“Lục Lục tiểu thư, cơ hội dâng hiến cho Tổ quốc đã đến! Ngươi đang mang theo sự chờ mong suốt năm trăm năm của tinh cầu Ultra, ngươi gánh vác hy vọng của toàn bộ dân chúng tinh cầu Ultra, ngươi mở ra một chương mới trong lịch sử tinh cầu Ultra! Thỉnh nói cho ta biết, Lục Lục tiểu thư, ngươi có cảm nhận được sứ mệnh nặng nề trên vai, nguyện ý vì tinh cầu Ultra kính dâng hết thảy?”
“Tướng quân tiên sinh, ta nghĩ trước tiên nên nhắc lại cùng ngươi về phần thưởng kèm theo sứ mệnh. Ta sẽ đem ba tòa nhà ‘Tùy tùy tiện tiện’ đầu tiên hoàn thành trong thế kỷ này làm tài sản vĩnh cửu, khi con của ta kế thừa nó cũng không cần trả bất cứ thuế di sản gì, đúng không?”
“Đúng vậy, nhưng Lục Lục tiểu thư, ngươi rất nhanh sẽ trở thành hoàng tử phi của tinh cầu Kanmuan, con ngươi cũng tương đương hoàng tôn của tinh cầu Kanmuan. Ta nghĩ mấy căn nhà này ngươi sẽ không dùng đến, sau này ngươi đi xa nếu đồng ý, ta muốn dùng nó làm phòng mẫu ‘Tùy tiện xây xây’ cùng phòng trưng bày kỷ niệm của Vương phi.”
“Cần cân nhắc đến việc hành động thất bại…”
“Không!” Tướng quân thét chói tai ngắt lời nàng, “Cái kế hoạch này hao phí thời gian năm trăm năm của tinh cầu Ultra, vận dụng gần năm nghìn vạn nhân lực, dùng gần năm mươi triệu tinh tệ Ultra, nó tuyệt đối, không thể, thất bại!”
“Được rồi.” Lục Lục tiểu thư hoàn toàn không có dục vọng phản bác.
“Hiện tại chúng ta lặp lại một chút trình tự kế hoạch đi.” Tướng quân hắng giọng một cái, “Để ta lặp lại một lần, đây là kế hoạch tinh cầu Ultra chúng ta dùng năm trăm năm, tốn năm mươi triệu, phát động năm nghìn vạn người nghiên cứu định ra, cho nên trình tự của nó vô cùng phức tạp, ngươi phải nhớ kỹ từng khâu một, bất luận làm sai khâu nào cũng đều có thể khiến kế hoạch thất bại.”
“Ta tận lực.”
“Tốt lắm. Ta tán thưởng thái độ không tiếc hết thảy đại giới của ngươi.” Tướng quân nói, “Kế hoạch tổng cộng chia làm ba bước —— đổ bộ tinh cầu Kanmuan, gặp được Mark hoàng tử điện hạ, để hắn cầu hôn ngươi. Nhớ kỹ chưa?”
Lục Lục tiểu thư nhíu mày nghĩ nghĩ, “Xin lặp lại một lần nữa.”
“Được.”
...
Sau khi lặp lại ba mươi bảy lần, Lục Lục tiểu thư rốt cục nhớ kỹ cái kế hoạch khổng lồ mà phức tạp này.
Tướng quân nói: “Ngươi có biết chỗ khó của kế hoạch ở đâu không?”
Lục Lục tiểu thư nói: “Để hắn cầu hôn ta.”
“Không, điểm này cũng không khó.” Hắn nhìn Lục Lục tiểu thư ngay cả trang phục bà bầu cũng không thể chịu nổi thân hình cơ bắp, tràn đầy tin tưởng mà nói, “Nếu hoàng tử không tấn công ngươi, ngươi liền tấn công hoàng tử, xem, đơn giản cỡ nào. Khó là ở chỗ đổ bộ. Nhưng, cửa ải khó khăn này dưới sự cố gắng của U Lam thượng úy đã được giải quyết. Hắn mất mười ba năm rốt cục trong số một ngàn vạn (10 triệu) thiếu niên trổ hết tài năng, trở thành người duy nhất học được cách điều khiển “Quá chậm”. Ngày mai, hắn sẽ mang theo ngươi bay vào vũ trụ, trợ giúp ngươi hoàn thành sứ mệnh.”
