Kẹo Cứng - Nãi Thái

Chương 53: Mở mắt ra nhìn đi



“Ah a a không…”

Dòng nước xối mạnh vào âm vật khiến Giản Hi run rẩy, khóc lóc vặn vẹo cơ thể.

Cuối cùng Thần Tự cũng đặt vòi sen xuống, ôm Giản Hi đứng trước bồn rửa mặt. Gương trên bồn rửa mặt đã phủ một lớp sương mờ, anh đưa tay lau sạch để lộ những giọt nước lấm tấm, hình ảnh trong gương cũng hiện rõ dần.

Cơ thể nhỏ nhắn của cô gái chỉ bằng một nửa so với người đàn ông, trông như một đứa trẻ trong vòng tay anh. Làn da trắng hồng của cô ánh lên dưới lớp nước, lốm đốm những vết đỏ mờ ám, đặc biệt là trên ngực. 

Đôi mắt mê ly như phủ một lớp sương, lông mi cong vút đọng những giọt nước, không rõ là nước mắt hay nước từ vòi sen, khóe mắt đỏ hồng, trông thật đáng thương. Khi đối diện với hình ảnh của chính mình trong gương, Giản Hi lập tức quay đầu đi, khẽ nhắm mắt lại vì xấu hổ.

Ngược lại Thần Tự không có chút e dè nào. 

Anh thản nhiên nhìn chằm chằm vào cơ thể cô trong gương, cúi đầu hôn lên bờ vai gầy, tay nâng một bên ngực, thích thú ngắm nhìn nó thay đổi hình dạng trong tay mình. 

Anh tách đôi chân cô ra, đặt chân nhỏ của cô lên mép bồn rửa mặt. Từ góc độ này, họ có thể nhìn thấy bộ phận kết nối giữa hai người trong gương.

dương v*t bị âm đ*o siết chặt, lỗ âm đ*o vốn đã bị căng trắng bệch giờ lại bị thao đến mềm mại đỏ bừng. Khi rút ra, đầu khấc kéo theo lớp da non của âm đ*o, còn hậu môn thì co thắt liên tục. 

Giản Hi mở mắt ra thấy cảnh này vội vàng che lại, đôi tay nhỏ bé cố gắng che đậy phần thân dưới, cúi đầu xấu hổ cắn môi.

“Đừng che, đẹp lắm.”

Anh kéo tay cô ra, đặt lên môi nhẹ nhàng hôn, trong đầu nghĩ đến việc mua một tấm gương đặt trong phòng ngủ, đối diện với giường càng tốt. 

Mỗi lần dương v*t thúc mạnh vào trong âm đ*o, bụng nhỏ mềm mại của cô lại phập phồng lên một chút, và khi rút ra bụng cô lại phẳng trở lại.

Những cú thúc dịu dàng khiến Giản Hi thoải mái nhắm mắt lại, toàn thân dựa vào Thần Tự, nghe tiếng thở dốc nặng nề bên tai, âm thanh gợi cảm vang vọng không dứt. 

“Đừng ngại, mở mắt ra nhìn đi.”

Anh nghiêng đầu, môi hôn lên mí mắt cô, dịu dàng trấn an cô gái đang ngượng ngùng. Giọng nói nhẹ nhàng của anh như có ma lực khiến Giản Hi không tự chủ mở hé mắt đối diện với anh, anh cũng đang nhìn cô.

Nhìn vào gương, làn da màu nâu của Thần Tự tương phản rõ rệt với làn da trắng của cô, khiến cô bỗng nhớ đến sữa chocolate. Cánh tay của Thần Tự to hơn của Giản Hi rất nhiều, mỗi khi anh cử động cơ bắp đều phập phồng, nhiều lúc cô cảm thấy anh chỉ cần dùng một tay là có thể ném cô đi rất xa.

“Anh nhanh lên…”

Mỗi lần Thần Tự đều có thể làm rất lâu, lần ngắn nhất cũng xuất tinh hai lần, ép Giản Hi phải chịu đựng suốt hơn ba tiếng. Cô đã rất mệt, muốn anh nhanh chóng kết thúc, nhưng lời nói của cô qua tai anh lại mang ý nghĩa khác.

“Haha… Được rồi, chụt…”

Thần Tự cười đầy vui sướng, hôn lên trán Giản Hi một cái phát ra tiếng đầy mờ ám. 

“Ah… Ah!”

Giản Hi bị lắc lư lên xuống đành phải nắm chặt cánh tay Thần Tự để không bị ngã. Ngón chân nhỏ của cô co rúm lại trên bồn rửa mặt lạnh ngắt, móng chân mất hết màu sắc, trở nên trắng bệch.

Đầu cô ngửa ra sau dựa vào vai anh, đôi mày nhíu lại nhìn trần nhà, môi đỏ khẽ động, hơi thở gấp gáp, hít vào hơi nước ấm áp. Cô đã tức giận nhiều lần vì Thần Tự chơi cô quá mạnh, đau đến khóc nhưng anh vẫn không dừng lại. Cô chỉ có thể cắn mạnh vào da anh để trút giận, thường xuyên cắn đến chảy máu nhưng anh hoàn toàn không để ý, thậm chí còn hưng phấn hơn.

Nhưng mỗi lần sau đó anh đều chăm sóc cô rất chu đáo, Giản Hi phải thừa nhận rằng Thần Tự rất giỏi trên giường, luôn làm cô đạt đến cực khoái, nhiều lần còn làm cô tiểu ra. Sau những lần như thế cô đã giận anh mấy ngày, không thèm nói chuyện với anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.