Kế Hoạch Yêu Nhau Khẩn Cấp

Chương 59



Sức nóng cuộc hôn nhân của Lục Tiêu Viễn và Dung Hạc vừa mới bình ổn không bao lâu, một hot search khác lại xuất hiện kèm  chữ “bạo” đỏ chót đứng ngay đầu bảng xếp hạng. 

Một cô gái tự xưng là bạn gái của Mã Thanh Vũ tức giận đăng đàn phốt, tự nhận mình là tiểu tam, tất cả chứng cứ ném ra đều cứng như sắt thép, cả fan của Mã Thanh Vũ và đội ngũ PR, cũng không thể nào ngụy biện và tẩy trắng được. 

Đầu năm nay, cư dân mạng không thể chấp nhận được nhất là ngoại tình,một khi  sự việc vỡ lở, rất nhanh trở thành vấn đề nóng hổi. Mọi người lật lại chuyện Mã Thanh Vũ năm ngoái ở trường quay Côn Sơn Tuyết nghi ngờ mượn kịch bản đánh Đường Y Na, xem xét lại, tổng hợp rồi đưa kết luận: Quả nhiên là cặn bã! 

Người hâm mộ thoát fan, quay lại giẫm thần tượng, một bộ phận fan cứng tin vào sự vô tội của thần tượng, cũng từ từ tìm lại lý trí, lần lượt nằm bẹp. 

Người đang thần hồn điên đảo, Trần Thăng khi biết được con chim hoàng yến mình hái sao hái trăng bao dưỡng bấy lâu này lại dùng tiền của gã đi ngoại tình, cuối cùng cũng tỉnh táo lại, tức giận đá người.

Về phần Mã Thanh Vũ còn có thể tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí được hay không, nói chung là cũng tùy vào ý trời. 

*

Chuyện Mã Thanh Vũ được bao dưỡng, ngoại tình còn ồn ào huyên náo, Dung Hạc đã thuận lợi tiến vào đoàn phim mới để quay phim.

Bộ phim mới là một bộ phim điện ảnh có tên là “Bay qua núi”, do một đạo diễn trẻ và tài năng chỉ đạo, trong đó Dung Hạc đóng vai nam chính thứ hai.

Đây là lần thứ hai Dung Hạc xuất hiện trên màn ảnh rộng, vài năm trước, cậu từng đóng một vai phụ nhỏ chỉ có bốn câu thoại trong một bộ phim điện ảnh của đạo diễn Trương. 

Nửa tháng sau khi Dung Hạc tiến tổ, điện ảnh mới của Lục Tiêu Viễn cũng bắt đầu khởi quay. 

Là những diễn viên tận tâm, một khi cả hai cùng tham gia đoàn phim, việc chia xa tất nhiên sẽ trở thành chuyện hiển nhiên trong vài tháng. 

Dung Hạc quay phim, mỗi khi rảnh rỗi đều ôm điện thoại di động, cũng không phải là nói chuyện phiếm với ai đó, mà là đóng gói những lời muốn nói gửi cho Lục Tiêu Viễn. Nội dung cũng không có chuyện gì to tát, ngay cả tình cờ gặp một đóa hoa nhỏ nở ở khe đá cũng phải chụp cho Lục Tiêu Viễn xem. 

Nhưng cậu không yêu cầu đối phương phải trả lời trong thời gian ngắn, chỉ muốn giữ sự chia sẻ và đồng bộ của cuộc sống ở mức độ lớn nhất có thể.

Lục Tiêu Viễn cũng vậy. 

Khi hai người rảnh rỗi ai cũng nhìn vào điện thoại di động của mình, sẽ chọn một vài chủ đề quan tâm từ một đống tin nhắn chưa đọc để trả lời cho nhau.

Ngày tháng quay phim bận rộn, viên mãn, trong nháy mắt đã đến cuối xuân tháng tư, cỏ mọc chim bay. 

