Kẻ Tình Nghi Số Một

Chương 66



Tác giả: Lâm Ngư Hành

Editor: Solitude

======

Danh tiếng của Quý gia ở Phong Thành luôn luôn phân thành hai cực và tình huống tương phản khá lớn.

Thứ nhất, vị Quý lão đại nhân Quý gia nhậm chức thượng thư kia, xưa nay cương trực công chính, thanh liêm chính trực; thứ hai, tổ tiên Quý gia đều là thanh lưu, chưa bao giờ bị người khác lên án chỉ trích.

Tuy nhiên…

Cho đến bây giờ, Quý gia lại ra một cái biến số lớn, đó là người tên Quý Lan Cẩn này.

Đương nhiên, những chuyện lùm xùm của Quý gia, sớm đã ồn đến mọi người ở Phong Thành đều biết, đều không phải chuyện bí mật gì chăng, mà trưởng bối Quý gia cũng không phải không quan tâm tiểu bối làm bậy.

Nhưng nề hà Quý Lan Cẩn tính tình ngông cuồng, lão gia tử Quý gia căn bản quản không được, cuối cùng đơn giản trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ với hắn, đem hắn trục xuất Quý gia.

Cho nên, tòa nhà Quý Lan Cẩn sống không phải nhà cũ của Quý gia, mà là nhà riêng của hắn.

Chuyện này tuy nói sớm đã bày ra bên ngoài, song, người dám chân chính nghị luận trực tiếp trước mặt đương sự đã thiếu lại thiếu, mà hành động này của Thẩm Thầm, cũng hoàn toàn không chừa mặt mũi cho Quý Lan Cẩn, thậm chí áo trong cũng phải bị anh chọc thủng.

Cho nên không có gì lạ khi thái độ Quý Lan Cẩn đối với Thẩm Thầm càng thêm kiêu ngạo, ngay cả biểu cảm cũng có vẻ càng thêm điên cuồng.

“Thẩm Thầm, ngươi câm mồm, con mẹ nó lời ngươi nói đều là nhảm nhí! Hủy diệt chứng cứ? Hủy diệt chứng cứ gì? Thẩm Thầm, phá án cũng không phải chỉ dựa vào lời nói miệng, ngươi có lý do gì hoài nghi ta?”

“Quý thiếu gia, lấy quan hệ của ngươi và Quý tiểu thư, ta hợp lý hoài nghi ngươi là nghi phạm giết người.” Ánh mắt Thẩm Thầm tựa lưỡi dao sắc, thẳng tắp hướng về hắn, ngôn ngữ càng sắc bén hơn, “Chẳng lẽ không thể là ngươi bức bách Quý tiểu thư, mà Quý tiểu thư không theo, ngươi liền tâm sinh ác ý, tàn nhẫn hạ độc thủ giết người sao?”

Lời kia vừa thốt ra, mấy người nghe bên cạnh kinh hồn táng đảm.

Quý Lan Cẩn càng nổi giận lôi đình, chỉ vào giữa mày Thẩm Thầm rống giận: “Thẩm Thầm, ngươi câm miệng! Ta trước nay đều sẽ không cưỡng bách Tịch Nhi, trước nay đều sẽ không, ta…”

Câu nói kế tiếp, hắn đột nhiên ngừng.

Cả người hắn run rẩy đứng đó, với khuôn mặt gần như cố chấp đến tàn nhẫn.

Ánh mắt gắt gao dán trên Thẩm thầm, như thể hận không thể xé anh thành từng mảnh.

“Thẩm Thầm, tóm lại… Ta tuyệt đối sẽ không thương tổn Tịch Nhi, tuyệt đối sẽ không.”

Hắn yêu Tịch Nhi như vậy, sao lại có thể tổn thương nàng nửa điểm.

Tên hung thủ kia, tên hung thủ biến thái kia, hắn nhất định sẽ tìm được gã, tra tấn gã đến chết, báo thù thay Tịch Nhi.

Những lời ái muội đó, dẫu hắn không nói ra, những người khác cũng đều hiểu.

