Thất Nguyệt nhìn bảng kỹ năng, đại khái chỉ có ba bốn cái skills, nhưng ngoại trừ Ẩn Nấp, Dịch Cốt và Bồi Thứ nhìn có vẻ không phải skill hữu dụng cho lắm.
Thất Nguyệt càng nhìn càng cảm thấy phiền toái. Nói đến đánh nhau, cô tuyệt đối là người trong nghề, căn bản đánh nhau từ bé đến khi trưởng thành.
Kỳ thực, từ khi bắt đầu làm nhiệm vụ cho đến nay, Thất Nguyệt rất ít khi được đánh nhau đến mức sảng khoái thực sự, mỗi lần đều tiến vào các thân thể khác nhau nhưng thực chất đều không phải chính mình, hơn nữa đa phần đều không phù hợp với cô, cho nên Thất Nguyệt căn bản không có biện pháp phát huy hết khả năng của bản thân.
Kỹ năng cơ bản nhất chính là biết khống chế thể lực, tốc độ và cường độ thân thể của bản thân. Ngoài ra còn cần chú ý đến sự mềm dẻo, sức mạnh cơ bắp và độ cứng của xương cốt, vv... Đây đều là những yếu tố rất quan trọng, vì vậy chỉ cần không phải thân thể của bản thân, cô sẽ không dám dùng toàn lực. Nếu thật sự dựa theo lối đánh của cô, mặc dù đối thủ thật sự bị đánh bại, nhưng bản thân cũng bị đứt dây chằng, hoặc gãy xương do tố chất thân thể quá yếu kém. Lại nói, trong game thì khác, loại tình huống như vậy sẽ không xuất hiện. Tuy chỉ số Tốc Độ, Lực Lượng linh tinh gì đó đều chỉ là số liệu thêm vào cho có, nhưng chỉ số gân cốt bla bla lại đạt giá trị mã. Điều này khiến Thất Nguyệt sau khi xem xét trạng thái của bản thân xong nóng lòng muốn thử thi triển thân thủ thật sự một lần.
Hơn nữa, game còn có một điều khác khiến cô vô cùng hào hứng, chính là người chơi có thể tuỳ ý giết người. Mặc dù Thất Nguyệt đã làm rất nhiều nhiệm vụ, nhưng chưa bao giờ thật sự có cơ hội thoả thích "vật lộn" cùng người khác. Suy cho cùng cô cũng không phải là ma đầu giết người không gớm tay, ngược lại, cô luôn tôn trọng sinh mệnh của mỗi người, nếu có thể giải quyết vấn đề mà không cần sát hại ai, Thất Nguyệt cô nhất định sẽ lựa chọn không giết người. Mặc dù ảnh vệ được huấn luyện đều vô cùng máu lạnh, nhưng vẫn luôn có lòng tôn trọng tuyệt đối với sinh mệnh con người. Dù sao tổ chức của bọn họ lớn như vậy, nếu thật sự "sản xuất" ra hàng loạt sát nhân, ngược lại sẽ trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người.
Thất Nguyệt thi triển kĩ năng Do Thám Bản Đồ, sau đó cũng lười ẩn nấp, trực tiếp xách chuỳ thủ, hưng phấn vọt về phía đám quái.
Quái vĩnh viễn chỉ là quái, căn bản không thể so sánh với người thật. Mức độ cảm nhận được hệ thống thiết kế là có giới hạn, loại quái nhỏ này hẳn là có phạm vi công kích khoảng trên dưới mười mét, vì vậy khi Thất Nguyệt "gióng trống khua chiêng" lao đến, tiểu quái vẫn vô cùng thờ ơ, nhưng chỉ cần cô nằm trong phạm vi công kích của nó, quái tài giống như chợt phát hiện ra sự tồn tại của kẻ địch, rống một tiếng, tay lăm lăm khảm đao, chạy như bay về phía Thất Nguyệt.
Thoạt nhìn, tiểu quái cực kỳ hung hãn, thật sự khiến Thất Nguyệt vô cùng chờ mong, nhưng ngay lúc hai bên giao thủ, cô liền thất vọng. Có lẽ là vì level (cấp bậc) nên tốc độ của nó rất chậm, hơn nữa chiêu thức quanh đi quẩn lại chỉ có vài cái, không phải đâm thì chính là chém. Nếu đối lại là người chơi bình thường, giết quái sẽ rất khó khăn, dù sao trong hiện thực, chẳng mấy ai là quyền thủ chuyên nghiệp. Đối với cao thủ như Thất Nguyệt, cho dù có là dân chuyên đứng trước mặt cũng không đủ để cô chơi. Vì vậy có thể thấy, công ty game căn bản chỉ nhắm vào người bình thường, chứ không phải đối tượng biến thái như Thất Nguyệt.
Tóm lại, "em" quái "bé nhỏ" đang đứng trước mặt cô thật sự chẳng khác nào đứa ngốc, không những ngốc còn thích la lối. Thất Nguyệt chỉ cần công kích vào những điểm yếu hại, căn bản không cần sử dụng bất kì skills nào, xách đúng trang bị trắng công kích bình thường cũng có thể giải quyết quái.
Thất Nguyệt buồn chán lật qua lật lại thi thể. Chỉ có mười mấy đồng tiền. Cô tung mấy đồng bạc trong tay, nghẹn lời đem cất vào túi.
