Kha Mi nhớ rõ chính mình nhất thời vì quá xấu hổ, lẫn tức giận, đã leo lên trên người Bạch Bằng Phi
"Đáng ghét! Đều là do anh làm hại!" Nàng giận dỗi dứ dứ về phía Bạch Bằng Phi kể tội, "Anh không nên làm cho em uống say như vậy. Uống lắm, ăn nhiều như heo!"
Bạch Bằng Phi, ngược lại, hỏi nàng một câu, "Cũng không phải do anh làm cho em ngủ nha!"
Kha Mi càng thêm tức giận, không để ý đầu gối của mình vẫn còn đang đau, lại lao đến muốn cắn bả vai Bạch Bằng Phi một cái.
Thói quen tám năm trước mỗi lần chỉ cần nàng tức giận, sẽ nắm cánh tay Bạch Bằng Phi mà vặn vẹo, quấy rối.
Trước kia, hắn luôn mặc cho nàng tác oai tác quái.
Lần này, hắn lại chạm vào nàng trước, nắm lấy hai bả vai, bất ngờ, hung hăng tiến tới môi nàng.
Tiếp theo.
Hắn khiêu khích hé mở đôi môi đỏ mọng của nàng, thăm dò từng chút một đóa anh đào ngọt ngào, hơi thở thuần nam tính làm cả người nàng không ngừng run khe khẽ.
Rét run, lý trí nhất thời đánh mất.
Kia vừa hôn, hai người hình dáng mập mờ kích tình trong nháy mắt bỗng chốc bừng cháy......
Bạch Bằng Phi bàn tay to trực tiếp thăm dò, chui vào trong áo ngực của nàng, nắm lấy đôi gò bồng đảo mềm mại, không ngừng xoa bóp nụ hoa sắc phấn hồng mẫn cảm.
"Ư..." Do đụng chạm của hắn, hai nụ hoa của nàng lập tức trở nên cứng rắn, vươn ra mong đợi.
Hắn vén áo của Kha Mi lên, dùng miệng giữ chặt một bên nụ hoa, đầu lưỡi linh động không ngừng trêu chọc địa phương mẫn cảm nhất, làm cho giai nhân phải bật lên tiếng rên rỉ rồi lại ung dung lẫn mềm mại cắn nuốt, mới cảm thấy vui sướng hài lòng.
"Em......" Kha Mi thấy hình dáng Bạch Bằng Phi chuẩn bị thoát quần áo trên người mình đi, vội vàng mở miệng ngăn cản.
"Không thích sao?" Khẽ liếm vành tai nhu nộn, dục tính hoàn toàn bởi vì thân thể phía dưới lớp quần áo của tiểu nữ nhân mà hưng trí bừng bừng, Bạch Bằng Phi nhẹ giọng lại mập mờ hỏi.
"Không phải......" Kích tình nóng bỏng, cho dù thật sự là nàng chưa có kinh nghiệm nhưng vẫn có thể phối hợp ăn ý.
Da thịt nam tính mạnh mẽ, đang rõ ràng dán chặt phía trước thân hình nàng không một khe hở, Kha Mi khát vọng dần len lỏi, tò mò muốn vuốt ve thân thể hắn.
"Em cũng muốn giúp anh cởi quần áo." Với cảm giác xúc động xen chút ngượng ngùng, Kha Mi tự động đưa tay mở ra nút thắt cà vạt của hắn.
"Ôn nhu chút, nhưng đừng dùng răng giúp anh cởi là được!" Khóe miệng cười khẽ nhếch lên tà mị, Bạch Bằng Phi nghe thấy được hương thơm giai nhân phảng phất, động lòng phía dưới.
Không lâu lắm, quần áo hai người đã hoàn toàn bị vứt bỏ.