Nhưng…

Thẩm Thầm chỉ cười lạnh, lại nói: “Ngươi nói không là sẽ không sao? Lời đều bị ngươi nói hết rồi nhỉ! Quý Lan Cẩn, nha môn Đề hình tư nhiều đôi mắt nhìn như vậy, chính là ngươi dẫn người xông vào Đề hình tư cướp xác Quý Chỉ Tịch đi, ngươi hiện tại không thừa nhận thì có ích lợi gì? Chẳng lẽ người trên dưới Đề hình tư ta đều là người mù không bằng?”

“Ta không có.” Quý Lan Cẩn vẫn thề thốt phủ nhận, thái độ của hắn kiên định, dù dáng vẻ điên khùng, nhưng ngữ khí kia, ánh mắt kia đều không có vẻ giả vờ.

Thẩm Thầm cũng thẩm qua không ít người, lấy kinh nghiệm của anh xem, việc này có lẽ thật sự không có quan hệ với Quý Lan Cẩn, nhưng rất nhiều người tận mắt thấy, làm sao có thể giả?

“Ngươi nói không có, vậy được, ta hỏi ngươi, một canh giờ trước ngươi ở nơi nào, có người có thể chứng minh tung tích của ngươi không?”

Quý Lan Cẩn mới vừa rồi còn như gà trống bừng bừng khí thế ngẩng cao đầu chờ phát động, nhưng giờ phút này… Nháy mắt liền héo, không có bất luận khí thế nào.

Hắn ậm ừ, lại không biết nên nói thế nào.

Cuối cùng, bại trận dưới ánh mắt sắc bén của Thẩm Thầm, ấp úng nói: “Không có.”

“Nhưng ta tuyệt đối không có dẫn người xông vào Đề hình tư, nửa canh giờ trước ta vào thành, nào có thời gian dư thừa rảnh rỗi tới đột nhập Đề hình tư. Huống chi đột nhập Đề hình tư có chỗ tốt gì cho ta đâu? Ta ước gì các ngươi nhanh chóng bắt được hung thủ, vì sao ta lại phải mang Tịch Nhi đi?”

Lời này, lại cũng có đạo lý.

Đặc biệt trong mắt Tô Sân, người biết rõ càng nhiều nội tình trong đó, tình yêu của Quý Lan Cẩn đối với Quý Chỉ Tịch, đó khá là sâu đậm.

Tuy nói hai người là huynh muội, nhưng… Loại người như Quý Lan Cẩn chuyện gì cũng làm được, cố chấp lại điên cuồng, chỉ cần hắn muốn làm, mặc kệ lễ nghi luận pháp gì, chỉ lo sung sướng của mình là được.

Mà đây cũng đúng là nguyên nhân chân chính lão gia tử Quý gia xua đuổi Quý Lan Cẩn ra khỏi Quý gia, làm huynh trưởng thế mà lại yêu muội muội ruột của mình, đây là chuyện dơ bẩn hậu thế bất dung cỡ nào.

Nhưng chuyện này Quý Lan Cẩn quyết không thừa nhận chuyện này, bộ dạng hắn kiểu mặc cho ai nói cái gì cũng không theo lý thường.

Chẳng qua nhìn thái độ của Quý Lan Cẩn kiên định như vậy, ngay cả Thẩm Thầm cũng cảm thấy mình nghi ngờ không lý lẽ.

Nhưng mà ngay khi anh đang hao hổn tâm trí, đột nhiên nghĩ tới cái gì.

Cùng thời gian, Tô Sân cũng linh quang chợt lóe, tầm mắt hai người đột nhiên chạm nhau, đều nhận thấy cùng loại cảm xúc kinh ngạc trong mắt nhau.

Theo sau, hai người thập phần ăn ý đồng thời mở miệng: “Là dịch dung.”

Lời vừa ra khỏi miệng, mọi người sôi nổi nhìn về phía họ. Cận Tử Phong cũng nghĩ đến điểm này, không khỏi rất kinh ngạc, đây…

“Đại nhân, thật sự có người sẽ dùng thuật dịch dung?”

Đều là đồ vật được đồn vô cùng kỳ diệu, sao hắn lại cảm thấy khó tin như vậy?

“Không có khả năng.” Quý Lan Cẩn lại phản bác lần nữa.

