Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ

Chương 201: Chương 201





Hứa Nhược Phi bị giật mình vì suy nghĩ của mình.
Lúc trước cô cứ tưởng rằng lần đầu gặp mặt của bản thân mình và Lệ Đình Nam là ở bữa tiệc khiêu vũ lần đó.

Cô đeo mặt nạ hồ ly rồi gặp Lệ Đình Nam ở buổi tiệc khiêu vũ.

Đôi lông mày của Hứa Nhược Phi cau chặt lại, đôi mắt lớn đen láy không chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào Lệ Đình Nam trong tờ báo của sáu năm trước, đôi môi càng lúc càng mím chặt.
Chuyện quan trọng như vậy, sao bây giờ cô mới nhớ ra?
Rõ ràng cái đêm mưa của sáu năm trước, người đàn ông mà cô và mẹ Vương cứu chính là Lệ Đình Nam!
Hóa ra đó mới là lần đầu mà cô và Lệ Đình Nam gặp nhau.


Sự kinh ngạc và bàng hoàng trong đáy mắt của Hứa Nhược Phi khó mà che giấu được, cô không biết qua thêm bao lâu thì đôi môi cô mới cử động một chút.
"Sao có thể…" Hứa Nhược Phi không dám tin.

Tô Vân Nhi nhìn dáng vẻ này của người bạn thân của mình, không biết Nhược Phi nhìn thấy tờ báo của sáu năm trước mà nghĩ cái gì cô ấy liền cảm thấy lo lắng.
Hứa Nhược Phi lắc đầu, ngón tay công lại sau đó nhẹ nhàng đặt trên đôi môi của mình rồi bắt đầu tiến vào trầm tư.
Bây giờ cô mới có sự lý giải hợp lý về câu nói Ai kêu cô cứu anh ấy mà sáu năm trước Hứa Nhược Mộng nói với cô.
Lúc đó, cô không hiểu tại sao Hứa Nhược Mộng lại nói như vậy.

Trong thời gian sáu năm này Hứa Nhược Phi luôn cho rằng lý do mà lúc đó Hứa Nhược Mộng muốn hại cô chỉ là vì bản thân Lệ Đình Nam, nên đã phớt lờ câu nói đó của Hứa Nhược Mộng.

Hóa ra sáu năm trước cô từng cứu Lệ Đình Nam, mà Lệ Đình Nam vì vậy vẫn luôn đăng tin tìm cô gái đã cứu mình ở Lâm Xuyên.

Hứa Nhược Mộng chính vì vậy mà đem thù hận chôn dưới đáy lòng.

Nguyên nhân mà Lệ Đình Nam đính hôn với Hứa Nhược Mộng vốn không phức tạp.
Chỉ là vì muốn báo ân.

Báo đáp cô gái cứu anh ấy sáu năm trước.

Lệ Đình Nam tưởng Hứa Nhược Mộng là Hứa Nhược Phi sáu năm trước.


"Cái gì mà sao có thể? Rốt cuộc xảy ra cái gì rồi? Chẳng lẽ Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Mộng đính hôn thật sự liên quan đến cậu?" Tô Vân Nhi vốn dĩ chỉ tùy tiện mà nhắc một câu, dù sao thời gian đính hôn của Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Mộng cũng vô cùng vi diệu.
Nhưng nhìn thấy phản ứng hiện tại của Hứa Nhược Phi thì Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Mộng đính hôn, sự phức tạp trong đó e là thật sự có liên quan đến Hứa Nhược Phi.

Sau khi Hứa Nhược Phi nhanh chóng xem những thông tin khác trên máy tính bảng, thì lạnh lùng mà trả máy tính bảng lại cho Tô Vân Nhi.

Cô nhìn xung quanh, trong lòng đã khôi phục lại bình tĩnh.

"Vân Nhi, chúng ta trở về nói, ở đây nhiều người phức tạp lắm."
Tô Vân Nhi gật đầu.
Cẩn thận một chút cũng không phải là xấu.

Tô Vân Nhi có thể hiểu.


Hứa Nhược Phi nhanh chóng thanh toán, sau khi cùng Tô Vân Nhi đi đón Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy về nhà, làm xong cơm trưa trong lúc đang ăn cơm với Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy, Hứa Nhược Phi kể lại chuyện sáu năm trước cho Tô Vân Nhi nghe.

Tô Vân Nhi há hốc mồm: "Đợi đợi đợi đã, để tớ thông não từ từ cái."
Lượng thông tin quá lớn làm Tô Vân Nhi nhất thời khó tiêu hóa được.

"Cũng chính là nói, sáu năm trước cậu từng cứu Lệ Đình Nam, mà nguyên nhân mà Lệ Đình Nam đính hôn với Hứa Nhược Mộng là anh ấy tưởng Hứa Nhược Mộng là cô gái mà cứu anh ấy vào sáu năm trước."
Hứa Nhược Phi gật đầu lạnh lùng nói: "Đúng."
Tô Vân Nhi gần như là kinh hoàng, cô ấy nắm lấy vai của Hứa Nhược Phi: "Thân yêu ơi! Chuyện quan trọng như thế này, sao bây giờ cậu mới nhớ ra! Nếu cô gái sáu năm trước cứu Lệ Đình Nam đối với anh ấy mà nói là vô cùng quan trọng, vậy cậu hà cớ gì mà để cho bản thân mình uất ức? Cậu mới là người trong lòng anh ấy yêu thương nhất! Hứa Nhược Mộng bây giờ cao ngạo ngoài như họ Hứa chống lưng ở phía sau ra, quan trọng nhất chính là còn có ngọn núi vững chắc như Lệ Đình Nam! Nếu Lệ Đình Nam biết Hứa Nhược Mộng căn bản không phải là người cứu anh ấy sáu năm trước, cậu cảm thấy anh ấy sẽ đối đãi với Hứa Nhược Mộng như thế nào? Rồi lại đối đãi với cậu như thế nào?"
Hứa Nhược Phi chớp chớp mắt: "Anh ấy chắc chắn sẽ trực tiếp hủy bỏ cuộc hôn nhân với Hứa Nhược Mộng, nhưng tớ vốn không cho rằng anh ấy sẽ rất xem trọng tớ, huống hồ tớ cũng không có không phải anh ấy là không được.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.