Hắn kéo thân thể xinh đẹp lại gần, bộc lộ tính sở hữu mạnh mẽ, chậm rãi để cho da thịt chính mình như sáp dính chặt với da thịt nàng, ngón tay hắn theo hướng đồn tuyến nguyệt khuyết tự nhiên, đi tới giải đất tam giác thần bí của nàng.
Kha Mi bởi vì khẩn trương mà run rẩy, theo những vuốt ve của nam nhân mà hư nhuyễn vô lực.
Nàng không khỏi ở trong lồng ngực rộng rãi của Bạch Bằng Phi cảm giác mình giống như một tiểu hài đồng bất lực, chỉ có thể dựa thật chắc vào lồng ngực hắn, van xin an ổn.
"Đến đây, mở bắp đùi ra một chút nào." Cảm nhận được nàng bất an, Bạch Bằng Phi vừa chỉ đạo, ngón tay vừa chạm qua bắp đùi nàng, thuận thế lướt vào hoa tâm ướt át.
"Ư......" Kích thích kì lạ làm Kha Mi không tự giác bật tiếng rên rỉ, ý thức đều bị đẩy đến nơi hoàn toàn mơ hồ cho đến khi kích tình mãnh liệt tan biến.
Lấy tay mở ra hai chân tiểu nữ nhân, Bạch Bằng Phi mang theo ngón tay ma quái bắt đầu ở khe hẹp mạnh mẽ chuyển động làm cho nàng liên tiếp thở gấp cùng ngâm nga.
Lắng nghe âm thanh thánh thót của nàng, "tiểu lão đệ" phía dưới của hắn cũng bắt đầu ngọ nguậy biểu tình.
Không nghĩ tới Kha Mi có thể khiến hắn dục vọng kịch liệt đến vậy...
Bạch Bằng Phi đang đối với phản ứng của chính mình có chút kinh ngạc, lại vẫn tiếp tục cắn nuốt hạt anh đào nhỏ trước ngực nàng, lấy đầu lưỡi trêu chọc, cùng lúc phối hợp với đầu ngón tay chuyển động, làm cho thân thể giai nhân dâng lên trạng thái phấn khích không ngừng.
"A......" Thân thể Kha Mi bởi vì dục vọng sâu sắc mà bắt đầu nhiễm sắc hồng.
Nàng bắt đầu ngọ nguậy, không biết là muốn thoát khỏi nhiệt độ trong cơ thể, hay đang dẫn dụ nam nhân bên cạnh.
"Trời ạ......" Dục tình bỗng chốc hướng tới một vùng đất xa lạ cuồng dã, Kha Mi nhịn không được thấp giọng than nhẹ.
"Muốn không? Chính mình mở đùi rộng ra một chút..." Bạch Bằng Phi nhất định không để cho Kha Mi thỏa mãn, tay ở trong cơ thể Kha Mi lại càng càn rỡ làm càn muốn chơi đùa một lúc.
Kha Mi chậm rãi hé ra một chút.
"Như vậy còn chưa đủ!" Tay của hắn tiếp tục ở trong cơ thể nàng đùa bỡn, chính là không muốn dục vọng của nàng được thỏa mãn.
"Ưm......" Nàng mở ra hoàn toàn cặp đùi thon dài, bất lực hướng nam nhân, hy vọng nam nhân có thể nói cho nàng nên làm như thế nào mới không phải khó xử như thế.
Thật...... thật quá mất mặt......
Nhìn khung cảnh kiều diễm trước mắt, Bạch Bằng Phi mỉm cười tà ác, ngón tay nhanh chóng thoát khỏi yếu huyệt, ở trên người giai nhân, chưa xin phép, thân thể to lớn của hắn liền tiếp quản địa phương ướt át nhất, không ngừng cọ xát với khu cấm địa của nàng.
"Anh đang làm cái gì vậy......" Nàng bất an hỏi.
