Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 1383: 1383: Người Quản Lý Mới





Lâm Vi Ngày hôm sau là buổi quay phim chụp hình quảng cáo, vốn dĩ Đường Ninh còn hợp tác cùng một vài siêu mẫu khác, nhưng…nhiếp ảnh gia cảm thấy luồng năng lượng từ Đường Ninh quá mạnh, nhiều người quá ngược lại chỉ trở thành bức tranh nền tôn lên vẻ đẹp cho cô, vì vậy họ quyết định chỉ giữ lại một chàng siêu mẫu nam.

Chị Long mới sáng sớm đã đến gõ cửa phòng Đường Ninh, nhưng…khi Đường Ninh ra mở cửa, rõ ràng đứng chặn lại, không muốn cho chị Long đi vào, chị Long đột nhiên trừng mắt lên chất vấn Đường Ninh: “Trong phòng em còn có người?”
IETNTSrs “Đường Ninh! Sao em lại làm thế này? Mặc dù đã chia tay với tên cặn bã đó, nhưng em cũng vừa kết hôn với Mặc Tổng, sao em có thể ở bên ngoài làm loạn vậy được? Cho chị vào, cho chị vào đi, để chị xem thử là tên mập to gan nào ngang nhiên dám dụ dụ dỗ Đường Ninh nhà chị!” Chị Long có chút kích động, sức cũng rất lớn, đẩy cửa vào ngay tức khắc, nhưng lúc này Mặc Đình đột nhiên vươn tay đỡ cánh cửa, thân hình cao lón lập tức bao trùm hai người bọn họ.

“Đại boss, là anh sao…”
Chị Long sững sờ, cười ngây ngô.

Đường Ninh liếc mắt nhìn chị Long, trong mắt có một chút tán thành, bởi vì có cô ở đó, Mặc Đình cũng yên tâm hơn, những người đàn ông khác sẽ không có cơ hội tiếp cận Đường Ninh, vậy nên anh không nói gì nữa, đi thẳng vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Chị Long thấy anh đi rồi, lúc này mới dựa vào cánh tay Đường Ninh nói: “Tại sao không nói sớm cho chị biết?
Hại chị mắt mặt như thế này!”

“Tối qua khi bước vào e cũng mới hay.” Đường Ninh nhún vai tỏ vẻ vô tội.

“Trời ạ, lãng mạn quá, người bận rộn như Mặc Tổng, lại có thể trực tiếp bay tới nơi này để ở bên cạnh em, Đường Ninh, em thật sự đổi vận rồi.

Nghĩ đến việc em và tên cặn bã kia bên nhau nhiều năm như Vậy, có lúc nào hắn qua thăm khi em đi làm không?” Cả người chị Long đều phấn khích hết lên: “Quả nhiên là có sự khác biệt giữa người với người.”
“Còn phải đến chỗ chụp hình không?” Đường Ninh nhắc cô, mặc dù biểu hiện tối qua của cô không khác gì so với chị Long.

“Vậy Mặc Tổng có đi không?”
“Có lẽ sẽ đi.” Đường Ninh trầm giọng nói.

Anh ấy cũng đã đến đây rồi, làm sao có thể không xem màn biểu diễn của Đường Ninh chứ? Buổi catwalk tại sân khấu Hải Nghệ đã khiến anh ấy không thể nào quên, Đường Ninh chụp ảnh ngoại cảnh, lại thêm dáng vẻ gì nữa chứ? Anh vô cùng mong chờ biểu hiện của Đường Ninh.

Ba mươi phút sau, ba người đã đến tổ chụp ảnh, vì không thể tiết lộ danh tính, nên Mặc Đình chỉ có thể nhìn Đường Ninh từ phía xa, cô vừa đi ra từ một phòng thay đồ đơn giản với chiếc váy ren màu xanh nhạt trên người, một thân hình hoàn hảo, trong phút chốc hiện ra không nghỉ ngờ gì nữa, đặc biệt là đôi chân dài miên man dường như vô tận, hoàn hảo như một kiệt tác của nhà điêu khắc.


Chủ đề của buổi chụp hình hôm nay là một cô dâu đi tìm chú rễ đã bỏ trốn, mà trong quá trình này, cô dâu bị thương ở chân nhưng chú rễ không nhìn thấy, cuối cùng, chính viên kim cương chói lóa trên tay cô dâu đã dẫn ra cầu vồng dưới ánh mặt trời, cũng khơi dậy lời lời chấp nhận của chú rể với cô dâu, cuối cùng chàng rễ cũng quay về, hai người lại bên nhau… “Đường Ninh, tình tiết hôm nay có phần biến đổi hơi nhiều, cô OK không?” Nhiếp ảnh gia của ngày hôm qua, lại trở thành đạo diễn của hôm nay, chỉ hỏi Đường Ninh một câu mang tính tượng trưng.

“Không sao.” Đường Ninh nhẹ nhàng gật đầu.

Đạo diễn ra hiệu OK với cô, và sau đó nhắc cô vào vị trí.

“Cô có muốn đi dạo một chút không?”
“Không cần đâu.” Đường Ninh thẳng thắn từ chối đề nghị của đạo diễn.

Nếu như ngày hôm qua không tiếp xúc với Đường Ninh, có lẽ đạo diễn đối với Đường Ninh vẫn còn sự nghi ngờ, nhưng sau khi nhìn thấy sự chuyên nghiệp của cô vào ngày hôm qua, đạo diễn đã hoàn toàn tin tưởng Đường Ninh, cho nên cô nói không cần thì lập tức vào bắt đầu.


Bởi vì toàn bộ quảng cáo thực ra không có lời thoại và phải được kiểm soát trong khoảng thời gian 30 giây ngắn ngủi, vì vậy yêu cầu siêu mẫu phải nhập vai diễn rất nhanh.

