Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1171



Chương 1171:

 

“Đừng để quá mệt.”

 

“Lần mang thai này cẩn thận một chút, hiện tại tạm thời đừng nói lung tung, em không muốn làm phiền người khác.”

 

“Hiện tại em lớn nhát.” Mặc Đình nhẹ gật đầu.

 

Sau khi hai người kiểm tra, Mặc Đình với Đường Ninh tay trong tay rời đi, nhưng vẫn không nói lý do cho Lục Triệt, đương nhiên Lục Triệt không ngốc, cậu ấy gần như có thể đoán được, nhưng đó là chuyện riêng của Mặc Đình, tất nhiên cậu ấy không thẻ đi khắp nơi nói bậy.

 

Sau khi trở về nhà, Mặc Đình trực tiếp đặt Đường Ninh lên giường, dùng lòng bàn tay ấm áp chạm vào làn da nóng bỏng của cô, đương nhiên lúc này anh không thể cảm nhận được gì.

 

“Anh không thể nói cho em biết anh yêu em nhiều như thế nào, anh chỉ muốn nói với em rằng anh sẽ là một người cha tốt của ba đứa bé.”

 

“Em biêt.” Đường Ninh gật đâu: “Em biết tình yêu của anh dành cho em mỗi lúc một tăng lên, bởi vì em cũng vậy.”

 

Bởi vì tình yêu khắc cốt ghi tâm là suy nghĩ cho nhau chứ không bao giờ vì bản thân.

 

“Đình… em lại sắp làm mẹ một lần nữa.”

 

Bởi vì Đường Ninh đang mang thai, Mặc Đình trực tiếp làm theo ý của cô, đưa bản phác thảo “Luyện ngục” cho Thẩm Tinh Yên, đồng thời hẹn An Tử Hạo nói sơ qua về những gì Đường Ninh hiện đang chuẩn bị.

 

An Tử Hạo rất ngạc nhiên, bởi vì biết Đường Ninh đã mời Kiều Sâm trở lại, nhưng lại không biết cô lại có can đảm đến mức thực sự muốn làm một bộ phim khoa học viễn tưởng xuất sắc trong nước.

 

Điều này khó khăn như thế nào, không cần nói cũng biết.

 

Phần hậu kỳ đòi hỏi công nghệ hàng thật giá thật.

 

“Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ đưa Tỉnh Yên đến gặp Kiều Sâm.”

 

Để nhận một bộ phim như vậy, An Tử Hạo cũng không có ý kiến gì, dù sao thân phận hiện tại của Thẩm Tinh Yên không phải là một nhân vật lớn, nhưng cô ấy cũng có thể được coi là một tiểu hoa đán nổi tiếng. Nếu… tham gia vào bộ phim này thì việc người bên ngoài đánh giá Thẩm Tinh Yên, ý kiến cũng sẽ thay đổi…

 

Phim khoa học viễn tưởng chất lượng cao, nghĩ lại cảm thấy không có khả năng.

 

Tuy nhiên, anh ấy đặc biệt tin tưởng vào Đường Ninh.

 

Sau khi nghe tin, Thẩm Tinh Yên trực tiếp trả lời: “Nhận đi, em không hiểu sao anh lại bi quan như vậy. Dù sao thì em nghĩ đây là một cơ hội tốt.”

 

“Anh nhìn xem, Kiều Sâm si mê phim khoa học viễn tưởng, chị Ninh lại là một người chăm chỉ như vậy. Anh nghĩ xem những bộ phim họ làm cùng nhau sẽ khác biệt thế nào?”

 

“Đây chỉ đơn giản là một chiếc bánh rơi từ trên trời xuống thôi được không? Anh nghĩ xem, nếu họ thực sự thành công, thì địa vị của em chắc chắn sẽ có bước nhảy vọt có chất lượng.”

 

Sau khi nghe phân tích, An Tử Hạo cảm thấy những gì Thẩm Tinh Yên nói quả thực là đúng như vậy: “Ừm, em đã thuyết phục anh thành công, nhưng làm bộ phim này sẽ rất khó khăn.”

 

“Bất kể khó khăn như thế nào cũng sẽ không bao giờ khó khăn như em lúc làm diễn viên đóng thế. Đừng lo lắng, anh nghĩ rằng em vẫn quan tâm đến chuyện này?” Thẩm Tinh Yên phản bác: “Nghĩ đến điều đó có vẻ rất thú vị.”

 

“Tuy nhiên, em có một câu hỏi, tại sao chị Ninh không tự mình diễn?”

 

Đây cũng là một ván đề mà An Tử Hạo rất tò mò.

 

“Có lẽ cô ấy vẫn chưa thoát ra khỏi chuyện của Hứa Hân, hoặc có thể cô ấy có sự sắp xếp khác. Tóm lại, em đừng đoán mò.”

 

“Còn nữa, em không dễ qua ải của đạo diễn đâu.”

 

Thẩm Tinh Yên khịt mũi với An Tử Hạo: “Tuy rằng em không giống chị Ninh, diễn cái gì giống cái đó, nhưng ít nhất em cũng rất chăm chỉ và dụng tâm.”

 

Đúng như dự đoán, Kiều Sâm đã từ chối Thẩm Tinh Yên, ông ấy cũng đã đọc tất cả thông tin về Thảm Tinh Yên do Đường Ninh gửi, ông ấy cảm tháy Thẩm Tinh Yên về mọi mặt vẫn còn rất trẻ và không hợp với phim của họ.

 

Ngay cả khi An Tử Hạo và Thẳm Tinh Yên đã đứng bên ngoài trường quay, Kiều Sâm cũng không khiêm tồn và nói điều tương tự: “Tôi vẫn nghĩ cô là người phù hợp nhát, nếu không thì cô sẽ phải giới thiệu cho tôi một ứng cử viên phù hợp hơn, nhưng chỉ có lẽ theo biểu hiện của cô hiện tại, tôi chỉ có thể nói tôi không chấp nhận.”

 

“Ông nên cho Tinh Yên một cơ hội để quay thử.” Đường Ninh nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.