Vi Khiết chăm chú lắng nghe, vừa ghi vào trong note của điện thoại. Đây mới là thông tin cơ bản của nạn nhân qua lời Cố Mặc, trong quá trình điều tra hẳn sẽ có rất nhiều thông tin nữa liên quan đến, cô nên chơi bài cẩn thận để ngộ nhỡ có những thiếu sót và nhân chứng cụ thể gì quan trọng để tìm ra manh mối.
Cố Mặc đưa Vi Khiết vào hiện trường, anh được một chiến sĩ đưa cho hai đôi gang tay và hai bộ độ bảo hộ ngoài. Cô nhận lấy đồ mặc lên người rồi bước vào trong căn phòng nạn nhân đang nằm ở đó. Nhìn xung quanh một lượt đánh giá, có vẻ không khác với những căn phòng bình thường của quân nhân là bao. Đơn giản, ngăn nắp, trật tự, quy củ.
"Hiện trường vẫn giữ nguyên chứ?". Cô hỏi người canh gác tử thi
"Báo cáo, vẫn giữ nguyên hiện trạng ban đầu". Chiến sĩ canh gác theo thói quen, giơ tay hô to báo cáo
Căn phòng ước chừng dài là tám mét vuông, rộng sáu mét vuông. Không quá rộng cũng không quá hẹp. Vừa vặn một cái giường xếp, một bàn làm việc, một bộ bàn ghế gỗ. Ngoài ra, còn có tủ lạnh, quạt, đèn cây, tủ sách nhỏ sau bàn làm việc chiếm một ít diện tích.
Xét về thói quen sinh hoạt của nạn nhân thì rõ ràng thấy được Trịnh Phi thuận tay trái hơn tay phải. Hộp lấy bút để phía trái bàn làm việc, bút để bên trái, giá sách nghiêng sang bên trái, đèn ngủ để bên trái tay giường, tủ giày cũng được mở hé bên trái nhiều hơn bên phải. Hơn nữa ông ta khi còn sống cực kì có thói quen khó tính trong lựa chọn đồ vật toàn là đồ có hoa văn tinh xảo, loại ưa sạch sẽ quá mức. Từ sàn nhà đến thứ tỉ mỉ như hoa văn điêu khắc trên hộp bút cũng được lau chùi thường xuyên, sạch sẽ, không bám dính lấy một chút bụi.
"nạn nhân không thích ánh sánh chiếu vào phòng đúng không?". Vi Khiết hỏi Cố Mặc đang đứng kia đúng lúc anh nói chuyện với một vị quân nhân nào đó tuổi khá cao ngoài cửa phòng
"Lão Trịnh ghét ánh sáng chiếu vào phòng nhất đấy vì ánh sáng mang bụi đến mà". Lão già nhanh nhảu trả lời, ông phúc hậu cười nhìn cô nhóc rất thân thiện
Vi Khiết lãnh đạm nói hai tiếng "cảm ơn" rồi quay người lại ngay xem mọi thứ trong phòng. Bàn làm việc của nạn nhân có cái gì đó không đúng. Không, phải là cả căn phòng này có cái gì đó đều không đúng. Rất gò bó, như kiểu ai đó đang cố tình sắp xếp lại vậy. Nếu là như vậy đây là hiện trường giả. Còn...
Cô phóng tầm mắt đến chân ghế làm việc...Nạn nhân nằm cách bàn làm việc không xa bởi bàn làm việc gần bàn uống nước. Trên bàn uống nước có một đĩa táo mĩ được cắm dĩa dở. Nếu ăn uống trên bàn làm việc thì người kĩ tính như Trịnh Phi thật không hợp lý. Vi Khiết nhíu mày, vội vàng ngồi xổm xuống xem thi thể. Lấy tay tách miệng thi thể ra.
"thi thể được lấy mẫu khám nghiệm tử thi chưa?". Cô lắc đầu, cách chết theo kiểu tự tử không thể nào không tự nhiên thế này được, dường như có dấu vết dãy dụa, cổ tay nạn nhân có vết hằn đỏ nhẹ
"Báo cáo, đã lấy mẫu rồi". Chiến sĩ bên cạnh cô từ nãy đến giờ lại vang giọng lên
"bước đầu của nguyên nhân tử vong là gì?". Cô vừa kiểm tra miệng của nạn nhân, có một chút bọt mép khô lại, trong miệng có dư một chút chất bột màu trắng không tan giống như chất diamorphine*. MÀu môi tím sẩm lại, cổ họng lõm xuống cho thấy đã bị thuốc làm ức chế hô hấp
"Báo cáo, là bạch phiến, trong nước bọt có chứa số lượng nhiều chất này".
"quả nhiên". VI KHiết cười đắc ý với suy nghĩ chuẩn xác của mình, cô vui mừng khi nhìn thấy hằn cổ tay trên người nạn nhân có dấu vết hoa văn của vòng bạc, với phát hiện này việc tìm hung thủ quá dễ dàng
*Diamorphine: hay còn gọi là heroin hay bạch phiến. Là một loại thuộc opioid được sử dụng phổ biến như một loại thuốc giải trí gây hưng phấn.
Về mặt y học có thể thay cho thuốc giảm đau hoặc liệu pháp thay thế opioid
Tác dụng phụ: thường nhanh và kéo dài. Lượng nhiều làm ức chế hô hấp, khô miệng, buồn ngủ, suy giảm chức năng tâm thần, táo bón, gây nghiện. Liều lượng quá nhiều dãn đến sốc thuốc dẫn đến tử vong.
Có thể điều trị bằng các loại thuốc: buprenorphine, methadone, naltrexone