Cảnh này sẽ quay lúc Đường Ninh đuổi theo người, nên nét mặt của cô đòi hỏi phải vô cùng lo lắng, và cô sẽ dần chuyển từ vẻ hi vọng sang tuyệt vọng vì không thể đuổi kịp… Cảnh quay sắp bắt đầu, Đường Ninh hoàn toàn không cần sự nhắc nhở của bát kỳ ai, cô tìm được vị trí máy quay vô cùng nhanh chóng..Theo tiếng bảng clapperboard dập xuống, bóng của Đường Ninh biến mắt, xuất hiện một cô dâu bị từ hôn, chỉ thấy cô đang ngước nhìn và tìm kiếm xung quanh, một vệt màu đỏ nhanh chóng hiện ra trong viền mắt, nhưng lại chưa đến mức rơi nước mắt xuống, điều quan trọng hon là, cô cũng cần thận hòa vào nhịp thở sau khi chạy… *Bảng clapperboard: Dùng làm đạo cụ chụp ảnh, hay đạo cụ quay phim, sử dụng để ghi chú cảnh quay, và tạo âm thanh để phối hợp diễn xuất bắt đầu.

Nhưng cảm xúc của cô dường như cứ tăng dần không ngừng theo thời gian cô dành để tìm kiếm một ai đó, và cảm giác lo lắng đó dường như sắp buộc cô phải gục ngã.

Mặc Đình nhìn Đường Ninh từ xa và phát hiện ra cô giống như một miếng ngọc bích bị phủ đầy bụi.

Khó trách, ba năm trước…Cô đã có thể độc chiếm vị trí hạng nhất, nếu lúc đó cô không giải nghệ thì bây giờ sẽ vẻ vang nhiều biết bao nhiêu chứ?
“Mặc Tổng, Đường Ninh của chúng ta không tệ chứ?”
Chị Long không kiềm được vẻ tự hào trong ánh mắt: “Nếu không phải bị tên cặn bã kia làm lỡ…”
“Từ nay về sau, không ai có thể làm lỡ cô ấy.” Mặc Đình lạnh lùng nói xong, thân hình mảnh khảnh đi thẳng vào trong xe Sedan.

Chị Long cười đắc ý, đương nhiên cô biết, bởi vì Đường Ninh sẽ không bao giờ để cho người khác có cơ hội bắt nạt cô nữa.


Tuy nhiên, cô càng tin tưởng vào người đàn ông đang ngồi trong xe lúc này, vì anh đang sở hữu cả một đề quốc.

Vì sự chuyên nghiệp của Đường Ninh nên quá trình quay phim diễn ra suôn sẻ chỉ trong 10 phút, giúp đạo diễn tiết kiệm được nửa ngày, đạo diễn vô cùng đánh cao Đường Ninh, vì vậy ông ấy cũng đưa ra một lời mời chào với cô: “Tôi nghe nói công ty quản lý hiện tại của cô hoàn toàn không biết lập kế hoạch sự nghiệp của cô, có hứng thú muốn phát triển theo sàn diễn lớn hơn không?”
Đường Ninh nhận lấy danh thiếp, nhưng vẫn từ chối phía đối phương: “Hiện tại tôi vẫn rất tốt.”
Đối phương không ép Đường Ninh, ngược lại còn cười với cô: “Dù như vậy, bất cứ lúc nào cũng vẫn hoan nghênh cô.”
Đường Ninh nói lời cảm ơn, định đi về phía Mặc Đình, nhưng chị Long vội vàng cầm điện thoại chạy tới và nói với Đường Ninh: “Vừa rồi có một người phụ nữ tên Lâm Vi gọi điện thoại cho em và tự nhận là người quản lý do Hàn Vũ Phàm sắp xếp, còn nói, quảng cáo bên em quay xong, phải nhanh chóng trở về, vì Hàn Vũ Phàm đã nhận một số hoạt động quảng bá cho em, thời gian là sau ba ngày nữa, chị mới kiểm tra thương hiệu này, mặc dù không phải là sản phẩm không rõ nguồn gốc, nhưng…cũng nhận không ít lời phàn nàn của người tiêu dùng trong mấy năm qua.”
“Hàn Vũ Phàm muốn hủy hoại eml”
Đường Ninh cầm lấy điện thoại nhìn một cái, vẻ mặt vẫn bình tĩnh: “Trở về trước rồi nói.”
“Thật không dễ dàng gì lần này em mới tích lũy được sự nổi tiếng, nếu em nhận việc quảng bá lần này, thì những cực khổ trước đây của em coi như phí công hết.” Chị Long cảm thấy tiếc thay cho Đường Ninh.

“Chị Long, chị nghĩ rằng…em không chuẩn bị ổn thỏa những thứ này sao?” Đường Ninh cười nhạo, chỉ là cô ấy không ngờ rằng Hàn Vũ Phàm lại từ bỏ một cách dứt khoát gia cảnh của nhà Đường như vậy mà chọn Mặc Vũ Nhu: “Em từng nói, ưu điểm và khuyết điểm, đôi khi chỉ chênh lệch nhau một chữ, cũng có lúc chỉ cách nhau một vạch.”
“Em sẽ không để danh hiệu trong tay em bị bỡn cợt nữa đâu…”
Cách đó không xa, Mặc Đình đang ngòi trong xe, ánh mắt của hai người nhìn nhau, nở ra nụ cười hiểu ý đối phương, sau khi Đường Ninh lên xe, Mặc Đình đưa điện thoại cho cô xem: “Anh kêu Lục Triệt điều tra người quản lý tên Lâm Vi này từ kho dữ liệu, lý lịch và những scandal của cô ta đều có ở trong này.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.