Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong

Chương 37



“5 năm mới phát hiện chồng là GAY?” Tiểu Bạch nhắc lại, “Cho tôi 5 giây tôi liền biết nam nhân là thẳng hay cong rồi?”

Mặc Duy Chính không ngẩng lên, nói, “Đó là cô, huống chi anh rể với chị tình cảm tốt, chỉ có một ít bạn thân, ai lại nghi ngờ!”

“Thì ra là một BI à.” Tiểu Bạch trả lời, “Đổi lại là tôi còn vui muốn chết ấy chứ!”

“Hm?” Mặc Duy Chính ngẩng đầu, “Cô muốn tìm một song tính?”

“Không thể nào!” Tiểu Bạch đáp, “Tổng tài anh vừa hiểu được tiêu chuẩn chọn bạn đời của tôi rồi đấy!”

Mặc Duy Chính nghe tiếng bàn tính trong đầu bắt đầu gảy, bình thường Tiểu Bạch chỉ muốn đẩy hắn vào tay nam nhân, thì ra cũng không phải muốn tìm một GAY, mà là một BI! Mặc Duy Chính có chút đắc ý nói, “Thì ra là vậy, vậy cô cũng không nên tìm GAY vội, mà phải tìm một nam nhân tốt với cô, về lâu về dài mới có thể đem nam nhân kia đi …cải tạo theo yêu cầu!”

Hắn thấy Tiểu Bạch nghe rất chăm chú, nói tiếp, “Cô nghĩ xem, giờ cô cứ chăm chăm đi tìm GAY, người ta sao lại thích cô cho được!”

“Tổng tài anh thật lợi hại !” Tiểu Bạch nghe mà kích động, mắt hiện ánh sao nhìn Mặc Duy Chính, “Ngưỡng mộ quá đi. . .”

Mặc Duy Chính thấy công hiệu, bèn tiếp tục tẩy não Tiểu Bạch, “Cô trước hết tìm một nam nhân bình thường bồi dưỡng tình cảm mới là có lý nhất!” Câu tiếp theo chỉ hận không thể kêu to, tìm tôi này tìm tôi này!

Tiểu Bạch đảo mắt qua tổng tài, nghiêm túc gật đầu, chăm chú nhìn Mặc Duy Chính, nhìn bạn Mặc đang cảm xúc dâng trào, Tiểu Bạch cầm di động bấm liền, “Tiểu thụ à … Tôi muốn hẹn anh tối nay đi ăn.”

Tiểu Bạch cười ngắt điện thoại, Mặc Duy Chính sắc mặt xám xịt đứng dậy, “Cô cô cô… tìm hắn làm cái gì?!” Sau lần đánh nhau trước, Mặc Duy Chính đặc biệt cảnh giác với nữ vương thụ, nếu Mặc Duy Chính trước đây là tàng ngao (1) hiếm hoi cao quý, còn hắn bây giờ chính là cún trông cửa khắp nơi đều thấy, thấy người ngoài xâm nhập lập tức sủa nhặng lên.

“Chẳng phải tổng tài anh muốn tôi tìm nam nhân tốt bồi dưỡng tình cảm sao?” Tiểu Bạch trả lời.

“Tôi đây còn chưa nói tìm hắn!” Mặc Duy Chính nói, “Tìm người khác cũng được mà. . .”

“Giờ mới bắt đầu tìm, sao bằng tận dụng người quen.” Tiểu Bạch nói, “Hơn nữa Lã quản lí người cũng tốt. . .”

“Người quen đâu chỉ có mỗi mình hắn.” Mặc Duy Chính vòng vo bóng gió nhắc nhở Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại không có khả năng lĩnh ngộ tốt như vậy, “Vậy còn có ai nữa. . .”

Mặc Duy Chính cố tình ngồi dấn lên trước một chút, ra sức tô đậm cảm giác tồn tại của bản thân, lòng hét thầm, là tôi này là tôi này.

Tiểu Bạch liếc nhìn Mặc Duy Chính, “Tổng tài. . . Anh?”

“Ưm…Cũng không phải không được.” Mặc Duy Chính dù trong lòng tiểu nhân, mặt ngoài phải ra vẻ quân tử, bày dạng cao quý mới được.

Tiểu Bạch im thin thít không nói một lời, xoay người lau lau bàn.

Mặc Duy Chính kiên nhẫn hồi lâu rốt cuộc không nhịn nổi, “Sao cô không nói gì?”

Tiểu Bạch dọn dẹp ly tách đáp, “Tôi nói gì được bây giờ?”

“Nói gì cũng được.” Mặc Duy Chính dù sốt ruột nóng lòng cũng cố kiềm chế kích động.

“Tổng tài. . . Tôi phát hiện anh cũng không phải nhàm chán bình thường đâu.” Tiểu Bạch lấy di động ra, chỉ chỉ ra dấu, “Đầu tiên là đổi tên đã rất ấu trĩ, bây giờ còn nói vậy? Anh cho kết hôn là chuyện hai người, anh anh em em cả đời chắc. Còn phải xem gia đình nữa!”

Mặc Duy Chính ngây ngẩn cả người, Tiểu Bạch đã lại nói, “Trước hết là mẹ chồng mong bế cháu, còn mẹ anh… ghê gớm lắm, không hợp. Thứ hai, tôi cũng không thích đụng “bà cô bên chồng”, bà chị “ghét cong” của anh, gặp tôi đã muốn xiên cho ba nhát, làm sao so được với quan hệ tốt giữa tôi với Tiểu Nguyệt chứ! Tôi cũng không phải đồ ngu. . . Ngự tỷ (2) với hủ nữ chọn ai là biết ngay! Quan trọng nhất là, tổng tài, hủ nữ bọn tôi cũng là có đạo nghĩa!” Bạn sao có thể tranh với Tiểu Nguyệt cho được cơ chứ!