“Mấy giờ?”
“Mười giờ sáng.”
“Không, ta không dậy được. Hai giờ chiều đi.”
“Hay là ba giờ đi, ngươi có thể dùng một giờ ăn một bữa trưa phong phú của tinh cầu Ultra.”
“Đề nghị không tồi.”
“Như vậy, ngủ ngon, Vương phi điện hạ tương lai.”
“Ngủ ngon, tướng quân tiên sinh.”
Bốn giờ năm mươi bốn phút ngày hôm sau, Lục Lục tiểu thư lững thững đi đến. Nàng giải thích: “Ngươi không thể tưởng tượng một cái khách sạn lớn như vậy mà lại có bữa cơm trưa khó ăn đến thế, cho nên ta không thể không ăn nhiều gấp ba để đền bù thiệt hại về vị giác.”
Tướng quân tỏ vẻ hoàn toàn lý giải, “Trên đời này không có việc gì khiến người phiền muộn hơn ăn phải đồ ăn không hợp khẩu vị.” Hắn tiếp nhận hành lý trên tay nàng, thỉnh nàng tiến vào xe chính phủ đặc phái, tự mình lái đến căn cứ không quân.
Vì tiết kiệm kinh phí, sở vũ trụ hơn một ngàn năm trước cũng bị nhập vào không quân, trở thành một ngành nhỏ chỉ có một cái bàn, hai cái ghế.
Khi tướng quân mang theo Lục Lục tiểu thư vào cửa, bộ trưởng bộ vũ trụ đang cùng một thanh niên trò chuyện.
Nhìn tướng quân tiến vào, bộ trưởng? kích động đến đá ngã ghế dựa, “Tướng quân!”
Tướng quân phất tay nói: “Lục Lục tiểu thư đến đây.”
Cặp mắt hai mí nặng nề của bộ trưởng nhất thời phóng ra ánh sáng một vạn vôn, đến màu da xám xịt cũng trở nên sáng sủa, “Trời ạ —— Lục Lục tiểu thư! Hoàng tử phi tinh cầu Kanmuan, ta là vinh hạnh cỡ nào lại có thể trước đêm ngài trở thành hoàng tử phi cùng ngài gặp mặt. Nếu ngài cho phép, xin cho ta chân thành dâng lên ngài lòng kính ngưỡng cao nhất!” Hắn chậm rãi khom lưng xuống, nắm làn váy Lục Lục tiểu thư, đặt bên môi ấn lên một nụ hôn.
Lục Lục tiểu thư giật lại váy, “Động tác đáng khinh của ngươi cùng đám hỗn đản tiểu học lật váy ta cũng không có gì khác.”
Bộ trưởng bị đả kích bội phần, “Lục Lục tiểu thư, ngài hiểu lầm...”
“Bộ trưởng chính là vô pháp khắc chế đống mỡ tích lũy tháng ngày trên bụng, cho nên xoay người không thể quá ba mươi độ. Ta lấy danh dự quân nhân đảm bảo, lấy lá gan bộ trưởng, tuyệt đối không dám ở trước mặt tướng quân đùa giỡn Lục Lục tiểu thư!” Thanh niên yên lặng đứng ở một bên lớn tiếng biện giải.
Lục Lục tiểu thư nói: “Nếu tướng quân là một người mù đâu?”
Thanh niên nói: “Ta thu hồi danh dự quân nhân, chỉ muốn danh dự của chính bộ trưởng đại nhân làm đảm bảo.”