"Chẳng lẽ em không thích anh làm như vậy sao?" Hắn thấp giọng ở bên tai nàng thoát ra hơi thở nam tính mị hoặc, giữ chặt thân thể đầy nhục dục của nàng mà tay vẫn không ngừng nghỉ, tại hạch cảm của nàng liên tiếp ma sát.
"A......" Nàng hoa tâm bị trêu chọc đến mức tê dại, âm thanh ngâm nga không ngừng.
"Rất tốt, lát nữa sẽ tiếp tục." Nam nhân cổ vũ nàng tiếp tục rên rỉ van xin, thân thể cao lớn áp chế thân thể nàng, một lần lại một lần cuồng dã muốn đùa nghịch.
Thừa dịp nàng chưa kịp chuẩn bị, dục vọng của hắn từng chút tiến vào trong cơ thể nàng, chuẩn bị phóng túng rong ruỗi.
Đột nhiên, chướng ngại vật chặn hắn lại.
"Đau!" Kha Mi sợ hãi kêu lên một tiếng.
"Em là xử nữ?" Bạch Bằng Phi thoáng sửng sốt.
"Còn là xử nữ thì phạm pháp sao?" Nghe được nam nhân vừa la lớn như vậy, nàng vốn là tiểu nữ nhân e thẹn cũng phải tức giận vùng lên.
Kha Mi dùng sức nâng người thêm gần sát hắn, mạnh mẽ bắt chước động tác của hắn, cố gắng quên đi thân thể đau đớn, ra sức chuyển động mông mình.
Trên TV đều nói cảm giác nam nữ hoan ái rất bay bổng, đau một chút về sau sẽ không sao!
Nàng chuyển động non nớt nhưng lại làm cho thân thể nhạy cảm hơn, dung hợp lẫn thống khổ cùng tê dại......
Nàng chuyển động non nớt nhưng lại làm cho thân thể nhạy cảm hơn, dung hợp lẫn thống khổ cùng tê dại......
Cảm giác này đúng là tốt thật, Kha Mi cơ hồ sắp chịu không nổi, chỉ có thể cắn chặt môi dưới, không để cho thanh âm kích cuồng bật ra.
Suôn sẻ.
"Kêu lên đi, kêu lên sẽ thấy khá hơn đấy!" Bạch Bằng Phi lúc đó đột nhiên lên tiếng.
Không đành lòng để giai nhân một mình phấn chiến, cũng không nghĩ tới thân thể tiểu nữ nhân lại mang cho hắn khoái cảm lớn như thế, Bạch Bằng Phi âm thanh thô suyễn dồn dập, bắt đầu gia tốc tiết tấu chuyển động thân dưới.
"A......" Kha Mi bật tiếng thét chói tai.
"Được lắm, bảo bối." Hắn nâng cao hông nàng, lại dùng lực đối với sự lùi bước của nàng mà nhanh chóng tìm cách ép xuống.
"Ưm......" Nàng không ngừng rên rỉ.
Bạch Bằng Phi hôn đôi môi đỏ mọng của nàng, vật nam tính thật lớn ngẩng cao đầu nương theo dòng mật dịch của giai nhân, lấp đầy nơi ấm áp của nàng.
"A......" Ý thức của Kha Mi bắt đầu tan rã.
Nam nhân không ngừng đâm tới, làm cho nàng nhịn không được bật khóc, không biết là do khoái lạc sung sướng hay ức chế thống khổ mà thốt lên.
Cảm giác được khu tư mật của giai nhân mỗi một lúc co rút càng mãnh liệt hơn, hắn biết nàng sắp đạt tới cao triều.
Vì vậy, hắn càng thêm mãnh liệt ra vào u huyệt của nàng, lần lượt chuyển động mạnh mẽ, dục vọng theo hạt giống phóng sâu vào trong cơ thể nàng, bọn họ cùng lúc đạt tới cực hạn thiên đường......
"Ưm......"