Xem ra khu luyện quái level 10-20 không thích hợp với cô. Thất Nguyệt lẩm bẩm chửi thầm.
Cô phát hiện bản thân đến nơi này là một sai lầm, sở dĩ cô lựa chọn nơi này là vì trong trí nhớ của nguyên chủ, giết quái cùng cấp là một chuyện vô cùng khó khăn, bình thường cô ấy luôn phải tìm tổ đội luyện cấp, sau đó mới có thể đi riêng. Vì vậy, theo lẽ thường, Thất Nguyệt cho rằng giết quái đồng cấp trong game hẳn là cực kì khó khăn.
Thất Nguyệt lấy bàn đồ từ trong túi, để đổi địa điểm, cô cần phải tìm toạ độ. Bên cạnh khu này chính là địa điểm luyện cấp level 25, quái Tinh Anh* Cường đạo. Gập bàn đồ lại, Thất Nguyệt thẳng hướng thẳng về nơi đó mà đi.
Đi đánh quái cao hơn mình 15 cấp, nếu để người khác biết, nhất định sẽ kinh ngạc rớt mắt. Thất Nguyệt không những vượt cấp đánh quái mà còn mặc trang bị trắng đi đánh, chỉ sợ đến phòng ngự của quái cũng phá không nổi. Nhưng chuyện này đối với cô mà nói căn bản không phải vấn đề gì lớn. Thứ nhất, đạo tặc vốn là chức nghiệp cường công. Thứ hai, công kích điểm yếu không cần quan tâm tới phòng ngự. Vốn dĩ Thất Nguyệt là người chỉ cần ra tay liền nhắm vào điểm yếu, vì vậy không bao lâu sau, Quái Tinh Anh - Cường Đạo liền kêu thảm một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi,
Dưới level 30, tăng cấp cực kì nhanh, đặc biệt là vượt cấp đánh quái, một con quái Cường Đạo như thế này trực tiếp giúp Thất Nguyệt tăng một cấp. Lật lật thi thể, lấy ra hai đồng bạc, hơn nữa cô còn xoát ra một thanh Dịch Cốt đao đồng thau loại thường. Điều này khiến Thất Nguyệt càng thêm hưng phấn, trên mặt lộ ra một chút tươi cười.
Trong game, một đồng vàng có thể đổi ra mười tệ* (ngoài đời thực), một đồng bạc là một tệ. Phần lớn người chơi vượt cấp đánh quái đều là đoàn thể, vì vậy phần thưởng so với người chơi đánh quái cùng cấp cao hơn rất nhiều, nhưng loại chuyện đơn độc giết quái hơn 15 cấp như Thất Nguyệt căn bản là không có khả năng.
Dù là như vậy, Thất Nguyệt vẫn cảm thấy quá chậm. Vì thế không bao lâu, người chơi đi ngang qua liền có thể nhìn thấy cảnh một nữ đạo tặc toàn thân trên dưới đều là trang bị trắng*, đang cùng bốn cường đạo tinh anh đánh nhau. Cả người Thất Nguyệt tung bay, mỗi lần hạ đao chưa bao giờ trượt, không phải cổ thì chắc chắn là trái tim, cơ hồ mỗi lần công kích đều thấy máu.
"Mẹ nó, cô gái này quá dũng mãnh, đây là đại thần nào vậy? Lại còn thay hết toàn bộ trang bị, đến đây khoe thao tác!" Trong đoàn người đang khiếp sợ nhìn trân trân, một đạo tặc hồi hồn, dẫn đầu tới gần, nuốt một ngụm nước miếng, vẻ mặt đầy sùng bái bàn luận với người khác.
Y là đạo tặc, nhưng từ trước tới nay y chưa từng nghĩ tới chức nghiệp này còn có thể chiến đấu trực diện. Điều này quả thực đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn của y với nghề đạo tặc. Đạo tặc, cho dù là dưới góc nhìn của bất kì ai, cũng là loại chức nghiệp âm hiểm. Bởi vì đạo tặc máu quá mỏng*, bình thường đều Ẩn Nấp, chờ đến đúng thời cơ liền cho đối phương một kích trí mạng, sau đó lập tức bỏ chạy. Nếu PK** trực diện với người khác, trừ khi là Đại Thần*** như loại người trước mặt này, bằng không chỉ cần trúng một chiêu liền có thể về thành**** được rồi.
"Tôi ngất!" Một cung thủ bên cạnh kinh hô, sau đó nói với tên đạo tặc, "Que Diêm, đây là skill gì, cậu xem có thể nhìn ra không. Chiêu thức vừa rồi quá phiêu dật, đây hẳn là quyển trục vĩnh hằng*?"
"Không biết, tôi chưa từng thấy qua." Đạo tặc tên Que Diêm buồn bực lắc đầu, y cảm thấy bản thân cũng coi như thao tác khá, nhưng so với người chơi trước mặt... quả thực là người với người, càng so càng muốn chết, chẳng thà bỏ đi, đừng nói là tên gọi của skill này, y còn chưa thấy qua bao giờ.
Hai người đang nói chuyện, chợt nghe thấy pháp sư bên cạnh than nhẹ một tiếng, vì vậy đồng thời quay đầu nhìn qua. Vốn dĩ cho rằng có quái đánh lén, lại chỉ thấy đôi mắt màu xanh biển trợn trùng nhìn về phía Thất Nguyệt.