“Tiến về phía trước” cuối cùng cũng đã vượt qua vòng kiểm tra, nhận được giấy phép phát sóng, nhanh chóng phát sóng, nhờ có lưu lượng của Dung Hạc duy trì, tỷ suất người xem đã vượt xa mong đợi và trở thành bộ phim truyền hình có danh tiếng tốt nhất cùng kỳ. 

Nhân lúc đang nổi, nhà sản xuất tổ chức một buổi gặp mặt với những người sáng tạo chính, được truyền hình trực tiếp trên mạng, thời gian được ấn định vào lúc Dung Hạc không có lịch quay. 

Hai ngày nay trời mưa to, không thể quay phim được, sau khi đến phim trường thì giậm chân tại chỗ, Dung Hạc đứng dưới mưa chờ xe.

Không lâu sau, Yến Cảnh cũng trốn vào. 

Thật trùng hợp, sau “Côn Sơn Tuyết”, họ lại được hợp tác với nhau, hai người cũng có rất nhiều cảnh đối diễn.

Dung Hạc chào hỏi, lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn cho trợ lý Tiểu Văn, lại thấy Yến Cảnh vẫn nhìn chằm chằm tay phải của cậu. 

Dung Hạc nhúc nhích ngón tay, hỏi: “Sao thế?”

Yến Cảnh nói, “Em nhớ là nhẫn đeo ở ngón giữa tay phải đại biểu cho tình yêu nồng nhiệt.”

Dung Hạc “Ừ” một tiếng. 

Chiếc nhẫn mà Yến Cảnh nhắc tới, là ở cao nguyên năm ngoái, cậu mua nó từ một bà lão làm trang sức bạc. Nói là nhẫn, thực ra là hai chiếc vòng nhỏ bằng bạc có kết cấu thô ráp, nhưng cho đến bây giờ, cậu và Lục Tiêu Viễn vẫn chưa tháo xuống. 

Yến Cảnh nghi ngờ nói: “Nhưng anh Hạc và thầy Lục không phải đã kết hôn sao?” Nói xong còn xác nhận nhẫn cưới ở ngón áp út tay trái của Dung Hạc: ““Hay là, anh chỉ tình cờ đeo chiếc nhẫn vào ngón giữa bên phải thôi, không phải là có ý nghĩa đặc biệt gì của tình yêu?”

“Là tình yêu nồng nàn. “Dung Hạc xoay chiếc nhẫn ở gốc ngón tay một chút, cười nói, “Nó và nhẫn cưới không có mâu thuẫn gì cả.”

Vài phút sau, Yến Cảnh mang một bụng đầy thức ăn cho chó lên xe bảo mẫu của mình. 

Trước khi Tiểu Văn đưa tài xế tới, Dung Hạc vẫn ngẩn người nhìn chiếc nhẫn. 

Nói là yêu đương nồng nhiệt, nhưng thật ra cậu và Lục Tiêu Viễn đã gần trăm ngày không gặp.

Lúc này, trên điện thoại hiện lên một thông báo mới.

Lục Tiêu Viễn: [Buổi phát sóng trực tiếp ngày mai em mặc gì?]

Dung Hạc: [Buổi phát sóng trực tiếp ngày mai tổ chức theo hình thức tiệc trà, nên em định mặc quần áo bình thường thôi.]

Lục Tiêu Viễn: [Cho anh xem xíu.]

Dung Hạc cảm thấy khó hiểu, trong lòng tự hỏi tại sao Lục Tiêu Viễn lại đột nhiên quan tâm đến việc mình mặc gì như vậy, nhưng sau khi về khách sạn,cậu vẫn kêu Tiểu Văn đến chuẩn bị quần áo, chụp ảnh rồi gửi cho Lục Tiêu Viễn. 

Bảy giờ tối hôm sau, buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu như đã hẹn. 