Đang ngủ, Kha Mi khẽ rên một tiếng, xoay người, một bên đùi thon dài vừa đúng gác lên bụng dưới của Bạch Bằng Phi, trùng hợp tựa trên "Tiểu lão đệ" của hắn.
"Đáng chết! Nữ nhân này......" Giai nhân vô tâm dụ dỗ làm cho Bạch Bằng Phi nhịn không được mắng ra tiếng.
Tiểu lão đệ vốn đã hưu binh, chỉ vì nàng lơ đãng dẫn dụ, lại bắt đầu dư thừa tinh lực, đợi chờ xung phong vùi lấp trận tiền.
Tất cả đều vì nàng quá ngọt, quá xinh đẹp......
Thân phảng phất đung đưa theo giấc mộng, Kha Mi cảm giác có chút tê dại. Nửa mê nửa tỉnh, nàng khe khẽ phát ra tiếng thở dốc, vừa mở mắt, liền thấy Bạch Bằng Phi gục ở trên thân mình, vuốt ve thắt lưng láng mịn, non mềm của nàng, thong thả mềm nhẹ,...... đưa đẩy thân thể bởi vì nam nhân đụng chạm mà khẽ phát ra run rẩy.
Kha Mi vẫn còn chưa biết rõ ý đồ của Bạch Bằng Phi, hắn đã đột nhiên ôm nàng vào trong lồng ngực, hôn môi nàng thật sâu. Nam nhân linh hoạt, thuần thục dây dưa bám chặt nàng, mê hoặc dùng sức mút vào, trêu chọc mỗi một chỗ mẫn cảm nhất của nàng, làm cho nàng cả người lửa nóng, hồn nhiên quên mình.
"Ưm......" Nụ hôn nóng bỏng châm hỏa tâm làm cho Kha Mi vô lực rên rỉ thành tiếng.
Bàn tay linh hoạt của Bạch Bằng Phi chậm rãi ve vuốt, theo đường cong mềm mượt của giai nhân, lên lên xuống xuống, qua qua lại lại, tô đậm thêm cảm giác tê dại, buộc Kha Mi không thể không run rẩy.
"Đừng sợ, sẽ rất thoải mái......" Thanh âm nam nhân khàn khàn ở bên tai nàng dẫn dụ, cùng bàn tay nóng bỏng ôm ấp đôi nhũ hoa đầy đặn, tích cực ở đỉnh núi xoa nắn, làm cho hạt anh đào non mởn ngạo nghễ giương sắc trước mặt hắn.
"A......" Nàng thấp giọng, không tự chủ được rên rỉ lớn tiếng.
"Phản ứng quá tốt, thật khiến người khác mất hồn." Khóe miệng nhếch lên mỉm cười thắng lợi, Bạch Bằng Phi lập tức cúi đầu giữ chặt một hạt anh đào rung động trên đỉnh xuân quang, một tay trêu chọc bên còn lại, thong thả vuốt ve, chọc cho Kha Mi bất an vặn vẹo, hạ thân thậm chí cũng dâng lên hướng về phía hắn, hoan nghênh hắn giữ lấy.
"Em quả nhiên nhiệt tình như lửa." Nhìn mặt giai nhân nhuộm hỏa dục, hắn nhẹ giọng vui đùa.
"Người ta đang ngủ mà......" Mặc dù cảm giác thật tuyệt, Kha Mi vẫn cắn răng chịu đựng, kiềm chế hưởng ứng.
"Cảm giác như vậy có được không?" Gương mặt tuấn tú của Bạch Bằng Phi mỉm cười tràn đầy tà nịnh.
Kha Mi thoáng đỏ mặt, bẽn lẽn cười, không dám trả lời.
"Em không thích?" Ánh mắt hắn khiêu khích nhìn nàng, giương nụ cười xấu xa, tay vẫn còn nhân cơ hội dùng lực ôn nhu xoa nắn.
