Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1088



Chương 1088:

 

Cô ấy nên thử.

 

Trên thực tế, trong đêm nay ngay cả Lâm Thiển cũng cảm thấy khó chịu, bởi vì cô ấy tự nhận nếu không có chị Long biết cách bắt được những chỗ đau của người khác thì cô Ấy cũng không biết làm thế nào để cảm động người ta, nhưng dù vậy cô ấy vẫn có một linh cảm rất mãnh liệt đó là cô gái này nhất định sẽ đến.

 

Vì vậy ngày hôm sau, cô ấy đến công ty rất sớm, không lâu sau cô gái đó đến.

 

“Kí hợp đồng cũng được, nhưng tôi phải thêm một điều kiện là không được để em gái tôi biết là tôi sẽ tham gia cuộc thi.” Cô gái nói với Lâm Thiển thế này.

 

“Đây chỉ là chuyện nhỏ.” Lâm Thiển nhún vai.

 

Cô gái hấp tấp ký hợp đồng, sau khi ký xong mới nhận ra mình mắt bình tĩnh: “Tôi… tôi hiện tại có chút hồi hận.”

 

“Cô không cần phải hối hận. Chúng ta đã đăng ký cho cô, dùng một nghệ danh hoàn toàn mới. Hơn nữa, cô sẽ phải trải qua một cuộc chuyển đổi hình tượng ngay lập tức.

 

Tạm thời không có ai nhận ra cô là ai trong lúc này. Chỉ có tiền vào cuộc thi toàn quốc thì mới có thể thu hút sự chú ý chương 827 Em muốn có một đứa con gái Chị Long có đủ khả năng để dẫn dắt La Sinh, nhưng kinh nghiệm của Lâm Thiển chưa phong phú.

 

Cô ấy cần Đường Ninh phối hợp và chỉ điểm sau lưng, thêm nữa đây chính là mắu chốt của việc Cự Tinh có thể tiếp tục tồn tại hay không, nên tiếp theo Đường Ninh sẽ tập trung vào cô gái.

 

La Sinh nhanh chóng biết được từ chị Long rằng Cự Tỉnh đã ký hợp đồng với một nghệ sĩ mới, nhưng không đề cập đến giới tính, vẫn là một ca sĩ, nghĩa là không có mối quan hệ cạnh tranh nào giữa hai người. Dù sao thì hoạt động trong giới giải trí trong giai đoạn đầu sẽ không trùng lặp.

 

Kỳ thực cậu ấy đã chuẩn bị tâm lý từ lâu, Cự Tinh muốn phát triển cũng không thể chỉ ký hợp đồng với một mình cậu ấy. Nhưng có thể thấy, toàn bộ Cự Tinh đã rất coi trọng cảm xúc của mình.

 

“La Sinh, nếu Cự Tinh đã ký hợp đồng với cậu thì chắc chắn không thể bỏ rơi cậu được. Cậu có thể yên tâm.” Chị Long đích thân đi tới đoàn phim xoa dịu La Sinh, nhìn đạo diễn rồi ở bên tai La Sinh nói: “Đạo diễn của cậu là một người tốt, rất có nghĩa khí. Cậu có thể làm thân với ông ây.”

 

Mặc dù La Sinh rất khó hiểu, nhưng vẫn gật đầu, bởi vì cậu ấy biết rằng những lời của chị Long phải hơn ý nghĩa trên mặt chữ.

 

“Bài tập hiện tại của cậu chính là tích lũy quan hệ. Không cần ăn nói khoa trương, dùng thành ý là được. Trời có sập xuống thì Cự Tinh của chúng tôi sẽ giúp cậu chống đỡ!”

 

La Sinh vẫn không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của chị Long, nhưng cậu ấy sẽ sớm biết rằng việc Đường Ninh nhắc nhở là một bước ngoặt tiền đồ đối với cậu ấy.

 

Mặc Đình nhanh chóng biết rằng Đường Ninh đã ký hợp đồng với một nghệ sĩ mới và dự định để cô ấy tham gia vào cuộc thi mang tên Journey.

 

Phải thừa nhận rằng sự sắp xếp của Đường Ninh là rất hợp lý.

 

“Nếu em có thể khiến người đó đoạt giải quán quân, cô ấy có thể trực tiếp tiến vào Hải Thụy.” Mặc Đình nói với Đường Ninh.

 

“Em không cần anh giúp…”

 

“Anh không giúp. Đối với cuộc thi này, Hải Thụy đã đứng ra tài trợ và ký hợp đồng với ban tổ chức.” Mặc Đình nhẹ nhàng trả lời: “Nếu em thực sự có thể đảm bảo rằng cô ấy sẽ giành được quán quân thì việc vào Hải Thụy là danh chính ngôn thuận.”

 

Một chút kinh ngạc lóe lên trong mắt Đường Ninh: “Thật sao?”

 

Mặc Đình ôm Đường Ninh đã lau người xong, đặt ở trên giường lớn mềm mại, bàn tay to quét bụng Đường Ninh: “Anh nói dối em khi nào chưa?”

 

“Nhưng anh cũng không thể vì giúp em mà động tay động chân.” Đường Ninh cần lời hứa của Mặc Đình: “Em nghĩ đứa trẻ đó sẽ đường đường chính chính giành được chiếc cúp quán quân.”

 

“Em nói là tính.” Nói xong, Mặc Đình nghiêng người hôn lên bụng dưới của Đường Ninh.

 

Đường Ninh hít sâu một hơi, không khỏi dùng tay phải nắm chặt tóc đen của Mặc Đình.

 

“Đình… em vẫn muốn có một đứa con gái.”

 

“Nhưng… anh không định để em sinh thêm nữa.” Mặc Đình trực tiếp trả lời: “Dù gì thì khi sinh ra hai đứa bé kia, chúng đã hành hạ em đủ rồi. Anh thấy có lỗi khi lại làm cho em đau.”

 

*Ðó là con đầu, con thứ hai sẽ không vất vả như vậy.”

 

Đường Ninh bình tĩnh lại.

 

“Không được.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.