Một trong những nam chính, Triệu Kỳ có tính cách sáng sủa, ăn nói rất giỏi, rất biết cách khuấy động bầu không khí, vừa mới phát sóng không bao lâu, màn hình của fan đã tràn ngập sự ấm áp. 

Tuy nhiên, thời điểm bầu không khí thực sự đạt đến đỉnh điểm là nửa giờ sau đó. 

Một  nhân viên công tác vào trong, thì thầm vài câu với người dẫn chương trình, người dẫn chương trình lộ vẻ kinh ngạc, một giây sau, một bóng dáng không ngờ tới bước vào. 

Lục Tiêu Viễn từ đâu bay đến! 

Đạo diễn Vương phản ứng rất nhanh, nhanh chóng đứng lên, mời Lục Tiêu Viễn ngồi chỗ của mình, cũng chính là bên cạnh Dung Hạc. Anh ta không bao giờ tưởng tượng được Lục Tiêu Viễn không chỉ cứu nguy lúc quay phim, mà ngay cả loại livestream nhỏ này cũng nguyện ý lái xe đến. 

Không chỉ đạo diễn Vương, mà cả Dung Hạc cũng rất ngạc nhiên.

Trước khi chương trình phát sóng, cậu còn cùng Lục Tiêu Viễn nói chuyện vài câu trên wechat, để giảm bớt căng thẳng khi đối mặt với buổi phát sóng trực tiếp, không ngờ trong nháy mắt, người đã ba tháng không gặp đã vượt qua thiên sơn vạn thủy, đi đến bên cạnh cậu.

Hơn nữa, bộ đồ hôm nay của Lục Tiêu Viễn rõ ràng là đồ đôi với cậu.

Khó trách Lục Tiêu Viễn hỏi cậu mặc quần áo gì cho buổi livestream. 

Tiểu biệt thắng tân hôn, Dung Hạc có rất nhiều chuyện muốn nói với Lục Tiêu Viễn, còn có một cái ôm hôn cùng câu đã lâu không gặp, nhưng trước ống kính, cậu chỉ có thể bày ra nụ cười tiêu chuẩn, làm theo sự hướng dẫn của người dẫn chương trình để nói.

Bởi vì Lục Tiêu Viễn đến, một lượng lớn khán giả đã đổ vào phòng phát sóng trực tiếp ngay lập tức, hình ảnh bị lag vài giây. 

Sau khi những người sáng tạo chính trò chuyện với Lục Tiêu Viễn xong, livestream được tiếp tục, mọi người vây quanh bàn trà, trò chuyện một lúc về các chủ đề trong quá trình quay bộ phim. Để thay đổi bầu không khí, người dẫn chương trình chuẩn bị một số trò chơi board nhỏ có nhịp độ nhanh, người thua phải trả lời một câu hỏi. 

Sau hai ván, Dung Hạc thua. 

Diễn viên đóng vai nữ chính số một đặt câu hỏi: “Thần tượng của anh Hạc trong giới là ai?”

Rất nhiều nghệ sĩ đều có thần tượng công khai, cho nên đây không phải là câu hỏi khó trả lời, nếu trả lời tốt, còn có thể dẫn đến đề tài. 

“Thần tượng của tôi là…” Dung Hạc nhìn quanh bốn phía, cuối cùng đem ánh mắt dừng lại trên người Lục Tiêu Viễn, nghiêng đầu nói, “Thầy Lục.”

Đây là một câu trả lời bất ngờ và hợp lý. 

Người dẫn chương trình bất ngờ “Wow” một tiếng, vẻ mặt “quả nhiên”. 

Ngay sau đó, mấy vị sáng tạo chính bắt đầu la ó, hiện trường và màn đạn tràn ngập bầu không khí vui vẻ. 

Chỉ có người vừa mới lớn mật lên tiếng dưới sự chú ý của Lục Tiêu Viễn, bí mật đỏ mặt, may mà trên mặt có lớp trang điểm nên không nhìn thấy. 