"Hôn anh đi, anh muốn em hưởng ứng." Phát hiện thân thể Kha Mi vì hắn rộng mở, Bạch Bằng Phi liếm nhẹ đôi môi đỏ mọng của nàng, thấp giọng hạ lệnh.
Mệnh lệnh của hắn không cho phép cãi lại, môi Kha Mi đỏ mọng run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn là ngẩng lên hôn hắn.
"Thật lém......"
Hắn đem giai nhân đặt ở dưới thân, ngón tay chậm rãi đến gần khu vực riêng tư tối mật, từ từ tìm kiếm hạch mẫn cảm nhất của nàng.
"Ách " Kha Mi nhịn không được ở dưới thân hắn rên rỉ. Nóng quá......
Nhếch miệng cười hài lòng, ngón tay Bạch Bằng Phi tiếp tục ở cửa huyệt của giai nhân vuốt ve chèn ép, trêu chọc buộc nàng phải dồn dập thở gấp.
"Ưm......" Kha Mi cắn chặt răng, cố nén cảm giác trống trải ở bụng dưới.
Biết nàng kiềm chế thống khổ, Bạch Bằng Phi lại hôn nàng, linh hoạt khiêu khích nàng hé mở cánh môi, tìm kiếm chiếc lưỡi đinh hương, thuần thục dây dưa, chẳng những muốn lấy hết ngọt ngào của nàng, còn có ý đồ dẫn dắt nàng nhiệt tình hưởng ứng.
"Ưm......" Bị người trêu chọc nơi mẫn cảm như vậy, Kha Mi không tự chủ được một trận thất thần, trong khi ngón tay hắn lại nhân cơ hội xâm nhập cấm địa riêng tư của nàng, ôn nhu vờn quanh, nhẹ nhàng tấn công vào điểm mẫn cảm nhất, bắt đầu ở trong cơ thể nàng khuấy động.
"Không muốn......" Tiếng thở dốc không ngừng, Kha Mi đã không còn cách nào khống chế bản thân, chỉ có thể theo nam nhân đang chìm nổi ở giữa biển tình.
"Em sẽ lại muốn, tiểu bảo bối à." Thanh âm khàn khàn nặng trĩu dục tình ở bên tai nàng mị hoặc, Bạch Bằng Phi rút ngón tay ra khỏi thân thể nàng, đặt chính mình cường ngạnh thế chỗ, chôn sâu vào.
"A......" Kha Mi bản thân khốn quẫn liền thở dài ngọt ngào thỏa mãn, cảm giác cơ thể hư thực bởi vì Bạch Bằng Phi xâm lấn mà trở nên viên mãn.
Nàng cặp đùi thon dài theo bản năng kẹp chặt tấm lưng to lớn của Bạch Bằng Phi, có chút không tự giác khẽ đung đưa. "Ưm..."
"Đừng cử động như vậy, nếu không anh không có cách nào dừng lại đâu. Thả lỏng chút đi......" Bạch Bằng Phi vừa liếm hôn vành tai Kha Mi vừa sử dụng thanh âm trầm thấp mê người của mình khe khẽ rót mật ngọt vào tai nàng.
"Ưm......" Kha Mi thẹn đến muốn chui xuống đất, nhưng thân thể lại không thể nhịn được dựa vào vòng tay của Bạch Bằng Phi.
Dục vọng to lớn phút chốc đã chạm tới chỗ sâu nhất.
"A a, đúng... thế! Nhưng ngay cả như vậy...... Anh thật mau lại sức quá......đi"
Tiểu huyệt bị dục vọng to lớn qua lại ra vào, nàng mẫn cảm cảm giác được khu vực bí mật riêng tư của mình bị vật nóng rực của nam nhân quấy rầy vừa muốn tiếp tục va chạm lại dẫn phát khoái cảm kích tình...
"Ác......" Nàng khẽ rên, dung hợp như vậy cảm giác thật thống khổ lại vui sướng cùng lúc xâm nhập nàng, làm cho nàng chỉ có thể cắn chặt môi, nhắm mắt thừa nhận trong cơ thể ngập trời thần lãng.