“Khụ khụ, ” bộ trưởng bị xem nhẹ nhịn không được ra tiếng, “Cám ơn giải thích của ngươi, U Lam thượng úy.”
Tướng quân nhãn tình sáng lên nói: “Ngươi chính là U Lam thượng úy khiến kế hoạch vĩ đại này từ không có khả năng biến thành có khả năng sao? Quả nhiên tuổi trẻ đầy hứa hẹn.”
U Lam chào theo nghi thức quân đội, “Cảm ơn tướng quân đã khen ngợi!”
Lục Lục tiểu thư nói: “Ta cũng không thể được gia tăng phần thưởng kèm theo sứ mệnh sao? Vạn nhất hành động thất bại, ta muốn xin gả cho U Lam thượng úy.”
“Ta nhắc lại lần thứ hai! Hành động tuyệt đối không có khả năng cũng không cho phép thất bại! Cái phần thưởng này hoàn toàn không cần thiết gia tăng!” Tướng quân vung tay lên, cản lại đề nghị của Lục Lục tiểu thư, “Chúng ta đến ôn lại một chút kế hoạch tác chiến đi, Lục Lục tiểu thư.”
Lục Lục tiểu thư: “...”
Tướng quân nói: “Ta hiểu được, đối với tinh nhân Ultra thích ngắn gọn hiệu suất cao chúng ta mà nói, kế hoạch này quá mức phức tạp, nhưng thỉnh ngài lý giải, cái kế hoạch phức tạp này là kết tinh trí tuệ của vô số tinh anh tinh cầu Ultra chúng ta, vô luận như thế nào cũng phải nhớ kỹ từng bước đi. Nhưng ngài yên tâm, ta đã nghĩ đến một biện pháp càng an toàn vững vàng.” Hắn từ trong túi lấy ra một xấp lớn giấy dán, đưa cho U Lam.
U Lam tiếp nhận thì thấy. Giấy dán bị cắt rất nhỏ, đại khái chỉ bằng ngón cái, chỗ trống rất rộng, cho nên cỡ chữ vô cùng nhỏ, chỉ có thể nhìn thấy từng viên tròn tròn be bé màu đen chen chúc chật chội cùng một chỗ.
“Đây là thư kế hoạch hành động lần này! Ta hy vọng ngươi hiểu được tầm quan trọng của nó, U Lam thượng úy.” Tướng quân sắc mặt ngưng trọng.
U Lam thẳng sống lưng, hai tay cầm chặt lấy giấy dán, cao giọng nói: “Hoàn toàn hiểu được, ngài tướng quân! Cho dù địch nhân dùng bánh ngọt thu mua ta, dùng bánh mì ném mạnh ta, ta cũng sẽ tuyệt đối không vứt bỏ chúng!”
Tướng quân nói: “Ta tán thưởng quyết tâm thấy chết không sờn của ngươi! Ngươi hiện tại dán toàn bộ lên người, cần phải cam đoan Lục Lục tiểu thư có thể bất luận lúc nào, bất luận nơi nào, bất luận tư thế gì, bất luận góc độ gì cũng có thể nhìn được kế hoạch.”
U Lam lập tức cởi quần áo.
Lục Lục tiểu thư cả kinh kêu lên: “Trời ạ! Ngươi cư nhiên dũng cảm cởi quần áo trước mặt một thục nữ... A, trời của ta, cơ ngực to lớn này, ực ực, bả vai rộng lớn này, ừng ực ừng ực, da thịt màu tiểu mạch đáng yêu này...”
Bộ trưởng tiến lên một bước, “Ngài vì sao không dán giấy dán lên người Lục Lục tiểu thư?”
Bốp! Lục Lục tiểu thư cho hắn một cái bạt tai lanh lảnh, “Sắc lang! Còn có, không được ngăn trở tầm mắt của ta!”
Bộ trưởng ủy khuất mà lui ra phía sau.