Hắn không thừa nhận bản thân đã làm, lại không ủng hộ ý kiến của họ, chỉ tự lo mình nói: “Sao có thể có loại đồ vật này, cho dù có, cũng không nên dịch dung thành ta. Người nọ dịch dung thành bộ dáng của ta, liền cứ thế tùy tiện tới vào Đề hình tư, còn xông đi vào, thu hút sự chú ý như vậy, gã là muốn tìm chết sao?”

“Thẩm Thầm, nói đến ta cũng rất tò mò, thủ vệ Đề hình tư của ngươi vì sao yếu đến thế, dễ dàng bị người xông vào, còn cướp thi thể. Thẩm Thầm, đây hẳn xem là ngươi thất trách đi!”

“Thẩm Thầm, chẳng lẽ không phải người các ngươi thất trách đánh mất làm mất xác Tịch Nhi, bởi vì sợ trách tội, cho nên mới muốn hắt chậu nước bẩn này lên người ta sao?”

Quý Lan Cẩn hừ lạnh một tiếng, mắt lộ ra khinh thường: “Thẩm Thầm, ta nói cho ngươi, chuyện này các ngươi nhất định phải cho ta một lời giải thích, nếu không dù là bẩm báo với Thánh Thượng, ta cũng tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi.”

Mất là Tịch Nhi hắn yêu nhất, việc này không dễ dàng giải quyết như vậy.

Nhất thời Thẩm Thầm không mở miệng, hắn đang quan sát Quý Lan Cẩn, với năng lực nhìn người của mình, Quý Lan Cẩn thật sự không nói dối.

Cho nên…

Đến tột cùng là ai?

Tô Sân, người có khả năng dễ dàng phát hiện vấn đề ở những chi tiết nhỏ nhất, đúng lúc mở miệng, bởi vì lời vừa rồi Quý Lan Cẩn nói, cậu nghĩ tới cái gì, liền hỏi: “Quý thiếu gia, ngươi vừa mới nói dù có người dịch dung, cũng sẽ không dịch dung thành ngươi, vậy thì ngươi sai rồi! Nếu có người thật sự muốn cướp xác chết Quý tiểu thư, vậy người đầu tiên chọn ngụy trang chính là ngươi.”

“Hơn nữa nếu ta đoán không sai, người này phải hiểu biết rất rõ ngươi, gã rất chắc chắn ngươi tuyệt đối sẽ không xuất hiện trong thời gian kia, cho nên gã mới làm như vậy.”

“Quý thiếu gia, ngươi phải hiểu, chỉ có người không muốn điều tra rõ vụ án này mới mang thi thể đi!”

“Theo ý ta, người này nấp bên cạnh ngươi, hơn nữa thập phần quen thuộc và hiểu biết ngươi.”

Tô Sân nói chắc nịch, ngôn từ cũng chọc rất đúng tâm, một lời nhận xét này cũng làm Quý Lan Cẩn có chút cảm thấy sởn tóc gáy.

Luôn luôn là Quý Lan Cẩn hắn ở sau lưng tính kế người khác, hiện giờ…

Thế nhưng có người tính kế lên đầu hắn?

Nhưng Quý Lan Cẩn vẫn có chút không tin, hắn luôn cảm thấy chuyện này quá mơ hồ, không chút chân thật nào.

Nhưng Tô Sân lại nói tiếp: “Đương nhiên, hiện tại không phải thời điểm so đo ai đúng ai sai, quan trọng nhất lúc này chính là tìm thấy thi thể Quý tiểu thư, đối phương gấp không đợi nổi mang Quý tiểu thư đi, nhất định có bí mật gì không thể cho ai biết. Đồng thời, cũng công bố cái chết của Quý tiểu thư không hề đơn giản như ngoài mặt. Cho nên trước khi hung thủ hủy diệt chứng cứ, chúng ta cần phải tìm được người.”

Ánh mắt cậu kiên định, nhìn về phía Quý Lan Cẩn, hỏi: “Quý thiếu gia, còn thỉnh ngươi nhớ lại cho kỹ, bên cạnh ngươi có người nào như vậy không, đều thập phần hiểu biết người và Quý tiểu thư, vả lại… quan hệ thân mật.”

======

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.