"Em muốn thì kêu ra đi, anh thích nghe thanh âm của em." Nam nhân thở dốc nặng nề ở bên tai nàng, eo thon cũng gia tăng tiết tấu chuyển động.
"Anh...... Thật đáng chết! Không có việc gì không nên mạnh như vậy......" Kha Mi thấp giọng khống tố.
Bạch Bằng Phi phảng phất như chưa từng nghe thấy gì, càng lao tới mãnh liệt hơn trước.
"Thật là quá đáng......" Kha Mi hai tay nhanh chóng nắm lấy thắt lưng hắn, ở trên đó lưu lại mười vết móng tay rỉ máu.
"A!" Hắn nhướng mày, tiện đà nâng cao hông nàng, tiểu lão đệ giương đỉnh to lớn ở chỗ khe hẹp, hướng vào bên trong xông tới xoay trở, để ở chỗ sâu nhất của nàng, bá đạo giữ lấy toàn bộ.
"Đủ rồi......"
Kha Mi hư nhuyễn kháng nghị một chút tác dụng cũng không có, ngược lại càng làm cho Bạch Bằng Phi xác định được nàng có bao nhiêu say mê.
"Còn dám nói không muốn? Anh phải trừng phạt em mới được!"
Nói vừa xong, hắn một mặt gia tốc đối hoa tâm của nàng nhấn xuống, một mặt còn đưa tay dò vào chỗ hai người giao hợp, ôn nhu xoa nắn.
Nàng không chịu nổi cánh hoa bị xâm phạm cùng nhị hoa nhỏ sớm bị nhiệt năng làm phiếm hồng.
"A " Tiếng rên rỉ kích tình dâm mĩ vang lên, một tiếng, lại một tiếng lớn hơn, tràn ngập bên trong phòng.
Nhiệt độ bỏng người cùng khoái cảm triền miên kịch liệt giữ chặt hạ thể, Kha Mi chỉ có thể mặc hắn định đoạt, đi theo hắn cùng nhau đung đưa,
Lý trí hoàn toàn hỏng mất, chỉ còn lại dục vọng nóng rực.
Hắn kịch liệt chuyển động một lần so với một lần càng nhanh hơn, một lần so với một lần càng mạnh mẽ hơn, nàng chỉ có thể lấy cả thân thể hưởng ứng hắn......
"Chậm một chút nữa......" Kha Mi thấp giọng cầu xin tha thứ, cảm giác được chính mình sắp bị chơi đùa đến chết.
"Có thật không?" Bạch Bằng Phi khóe miệng hiện lên nụ cười tà mị, nâng cao dáng người thon dài hướng vào khu tâm của nàng nhấn sâu tới.
"A......"
Mồ hôi từng giọt theo bên trán rơi xuống, Kha Mi giác quan toàn thân đều bị nam nhân phóng túng cuồng vọng cùng tình tứ quấn quanh,
Lại không cách nào có thể diễn tả bằng lời.
Bạch Bằng Phi lao càng sâu vào trong cơ thể nàng, hoa tâm cùng nhiệt độ của nàng hoàn toàn bảo bọc hắn, làm cho hắn không thể ức chế chính mình, chỉ có thể theo chuyển động của Kha Mi, từng chút một hướng đỉnh cao triều lao tới.
Trong nháy mắt, khi sắp lên đỉnh, Bạch Bằng Phi tham lam cắn nuốt đôi môi đỏ mọng của Kha Mi, đoạt lấy thanh âm kích tình của nàng.
Hai người cùng chạm cửa thiên đường......
Kem tan trong miệng...
Dường như khi ta trông thấy nụ cười thuần khiết mang theo lúm đồng tiền của em nháy mắt thời gian phảng phất trong phút chốc như dừng lại.