Sau một ván đấu nữa, Lục Tiêu Viễn thua, nên vòng trước người thua là Dung Hạc được hỏi.

Dung Hạc hỏi: “Chuyện gì cũng được á hả?”

Lục Tiêu Viễn gật đầu, vẻ mặt thản nhiên. 

Dung Hạc hắng giọng, thử thăm dò nói: “Mọi người đều biết, thầy Lục dấn thân vào con đường phim ảnh là đi theo một vị tiền bối.”

Nói đến đây, cậu dừng lại một chút, quan sát phản ứng của Lục Tiêu Viễn, nếu như Lục Tiêu Viễn biểu hiện ra nửa điểm không vui, cậu sẽ lập tức chuyển đề tài. Nhưng Lục Tiêu Viễn chẳng những không lảng tránh, ngược lại còn gật đầu với cậu một cái, dường như đang cổ vũ cậu hỏi tiếp. 

Trong mắt Dung Hạc hiện lên một tia cười, nói tiếp: “Về vị tiền bối thần bí này, mọi người đã có vô số phỏng đoán, nhưng vẫn không thể đoán được là ai, hôm nay, em có thể thay mọi người hỏi anh, người này là ai được không?”

Dung Hạc còn chưa dứt lời, khu vực màn đạn đã sôi lên ——

[A a A, Hạc Hạc hỏi đúng ghê!]

[Thật may mà tôi đến kịp!]

[What? Đáp án của chuyện này mà Dung Hạc cũng không biết á hả, vì thì tôi cảm thấy lòng mình cân bằng rùi, ha ha ha.]

[Tui biết rùi, Tiểu Điểu chính là nằm vùng mà fan Lục đặt bên cạnh thầy Lục.]

[Móa nó, cái vấn đề này, fan Lục gửi thư cảm ơn trước nhá!]

[Bí ẩn chưa được giải đáp trong giới giải trí bị đồn là lãng phí 362 bài đăng trong một tuần sắp được giải quyết vào hôm nay!!]

[Thầy Lục phải nói thật nha, hỏi thật trả lời thật đó!]

……

Không chỉ cư dân mạng trên màn hình, mấy vị sáng tạo chính ở đây, sau khi Dung Hạc đưa ra vấn đề này, đồng loạt nhìn về phía Lục Tiêu Viễn. 

Đây không chỉ là sự hoang mang của người hâm mộ trong nhiều năm, mà còn là sự hoang mang của vô số người trong giới.

Rốt cuộc vị tiền bối kia là ai, mà lại có ảnh hưởng sâu sắc đến Lục Tiêu Viễn như thế! 

Máy quay cắt từ toàn cảnh đến cận cảnh hai người Lục Tiêu Viễn và Dung Hạc, toàn bộ phòng livestream lâm vào yên tĩnh. 

Trước sự mong đợi của mọi người, Lục Tiêu Viễn chỉ nhếch môi cười cười, đặt micro xuống, tiến đến tai Dung Hạc nói ra hai chữ, sau đó ung dung ngồi thẳng người. 

Nhưng Dung Hạc lại cầm micro ngây ngẩn cả người. 

Dưới ánh mắt khó tin của Dung Hạc, Lục Tiêu Viễn trịnh trọng “Ừ” một tiếng. 

Biểu tình chắc nịch của Dung Hạc từ khi nghe được cái tên kia tan rã, sau khi nhận được xác nhận, vành mắt cũng đỏ lên dưới ánh đèn, hơn nửa ngày mới tìm lại được giọng nói. 

Lập tức, cậu cũng buông micro xuống, dùng một biểu tình vừa muốn khóc vừa muốn cười lẩm bẩm nói: “Thì ra, thầy Lục vào giới là để theo đuổi tình yêu…”

– HOÀN CHÍNH VĂN-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.