Lệ Đình Nam chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào lại bị chảy máu mũi vào buổi sáng như Hứa Nhược Phi.
Đôi mắt đen khẽ co lại, độ cong của khóe môi càng lộ rõ.
Anh bước đến gần người phụ nữ và hơi cụp mắt xuống.
“Đẹp không?”
Giọng nói khàn khàn khàn khàn vang lên bên tai Hứa Nhược Phi.
Bàn tay che mũi của Hứa Nhược Phi run rẩy, giọng nói từ dưới bàn tay ủ rũ truyền đến: "Tổng giám đốc Lệ, anh đừng có giễu cợt tôi.
Anh mà đến gần hơn chút nữa, hôm nay có lẽ tôi sẽ bị thiếu máu đó."
Thấy vậy, Lệ Đình Nam ngừng trêu chọc cô.
Anh bấm điện thoại và gọi bữa sáng mang vào phòng, rồi đi về phía phòng tắm.
Hứa Nhược Phi thở phào nhẹ nhõm.
Nhiệt độ trên mặt cô rất cao, trước đây ở nước ngoài cô đã nhìn thấy nhiều người mẫu nam đẹp trai, còn chưa chảy máu mũi?
Hứa Nhược Phi lau đi vệt máu cam trên mũi, thản nhiên cầm máy sấy tóc lên sấy tóc, tay kia cầm điện thoại.
Đúng như dự đoán, Hứa Đình Phong đã gửi một tin nhắn văn bản.
“Mẹ ơi, bố mẹ đang ở Thịnh Đại phải không?”
Thời gian là 10 giờ tối hôm qua.
Hứa Đình Phong quá thông minh, khi nhìn thấy Hứa Nhược Phi và Lệ Đình Nam trở lại phòng khách VIP tối hôm qua qua phòng giám sát, rất lâu không thấy quay lại.
Vì vậy cậu đã đoán trước được mẹ anh tối nay sẽ không về.
Khi Hứa Nhược Phi định nói với Hứa Đình Phong rằng cô sẽ về nhà trong chốc lát, số điện thoại của Lý An chợt gọi tới.
“Anna, có phải cô đang ở cùng với giám đốc Lệ không?” Lý An giọng điệu lo lắng.
Hứa Nhược Phi “Ừm” nhẹ một tiếng.
“Vậy có thể bảo giám đốc nghe điện thoại không?” Lý An hỏi.
“Anh ấy đang tắm rồi!” Hứa Nhược Phi nói.
Lý An: “...”
Lý An trầm mặc một lúc lâu rồi hỏi: “Anna, không phải cô và giám đốc Lệ…”
“Tôi ngủ với giám đốc Lệ rồi, còn chuyện gì nữa không?”
Lý An: “...”
Lý An cúp điện thoại.
Cậu ta cần bình tĩnh lại.
Tổng giám đốc Lệ lại trao thân ư?
Lệ Đình Nam từ phòng tắm mặc áo choàng tắm đi ra, những giọt nước theo tóc len vào áo choàng tắm màu trắng của anh.
“Bản lĩnh cũng ghê thật! Ngủ với tôi rồi?”
Hứa Nhược Phi đặt máy sấy tóc trên tay xuống, mái tóc hờ hững trước ngực.
“Mọi người đều là người lớn cả rồi, tự làm thì tự chịu thôi.
Lệ Đình Nam, tôi không chịu bất cứ trách nhiệm gì với anh, anh cũng không cần phải chịu trách nhiệm gì với tôi.
Tôi rất hài lòng về tối hôm qua, nếu như anh cũng hài lòng thì là được rồi."
Hứa Nhược Phi suy nghĩ một chút, đôi mắt đen láy chớp chớp.
“Đương nhiên, sau này tôi vẫn sẽ tuân thủ thỏa thuận mà mình đưa ra, mở ra một con đường mới cho công ty và Tổng giám đốc Lệ trong ngành công nghiệp nước hoa trên toàn thế giới.”
Khuôn mặt điển trai của Lệ Đình Nam trầm mặc.
Cô cũng thật biết nói.
“Anna, tôi cần cô phải chịu trách nhiệm với tôi.”
Bóng đen xuất hiện trước mặt Hứa Nhược Phi.
Anh cúi đầu, những giọt nước nhỏ xuống mặt Hứa Nhược Phi.
Cả hai người đều sử dụng cùng một loại dầu gội và sữa tắm.
Mùi trên cơ thể cũng giống hệt nhau.
Trong đôi mắt u ám và sâu thẳm của người đàn ông ấy ẩn chứa những cảm xúc phức tạp mà Hứa Nhược Phi không thể hiểu được.
Lệ Đình Nam nhìn Hứa Nhược Phi chăm chú, nửa giây sau, đôi môi của anh mím lại thành một đường thẳng mở miệng nói:
“Ngủ với tôi xong là muốn chuồn à? Anna cô tính toán cũng khá đó.”
Lệ Đình Nam giọng nói vừa thấp vừa trầm lặng..