Mặc thẳng nam lần thứ nhất bày tỏ trực tiếp vì “người ta” không thích nam nhân mà sinh non .

Hôm nay lần thứ hai kín đáo tỏ tình thì lại vì “đạo nghĩa” giữa hủ nữ mà lại sinh non .

Người ta nói sinh non nhiều… sau này… muốn sinh cũng khó.

Trên đời này nam nhân thường phải nổi điên vì một loại cảm giác, cảm giác bị đè nén giữa hai chiến tuyến.

29 năm sống trên đời Mặc Duy Chính lần đầu mới hiểu cảm giác ấy là thế nào, truy cứu nguyên nhân, chỉ có một là bản thân hắn bị khinh thường.

Tiểu Bạch buổi tối hẹn tiểu thụ đi ăn, Mặc thẳng nam đòi đi theo ý đồ chống phá, Tiểu Bạch gọi luôn Tiểu Nguyệt , lại quên luôn sự tồn tại của Mặc Hoành Uyển , cuối cùng cuộc hẹn bốn người trở thành tổ hợp 2 nam 3 nữ đầy quái dị.

2 hủ nữ với 2 thẳng nam, cộng thêm một vị “ghét cong”.

Cơm ăn phân nửa mâu thuẫn đã dậy sóng, đầu tiên là Tiểu Bạch cùng Tiểu Nguyệt tán gẫu, Mặc Hoành Uyển nói, “Chu tiểu thư với Lã tiểu thư quan hệ tốt nhỉ. . .”

“Vì chúng tôi cùng thích nam nam mà!” Lã Vọng Nguyệt chả hề hay biết gì thốt lên.

“Cái gì?” Mặc Hoành Uyển bật hỏi.

Mặc Duy Chính muốn ngăn cũng đã không kịp rồi, Lã Vọng Nguyệt đã tận tình giải thích, “Là GAY đấy!” Bạn tin tưởng trên thế giới không có nữ nhân không thích BL, chỉ có nữ nhân không phát hiện bản thân thích BL.

Sắc mặt Mặc Hoành Uyển thoắt cái trắng bệch, Lã Vọng Thú biết tình huống vội nói lảng sang chuyện khác, “Học tỷ, kể chuyện nước Mỹ cho em nghe với.” Lã Vọng Thú với Mặc Hoành Uyển là học tỷ học đệ tốt nghiệp cùng một trường, quan hệ tự nhiên không tệ.

Ánh mắt Mặc Hoành Uyển đảo qua hai nữ nhân bất bình thường, quay sang cười ưu nhã với Lã Vọng Thú, “Ở đó cũng chẳng có chuyện gì. . .”

Ngay lúc Mặc Hoành Uyển tản ra thứ mị lực thành thục ưu nhã tiếp chuyện tiểu thụ, đột nhiên Tiểu Nguyệt bên kia lại kéo anh một cái, “Xem này. . . Ta đã nói bọn họ có tướng CP (3) mà! Mũi anh tôi với tổng công giống nhau không!”

“Ừm ừm. . .” Tiểu Bạch đáp, Lã Vọng Nguyệt không hiểu tình huống, bình thường bốn người bọn họ đùa giỡn cùng lắm là Mặc Duy Chính mặt nhăn mày nhíu, cũng chẳng thành vấn đề to tát gì, bèn nói, “Ngự tỷ, chị nghĩ sao?”

Mặc Hoành Uyển hung hăng trừng mắt nhìn Mặc Duy Chính, tỏ vẻ không hài lòng, Mặc Duy Chính vội giảng hòa, “Đừng nói chuyện này nữa. . .”

“Sao lại không nói!” Lã Vọng Nguyệt không biết trời cao đất dày, “Nói một chút đi. . .”

Mặc Hoành Uyển hít sâu một hơi, “GAY là thứ đáng ghét nhất đời!”

Tiểu Bạch với Tiểu Nguyệt sửng sốt 3s, lập tức bùng nổ, “Chị chị chị. . . Chị nói cái gì!” Tiểu Nguyệt kêu lên trước tiên.

Tiểu Bạch dù có lúc không có cốt khí, nhưng cơm có thể không ăn, tinh thần không thể khinh nhờn!”Chị còn dám nói như vậy! Chị không biết thưởng thức! Nam nhân phải ở chung với chị mới đáng ghét nhất!”

Sắc mặt Mặc Duy Chính giờ không còn là vấn đề đen hay xám nữa, chỉ vội quát Tiểu Bạch, “Đừng nói nữa!”

Tiểu Bạch khinh thường liếc Mặc Duy Chính, chán ghét ra mặt, “Hừ!”

Nữ vương thụ cũng vội xông lên can ngăn Tiểu Nguyệt, “Em. . .”

Mặc Hoành Uyển bị tức đến nói không thành lời, chỉ vào Tiểu Bạch bảo, “Người thế này để ở công ty làm sao được! Mai tống cô ta đi!”

Mặc Duy Chính bị cả hai bên khinh lập tức lên tiếng, “Sở thích cá nhân với công việc không liên quan đến nhau.”

Mặc Hoành Uyển bên trái không sao tin nổi căm giận trừng hắn, Chu Tiểu Bạch bên phải xem thường liếc hắn, Mặc Duy Chính cảm thấy lạnh buốt không gì sánh được, xông tới tận trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.