen chết người, hơn nữa rất nóng! Hội trường khác bên ngoài một trời một vực! Mọi người đầu đầy mồ hôi, điện thoại di động tín hiệu rất kém, căn bản gọi không được điện thoại, thỉnh thoảng kết nối được còn phải thật là lớn tiếng mới được, bằng không căn bản không nghe rõ, mọi người vác lấy túi đeo rắn chắc, đây là dùng để đặt notebook, sau đó còn vác một cái ống vòng tròn, chỉ dùng để tới đặt poster.

Đều là lần đầu tiên tới, không quá tìm được phương hướng chính xác, nếu không có mang phiên dịch theo, phỏng chừng khẳng định xoay vòng vòng rồi.

Buổi trưa khoảng 12h, Trịnh Cảnh Đồng thấy có người bị khiêng đẩy ra ngoài, phiên dịch giải thích: "Hàng năm đều sẽ có rất nhiều người được khiêng tới trạm cấp cứu, không cần để ý, chúng ta tiếp tục."

Trịnh Cảnh Đồng & bảo tiêu: "......" Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ gì!

Trịnh Cảnh Đồng lần này là thật sự minh bạch mấy bình luận kia là chuyện gì xảy ra, chỗ này không phải người bình thường tới, y loại phàm phu tục tử này thực sự không thích hợp! Y sống tới lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên trải nghiệm loại tình cảnh này, y cảm giác mình chính là nông dân mới lên phố, bao lớn bao nhỏ, cái gì cũng không hiểu, rất nhiều thứ y đều không mua được, còn nóng, còn khát, còn đói, còn mệt, còn không liên lạc được với A Bảo, còn phải chen chúc người, xung quanh không ai biết y, ngoại trừ bảo tiêu và phiên dịch, không ai sẽ khách khí với y, tất cả mọi người mua đồ giống như cướp đoạt! Tam qua của y đều muốn được đổi mới rồi!

Y xin thề, nếu y trở lại chính là thằng ngu!

Sau đó hôm sau đã bị đánh vào mặt!

Ngày thứ nhất chiến đấu kịch liệt qua đi, mọi người suýt chút nữa hư thoát, liền ngay cả Phó A Bảo tràn ngập chờ mong đều nhận lấy "Chấn thương" không nhỏ, có điều cái này cũng chưa hết, bởi vì ngày thứ ba còn có chiến đấu đây!

Ngày thứ ba rất đặc thù, bán chính là sản phẩm liên quan tới 18x, sách vở gì đấy.

Phó A Bảo vốn là không có hứng thú gì, cậu chỉ là muốn mua trên chỗ bán hàng xí nghiệp ngày đầu tiên gì đó, cho nên ban đầu không có ý định đi, ngày đầu tiên đi qua coi như xong, vẫn là Trịnh Cảnh Đồng lúc xem comment weibo biết, ngày thứ 3 hóa ra là 18x.

Y vừa nhìn liền hăng hái, đến lúc sách BL 18x khẳng định rất nhiều, y kể từ sau khi cùng Phó A Bảo cùng một chỗ liền đối với phương diện này biết rất nhiều, hiếm thấy tới một lần, bọn họ có thời gian, cũng không thiếu tiền, đương nhiên mua mua mua!

Phó A Bảo thần kinh rất lớn, người thần kinh thô như cậu đều cảm thấy đi mua 18x rất không tiện, cậu chỉ cảm thấy đáng khinh của Trịnh Cảnh Đồng đã đột phía chân trời rồi, sao được đây!

Trịnh Cảnh Đồng hoàn toàn không cảm thấy chỗ nào xấu hổ, y phi thường vô tư, biểu thị nhất định phải đi!

Thế là mọi người lại đi tới một lần, lúc này không có khẩn trương như vậy, có điều trình độ lúng túng đột phá chân trời, đám bảo tiêu đều không thể tưởng tượng được bọn họ vẫn còn có một ngày như thế, mua sách 18x cho ông chủ! Đó là người trợ lý?! Đời này chưa từng tiếp nhận công tác xấu hổ như thế có được hay không!

Đại lão gia của chúng ta, anh nếu như bảo chúng tôi đi mua ít sách truyện sex, quên đi, nam nhân ai lại không có chút hứng thú ham muốn như thế, cũng không phải không thể tiếp thu, nhưng anh đi mua sách Nam Nam gì ấy, đó là thứ chúng tôi mua sao? Anh suy nghĩ qua cảm thụ của chúng tôi bị vây xem chưa!

Mọi người cuối cùng mua một đống lớn sách trở về, Trịnh Cảnh Đồng trên mặt không hiện ra, thế nhưng trong lòng hồi hộp, Phó A Bảo nhìn y giống như nhìn bệnh thần kinh vậy, bước đi cũng không dám đi ngang hàng với y.

Có điều Trịnh Cảnh Đồng cũng không để ý, y quay đầu lại hảo hảo nghiên cứu, sau đó khẳng định có tác dụng, bọn họ hiện tại có thể xuất phát đi kinh đô, y tin, một lần lừa gạt xuống suối nước nóng y nhất định sẽ túm lấy A Bảo!

......

Ngày hôm sau, vừa vặn là nguyên đán, năm mới của Nhật Bản, bọn họ trời vừa sáng liền đi tới kinh đô, ở đây, bọn họ gặp một người quen......

___________________

Hmmm mấy khoản Anime gì đấy thực sự là tui mù tịt luôn, toàn chém lung tung đấy =.="

Tui đến chương này mới lĩnh hội được trình độ đáng khinh của anh Đồng =.=" thực sự là tui với không tới =.=" có thằng boss nào lại sai cấp dưới đi mua truyện sex không hả trời??????

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.