Tướng quân nói: “Bộ nghiên cứu chiến thuật đã từng đề cập qua đề nghị như vậy, nhưng, chúng ta đều không thể tưởng tượng được hình ảnh giấy dán xấu xí dán lên da thịt, nhất định thực mắc ói... Ta không phải đang nói ngươi, U Lam thượng úy, ngươi tiếp tục. Cho nên, ta nghĩ dán lên nhân vật thứ yếu... Đúng vậy, lần này là nói ngươi, U Lam thượng úy, không, không cần nghiêm cúi chào, ngươi tiếp tục.”
Bộ trưởng chân chó mà tỏ vẻ, “Tướng quân, ngài rất anh minh vĩ đại!”
Tướng quân gật đầu nói: “Điểm này ta cùng mắt nhìn của ngươi nhất trí.”
May mắn đường cong nhấp nhô mở rộng diện tích cơ thể bên ngoài của U Lam thượng úy, cho nên mặt hắn may mắn tránh được một kiếp.
Tướng quân lấy ra sổ ghi nhớ, lảm nhảm linh tinh trong chốc lát, vừa lòng gật đầu nói: “Công tác chuẩn bị toàn bộ hoàn thành! Các ngươi xuất phát đi!”
...
Tướng quân hỏi: “Vì cái gì còn không đi?”
U Lam cúi người, “Báo cáo tướng quân! Chưa nhận được chỉ thị địa điểm tiến vào “Quá chậm”!”
“...” Tướng quân tức giận đến dậm chân, “Chẳng lẽ không có ai vận chuyển nó từ kho hàng đến đây sao?”
Bộ trưởng thấp giọng nói: “Tướng quân, chỉ có ngài cùng tổng thống có quyền hạn như vậy.”
“Tổng thống tên hỗn đản này!”
Dưới sự gào thét của tướng quân và sự thúc giục của tổng thống, tinh cầu Ultra lấy quy trình làm việc nghiêm cẩn kỹ càng mà nổi tiếng tinh hệ bất ngờ chỉ dùng một tuần đã vận chuyển “Quá chậm” từ kho hàng ra.
Tướng quân lạnh run đứng trên bệ phóng, hai tay gắt gao nắm lấy đầu bộ trưởng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không phải nói “Quá chậm” không cần sử dụng bệ phóng sao?”
“Đúng vậy.”
“Cái bệ dưới chân chúng ta là gì?”
“Bệ phóng.” Bộ trưởng cảm giác bàn tay áp đầu mình càng ngày càng gấp, vội vàng giải thích: ” “Quá chậm” vẫn luôn đặt tại bệ phóng! không phải chúng ta đưa nó đến.”
“Được rồi. Món nợ này chúng ta trở về lại tính, không được lắc đầu, ta sắp đứng không vững! Lục Lục tiểu thư đâu? U Lam thượng úy, chẳng lẽ ngươi trước khi đưa hàng không có thói quen kiểm tra hàng sao? Này thật không tốt.”
U Lam vội vàng thẳng người, “Báo cáo tướng quân, chúng ta đang suy nghĩ biện pháp vận chuyển nàng lên.”
“Nghĩ biện pháp?”
Nghi hoặc của tướng quân rất nhanh được giải đáp.
Một chiếc cần cẩu mang Lục Lục tiểu thư đang thét chói tai chậm rãi tới gần bệ phóng.
Tướng quân hỏi: “Bọn họ đang làm cái gì?”
U Lam nói: “Lục Lục tiểu thư cho rằng độ cao bệ phóng vượt quá khả năng thừa nhận cực hạn của thục nữ, kiên quyết không chịu cất bước. Dưới tình huống bất đắc dĩ, chúng ta không thể không điều động cần cẩu công nghiệp. Nhưng độ cao cần cẩu vẫn chưa đạt tới yêu cầu của bệ phóng, cho nên chúng ta lại buộc chặt lên cần cẩu một trăm cần câu cá, cũng đem dây câu buộc lại một chỗ, đảm bảo Lục Lục tiểu thư an toàn.”
Tướng quân vừa lòng mà gật đầu, “Làm tốt lắm.”
Thân thể Lục Lục tiểu thư an toàn chạm đất, nhưng cảm xúc vẫn còn quẩn quanh trạng thái trên không trung, tiếng kêu sợ hãi cao vút không ngừng.
Tướng quân không thể nhịn được nữa lấy bao tay trong túi áo nhét vào miệng nàng, quát: “Lập tức xuất phát!”
Lập tức xuất phát là một kỹ thuật, bởi vì —— bọn họ lại gặp vấn đề mới.
“Vì cái gì cửa phi thuyền lại nhỏ như vậy?” Tướng quân kéo tai bộ trưởng gầm gừ.
Bộ trưởng vẻ mặt cầu xin nói: “Vấn đề này chỉ sợ chỉ có ông nội của ông nội của ông nội...”
“Ông nội ngươi câm miệng!” Tướng quân cởi cúc cổ áo, “hiện tại đem toàn lực nhét Lục Lục vào cho ta!”
Lục Lục tiểu thư một chân đứng ở trong khoang thuyền, một chân đặt trên bệ phóng, nghiêng thân, dùng sức đưa mông vào bên trong. Mặt trong khoang thuyền, U Lam nắm chặt lấy cánh tay Lục Lục tiểu thư, sử hết khí lực bú sữa mẹ kéo vào trong. Bên ngoài khoang thuyền, bộ trưởng dùng lưng đẩy Lục Lục tiểu thư, dùng hết sực lực cả đời.
“Cố lên!”
Kêu cố lên chính là tướng quân. Hắn đang ôm lan can, cố gắng không để chân mình nhuyễn.
Tách.
Đèn pha phi thuyền sáng lên.
Tướng quân khẩn trương nói: “Xảy ra chuyện gì?”
U Lam nói: “Báo cáo tướng quân, phi thuyền tự động tiến vào trình tự khởi động.”
Tướng quân nói: “Có ý gì?”
“Chính là ba phút đồng hồ nữa, phi thuyền sẽ bay lên.”
“Ai quy định?”
U Lam nói: “Có thể là ông nội của ông nội của ông nội...”
“Câm miệng! Đem trình tự chết tiệt kia dừng lại!” Tướng quân lại bắt đầu gầm gừ.
U Lam nói: “Nếu ngài cho ta thời gian ba năm, ta nghĩ ta sẽ nghiên cứu ra.”
“...” Tướng quân trừng Lục Lục tiểu thư chết sống vào không được, ngơ ngác nói, “Nếu dừng không được sẽ như thế nào?”
U Lam nói: “Hai loại khả năng. Một loại là khi phi thuyền lên không, Lục Lục tiểu thư sẽ từ không trung rơi xuống. Một loại là khi phi thuyền lên không, lục lục tiểu thư vừa vặn mắc lại, sẽ không rơi xuống.”
“Kết quả có gì khác nhau?”
“Một loại là ngã chết, một loại là chết cháy.”
“A!” Lục Lục tiểu thư thét chói tai, sau đó dụng lực đẩy bộ trưởng, nhanh như bay nhảy ra, cửa khoang thuyền tự động đóng lại.
Tướng quân: “...”
Bộ trưởng hỏi: “Tướng quân, làm sao bây giờ?”
Tướng quân dùng sức cào tóc, quát: “Ta làm sao biết?!” Tổn thất nặng nề do chứng sợ độ cao tạm thời bị quên đi.
Hắn dùng lực đập cửa khoang thuyền, “U Lam thượng úy! Ta lệnh cho ngươi lượn không trung một vòng lập tức quay lại! Nghe thấy không? U...”
“Cẩn thận!” Bộ trưởng đẩy ngã hắn.
“Quá chậm” ù ù chốc lát đã lên không, rất nhanh liền không thấy nữa.
Tướng quân ngửa mặt nằm trên tấm thép bệ phóng, nhìn trời xanh mây trắng, thì thào bổ sung, “Lam thượng úy.”